ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Sau một khắc hắn hoàn toàn giải khai tất cả trói buộc thực lực trên người lập tức một cỗ khí thế cũng không lộ vẻ yếu hơn Phong Thiên Hùng bao nhiêu tràn ra, như một đầu Thôn Thiên cự thú hung hãn bao phủ bên trên đấu vũ đài.

Tâm trợ khí trướng, Tần Phàm có được tín niệm tất thắng, hắn mặc dù có cảnh giới thấp hơn Phong Thiên Hùng rất nhiều, nhưng khí thế kia lại không bị đối phương áp đảo chút nào, ngược lại rất nhanh chiếm cứ một nửa vị trí trên đài.

Ai cũng không có thể bằng khí thế chiếm chút ưu thế.

Trái lại hai cỗ khí thế va chạm khiến cho khí tức giữa không trung rối loạn, từng tiếng khí bại vang lên bên tai khiến cho tất cả mọi người vây xem dâng lên một loại cảm giác run sợ trong lòng.

Khẩn trương, chờ mong!

Hai bên đấu vũ đài Phong Thiên Hà và cường giả Phong gia còn có Cổ Thông cùng mấy vị Võ Tôn Cổ gia, vào lúc này cũng đều sinh ra một cỗ áp lực khá lớn khiến trong lòng của bọn hắn sinh ra một loại suy nghĩ không thể bằng hai người trên đài.

- Tiểu Phàm, hắn có thể thắng không . . .

Cổ Thanh Tuyết đứng ở đằng sau phụ thân Cổ Thông nhìn hai thân ảnh đối nghịch trên đài, có chút thấp thỏm không yên mà hỏi thăm. Phía dưới ảnh hưởng của áp lực cường đại, nữ cường nhân buôn bán bình tĩnh thong dong đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn là một tiểu nữ tử lo lắng cho thân nhân của mình.

- Vi phụ cũng không biết!

Cổ Thông hít sâu một hơi nói, Phong Thiên Hùng quả nhiên là đã đạt đến cảnh giới bát cấp Võ Tôn mặc dù không có giao thủ, nhưng từ khí tức của hắn thì Cổ Thông biết mình không phải là đối thủ.

Nếu như không phải bởi vì Tần Phàm xuất hiện thì hôm nay Cổ gia tất bại!

Mà Phong Thiên Hà ở đối diện cùng Cổ Thông cũng có cảm giác không sai biệt lắm, hắn hiện tại rốt cuộc biết nửa tháng trước chính mình không có xuất thủ với Tần Phàm là sáng suốt cỡ nào! Tuy là hắn có được Võ Tôn bát cấp Võ Tôn nhưng trước mặt thiếu niên này hắn biết mình hoàn toàn không có phần thắng!

- Trách không được gia tộc hắn nửa tháng này thận trọng như thế, muốn triệt để ổn định cảnh giới bát cấp Võ Tôn mới dám tới tham gia cuộc chiến thành chủ.

Phong Thiên Hà siết chặt hai đấm, nhìn thiếu niên áo xanh trên đài tỏ vẻ kiêng kị vô cùng.

- Tần Phàm, ngươi vốn nên có tiền đồ võ đạo vô lượng, bất quá đáng tiếc ngươi chạy tới Hắc Hỏa Thành ta, chen chân vào vũng nước đục này. Ngươi sẽ phải hối hận! Đã như vầy, Phong Thiên Hùng ta cũng đành phải nhẫn tâm bóp chết thiên tài.

Cảm nhận được khí tức cường đại của đối phương, Phong Thiên Hùng cũng không dám coi thường, bất quá cường giả đối chiến tuyệt đối không thể không có lòng tin với chính mình! Hắn tin tưởng mình cảnh giới bát cấp Võ Tôn của mình, hơn nữa có kinh nghiệm Võ Đạo nhiều năm như vậy tuyệt đối có thể giết chết đối phương.

Chi dù đối phương là Kỳ Tích Chi Tử!

- Tiểu tử, thiên đường có cửa ngươi không đi, địa ngục không lối ngươi lại vào.

Phong Thiên Hùng chậm rãi nói, càng ngày càng âm lãnh, cuối cùng trong tay xuất hiện một cây trường thương hắc sắc, toàn thân sáng láng.

Sau một khắc trên người Phong Thiên Hùng dâng lên một cỗ khí thế vô cùng cường hãn, lập tức như là một đầu hung thú đến từ thâm cốc Đại Hoang, trường thương run lên, hóa thành một đạo hào quang hơn mười trượng kích phá phía Tần Phàm.

Vèo!

Tiếng xé gió bén nhọn truyền ra, lan tỏa theo sóng âm truyền khắp bên trong đấu võ tràng, mấy vạn đôi mắt nhìn chăm chú lên phía trên đấu vũ đài.

Chiến đấu đã bắt đầu rồi!

Phong Thiên Hùng xuất thủ trước, trường thương như rồng, khí thế như cầu vồng! Một ít đạo hào quang đỏ thẫm ẩn chứa năng lượng cự đại trực tiếp làm không khí rung động rất nhỏ, từng vòng năng lượng nóng rực như là núi lửa bạo tạc nổ tung bắt đầu tràn ra.

Không khí thiêu đốt, Hỏa Vân quấn quanh, khí diễm đỏ thẫm mang theo khí thôn ngàn dặm, uy thế vô song!

Tiếp theo một cỗ khí lưu nóng rực lưu động ở trong thời gian cực ngắn làm cho nhiệt độ bên trong đấu vũ đài tăng lên không ít. Phảng phất như đang tắm mưa đầu xuân đột nhiên biến thành cái nóng mùa hè khốc nhiệt. Đặc biệt là một ít người tới gần đấu vũ đài, vào lúc này xuất hiện mồ hôi nóng chảy trên trán.

Chỉ một lần xuất thủ, Phong Thiên Hùng đã phát ra công kích cường hãn vô bì.

Trông thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi, đối với thực lực chân thật của bát cấp Võ Tôn cảm thấy rung động không thôi, thầm nghĩ nếu mình ở trong tràng sợ là công kích chưa đến đã bị ngã xuống mặt đất rồi.

Mà không ít người ủng hộ Tần Phàm vào lúc này càng lộ ra khẩn trương, đều vì Tần Phàm âm thầm đổ mồ hôi một phen: Kỳ Tích Chi Tử đột phá đến Võ Tôn chi cảnh chưa đầy nửa năm thời gian có thể tiếp được một kích cường đại của bát cấp Võ Tôn hay không?

Sau một khắc, Tần Phàm dùng hành động của hắn đến biểu lộ câu trả lời của mình.

- Hừ, không phải là địa ngục không cửa ta xông tới, mà là không đường ta cũng muốn xông. Phong Thiên Hùng, bản thân ta muốn nhìn xem ai trong chúng ta có thể đứng tới phút cuối cùng!

Đối mặt thế công vô cùng cường hãn, Tần Phàm không sợ chút nào, áo bào xanh vung lên, nháy mắt sau đó trong tay của hắn xuất hiện Trù Đao. Bạn đang đọc chuyện tại

- Đồ Long đao!

Mà Vương Trù Đao của Tần Phàm vừa ra, lập tức ở đây có không ít người nhận ra được, bất quá bọn hắn biết rõ không phải cái tên thật mà là vì đao này đã từng chém giết Giao Long một sừng mà có được danh tự này.

- Nguyên lai Đồ Long đao có bộ dáng như vậy, quả nhiên uy vũ hơn đồ rởm rất nhiều.

Tiếp theo rất nhiều người đều sợ hãi than. Ngoại hình cuồng bạo của Vương Trù Đao ngắn ngủi được mọi người nhớ kỹ, đoán chừng không lâu sau sẽ lại có một lượng lớn người bắt chước.

- Bá vương chi nhân đao!

Tần Phàm đương nhiên là không có công phu đi uốn nắn xưng hô sai lầm của những người này đối với Vương Trù Đao, đối mặt khí mang màu đỏ thẫm đang tới gần, chân hắn lập tức đạp mạnh trên mặt đất, theo thân hình của hắn bay lên, hồng mang nóng rực trong tay chớp động, hỏa nguyên khí phạm vi 300m bị đao này của hắn dẫn dắt điên cuồng ngưng tụ tới.

Một lát sau, Hỏa Vân bắt đầu khởi động, một cỗ đao khí vô cùng cường đại bí mật mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn chưa từng có từ trước đến nay chém về phía trước.

Phong Thiên Hùng cùng tu luyện hỏa hệ nguyên khí như hắn, Tần Phàm trảm nghịch thành tôn, vốn đối với khống chế tuyệt đối nguyên khí phạm vi 300m, như vậy hắn liền có thể chiếm ưu thế khá lớn!

Cảm giác được nguyên khí bốn phía đột nhiên chấn động quỷ dị, cảm nhận được uy lực một đao của đối phương không kém, thân hình Phong Thiên Hùng cực tốc hướng về Tần Phàm không khỏi khẽ biến sắc.

Bất quá trường thương đã ra thì tuyệt không có khả năng lui về phía sau.

Sóng triều nhiệt khí cuồng bạo mang theo hào quang đỏ thẫm nóng rực vô cùng, khí thế như cầu vồng rốt cục trực tiếp đụng vào lưỡi đao cực lớn của Tần Phàm phát ra.

Rầm rầm!!!

Hai cỗ năng lượng cường đại như là thủy triều đụng vào nhau, phát ra thanh âm đinh tai nhức óc rung trời, , ở giữa sân đột nhiên bộc phát một cỗ gợn sóng cùng hỏa triều đỏ thẫm như thực chất. Trên bầu trời đột nhiên tách ra Hỏa Liên Hoa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi