ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Thực lực như vậy cho dù là bán thần cảnh giới cũng là như thế đi!

Thật là đáng sợ!

Trung niên áo trắng biết mình lần này đã đánh trúng tấm sắt!

Cho nên hắn liền dứt khoát bỏ xe bảo soái, khi nghe được Tần Phàm nói chỉ lưu lại một trong hai người bọn hắn, liền quyết đoán xuất thủ với huynh đệ của mình. Thế giới này chính là như vậy, người thích hợp sinh tồn, cường giả sinh tồn!

- Tốt lắm!

Vẻ mặt Tần Phàm lạnh lùng, kỳ thật chính hắn cũng không ngờ hai người kia mặt ngoài cảm tình xem ra không tệ, nhưng khi người trung niên kia hạ độc thủ vẫn có thể quyết đoán cùng tàn nhẫn như thế.

Vì sinh tồn, chuyện gì cũng làm ra được.

Chỉ trong nháy mắt này, hắn đã hiểu được cách sinh tồn càng tàn khốc của thế giới này còn vượt xa Vũ Thiên đại lục.

- Đại nhân, ta nguyện ý cống hiến sức lực cho ngươi!

Đem thi thể của hắc y nhân mà hắn vừa mới xưng huynh gọi đệ ném đi, trung niên áo trắng thậm chí cũng không nhìn lại thêm lần nào, chỉ hướng Tần Phàm mở miệng khiêm tốn nói, người mạnh là vua, có thể xưng là đại nhân.

- Ngươi thật thông minh!

Tần Phàm khoanh tay trước ngực, lãnh đạm liếc mắt nhìn người nọ nói:

- Ta nghĩ ngươi đã biết ta vừa đi vào thế giới này, cho nên ta cần giải thích chuyện ở nơi đây một chút, nếu ngươi có gì lừa gạt, ngươi hẳn cũng biết được hậu quả!

- Ta nhất định nói ra những gì mình biết được.

Trung niên kia tiếp tục cúi mình nói, rất rõ ràng, ở nơi này địa vị của võ thánh cũng không được cao thượng như Vũ Thiên đại lục, được người tôn kính, cho nên căn bản không có được đủ ngạo khí tràn ngập như võ thánh tại Vũ Thiên đại lục, thậm chí còn có vẻ có chút hèn mọn.

- Nơi này là địa phương nào?

Tần Phàm thản nhiên hỏi.

- Đại nhân, nơi này là Thế Giới!

Trung niên áo trắng trả lời.

- Thế Giới?

Tần Phàm co rụt hai mắt, nhìn trung niên áo trắng hỏi lại. Đáp án này có điểm vượt ngoài dự liệu của hắn, hắn thật không ngờ không gian này cũng đặt tên là Thế Giới.

- Phải, đại nhân, nơi này chính là Thế Giới, là thế giới mà hỗn độn mở ra. Tương truyền trước khi Thế Giới hình thành từng có một nguyên thủy thế giới, nhưng cụ thể là thế giới như thế nào với thực lực hiện tại của ta cũng không rõ ràng lắm, cho nên không cách nào nói rõ cho đại nhân.

Trung niên áo trắng nhìn thấy ánh mắt của Tần Phàm, nhất thời cảm giác được một loại áp lực thật lớn, trong lòng khẽ run sau đó cẩn thận đáp.

- Vậy cách cục của thế giới này như thế nào?

Tần Phàm dời ánh mắt, sau đó mới mở miệng hỏi. Trên thực tế hiện tại trên người hắn mỗi khi giơ tay nhấc chân đều mang theo uy thế của ma tôn viễn cổ, có thể hình thành áp bách đối với người có cảnh giới cao hơn mình cũng là bình thường, huống hồ tâm cảnh tu vi của cường giả võ thánh trên thế giới này còn kém hơn trên Vũ Thiên đại lục rất nhiều.

- Ở trong thế giới này của chúng ta, tổng cộng có bảy mươi hai tòa thần đảo, mỗi thần đảo có diện tích thập phần rộng lớn. Thậm chí cả đời của một võ thánh cũng không cách nào đi xuyên qua hết thảy các địa vực. Mà địa phương hiện tại của chúng ta thuộc về một trong bảy mươi hai thần đảo tên Mạc Lợi Đảo, ở Mạc Lợi Đảo tổng cộng có một trăm lẻ tám tòa đại thành. Tòa đại thành cách sơn mạch này gần nhất được gọi là Hoàng Hôn Thành.

Trung niên áo trắng trả lời.

- Tổng cộng có bảy mươi hai thần đảo, mà mỗi thần đảo còn có một trăm lẻ tám đại thành!

Nghe tới đây, Tần Phàm không khỏi cau mày, trong lòng có chút rung động, hắn thật không ngờ thế giới này lại to lớn đến như thế.

- Nơi này có cường giả nào lợi hại?

Sau một lát rung động, hắn lại tiếp tục nhìn trung niên hỏi. Dựa theo lời giới thiệu của người kia, phỏng chừng cảnh giới võ thánh ở nơi này đích xác không được tính là gì.

- Đảo chủ của bảy mươi hai đảo hết sức lợi hại, cảnh giới thực lực của họ không phải do chúng ta có thể biết được hay tìm hiểu tới. Mà chỉ cần đại nhân sống ở đây một thời gian, như vậy sẽ hiểu được ở tại Thế Giới, cường giả võ thánh chỉ là tầng thấp nhất, chỉ cần thiên phú không quá kém chỉ vài chục năm thì có thể đạt tới, thậm chí cho dù là cửu cấp võ thánh cũng không tính là gì, ở nơi này có cuộc sống thật gian nan. Về phần bán thần cảnh giới, vậy thì không dễ dàng đạt tới…

Trung niên áo trắng trả lời, càng về sau trong lời của hắn cũng không tự chủ được lộ ra hướng tới.

Đúng vậy, ngươi tu võ đều luôn chờ mong đạt tới võ đạo cảnh giới càng cao hơn, vô luận phải trả giá thế nào đều sẽ không tiếc.

- Ngươi đối với bán thần cảnh giới hiểu biết có bao nhiêu? Làm sao có thể đột phá tới bán thần cảnh giới?

Tần Phàm suy nghĩ một chút, lại hỏi. Câu trả lời của trung niên áo trắng quả nhiên chứng thật suy nghĩ trong tim hắn, cảnh giới võ thánh nơi này chỉ là lót đáy, muốn đạt được địa vị nhất định còn phải đột phá tới bán thần cảnh giới.

- Thật xin lỗi, đại nhân, ta chỉ là một cửu cấp võ thánh, mà ở nơi này điển tịch tu luyện bán thần cảnh giới thập phần sang quý, cho nên ta không hiểu được nhiều về bán thần cảnh giới, ta chỉ biết võ thánh ở trước mặt họ đều rất nhỏ yếu, không chịu nổi một kích.

Trung niên áo trắng lắc đầu bất đắc dĩ trả lời.

- Vậy vừa rồi các ngươi nhắc tới thần tinh là vật gì?

Tần Phàm nghe đối phương giới thiệu tới đây đối với thế giới này cũng đã có chút hiểu biết, đồng thời cũng có chút nhận thức về sinh tồn gian nan tại thế giới này.

Nhưng hắn cũng không hề sợ hãi, hắn là một luyện đan sư, hắn tin tưởng thuật luyện đan cao siêu như hắn vô luận đi tới nơi nào cũng có thể nổi tiếng, hắn tin tưởng mình hỗn tại nơi này cũng không quá mức thê thảm.

Trung niên áo trắng biết vừa rồi tuy ở khoảng cách xa như vậy mà Tần Phàm vẫn nghe được mấy người bọn họ nói chuyện, trong lòng càng cả kinh, đối với thanh niên thần bí trước mặt càng thêm kiêng kỵ, vội vàng cung kính trả lời:

- Thần tinh chính là tiền của Thế Giới, có thể dùng sử dụng trong giao dịch, mua đan dược, vũ khí, điển tịch, mà ở một ít đại thành, khi vào thành cũng cần phải giao nộp thần tinh!

Đến lúc này, trên mặt trung niên áo trắng thoáng co rút, nhịn đau từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một khối thạch đầu màu trắng trong suốt cung kính dùng hai tay đưa cho Tần Phàm:

- Đại nhân, đây là thần tinh của Thế Giới, ta cũng không có nhiều, nơi này dâng lên một khối, xin đại nhân vui lòng nhận cho!

Tần Phàm nhìn thoáng qua, cũng không khách khí, trực tiếp cách không hấp tới, hút khối thạch đầu màu trắng vào trong tay, sau đó cầm lên quan sát. Hắn ma sát nhè nhẹ mặt ngoài của thần tinh, có thể cảm giác được mặt trên có ba động thần bí đặc thù, hẳn là thập phần đặc biệt, thật khó thể giả mạo.

- Đây là bạch thần tinh, bình thường chúng ta gọi tắt là thần tinh hoặc là bạch tinh, ngoài ra còn có hồng thần tinh cùng tử thần tinh, được gọi là hồng tinh cùng tử tinh, một trăm bạch tinh đổi một hồng tinh, một trăm hồng tinh đổi một tử tinh. Nếu muốn đạt được điển tịch bán thần cảnh giới đều phải cần một khối hồng tinh trở lên mới đổi được, hiện tại ta còn chưa kiếm đủ. Dù sao chúng ta là dựa vào liệp sát yêu thú, yêu thú bát cấp trở xuống căn bản không đáng giá tiền, trừ bỏ một ít yêu thú đặc thù hiếm thấy, bình thường bát cấp yêu thú tinh hạch cũng phải dùng tới mười viên mới đổi được một khối bạch tinh.

Trung niên áo trắng lại tiếp tục nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi