ĐAN THẦN


- Thần tử, ai là thần tử của ngươi, ngay từ lúc mười mấy năm trước Trình Tiếu Thiên ta cũng đã không còn là thần tử Chu gia ngươi, ta không nợ Chu gia ngươi bất kỳ cái gì. Sở dĩ Trình gia ta vẫn chiến đấu, là vì Lam Vân Đế Quốc, vì trăm ngàn vạn tướng chết đi năm đó sĩ, là vì thân nhân còn sống của bọn hắn, ngươi cho là vì ngươi sao. Huống chi hôm nay lão tử đã đến gần Địa Anh, Nhân Anh kỳ đỉnh phong, không bị hoàng đế ngươi cùng luật pháp thế tục ước thúc, bây giờ ngươi dựa vào cái gì bảo ta chết. Mẹ kiếp, vẫn còn tên tiểu tử thúi nhà ta nói rất đúng, ngươi đúng là cần ăn đòn, không thu thập ngươi ngươi không biết mình họ gì.

Một tia mấu chốt cuối cùng bị xé rách, giờ phút này trong mắt Trình Tiếu Thiên không coi hoàng đế là cái thá gì.

- Ngươi. . . Ngươi. . . Tốt ngươi một cái Trình Tiếu Thiên, sớm biết ngươi sẽ có một ngày muốn tạo phản.

Mặc dù đã là tồn tại Nhân Anh kỳ, nhưng giờ phút này hoàng đế vẫn giận đến tay chân run rẩy, chỉ vào Trình Tiếu Thiên trên không trung.

- Mẹ kiếp, mười mấy năm trước nếu không phải các ngươi, Trình gia ta sao sẽ xuất hiện màn thảm kịch này, thủ hạ của ta sao lại tổn thất thảm trọng, phản, nếu Trình Tiếu Thiên ta muốn phản đã sớm phản rồi.

Trình Tiếu Thiên càng nghĩ càng giận, càng nói càng giận.

- Giết, giết hắn đi, Thanh Triệt, giết hắn đi.

Hoàng đế giận tới cực điểm, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Thanh Triệt bên cạnh hạ lệnh.

Thanh Triệt chính là người áo xanh đứng ở phía sau hoàng đế, nghe được hoàng đế ra lệnh, Thanh Triệt này hơi có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn lóe lên xuất hiện ở không trung. Khoát tay một cái đã có một linh khí trung phẩm hình quyển sách, trong nháy mắt trở nên to lớn, ngay lập tức có xu thế tịch quyển thiên địa, trực tiếp bao vây phương viên ngàn thước ở trong đó.

- Muốn đánh sao!

Trình lão gia tử nhìn thấy Thanh Triệt này xuất thủ, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đánh văng đối thủ của mình ra, Thanh Triệt này hắn đã không phải là giao thủ lần đầu tiên, biết tài nghệ của hắn cùng mình không sai biệt lắm, hôm nay liên thủ cùng người Phù Văn Tông này, mình tuyệt đối không phải đối thủ.

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết bản Thái tử, con kiến lay đại thụ, buồn cười, không tự lượng sức mình, Cuồng Bạo Lôi Phù.

Nguyệt Minh Thái tử vẫn đứng ở nơi đó kích thích hoàng đế Lam Vân Đế Quốc, đột nhiên hai tay ngưng tụ, trong tay một đạo ký hiệu trong nháy mắt phóng lên cao, thẳng vào tận trời. Tốc độ của ký hiệu này đã có hiệu quả gần như xé rách không gian, mau đến kinh người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Sau một khắc, Trình lão gia tử đang tránh né quyển sách Thanh Triệt mạnh mẽ ngẩng đầu, phạm vi ngàn thước trên đỉnh đầu hắn hoàn toàn bị tất cả cuồng lôi bao trùm, không có một góc chết, trực tiếp oanh kích xuống.

- Xua. . . Rầm rầm rầm. . .

Trình lão gia tử xông lên, cuồng bạo lôi phù của Nguyệt Minh Thái tử oanh kích xuống, trong phút chốc đã có vô số cuồng lôi trực tiếp oanh kích ở trên người Trình lão gia tử.

Lực lượng cuồng bạo lôi phù này quá mức hung mãnh, này đã vượt qua lực lượng của Nhân Anh kỳ đỉnh phong bình thường, mà ngay cả Thanh Triệt kia cũng vội vàng tránh né.

- Phốc. . .

Uy lực nổ tung tản ra trong nháy mắt, Trình lão gia tử vô cùng thê thảm phun ra một búng máu, trên thân thể bị thương rất nhiều, có mấy địa phương đã hoàn toàn xuyên thủng, mà lực lượng của hắn thoáng cái từ Nhân Anh kỳ đỉnh ngàn Long lực giảm xuống nhiều hơn phân nửa.

- Bắt hắn, nhất định phải bắt hắn. . .

Hoàng đế vừa nhìn thấy bộ dạng của Trình lão gia tử, lập tức thấy được hy vọng cùng cơ hội, cơ hồ nhịn không được muốn tự mình xông lên. Cũng may hắn còn tự mình hiểu lấy, biết cho dù Trình lão gia tử bị thương nặng hơn nữa, chỉ cần còn có một hơi cũng không phải là hắn có thể đối kháng. Hổ chết hùng phong tại, Long mất uy áp còn.

Nguyệt Minh Thái tử phất tay đã làm Trình lão gia tử bị thương nặng, đối với hoàng đế Lam Vân Đế Quốc kêu gào bên cạnh lại càng không thèm nhìn. Nhưng mà hắn lại âm thầm hạ lệnh cho thủ hạ giết Trình Tiếu Thiên.

Hai ngày trước nhìn Trình Tiếu Thiên nháo, hắn chính là cố ý muốn nhìn hoàng đế Lam Vân Đế Quốc làm trò cười, nhưng đối với người năm đó phá hư đại kế Đồ Đằng Đế Quốc, ở trong chiến đấu thế tục bình thường làm cho Đồ Đằng Đế Quốc bị hao tổn nghiêm trọng, hắn là Thái tử Đồ Đằng Đế Quốc, tất nhiên căm hận trong tận xương tủy. Mặc dù bằng thân phận địa vị của hắn hôm nay, tranh đoạt thế tục hắn đã không để vào mắt, nhưng Trình gia này từ đáy lòng hắn vẫn muốn diệt trừ, hoàn toàn diệt trừ, tránh cho bọn họ làm hư đại kế của mình lần nữa.

Về phần Trình Tiếu Thiên này nói muốn giết mình, Nguyệt Minh Thái tử căn bản không để trong lòng, cho dù sau lưng Trình gia hắn có người ủng hộ, nhưng thế lực này cũng không dám công khai động vào mình, chỉ bằng gia tộc thế tục như Trình gia, làm sao có thể đối kháng cùng mình.

Lúc này nhìn hỏa hầu cũng không xê xích gì nhiều, Nguyệt Minh Thái tử trực tiếp xuất thủ.

- Sưu!

Lần này, tất cả mọi người cảm giác được trong thiên địa có một cỗ lạnh lẽo, coi như là cảnh giới Nhân Anh cũng nhịn không được rùng mình một cái, sau một khắc, không đợi thủ hạ của Nguyệt Minh Thái tử cùng Thanh Triệt xuất thủ, một đạo bạch quang chợt lóe lên, trực tiếp mang Trình Tiếu Thiên đi.

- Tốc độ thật nhanh, không tốt, Liệt hỏa phù.

Tốc độ này quá nhanh, cũng không mấy người có thể thấy rõ ràng, chỉ có Nguyệt Minh Thái tử kịp phản ứng, nhưng thời điểm thân thể của hắn muốn động, lập tức nhận thấy được không đúng. Đột nhiên trong lúc đó hắn khoát tay, ký hiệu trên thân thể nguyên chuyển, một ký hiệu ngọn lửa đặc biệt trong cơ thể bay ra, trực tiếp hóa thành một đoàn hỏa diễm khổng lồ phóng lên cao.

- Xua. . .

Thẳng đến lúc này, mọi người mới nhìn thấy cả hoàng cung bị băng sương bao trùm, phòng ốc nứt nẻ, vốn là mặt trời nhô lên cao, nhưng giờ phút này cả hoàng cung giống như Băng Cung. Chỉ có Nguyệt Minh Thái tử kịp thời bộc phát Liệt hỏa phù, kịp thời ngăn cản băng hàn, bảo vệ địa phương mấy trăm mét chung quanh hắn hoàn hảo.

Mặc dù Hoàng đế cũng đã đạt tới Nhân Anh kỳ, nhưng hắn so với Nhân Anh kỳ tầng thứ nhất bình thường cũng kém rất nhiều, chớ đừng nói chi là những thứ khác. Bản thân ngay cả thần thông cũng không biết nắm giữ, hoàn toàn dựa vào dược vật tăng lên mà thôi, giờ phút này nhìn thấy pháp thuật bực này sớm đã sợ đến kinh hồn táng đảm.

Nhìn lại chung quanh, mặc dù người trong hoàng cung đã sớm sơ tán, nhưng vẫn có rất nhiều Long vệ, Cấm vệ quân ở chung quanh nơi này, nhưng chỉ trong một chiêu, toàn bộ Long vệ trong hoàng cung đã bị đông lạnh thành tượng băng, Cấm vệ quân càng không cần phải nói. Mà ngay cả mấy Thoát Tục Kỳ đỉnh phong, còn có hai gã có Long lực ở rất xa, ở dưới một chiêu này cũng trực tiếp bị đóng băng, sinh cơ hoàn toàn hủy diệt, giờ phút này chỉ cần hơi chút đụng chạm xuống, bọn họ sẽ vỡ vụn hoàn toàn.

Kinh khủng, lực lượng thật là khủng khiếp! !

Trình gia, chẳng lẽ đây chính là lực lượng ẩn núp sau lưng Trình gia sao?

- Băng Phong Thiên Lý, đây là thần thông chỉ có Tuyết Ưng nhất tộc mới có, không nghĩ tới Trình gia lại có tồn tại bực này, đã là trình độ Đại Yêu Vương. Nhưng nhìn bộ dáng, lực lượng cũng không quá tinh thuần, đoán chừng là vừa mới đạt tới Đại Yêu Vương. Tốc độ của Tuyết Ưng nhất tộc này ở trong yêu thú cũng xếp hạng trước mười, coi như mình muốn giết nó, sợ rằng cũng tốn rất nhiều công sức, mình có nên giết hắn không?

Trong lòng Nguyệt Minh Thái tử đang cân nhắc, đột nhiên thấy hoàng đế ở một bên lo lắng, sợ hãi, nhưng trong mắt lại tràn đầy sát ý kinh khủng, hắn đột nhiên cười cười.

- Tông chủ nói thiếu người kia một nhân tình, lại thêm thế cục Nam Chiêm Bộ Châu hôm nay rất hỗn loạn, các thế lực lớn tranh đoạt, trăm năm thú triều sắp bộc phát, lần này yêu tộc là hạ quyết tâm, lúc này hợp tác cùng Lam Vân Đế Quốc là sáng suốt nhất, cho nên ta đồng ý. Hừ, Yêu tộc, Lý Dật Phong, Chu Dật Phàm, Trình Cung, Vũ Thân Vương, mặc dù sau lưng bọn họ đều có thế lực chống đỡ thì như thế nào, chẳng lẽ mình e ngại mấy phế vật bọn họ. Mà vị hoàng đế này càng là phế vật trong phế vật, mình hợp tác cùng hắn quả thực tựu là một loại sỉ nhục, cũng tốt, lần này giúp tông chủ làm một việc, chặt đứt Tống gia kia, chỉ cần giết Tống Phúc còn sống kia, vậy Tống gia hoàn toàn bị chặt đứt. Về phần hoàng đế này, vừa lúc để cho hắn cùng Trình gia người mình đánh người mình, đến lúc đó Trình Vũ Dương cùng Thiên Hồ quân đoàn của hắn xảy ra vấn đề, mình sẽ dễ dàng để đại quân Đồ Đằng Đế Quốc quét ngang Lam Vân Đế Quốc. Cho đến lúc này, tự mình ra mặt thu thập những người đại biểu mấy thế lực lớn khác của Cửu Châu đại địa, phía dưới liền để cho quân đội Đồ Đằng Đế Quốc quét ngang.

- Nguyệt Minh Thái tử, ngươi cũng thấy đấy, Trình Tiếu Thiên này rất khó dây dưa. Lần này ngươi động thủ với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tiếc hết thảy đối nghịch, nếu như bây giờ ta và ngươi không liên thủ tiêu diệt hắn, kia ngoại trừ chính hắn ra, hắn còn nắm trong tay mấy trăm vạn quân đội, sợ rằng cũng sẽ trực tiếp động thủ đối với Đồ Đằng Đế Quốc.

Hoàng đế trực tiếp quay đầu nhìn về phía Nguyệt Minh Thái tử, hy vọng hắn liên hiệp trước tiêu diệt Trình Tiếu Thiên, chỉ cần tiêu diệt Trình Tiếu Thiên, sau đó sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt Trình Cung, bằng tình huống bây giờ có lão tổ tông ra mặt, mặc dù Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương kia nắm đại quân trong tay, nhưng mà sẽ không khó đối phó giống như trước.

Hai nước giao chiến, nếu như lục địa thần tiên tùy ý giết chóc sẽ bị trừng phạt, hơn nữa là trừng phạt rất nghiêm trọng, nhưng bên trong bổn quốc mình, mình trực tiếp cho bọn hắn một cái tội danh bắt bọn họ, giết bọn hắn, ai cũng không trông nom được.

- Bệ hạ nghĩ thật đơn giản, mới vừa rồi cứu Trình Tiếu Thiên đi kia gọi là Tuyết Ưng, trình độ đã là Đại Yêu Vương, mặc dù vừa mới đạt tới Đại Yêu Vương, lực lượng không tính quá mạnh mẽ, nhưng tốc độ của nó không gì sánh kịp, cho dù có tồn tại Địa Anh xuất thủ, chỉ cần bọn họ muốn chạy trốn mà nói, thì không thể nào giết được bọn họ, huống chi ta còn có chuyện, sẽ lập tức rời đi.

- Tuyết Ưng. . . Đại Yêu Vương. . . Lập tức rời đi. . .

Hoàng đế mở to mắt, hoảng sợ, phẫn nộ, tức giận nhìn Nguyệt Minh Thái tử. Vốn là hắn tới đàm phán, nhận được mệnh lệnh của lão tổ tông mình, đã đồng ý phối hợp bọn họ, huống chi đầu tiên đối phó vẫn là Trình gia, ai ngờ hắn đột nhiên nổi điên, thậm chí bên đường đả thương nặng người Tống gia, sau lại hoàng đế mới biết được đó là thê tử Ngọc Trúc của Tam thiếu gia Tống Phúc, một trong tứ đại hại Vân Ca Thành, làm cho nàng sanh non, nghe nói lúc hài tử đi ra đã có hình người, hơn nữa còn là nam nhi.

Thời điểm Hoàng đế mới vừa biết tin tức kia, cũng chỉ là cảm giác Nguyệt Minh Thái tử có chút không giải thích được, nhưng mà cũng không có quá để ý. Bởi vì ai cũng biết Tống Phúc háo sắc, nữ nhân vô số, mặc dù biết đàn ông Tống gia mỏng manh, nhưng hoàng đế cũng không để ý.

Lại không nghĩ rằng, sau đó Trình Tiếu Thiên sát nhập hoàng cung, nếu không phải đàm phán cùng Nguyệt Minh Thái tử, Thanh Triệt cùng một gã trấn quốc thần tiên khác ở bên người, lúc ấy thật đúng là nguy hiểm rồi. Lúc ấy người bị Trình Tiếu Thiên đánh bị thương nặng có mấy ngàn, cả hoàng cung cơ hồ bị hắn san thành bình địa, sau đó hắn chiến một trận cùng Thanh Triệt. Tiếp theo mấy ngày vẫn không ngừng, thẳng cho tới hôm nay. Hoàng đế đối với phản ứng này của Trình Tiếu Thiên quả thực là vừa tức vừa không giải thích được, cũng không còn mẹ nó giết tôn tử của ngươi, ngươi điên cái gì chứ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi