ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Nhìn thấy Tần Phàm xuất hiện, có rất nhiều người thở phào một hơi, tâm tình cũng ổn định lại. Nhưng người mạnh nhất Thái gia Lạc Thành và Đông Phương gia Vọng Thành là Thái Văn Thiên cùng Đương Phương Nghiêu thấy Tần Phàm xuất hiện thì quay ra nhìn nhau, hai người đều cảm thấy được sự khiếp sợ trong ánh mắt đối phương.

Đó là bởi vì thực lực của bọn hắn cao hơn những người ở đây rất nhiều. Bọn hắn có thể nhìn ra được thực lực của Tần Phàm so với mấy tiếng đồng hồ trước cường đại hơn không ít. Tuy không biết được cụ thể Tần Phàm mạnh lên bao nhiêu nhưng lúc này Tần Phàm xuất hiện khiến hai người có cảm giác không thể địch lại.

- Thái tiền bối, Thái tộc trưởng. Đông Phương tộc trưởng, Đông Phương trưởng lão cảm tạ các vị đã đến tham gia hôn lễ của tại hạ. Đối với sự tình hôm nay chắc đã khiến mấy vị mất hứng. Tần Phàm thật có lỗi.

Mà lúc Tần Phàm đi qua bắt chuyện với mọi người, Thái gia và Đông Phương gia cũng mỉm cười, nói:

- Tần Phàm, hôm nay là do Tần Quan có ý đồ bất thiện a!

Thái thượng trưởng lão Thái gia có quan hệ mật thiết với Tần gia Nam Phong, hắn nghe Tần Phàm nói vậy thì trầm giọng nói.

- Ân! Đa tạ Thái tiền bối nhắc nhở, ta cũng đoán hôm nay Tần Quan sẽ đến đây gây sự cho nên lúc trước mới phải tạm rời đi một thời gian để chuẩn bị một số việc.

Tần Phàm gật đâu nói.

- Kỳ Tích Chi Tử, có thể nói cho lão phu rõ, nếu như Tần gia Càn Kinh thực sự sớm phát động công kích hôm nay. Phải chăng ngươi có lòng tin đối phó Tần Quan?

Tộc trưởng Đông Phương gia Đông Phương Nghiêu thấp giọng hỏi.

- Nếu như Tần Quan thật sự có can đảm làm trái ước hiện năm năm, vậy thì Tần Phàm cũng không ngại cho hắn có đi mà không có về.

Nghe vậy, Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói. Tuy trong lòng cũng không có nắm chắc đánh chết Tần Quan. Nhưng ở trước mặt mọi người hắn vẫn phải tỏ ra tự tin, để an lòng mọi người.

Trên thực tế, vừa rồi đột phá cảnh giới Võ Thánh ngũ cấp, hơn cũng cảm giác được phần thắng của mình càng lớn. Đương nhiên, hắn cũng Tần Quan có át chút bài nào hay không, Dù sao Tần Quan cũng là lão quái vật, nếu không có niềm tin thì hắn sẽ không mạo hiểm bội ước, đắc tội với Chân Vũ thánh điện.

- Tần Phàm! Ngươi yên tâm, Thái gia Lạc Thành luôn ủng hộ ngươi. Tuy hôm nay chỉ có hai người chúng ta đến dự hôn lễ của ngươi. Nhưng kỳ thật người Thái gia chúng ta đến đây không ít, hiện giờ đang ở trong Nam Phong thành.

Thái Văn Thiên nghe Tần Phàm nói vậy thì đại biểu cho Thái giai tỏ thái độ.

- Người Đông Phương gia chúng ta cũng đã có người đi vào Nam Phong thành. Nếu như Tần gia Càn Kinh thực sự tấn công lúc này, chúng ta cũng sẽ tiếp viện. Đương nhiên ta hi vọng ngươi cũng không nên quên hứa hẹn lúc trước.

Đông Phương Nghiêu cũng nói.

- Đa tạ hai vị.

Tần Phàm chắp tay gửi lời cảm ơn, sau đó hắn hạ giọng nói:

- Hai vị cũng có thể yên tâm, vô luạn là Thánh Nguyên Đan hay Nghĩ Tôn Đan mà ta đã đáp ứng hai vị nhất định sẽ có đủ. Hơn nữa Tần Phàm ta hứa hẹn chỉ cần hai vị giúp Tần gia Nam Phong chiến thắng trong trận chiến này, ta có thể truyền thụ cho Luyện Đan Sư hai nhà cách luyện chế hai loại đan dược này.

- Tốt! Chúng ta sẽ dốc toàn lực hỗ trợ.

Thái Văn Thiên cùng Đông Phương Nghiêu nhìn nhau, hai mắt sáng lên, sau đó đồng thời trả lời. Bọn hắn vô cùng tinh tường độ trân quý cùng độ khó của hai loại đan dược này. Nếu thật sự có thể nắm giữ được cách luyện chế, điều này có ý nghĩa trọng đại giúp thực lực gia tộc bọn hắn tăng lên.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua, hôn lễ ngày hôm cũng sắp đến phần quan trọng nhất.

Giờ lành đã đến.

Tần Li mặc trang phục cô dâu, đi bên cạnh phụ thân Thần Hồng từ từ đi vào trong lễ đường. Giờ phút này Tần Phàm cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Giờ phút này hắn đã chờ đợi quá lâu rồi, đến khi tân nương của mình đi vào trong lễ đường, Tần Phàm mới cảm thấy bao nhiêu thống khổ vất vả đều đáng giá.

Một lúc nữa thôi, hắn và Tần Li cũng trở thành vợ chồng.

Cũng ngay một khắc này, khi thấy tân nương tử xuất hiện. Áp lực trong lòng mọi người cũng được trì hoãn, mỗi một người đều chân thành chúc mừng cho đôi tân lang, tân nương.

Bái Thiên Địa.

Bái phụ thân.

Dưới tiếng hoan hô của toàn trường, Tần Phàm cùng Tần Li tiến thành nghi thức phu thê cần thiết. Bởi vì không biết bố mẹ Tần Li là ai, mà Sư Tử Hà trưởng lão ở Chân Vũ thánh địa quá xa không cách nào đến đây được cho nên lúc bái cha mẹ hai người cũng chỉ bái phụ thân Tần Hồng. Điều này khiến cho Tần Phàm, Tần Li hơi thương cảm.

Phu thê giao bái.

Thanh âm chủ trì hôn lễ vang lên, Tần Phàm cùng Tần Li dưới ánh mắt chăm chú của mọi người cũng xoay người đối mặt vào đối phương lễ bái. Tuy lúc này trên đầu Tần Li được che vải đỏ, không nhìn thấy sắc mặt nhưng nhìn về phía Tần Li ở ngay trước mắt, Tần Phàm cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Dựa theo lễ tiết, khi phu thê giao bái xong thì hai người chính thức trở thành vợ chồng. Nhưng khi Tần Phàm sắp sửa cúi đầu lễ bái phu thế thì hắn nhìn thấy trong đám người một nữ tử mặc quân áo nịt màu đen đang lặng lẽ nhìn hắn. Ánh mắt hiện lên cảm tình hết sức phúc tạp.

- Kỷ...

Tần Phàn nhìn thấy nữ tử này, trong đầu không khỏi hiện lên những kí ức quen thuộc, môi run rẩy định nói gì đó nhưng cuối cùng hắn vẫn kìm được không có lỡ miệng.

Hôm nay là đại hôn của Tần Phàm, hắn không muốn có thêm phiền muộn nữa.

Chỉ là Tần Phàm vẫn không nhịn được ngẩng đầu liếc mắt nhìn. Mà lúc này bóng hình xinh đẹp kia đã biến mất trong đám người, bóng lưng có chút thương cảm, có chút cô đơn để cho lòng hắn thoáng đau nhức.

Trong nhân sinh thì tình cảm là vi diệu nhất. Kỷ Huyên Nhi rời đi, cũng là lời cáo biệt đối với Tần Phàm.

Trở về tuổi thơ.

Tần Phàm nhẹ nhàng hít một hơi, cuối cùng vẫn thu hồi ánh mắt chậm rãi cúi đầu, hoàn thành lễ bái phu thê. Một bái này cũng là hứa hẹn nặng nhất đời hắn.

- Đưa vào động phòng...

Dựa theo tập tục Tần gia Nam Phong, tân nương tử đi vào phòng tân hôn trước, mà chú rể sẽ đi uống một tuần rượu với các tân khác. Sau đó mới có thể đi vào động phòng. Về phần các tân khách, sau khi tiệc rượu no say sẽ được an bài nghỉ ngơi ở Tần gia Nam Phong hoặc nghỉ ngơi ở trong Nam Phong thành. Có như vậy mới được xem như là tới tham gia lễ thành hôn.

Sau một tuần rượu, Tầm Phàm vui vẻ chào tạm biệt mọi người rời khỏi tiệc rượu. Mà khách nhân cũng dẫn dần rời đi, cả hội trường hôn lễ cũng dần an tĩnh trở lại.

Chỉ là lúc này nội tâm Tần Phàm không thể nào bình tĩnh được. Hẳn cảm giác rằng buổi tối ngày hôm nay mĩnh sẽ không thể an ổn động phòng được.

- Tần Phàm ca ca.

Tần Phàm mới đi được một đoạn đường thì Phương Tiểu Tình dịu dàng đi tới trước mặt hắn.

- Tiểu Tình! Thực xin lỗi, đêm nay Tần Phàm ca ca rất bận, không thể tiếp đãi muội được.

Tần Phàm nhìn Phương Tiểu Tình dịu dàng ở trước mặt, lần này gặp lại nàng đã thay đổi rất nhiều. Thay đổi nhiều nhất là khí chất. Trước kia mà một tiểu nữ hài e lệ nhút nhát, hiện tại đã có nét ưu nhã tự tin, hấp dẫn hơn rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi