ĐAN THẦN


- Đám trời đánh này, nếu như Sắc Quỷ có chuyện gì, bổn đại thiếu tàn sát Đồ Đằng Đế Quốc các ngươi, tiêu diệt Phù Văn Tông bọn ngươi.

Trình Cung điên cuồng rống giận, giờ phút này cuối cùng hắn cũng hiểu rõ vì sao gia gia cùng lão gia tử Tống Chiến Thiên một mực không dám nói chuyện này ra, chính là sợ mình, bọn người Sắc Quỷ tuổi còn nhỏ xúc động, vạn nhất nhịn không được phát sinh xung đột cùng Đồ Đằng Đế Quốc, Phù Văn Tông. Nhất là nhóm người mình đi vào Nam Hoang, cách Đồ Đằng Đế Quốc rất gần.

Nguyên lai tình huống trong nhà Sắc Quỷ, còn có bất hạnh nhiều năm như vậy là do Phù Văn Tông gây ra, bây giờ còn làm cho huynh đệ của mình mất đi cốt nhục, đáng chết! !

Các ngươi là tìm chết a, Phù Văn Tông, mịa nó, các ngươi ở Tây Ngưu Hóa Châu kéo dài hơi tàn còn không biết thu liễm, cũng dám đến Nam Chiêm Bộ Châu quấy rối. Lập tức nghĩ đến La Anh Hùng nói những lời kia, còn có gia gia ngẫu nhiên để lộ ra một ít lời, nên hắn cũng biết một ít sự tình của Tống gia cùng Phù Văn Tông.

Gia gia vẫn luôn nói thiếu Tống Chiến Thiên, nếu không phải bởi vì chuyện Trình gia, Tống Chiến Thiên sẽ không phải chịu thống khổ trong băng động vài chục năm, Tống gia cũng sẽ không như thế.

Một đám vương bát đản muốn chết, mình vốn không có ý định đi truy tầm cái gì, đối với chuyện đã xảy ra năm đó, Trình Cung cũng không còn nhớ, không có cảm giác, trước khi thực lực không có đạt tới đỉnh cao, hắn cũng không có ý định đi để ý nhiều làm gì, nhưng bây giờ bọn vương bát đản này dám hạ thủ với mình, vậy bổn đại thiếu sẽ chơi với các ngươi.

Gia gia, Tống gia gia, Sắc Quỷ, Bàn Tử, Túy Miêu, các ngươi ngàn vạn lần phải chịu đựng, các ngươi ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì, chịu đựng, chịu đựng ah! !

Bọn người Sắc Quỷ cùng Túy Miêu còn không biết mình trở về, nếu không cho dù Sắc Quỷ nghĩ không ra, Bàn Tử cùng Túy Miêu cũng sẽ thông báo cho mình, để cho mình đến khống chế cục diện, quyết định nên làm như thế nào. Cũng chính bởi vì bọn hắn không biết mình đã trở về, còn cho là mình ở hải ngoại, Trình Cung mới càng lo lắng.

- OÀ..ÀNH!

Trong lòng không ngừng hô hào, thân thể Trình Cung giống như đạo tinh quang, toàn lực thúc dục Tinh Phong gia tốc chạy tới Vân Ca thành.

Mặc dù Vân Ca Thành không giới nghiêm giống như lúc ban đầu, nhưng cũng chỉ có mấy canh giờ ban ngày mới có thể tùy ý hoạt động, màn đêm vừa buông xuống là lập tức tiến vào trạng thái cấm đi lại ban đêm, khắp nơi đều là Cấm vệ quân tuần tra. Mà đại quân chung quanh Vân Ca thành cũng được điều động, nhất là quân đội bị Hoàng đế khống chế.

- Móa nó, phải làm sao cho tốt bây giờ?

Lúc này, trong đại doanh Thành Tây, Đại Tướng quân Lôi Điện đang ở trong doanh trướng đi qua đi lại, thỉnh thoảng quay đầu liếc mắt nhìn thánh chỉ vừa mới nhận được.

- Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Ngươi cải đời này một chút tiền đồ cũng không có, gặp được một ít chuyện liền ngu ngốc như vậy.

Lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm của Lôi Nhạc, sau một khắc người của hắn cũng đã đi vào bên trong, người vừa vào đồng thời lực lượng đã phong tỏa chung quanh, khí tức cường đại cho thấy Lôi Nhạc cũng đã đột phá tới Long lực, so với Nhân Anh bình thường cũng không kém bao nhiêu.

- Phụ thân, người. . . sao người trở nên mạnh như vậy rồi?

Lôi Điện không dám tin nhìn cha của mình, đây quả thực quá cường hãn.

- Bành.

Lôi Nhạc trực tiếp đạp Lôi Điện đến bên trên một cái ghế, mình cũng trực tiếp ngồi trên cái ghế vốn là của Lôi Điện:

- Ngươi con mẹ nó đây là đang chọc tức lão cha ngươi đúng không?

- Ta nào dám a, ta đây là thật tình thật ý khen mà.

Mặc dù Lôi Nhạc đạp không mạnh, nhưng mà khiến cho Lôi Điện ôm bụng, mặc dù không bị thương, nhưng đau vẫn là rất đau.

- Trình Tiếu Thiên kia đã là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, ngươi nói lão cha ngươi mạnh mẽ, không phải biến tướng mắng lão tử kém cỏi là cái gì.

Lôi Nhạc trừng mắt.

- Ta…

Trong lòng Lôi Điện đổ mồ hôi lạnh, hắn trong lúc nhất thời quên mất chuyện này, lão tử nhà mình cùng Trình đại soái đấu nhiều năm như vậy, vốn là ở phương diện vũ lực một mực vượt lên đầu, ý đồ tu luyện nhanh hơn so với Trình Tiếu Thiên một ít, bây giờ lại bị Trình Tiếu Thiên đè xuống, tự nhiên rất khó chịu.

- Ta đây đang phát sầu a, mọi chuyện sắp không khống chế được rồi. Hoàng đế hạ thánh chỉ, bảo ta đi Đông Nam Man Tộc, còn có triệu tập gần trăm vạn đại quân khác, này là chuẩn bị động thủ với tên Bạo Hùng kia ah. Ngươi nói bây giờ ta nên làm gì, hai tiểu tử Lôi Hạo Uy cùng Lôi Hạo Thiên kia bây giờ đi theo Trình Cung lăn lộn phong sinh thủy khởi, Hạo Uy ở Nam Hoang bên kia độc lĩnh một quân. Hơn nữa mặc dù chúng ta cùng Trình gia so đấu nhiều năm như vậy, nhưng kỳ thật Trình Vũ Phi cũng không tệ, chúng ta cũng không thể ở phía sau, giúp đỡ Hoàng đế bỏ đá xuống giếng a.

Lôi Điện thân là đại tướng quân, lại trải qua kinh nghiệm nhiều năm bị Lôi Nhạc đánh, lập tức vẻ mặt đau khổ nói sang chuyện khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ngươi đầu heo a, còn bỏ đá xuống giếng, ngươi xem Trình gia bây giờ như là rớt xuống giếng sao? Trình Tiếu Thiên náo như vậy, ngay cả Hoàng đế cũng không làm gì được hắn cả, ngươi cho rằng Hoàng đế không muốn giết hắn sao, ta xem nếu không phải phòng bị lực lượng sau lưng Trình Cung kia, thì là đang nghĩ những biện pháp khác. Chiêu thức ấy của hắn căn bản là phòng bị Lôi gia chúng ta liên hợp cùng Trình gia, trước thăm dò đối với Lôi gia chúng ta. Lôi gia chúng ta không thể so với Trình gia, bây giờ có thể ở lực lượng cao đoan không e ngại hoàng thất.

Lôi Nhạc ở trong quân đội Lam Vân đế quốc, ngoại trừ Trình Tiếu Thiên là đại lão lớn nhất, thì hắn chính là người thứ hai, loại chuyện này hắn chỉ liếc mắt là nhìn ra.

- Thế nhưng mà Hoàng đế cũng ban thưởng rất nhiều đan dược, nhất là gần đây, lực lượng của ta cũng tăng lên rất nhiều.

Lôi Điện nhìn về một bên, bên cạnh thánh chỉ có đặt rất nhiều hộp, bên trong kém nhất cùng là đan dược Địa cấp hạ phẩm, trân quý vô cùng, chừng mười mấy cái hộp.

- Hừ.

Lôi Nhạc hừ lạnh một tiếng nói:

- Đó là bởi vì hắn không sợ Lôi gia chúng ta, chút đan dược đó tính toán là cái gì, mặc dù Trình Tiếu Thiên kia mạnh làm ta khó chịu, nhưng ngươi suy nghĩ một chút, nếu như không có hắn cùng Trình Cung ngầm đồng ý, Hạo Uy cùng Hạo Thiên có thể cho chúng ta nhiều đan dược như vậy sao, nhất là trước kia Hạo Thiên còn về nhà một chuyến, hắn truyền thụ cho chúng ta chút ít thương pháp cùng công pháp kia, hoàn toàn không cùng cấp bậc trước kia chúng ta học. Những công pháp này có thể truyền xuống con cháu đời đời, nếu như không có những công pháp này, còn có những đan dược trước kia, ta sao có thể đột phá Vạn Vật Nhất Long. Mượn nhờ công pháp kia, ta cũng có cơ hội đột phá đến Nhân Anh cảnh giới, thành tựu lục địa thần tiên, mặc dù tạm thời còn không sánh bằng Trình Tiếu Thiên, nhưng mà có thể làm cho Lôi gia ta tiến vào một tầng thứ mới. Mà Hạo Uy cùng Hạo Thiên bên kia truyền tin tức về, bọn nó tăng lên so với ta còn nhanh hơn.

- Hả?

Lôi Điện còn có chút không hiểu được, cha của hắn nói cả buổi như vậy là đang nói cái gì.

- Nói cả buổi như vậy ngươi vẫn không rõ a, lão tử nói cho ngươi biết, tiểu tử ngươi cứ như vậy, học một trăm năm nữa cũng không phải đối thủ của Bạo Hùng kia, Trình gia chiến đấu cùng hoàng thất không phải chúng ta bây giờ có thể nhúng tay. Mịa nó, còn nhìn cái gì vậy, lão tử đã nói cùng Hoàng đế, lần này tự mình giúp ngươi tọa trấn đi đối phó Bạo Hùng, ngươi luyện tay cùng hắn một chút cũng tốt, cả ngày chỉ biết ở Đế đô vui đùa, hai ca ca ngươi trở về một chuyến đã nhận được công pháp cùng một bộ phận đan dược, tu luyện chậm hơn ngươi mấy tháng nhưng hiện tại còn mạnh hơn so với ngươi. Từ giờ trở đi, mỗi ngày ngươi theo ta tu luyện, cho đại quân chuyển hướng Đông Nam Man Tộc, mỗi ngày hành quân một trăm dặm. . .

- Ah. . .

- Ah cái gì ah, rồi lại nghỉ ngơi ba ngày mới tiếp tục. Mẹ ngươi như thế nào sinh ra tên ngu ngốc như ngươi, nếu Lôi gia dựa vào ngươi sớm thì xong rồi, cũng may ta còn có hai đứa cháu ngoan.

Đại quân đề phòng sâm nghiêm trong ngoài Vân Ca Thành, thực tế đến đêm khuya thì đều như vậy. Bây giờ đề phòng, cũng không chỉ là đề phòng cửa thành, phòng ngự người bình thường, mấu chốt là phòng ngự một ít lực lượng cường đại.

- OÀ..ÀNH!

Đột nhiên, một lực lượng cường đại chấn động trên bầu trời.

- Đế đô Lam Vân Đế Quốc, người phương nào dám can đảm xông loạn.

Thời điểm một cổ pháp lực cường đại chấn động xuất hiện ở mấy dặm bên ngoài Vân Ca thành, bên trong Vân Ca thành dùng Cấm vệ quân Đại Tướng quân Chu Hằng cầm đầu, hai gã Long vệ đột phá Long lực cùng một chỗ phi thân lao ra.

Cấm vệ quân Đại tướng quân Chu Hằng gần đây cũng rất hăng hái, mặc dù không có năng lực bắt Trình Tiếu Thiên, nhưng đoạn thời gian gần đây Hoàng đế ban thưởng rất nhiều đan dược, còn để cho trấn quốc thần tiên Thanh Triệt giúp hắn, khiến cho hắn trực tiếp đột phá Long lực. Này là chuyện lúc trước Chu Hằng nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ đã có được năm Long lực, Chu Hằng tin tưởng tràn đầy, huống chi Hoàng đế còn cho hai gã Long vệ đều là Vạn Vật Nhất Long đến làm thủ hạ của hắn, bây giờ cho dù lục địa thần tiên bình thường hắn cũng không sợ.

Pháp lực cường đại chấn động ở trên không bên ngoài Vân Ca thành dừng lại, ba bóng người từ không trung rơi xuống, đúng là ba người Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử từ Nam Hoang gấp trở về.

- Loại mặt hàng này để cho ta.

Giờ phút này Sắc Quỷ đã trải qua giai đoạn phát tiết, sắc mặt của hắn chìm như nước, ánh mắt làm cho người ta có một cảm giác nổi da gà, cả người giống như là hoạt tử nhân từ trong U Minh Luyện Ngục đi ra, làm cho người ta có cảm giác âm lãnh, băng hàn, sợ hãi. Chạy đi lâu như vậy, mặc dù tiêu hao cũng rất lớn, nhưng đối với bọn họ bây giờ mà nói, thương thế ban đầu cũng khôi phục được không sai biệt lắm, thời điểm Chu Hằng mang người cản đường, thấy Túy Miêu, Sắc Qủy muốn lên trước, Bàn Tử đã khoát tay ngăn hai người lại.

- Dĩ nhiên là ba tiểu tai họa các ngươi, hừ.

Thời điểm Chu Hằng thấy là Vân Ca thành Tứ đại hại, phản ứng đầu tiên chính là Trình Cung đã trở về, trong lòng không khỏi cả kinh, nhưng sau đó không thấy Trình Cung, khóe miệng tức thì lộ ra dáng tươi cười khinh thường.

Nếu như giờ phút này Trình Cung dám trở về, đó không phải là chính mình cho Hoàng đế cớ đối phó sao, cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám.

Đúng rồi, chuyện đoạn thời gian trước kia, trách không được bọn hắn trở về.

- Như thế nào, muốn vào thành sao, bây giờ cấm đi lại ban đêm, các ngươi có thể chờ ở chỗ này đợi đến buổi sáng ngày mai.

Chu Hằng chỉ là đám người Bàn Tử nói:

- Nếu dám xông vào, giết chết bất luận tội.

- Ô ô ôi, ta tưởng rằng là ai, đây không phải Chu Hằng Cấm vệ quân sao, Chu đại tướng quân, ta xem ngươi thật sự giống như một con heo, ngươi cho rằng ngươi là ai, ca không rảnh ở đây vô nghĩa cùng ngươi, mau chóng cút xa ta ra, hôm nay nếu ai dám chặn đường, ta liền cho hắn biết lợi hại của Vân Ca thành Tứ đại hại thoáng một phát.

Bàn Tử trừng mắt, biết rõ giờ phút này Sắc Quỷ lòng nóng như lửa đốt, bởi vậy tâm tình trêu đùa hí lộng Chu Hằng này cũng không có.

Nếu không dùng tính cách ti tiện kia của hắn, cùng lực lượng của hắn bây giờ, loại thời điểm này hắn không đùa chết đám người kia, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Chu Hằng cùng người bên cạnh hắn đồng thời sững sờ, lập tức bọn hắn cười to ầm ầm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi