ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Ngăn trở hắn!

Lúc này Hướng Vũ cũng biết làm một cao thủ sở trường cung tiễn, đối mặt địch nhân ở khoảng cách gần sẽ ở vào hoàn cảnh xấu, hắn vội vàng trầm giọng nhìn ba người Dương Nhiên, Quách Hải, Kim Điệu kêu lên, đồng thời hắn cũng liều thân chắn ở trước người Mộ Dung Hàn.

- Không biết sống chết.

Tần Phàm lạnh lùng nói, sau đó dùng Huyền Vũ chi khí bao lấy thân thể, trực tiếp dùng lực lượng của thân thể hung hăng vọt tới Hướng Vũ!

Xung lực cường hoành, liền đánh bay thân thể của hắn ra xa hơn mười thước, lần nữa té ngã trên đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Cho dù Hướng Vũ này chưa chết, nhưng cũng là bị thương không nhẹ.

Thể phách của Tần Phàm nay đã vô cùng cường hãn, mà trải qua đoạn thời gian này rèn luyện, tăng thêm đã đột phá đến cảnh giới thất cấp Linh Vũ sư, đã đến một tình trạng thập phần cường đại, vừa rồi hắn cao tốc vọt tới, trực tiếp đánh bay Hướng Vũ, hắn tuyệt không cảm thấy bất ngờ.

Mà sau khi đánh bay Hướng Vũ, Tần Phàm cơ hồ là tốc độ không giảm, trực tiếp phóng về phía Mộ Dung Hàn!

- Hừ, ngươi cho rằng ngươi có thể dựa vào gần ta sao?

Bất quá vào lúc này, Mộ Dung Hàn lại lộ ra thập phần tỉnh táo, hai con ngươi của hắn nhìn thân ảnh Tần Phàm vọt tới, Trường Cung bạch ngọc trong tay giơ lên cao, sau đó liền thấy ánh sáng chớp động lần nữa, vừa rồi Hướng Vũ vì hắn tranh thủ một chút thời gian, hắn đã có thể phát tiễn lần nữa rồi!

Chỉ là ở khoảng cách ngắn như vậy, hắn không thể lại phát ra Hóa Long Tiễn uy lực như vừa rồi nữa, mà là bắn ra một mũi tên kình khí màu bạc, mũi tên kình khí màu bạc này lộ ra thập phần phiêu dật, lộ tuyến công kích rất bất định, nhưng Tần Phàm lại cảm giác được mục tiêu công kích của nó vẫn luôn là với mình, tựa hồ vô luận mình né tránh như thế nào, đều sẽ bị đánh trúng vậy.

- Đã như vầy, ta liền thụ một mũi tên của ngươi thì như thế nào!

Tần Phàm thấy mũi tên kình khí màu bạc này lộ ra quỷ dị như thế, dứt khoát cũng không tránh né, vẫn hướng về phía lộ tuyến công kích nguyên lai đánh tới Mộ Dung Hàn!

Oanh!

Ở thời điểm mũi tên kình khí màu bạc kia rốt cục đánh tới trước mặt, Tần Phàm trực tiếp oanh ra một quyền, dùng khí kình vô cùng cường hoành của hắn đánh tan mũi tên kia!

Bởi vì bên trên quả đấm của hắn có Linh Khí Linh Hàn Quyền Sáo, vốn nắm đấm lộ ra rất cường hãn, lúc này càng thêm uy lực mười phần!

Nếu như là mũi tên kình khí Kim Long vừa rồi kia, có lẽ Tần Phàm còn không dám trực tiếp đối kháng như thế, nhưng mũi tên kình khí màu bạc này chỉ là công kích quỷ dị, nhưng uy lực lại không kịp! Cho nên Tần Phàm mới dám trực tiếp dùng nắm đấm cùng hắn tấn công.

Trông thấy Tần Phàm vậy mà nhẹ nhàng liền đánh tan mũi tên của mình phát ra như vậy, vào lúc này Mộ Dung Hàn mới không khỏi biến đổi sắc mặt, thân hình vội vàng thối lui về phía sau, hắn biết rõ nếu quả thật để cho Tần Phàm tới gần, lấy uy lực công kích vừa rồi kia, hắn là rất khó tiếp được.

May mắn, lúc này mấy người Dương Nhiên, Quách Hải, Kim Điệu cũng đã rất nhanh vọt tới, cũng nhanh chóng chắn ở trước mặt Mộ Dung Hàn, mới lần thứ hai giúp hắn tranh thủ một chút thời gian, chỉ cần có thể kéo ra khoảng cách, hắn sẽ không sợ Tần Phàm.

- Tần Phàm, muốn tới gần Mộ Dung sư huynh, trước qua cửa ải chúng ta đã!

Dương Nhiên dùng một thanh trường kiếm màu xanh lá cây, kiếm quang như một đại mãng xà thô nhám như thùng nước.

Quách Hải sử một cây Lang Nha côn cực lớn, huy vũ tầm đó, phảng phất như là đàn sói chụp mồi. Mà Kim Điệu kia thì là hai tay ngưng hóa ra hai cái móng vuốt sắc bén màu vàng, trực tiếp chụp vào trên mặtTần Phàm.

- Không biết tự lượng sức mình!

Tần Phàm có chút khinh thường mà hừ một tiếng, thấy thế công của mình lần nữa bị ngăn cản, trong lòng cũng không khỏi có chút tức giận.

Lưu Tinh Bộ triển khai, vốn là tránh được Dương Nhiên công kích, sau đó lợi dụng một chút sai làm của hắn, trực tiếp một quyền đánh vào trên lồng ngực Quách Hải.

Quách Hải này bất quá là cảnh giới lục cấp Linh Vũ sư, so với Tần Phàm còn thấp hơn một tiểu cảnh giới, hơn nữa phương diện thân pháp vũ kỹ cũng rớt lại phía sau rất nhiều, hắn sao có thể là đối thủ của Tần Phàm, ở trên một quyền này của Tần Phàm, kình khí Tam Trọng Man Ngưu Trùng mới bộc phát đến đệ nhị trọng, trên ngực hắn liền mở thành một cái động, cả người hắn cũng là sắc mặt hoảng sợ mà ngã trên mặt đất, một lát liền không còn sinh cơ.

Thấy Quách Hải một cái đối mặt liền bị đánh chết, sắc mặt Dương Nhiên cùng Kim Điệu không khỏi thoáng chốc trở nên trắng bệch, vội vàng muốn kéo ra khoảng cách.

Bọn hắn biết rõ Tần Phàm ly khai, nhưng ở đâu nghĩ đến Tần Phàm so với ba tháng trước đã cường đại nhiều như vậy!

Ba tháng trước, bọn hắn còn có thể miễn cưỡng cùng Tần Phàm bất phân thắng bại, nhưng hôm nay ở trước mặt Tần Phàm lại biến thành dê đợi làm thịt, hoàn toàn không có lực lượng phản kháng!

- Tránh đi!

Lúc này thanh âm của Mộ Dung Hàn truyền đến, sau đó liền thấy Mộ Dung Hàn này vừa lui ra, vậy mà một lần phát ra hai mũi tên kình khí Kim Long!

Mũi tên kình khí Kim Long gào thét mà đến kia, giống như là Song Long Xuất Hải, đột nhiên khơi dậy khí thế phiên giang đảo hải, khí thế kia chỉ một thoáng liền bao phủ cả ba người Dương Nhiên, Kim Điệu cùng Tần Phàm ở trong đó.

Nghe đến thanh âm của Mộ Dung Hàn, hai người Dương Nhiên cùng Kim Điệu vội vàng muốn rời khỏi Tần Phàm, nhưng vào lúc này Tần Phàm nơi nào sẽ để cho hai người này nhẹ nhàng rời đi như vậy!

Tần Phàm cảm giác được hai mũi tên kình khí Kim Long này đều là tập trung vào mình, hắn muốn né tránh là không có khả năng rồi!

Hắn chỉ có hai phương pháp có thể thực hiện, một là trực tiếp dùng kình khí bản thân đánh tan hai mũi tên kình khí Kim Long này đi, hai là trực tiếp dùng thân thể đi thừa nhận hai mũi tên kình khí Kim Long này!

Đương nhiên, hắn không chỉ dùng thân thể của mình! Mà vào lúc đó, một cái lắc mình trực tiếp núp ở sau lưng Kim Điệu kia, né tránh một mũi tên kình khí Kim Long bắn tới trước đã!

Oanh!

Uy lực của mũi tên kình khí Kim Long kia quả nhiên kinh người, sau một tiếng bạo tạc nổ tung, cơ hồ toàn thân Kim Điệu đều trở nên huyết nhục mơ hồ, ngay cả Tần Phàm trốn ở sau lưng của hắn cũng cảm nhận được lực trùng kích cường đại kia.

- Nếu như ta chính diện thụ một mũi tên này, chỉ sợ cũng phải trọng thương.

Tần Phàm âm thầm kinh hãi.

Thấy Hóa Long Tiễn của mình không có đánh trúng Tần Phàm, mà là ngược lại giết chết Kim Điệu, vào lúc này Mộ Dung Hàn không khỏi lộ ra nổi giận thêm vài phần, ngay sau đó hắn vội vàng khống chế một mũi tên kình khí Kim Long khác, lần nữa phóng về phía Tần Phàm.

- Hừ, ngươi thực cho rằng ta là bia ngắm sao?

Vào lúc này Tần Phàm thấy chỉ còn lại có một mũi tên kình khí Kim Long, nhanh chóng lui về phía sau vài bước, trong miệng hừ lạnh một tiếng, sau đó một quyền trực tiếp oanh về phái mũi tên kình khí Kim Long kia, một đầu kình khí trâu điên hỏa hồng sắc như Liệt Diễm hừng hực lao ra, lập tức cùng kình khí Kim Long kia đụng vào nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi