ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Vì này chính là...

Vừa thấy Tần Phàm đi tới, hai mắt lão giả này bắn ra một đạo tinh quang, tựa hồ muốn nhìn thấu Tần Phàm.

- Lão hội trưởng, thỉnh yên tâm một chút. Trước hết để tiểu tử giúp ngươi kiểm tra thoáng một phát.

Tần Phàm cũng mơ hồ cảm nhận được lão giả này lợi hại như thế nào, hắn đoán chừng thực lực người này ít nhất cũng đã ngoài Võ Tôn, đương nhiên lão giả này cũng có thể ẩn ẩn cảm giác được chỗ phi phàm của Tần Phàm nhưng không cách nào nhìn thấu hoàn toàn được.

- Phụ thân đại nhân, ngài đừng nhúc nhích, để Phạm đại sư kiểm tra thoáng một phát.

Lúc này, Mặc Thanh Tuyết lại giới thiệu Tần Phàm.

Nhìn, nghe, hỏi, sờ, Tần Phàm đã tinh tế dùng bốn kỹ thuật khám bệnh tiêu chuẩn của Đông Y kiểm tra tình huống của lão hội trưởng Mặc gia này một lần, cúi đầu trầm tư một chút, sau đó mở miệng nói:

- Lão hội trưởng hẳn là lúc trùng kích cảnh giới rất cao có chút vì cái trước mắt mà trùng kích thất bại, hơn nữa còn để lại một ít hậu hoạn.

- Cái kia có thể khôi phục lại không?

Lúc này, lão giả nhỏ gầy, Tam thúc Mặc Thanh Tuyết liền vội vàng hỏi.

- Có thể, nhưng phải chậm rãi điều dưỡng, trong vòng ba tháng không được động võ.

Tần Phàm lại trầm tư một chú, lại nhìn lão hội trưởng này, chậm rãi nói ra.

- Ba tháng? Vậy tranh đoạt thành chủ lần tới...

Lão giả nhỏ gầy kia lại vội vàng dồn dập nói, có thể nhìn ra được người này rất là nhanh mồm nhanh miệng, bất quá nói đến phần sau liền bị lão giả áo bào màu vàng trừng mắt liếc nhìn nên hắn cũng kịp thời ngậm miệng lại.

Tần Phàm biết rõ mấy người kia vì lo lắng thân phận của mình có vấn đề, còn không hoàn toàn tin tưởng mình. Mà nếu tiếp tục như vậy thì hắn muốn hỗ trợ cũng không dễ dàng.

Vì vậy, hắn nghĩ nghĩ một chút, liền đứng lên, chậm rãi nói ra:

- Xem ra, ta nên giới thiệu thân phận thật của mình với các vị thoáng một phát.

Tất cả mọi người trong phòng đều không khỏi khẽ giật mình.

- Có lẽ chư vị đã từng nghe qua tên của ta, ta là Tần Phàm.

Ngay sau đó, Tần Phàm xóa đi vẻ ngụy trang trên mặt mình, khẽ cười nói.

- Tần Phàm, Kỳ Tích Chi Tử?

Nhìn thấy Tần Phàm bộc lộ thân phận của mình, đồng thời lộ ra diện mục thật, mọi người trong gian phòng đều âm thầm cả kinh, đồng thời đều có chút ngốc trệ đi.

- Tần Phàm, Tần Phàm...

Một lát sau, Mặc Thanh Tuyết tựa hồ như nhớ ra, trong miệng lẩm nhẩm danh tự Tần Phàm, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Nàng như thế nào cũng không nghĩ ra thiếu niên mình tùy ý mới về trên đường lại chính là Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm, gây biết bao sóng gió tại đại lục Võ Thiên.

15 tuổi, từ võ đồ Tam cấp trực tiếp trở thành Võ giả, 16 tuổi thành Võ Sư, 17 tuổi thành Võ Sư Tiên Thiên, 18 tuổi trở thành Linh Vũ Sư, 19 tuổi trở thành Võ Tôn!

Tốc độ tu luyện biến thái như thế này, chỉ có thể nói là kỳ tích, là truyền kỳ!

Cho nên hắn được xưng là Kỳ Tích Chi Tử!

Trong khoảng thời gian này, sự tích về Tần Phàm đã truyền khắp Đại KIền Quốc, hơn nữa còn truyền ra toàn bộ đại lục Võ Thiên.

Đối với Võ Tôn chưa đến 20 tuổi này thì ngay cả đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương cũng còn thua kém. Trong Càn Khôn Đái này, đặc biệt là những thế lực lớn không ai không biết.

Những người trong phòng tự nhiên cũng đã từng nghe qua danh tiếng Tần Phàm.

Vốn trước khi gặp thì bọn hắn còn có chút hoài nghi tính chân thật của những tin đồn này, dù sao thì tốc độ tu luyện như vậy cũng khó có thể tưởng tượng được.

Nhưng hiện giờ, vừa nhìn thấy Tần Phàm, tuy mọi người còn chưa nhìn thấy hắn biểu hiện ra thực lực nhưng ngay trước mặt ba Võ Tôn lại có thể bảo trì bình tĩnh như thế thì bọn hắn biết những tin đồn kia tuyệt đối không phải là giả!

Lại liên tưởng tới thủ pháp chuẩn đoán bệnh và Mặc Thanh Tuyết giới thiệu, bọn hắn càng biết thiếu niên này không chỉ có được thực lực xa xỉ mà còn là một gã Luyện Dược Sư giống như lời đồn đãi, hơn nữa còn nắm giữ được kỹ thuật Đan Hỏa.

Nếu là lúc trước thì cơ hồ không có người nào tin tưởng lời đồn này, bọn hắn đều cảm thấy một thiếu niên chưa đến 20 tuổi mà trở thành Võ Tôn thì đã quá nghịch thiên rồi, làm sao có thể đồng thời là một gã Luyện Dược Sư?

Bất quá, hiện giờ Mặc Thanh Tuyết tối thiểu có hể chứng minh thiếu niên này ít nhất cũng là một gã Luyện Dược Sư cấp Linh Tán. Thậm chí lời đồn về khả năng có thể là Luyện Đan Sư cũng có thể là khoa trương.

Hiện giờ, Tần Phàm xuất hiện ở chỗ này đã đả kích bọn hắn sâu đậm như thế nào thì nghĩ cũng biết được.

- Kỳ Tích Chi Tử quả nhiên là danh bất hư truyền. Chỉ là không biết lúc này ngươi đến thành Hắc Hỏa rồi đến Mặc gia ta là có chuyện gì?

Qua một hồi lâu, lão Hội trưởng nằm trên giường, cha của Mặc Thanh Tuyết trầm giọng nói ra. Bạn đang đọc chuyện tại

Cái này cũng khó trách bọn hắn, hiện giờ Mặc gia bọn hắn đang lâm vào tình cảnh rối loạn, trùng hợp là lão Hội trưởng, trụ cột mạnh nhất của Mặc gia lại bị thương trong lúc tu luyện, cái này khiến bọn hắn rất lo lắng có người thừa cơ tiến vào.

Bọn họ đều biết thiếu niên trước mặt này cũng không phải vô hại như vẻ bề ngoài của hắn.

Đây chính là đứa con của kỳ tích! nghe đồn một mình hắn có thể đánh lui được hai yêu thú thất cấp, và cũng chính một mình hắn chém chết Giao Long một sừng có thực lực tương đương cường giả Võ Tôn!

Giúp đỡ Huyết Đường Lang, chống lại Tần gia Càn Kinh, ngoài ra còn có những sự tích khác chứng minh thủ đoạn thập phần cương liệt của thiếu niên này, nếu hắn có ý ra tay nhúng chàm tại thành Hắc Hỏa này thì không biết sẽ gây ra chuyện gì. Ngay sau khi biết thân phận thật của hắn, tất cả mọi người trong phòng liền không chút hoài nghi hắn có năng lực để làm chuyện ấy!

Tần Phàm thấy mọi người lộ ra thần sắc như lâm phải đại địch, không khỏi nao nao, lập tức hiểu rõ ra, liền cười nói:

- Chư vị không cần khẩn trương, Tần Phàm tuyệt đối không có dã tâm muốn nhúng tay vào thành Hắc Hỏa này, lúc này ta tới là để giúp đỡ bọn ngươi.

- Giúp đỡ bọn ta? Kỳ Tích Chi Tử, tại sao ngươi phải giúp đỡ bọn ta? Chẳng lẽ là muốn giúp chúng ta đoạt được thành Hắc Hỏa rồi sua đó phân chia lợi ích sao?

Lúc này, lão giả mặc áo bào màu vàng kia cười lạnh nói ra, những người khác tựa hồ cũng đều có ý tứ như vậy.

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi cười khổ, hắn vốn định bạo lộ thân phận của mình để mọi chuyện được rõ ràng nhưng hiện tại xem ra có vẻ càng tô càng đen thêm. NHững người này tựa hồ càng lúc càng thêm không tin tưởng mình rồi.

- Được rồi, ta thừa nhận lúc này ta đến thành Hắc Hỏa chính là muốn tìm người hợp tác, trên đường vừa vặn gặp phải Mặc hội trưởng, ta cảm thấy Mặc hội trưởng làm người không tệ nên liền nảy sinh ý muốn hợp tác. Bất quá, các ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không nhúng tay vào thành Hắc Hỏa này, ta chỉ là can thiệp vào chút sinh ý của hai gia tộc mà thôi.

Một lát sau, Tần Phàm giang tay ra, giải thích.

- Hợp tác? Kỳ Tích Chi Tử, các hạ biểu lộ thành ý thử xem nào.

Lão hội trưởng kia tựa hồ như ngưng đọng lại, trầm giọng hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi