ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Kỷ Huyên Nhi vẫn khóc tới mấy giờ, đem nước mắt đều khóc đến cạn khô.

Tần Phàm luôn luôn bồi bên cạnh nàng, nhưng không hề nói gì, hắn nhớ rõ Kỷ Huyên Nhi từng nói qua đại thù của nàng đã báo, hiện tại chỉ có thể để cho nàng đem những nỗi thống khổ đã qua dùng nước mắt hoàn toàn rửa sạch, như vậy mới có thể làm chấp niệm của nàng dần dần phai nhạt.

Chỉ khi nào trong lòng giảm bớt chấp niệm, nàng mới có thể bước lên thánh vực. Nếu không cho dù thiên phú của nàng tung hoành, gặp may mắn, nhưng cuối cùng vẫn sẽ thất bại trong gang tấc.

Hiện tại hắn chỉ cần lẳng lặng làm bạn với nàng là đã đủ.

- Đều đã qua…

Thẳng tới khi cảm giác được cảm xúc của Kỷ Huyên Nhi dần dần bình phục lại, Tần Phàm nhẹ vỗ vào sau lưng nàng an ủi, nhìn vào hai mắt của nàng trầm giọng chậm rãi nói:

- Ta biết ta không thể đối với nàng hứa hẹn điều gì, nhưng ta nguyện ý ngày sau luôn bồi bên cạnh nàng.

Thanh âm của Tần Phàm không lớn, lại phảng phất như gieo lực lượng vào trong lòng Kỷ Huyên Nhi, vào lúc này nàng cũng không nói thêm lời nào, nhưng đã dần dần ngừng rơi nước mắt.

Sau một lát, nước mắt trên mặt nàng dần dần cạn khô, Kỷ Huyên Nhi yên lặng ngồi xếp bằng trở xuống. Cả quá trình nàng không hề nói với Tần Phàm một câu, cũng không trả lời, chỉ tiếp tục tiến nhập vào trạng thái đột phá thánh vực.

Nhìn thân ảnh kiên cường của Kỷ Huyên Nhi như hàn mai sau cơn mưa, khí lưu hồng lam tiếp tục vận hành, tuy rằng nàng không nói gì với hắn, nhưng Tần Phàm vẫn cười nhẹ, trong lòng thả lỏng xuống, sau đó chậm rãi thối lui ra khỏi sơn động.

Hắn biết Kỷ Huyên Nhi đã buông xuống được.

Mà ngay sau khi hắn vừa lui ra khỏi sơn động, tiếp theo liền phát hiện hồng mục chiến trư đang ghé vào trong một bụi cỏ bí mật cách sơn động không xa, nhắm mắt, trên người phát ra khí tức thần bí, hơn nữa còn đang không ngừng kéo lên.

Lúc này hồng mục chiến trư đã rơi vào nhập định, thậm chí Tần Phàm đi tới gần nó cũng không phát hiện.

Tần Phàm phỏng chừng tiểu gia hỏa này dùng vào Thánh Thú Đan, lúc này đang dùng phương thức của mình tăng lên phẩm cấp, về phần có thể thành công được hay không, phải xem chính vận khí của nó.

Kỳ thật hồng mục chiến trư đột phá thế này thập phần nguy hiểm, một khi bị người có ý xấu phát hiện, tùy thời đều sẽ chết, nhưng nó cũng không muốn rời xa Tần Phàm, nhìn ra được nó tuyệt đối tín nhiệm hắn.

Nhưng hiện tại một người một thú đều rơi vào giai đoạn tu luyện đột phá, ngược lại Tần Phàm không thể không làm hộ pháp cho bọn họ.

Đương nhiên, hoàn cảnh của thế giới này đối với hắn mà nói thập phần thích hợp tu luyện, hiện tại hắn đã là cảnh giới bát cấp võ thánh, tuy rằng muốn trong thời gian ngắn đột phá tới bán thần cảnh giới là không có khả năng, nhưng cảnh giới cửu cấp võ thánh vẫn có thể cố gắng được một chút.

Cứ như vậy, hai người một thú sau khi đi vào thế giới này, còn chưa kịp tìm hiểu tình huống, đều đã tiến nhập vào trong trạng thái đột phá tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Ở trong thế giới này, Tần Phàm tựa hồ cảm giác một ngày còn dài hơn tại Vũ Thiên đại lục một ít, mà hắn chỉ dùng thời gian của thế giới này để tính toán.

Đã trôi qua ba tháng.

Bởi vì Tần Phàm cần đột phá không phải cửa ải lớn như Kỷ Huyên Nhi, cho nên không cần bế tử quan, hắn vừa tu luyện vừa lưu lại một phần tâm tư hộ pháp cho Kỷ Huyên Nhi cùng hồng mục chiến trư.

Có lẽ địa phương bọn họ đang tu luyện cách nơi ở của nhân loại thật sự quá xa, trong ba tháng này xem như được bình yên vô sự. Cũng từng có chút yêu thú xâm nhập nơi này, nhưng đều bị Tần Phàm giải quyết hoặc lợi dụng ảo trận dẫn dắt rời đi.

Nhưng làm cho Tần Phàm cảm thấy khiếp sợ chính là yêu thú lợi hại ở trong thế giới này cũng có rất nhiều, mấy ngày nay hắn gặp phải trên cơ bản đều là yêu thú ngũ cấp trở lên, thất bát cấp yêu thú cũng rất nhiều, thậm chí Tần Phàm còn mơ hồ cảm giác được bên trong khu vực này còn có một đầu yêu thú cửu cấp.

Tùy tùy tiện tiện liền gặp được cửu cấp yêu thú, thế giới này khủng bố như thế nào liền có thể nghĩ.

Mà lần trước khi Kỷ Huyên Nhi đột phá thất bại, trong ba tháng này không ngừng đột phá, có vài lần trên mặt lộ vẻ thống khổ, bi thương, mờ mịt, nhưng vẫn tiếp tục kiên trì xuống.

Ngoài ra hồng mục chiến trư cũng một mực ngủ say, trong ba tháng này chưa từng tỉnh lại. Nếu không phải cảm giác được khí tức của nó càng ngày càng mạnh, Tần Phàm đều cho rằng đan dược của mình đã xảy ra vấn đề, đem đầu tiểu trư kia độc chết.

Về phần chính bản thân Tần Phàm, trong vòng ba tháng ngắn ngủi cảnh giới không ngừng tăng lên, tuy rằng còn chưa đạt tới cảnh giới cửu cấp võ thánh, nhưng đã bước ra khoảng cách lớn của bát cấp võ thánh. Nhưng cảnh giới cửu cấp võ thánh cũng không dễ dàng đạt tới, nhớ ngày đó ở Vũ Thiên đại lục, cường giả đạt tới trình độ này cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Dù sao bốn viên ma chủng trợ giúp hắn cũng đã không nhiều như lúc trước, nếu như còn không tìm được viên ma chủng thứ năm kết hợp ngũ hành, hắn rất có thể sẽ tu luyện như người thường, không còn đạt được tốc độ biến thái như ngày trước.

Đương nhiên, có bốn viên ma chủng ủng hộ, cho dù hiện tại Tần Phàm chỉ là bát cấp võ thánh, nhưng thực lực phát huy ra ngay cả cửu cấp võ thánh cũng không thể so sánh. Hắn phỏng chừng với thực lực hiện tại của mình, nếu gặp phải đối thủ như Tần Quan, cho dù không kích thích bất tử Chu Tước huyết mạch cũng có thể đánh chết hắn.

Thậm chí nếu gặp phải cửu cấp yêu thú như Cửu U Ngân Giao, hẳn cũng không cần khổ chiến như ngày trước.

Chỉ là đối với đối thủ bán thần cảnh giới, hiện tại Tần Phàm còn chưa hiểu rõ ràng khái niệm, không biết trình tự thế này làm sao phân biệt được đẳng cấp. Hắn chỉ mơ hồ nhớ rõ, bát đại thánh tôn trong Chân Võ thánh địa cùng Tử Hà trưởng lão đều rất mạnh, ngay cả hắn hiện tại cũng khó thể đối phó.

Trên thực tế, hắn ngoại trừ từng tiếp xúc qua bán thần khôi lỗi, đối với cảnh giới bán thần thần bí căn bản không có quá nhiều kiến thức. Thậm chí nên làm sao đột phá tới cảnh giới này, hắn vẫn còn chưa hiểu được rõ ràng bao nhiêu.

Tần Phàm dự tính sau khi tiếp xúc cùng cường giả của nơi này, sẽ chậm rãi tiến hành phân tích. Ở trong thế giới có được linh khí cùng quy tắc cao như vậy, hắn tin tưởng cường giả đạt tới bán thần hẳn sẽ không ít.

Thời gian tiếp tục trôi qua thêm vài ngày.

Một ngày này, Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được linh khí sản sinh chấn động thật lớn, cả núi rừng giống như có một đầu cự thú đang điên cuồng cuốn hút, linh khí không ngừng bị tụ tập tới sơn động sau lưng hắn.

- Kỷ Huyên Nhi muốn thành thánh!

Chứng kiến khí thế mạnh mẽ kia, Tần Phàm không khỏi thay đổi:

- Nhưng mà…không xong…nàng tựa hồ cũng đưa tới Diệt Thánh Kiếp…

Vốn nghĩ Kỷ Huyên Nhi đột phá lần đầu tiên chỉ kiên trì được một ngày, Tần Phàm nghĩ rằng nàng phải thử thêm vài lần mới có thể thành công đột phá, dù sao căn cứ theo lệ thường, lần đầu tiên đột phá thời gian càng ngắn thì từ đó về sau càng khó tiến triển.

Kết quả thật không ngờ Kỷ Huyên Nhi lại là ngoại lệ.

Sau lần đầu tiên đột phá thất bại Kỷ Huyên Nhi khóc suốt mấy giờ, hiện tại chỉ bế quan lần thứ hai đã trực tiếp thành công đặt chân thánh vực, hơn nữa chỉ dùng hơn ba tháng thời gian mà thôi! So sánh với Tần Phàm phải dùng tới chín tháng còn nhanh hơn không ít!

Tốc độ nhanh như vậy phỏng chừng cả Vũ Thiên đại lục cũng không có bao nhiêu người có thể làm được.

Điều này đương nhiên cũng có quan hệ tới việc thế giới này càng thích hợp tu luyện võ đạo cùng đột phá hơn Vũ Thiên đại lục, nhưng cũng nói lên thể chất đặc thù của Kỷ Huyên Nhi đích thật là may mắn, chính là thiên phú đỉnh cấp nhất trong võ đạo.

Chủ yếu chính là, Kỷ Huyên Nhi cũng giống như Tần Phàm, không ngờ đều gợi lên Diệt Thánh Kiếp!

Phải biết rằng gợi lên Diệt Thánh Kiếp đều không phải là võ thánh bình thường, những người này càng khó đạt tới thánh vực hơn những kẻ khác, mà một khi đạt tới, đều mạnh mẽ hơn võ thánh bình thường. Thậm chí sau khi trở thành võ thánh, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn những võ thánh bình thường không ít.

Đương nhiên, Diệt Thánh Kiếp thật không phải dễ dàng vượt qua, mức độ đáng sợ của Diệt Thánh Kiếp trong lòng Tần Phàm hiểu thật rõ ràng, hơn nữa cho tới bây giờ trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi.

- Kỷ Huyên Nhi, hiện tại gặp Diệt Thánh Kiếp, Diệt Thánh Kiếp danh như ý nghĩa chính là thiên kiếp diệt sát võ thánh, vốn là do người tập võ sau khi đột phá võ thánh bởi thực lực viễn siêu võ thánh bình thường quá nhiều, cho nên khiến cho thiên địa đố kỵ mà lắng xuống kiếp nạn đem diệt sát. Diệt Thánh Kiếp cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa phải tự mình đi đối mặt, cho nên nhất định phải cẩn thận ứng phó!

Tiếp theo hắn vội vàng truyền âm cho Kỷ Huyên Nhi.

Muốn đạt được thực lực cường đại, nhất định cần gánh vác lên nguy hiểm!

Diệt Thánh Kiếp nhất định phải do người độ kiếp dốc sức thừa nhận, nếu không chẳng những không hưởng được chỗ tốt do thiên kiếp mang tới, còn gây họa cho người khác khiến cho kiếp nạn càng lớn hơn, tóm lại nếu người khác nhúng tay vào sẽ càng thêm bất lợi.

Tần Phàm không giúp được nàng.

- Ta đã biết!

Nhưng sau khi nghe được truyền âm, Kỷ Huyên Nhi chỉ thản nhiên đáp lại, không biết là do bản tính lãnh đạm của nàng, hay là bởi vì nàng tràn đầy tự tin khi đột phá tới thánh vực.

Ngay sau đó…

Oanh long long…

Bầu trời đột nhiên gió giục mây vần, chẳng khác gì tận thế buông xuống, sắc trời đại biến, mây đen che phủ, đặc biệt nguyên khí linh khí trong thiên địa đã hoàn toàn cuồng bạo, phảng phất như chính chúng nó cũng cảm giác bất an bởi vì Diệt Thánh Kiếp đáng sợ sắp đến.

Lôi vân ngưng tụ dày đặc trên bầu trời, trong không khí đan xen thiểm điện trắng xóa, như hổ như long, chẳng khác gì những đầu mãnh thú săn mồi, hoa lệ mà khủng bố, mắt thấy tùy thời đều sẽ giáng xuống dưới.

Tất cả những chuyện này nhìn qua vô cùng quen thuộc.

Tần Phàm biết lúc này uy thế của Diệt Thánh Kiếp đã nổi lên, khi lôi vân ngưng tụ tới mức tận cùng, sẽ lắng xuống thiên uy, diệt sát võ thánh cường đại, điều này đối với Kỷ Huyên Nhi mà nói là một khảo nghiệm thật trọng yếu.

Nàng có thể vượt qua sao?

Ngẩng đầu nhìn lên trận thế đáng sợ trên bầu trời, lôi quang sáng ngời làm cho người ta không dám nhìn thẳng, Tần Phàm không khỏi bắt đầu lo lắng cho Kỷ Huyên Nhi.

Nhớ ngày đó khi hắn đột phá võ thánh gặp phải Diệt Thánh Kiếp, chỉ dựa vào khí lực cường hãn thậm chí sau đó phải hóa thân Kỳ Lân mới vượt qua. Mà Kỷ Huyên Nhi không có được khí lực như hắn, cũng không kích thích năng lực ma chủng, nàng dựa vào cái gì vượt qua Diệt Thánh Kiếp?

Đúng lúc này giống như trả lời câu hỏi của Tần Phàm, thiên địa nguyên khí chấn động mạnh, sau đó Tần Phàm nhìn thấy một lam một hồng quang mang không ngừng ngưng tụ, hình thành một đồ án bát quái thần bí bao phủ bên trên sơn động.

Nhìn ra được bên trong đồ án bát quái ẩn chứa năng lượng cực kỳ cường đại, trong lòng Tần Phàm thoáng ổn định một ít, vội vàng tránh xa một bên phòng ngừa bị Diệt Thánh Kiếp lan tới. Nếu không để thiên kiếp cảm ứng được thực lực của hắn, như vậy lôi kiếp giáng xuống chỉ sợ ngay cả cửu cấp võ thánh cũng không thể gánh nổi chứ đừng nói gì tới Kỷ Huyên Nhi.

Ngay khi hắn muốn gọi tỉnh hồng mục chiến trư, liền phát hiện tiểu gia hỏa kia tựa hồ đã cảm ứng được thiên kiếp đang tới, đã sớm tỉnh lại, không biết chạy đi đâu trốn tránh tiếp tục ngủ say đột phá.

Tần Phàm tạm thời không rảnh mà quản tới nó, chỉ ngẩng đầu nhìn lên biến hóa trên bầu trời. Tiếng sấm thật lớn vang lên bên tai không dứt, một mảnh không trung bị phủ kín điện quang, nhưng không phải là quang mang của thái dương, mà là bởi vì ánh sáng của thiểm điện!

Thiểm điện trắng xóa không ngừng xuyên toa trên bầu trời, vô số nhân hình thiểm điện phảng phất như quân đội đang tập kết, biểu thị công khai quyền làm chủ của chúng trong khu vực này. Lôi đình cự long, cự thú, đủ loại vũ khí còn có cả lôi phạt thiên cung đủ loại kỳ quan đều lần lượt xuất hiện.

Ngay cả Tần Phàm dù còn cách một khoảng cách khá xa đều cảm giác được da đầu mơ hồ có chút run lên. Nhưng tòa lôi phạt thiên cung cường đại tựa hồ cũng không tới mức cường đại như lúc trước Tần Phàm gặp qua, điều này cũng làm cho hắn thở nhẹ một hơi.

- Oanh!

Thiểm điện tập kết xong trên bầu trời, không bao lâu, theo một thanh âm chấn vang truyền đến, lúc này Diệt Thánh Kiếp đã mở ra màn che.

Phong trì điện kình!

Thiểm điện trắng xóa giống như dòng sông lưu tinh khuynh đảo trong vũ trụ, như cầu vồng tuôn dài từ trên chín tầng trời, còn chưa rơi xuống, dư âm thiểm điện đã đem toàn bộ cây cối chung quanh sơn động nổ tung, thậm chí biến thành một mảnh cháy đen.

Oanh!

Mà thiểm điện rơi xuống với tốc độ cao, xuyên thấu qua tầng tầng không gian, mang theo khí tức hủy diệt hết thảy trực tiếp rơi lên đồ án bát quái hồng lam thần bí, phát ra tiếng nổ tung chấn động sơn dã.

Ngay lập tức đồ án bát quái rung động mãnh liệt.

Ngay sau đó ánh mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại.

Dưới lôi điện mạnh mẽ đập xuống, đồ án bát quái không ngờ lại có thể kiên trì! Hào quang thoáng ảm đạm hơn một ít, nhưng vẫn không tiêu tán! Lôi kiếp thứ nhất đã bị Kỷ Huyên Nhi bình yên vượt qua!

Đạo lôi kiếp thoạt nhìn uy lực vô cùng khủng bố, phỏng chừng dù là nhị tam cấp võ thánh cũng không chịu đựng nổi, nhưng Kỷ Huyên Nhi có thể thoải mái tiếp được, thực lực của nàng như thế nào liền có thể nghĩ.

Diệt Thánh Kiếp này võ thánh bình thường gặp phải hẳn phải chết, chỉ có những kinh tài tuyệt diễm mới có thể tránh được tử vong.

Oanh long long!

Đạo lôi kiếp thứ nhất vừa qua không lâu, lôi đình trên bầu trời đại chấn, trong hư không không ngừng hình thành từng đạo lôi quang kết thành võng lưới đan xen lẫn nhau, hình thành thiểm điện trường hà, biến thành thiểm điện hải dương!

Ngay sau đó biển thiểm điện lại giống như đổ trút xuống, như thác nước một lần nữa giáng xuống dưới!

Lôi kiếp lần này còn khủng bố hơn lần đầu gấp mấy lần, thật giống như vạn thú chạy chồm, bao phủ khắp phạm vi trăm dặm, uy lực không thể ngăn cản, mãnh liệt mênh mông, hủy thiên diệt địa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi