ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Nghĩ đến đây, Tần Phàm truyền âm nói với Phương Tiểu Tình cùng Dương Côn là mình đang tu luyện, dặn không cho bất cứ người nào đi tới quấy rầy chính mình.

Sau đó hắn hít sâu một hơi, bắt đầu điều chỉnh tâm tình của bản thân, đem trạng thái của mình điều chỉnh tới đỉnh phong.

Hắn muốn chuyên tâm bắt tay tu luyện Chu Thiên Tinh La Quyền, lại hiểu được giá trị cực lớn của vũ kỹ này, cho dù hao phí thêm thời gian tại Đại Phong Thành cũng không đáng tiếc.

Tần Phàm đi tới bên cửa sổ nhìn mặt trời của Vũ Thiên đại lục dâng lên, sáng ngời nóng cháy, hắn tinh tế quan sát những chi tiết nhỏ cùng biến hóa bên trong, sau đó ghi nhớ kỹ, trong lòng không ngừng lặp lại suy tính.

Một lúc lâu sau hắn quay trở về giường.

Xếp bằng tĩnh tọa, tâm hồn thư giãn, Tần Phàm bắt đầu dựa theo những lời giới thiệu trong Chu Thiên Tinh La Quyền liên tưởng ra đại khái hình dáng của mặt trời. Bắt chước ra bổn tinh là một bước mấu chốt khi tu luyện vũ kỹ này, đối với rất nhiều người mà nói, thậm chí là khi trầm tư suy nghĩ cùng quan sát một tinh thể suốt mấy ngày mấy tháng mới có thể thành công, đối với người có tư chất kém cả đời cũng không cách nào cảm ứng được tinh thần lực kia.

Nhưng bởi vì Tần Phàm đến từ địa cầu, đối với tri thức về vũ trụ thiên thể so với người trên Vũ Thiên đại lục thật sự nhiều hơn rất nhiều, cho nên hắn có thể bắt chước ra mặt trời thực sự.

Nói cách khác ở trong một bước này, hắn thoải mái hơn những người khác rất nhiều.

Chỉ qua hơn một canh giờ, hư ảnh mặt trời đã bắt đầu chậm rãi thành hình trong đầu hắn, quang nhiệt nhè nhẹ giống như thực chất, làm trong đầu Tần Phàm như được chiếu sáng, thậm chí đầu của hắn chẳng khác gì bóng đèn phát tán ra hào quang.

Hắn đã bắt chước ra thành công bổn tinh bên trong não vực.

Đây tuyệt đối là người tu luyện bước này trong Chu Thiên Tinh La Quyền nhanh nhất, ngay cả người khai sáng cũng không thể tưởng tượng được thậm chí có người dễ dàng đã thành công như vậy.

Mà tuy rằng Tần Phàm đã quan tưởng ra hư ảnh bổn tinh mặt trời, nhưng hắn cũng không hề ngừng lại, lại càng thêm ngưng trọng, nương theo mặt trời giả thuyết cùng mặt trời chân thực nhè nhẹ liên hệ, toàn thân cảm ứng vào lúc này đã xông thẳng trời cao.

Không thể không nói người khai sáng Chu Thiên Tinh La Quyền cũng đủ kinh tài tuyệt diễm, lại có thể đem cảm ứng lực trực tiếp xuyên thấu hư không, có thể trong nháy mắt đã tiến lên trên bầu trời thiên không.

Chỉ trong nháy mắt, lực cảm ứng của Tần Phàm đã phá tan tầng mây, đi thẳng ra ngoài không gian.

- Quả nhiên! Quả nhiên là giống nhau!

Lực cảm ứng của Tần Phàm đi tới bổn tinh mặt trời, trong lòng liền bắt đầu thấy hưng phấn. Hắn phát hiện nương theo mặt trời giả thuyết, liên hệ lẫn nhau, hắn có thể cảm ứng được vô số tinh thần quay chung quanh mặt trời chuyển động. Mặc dù có đại bộ phận tinh thần còn chưa bắt được liên lạc với hắn, nhưng hắn có thể cảm giác được những tinh thần kia tồn tại.

Nhật Tâm Thuyết thành lập!

Hắn thật giống như Copernicus đưa ra học thuyết này, vô cùng kích động!

- Tốt lắm, hiện tại xem thử ta có thể liên hệ được nhiều nhất là bao nhiêu tinh thần lực!

Sau một lát, Tần Phàm bắt đầu yên tĩnh trở lại, cảm ứng bổn tinh là bước đầu tiên, nhưng một bổn tinh có thể phát huy ra uy lực chỉ có hạn, hắn còn cần nương theo bổn tinh cảm ứng những viên tinh thần khác.

Có mặt trời giả thuyết tồn tại trong não vực, Tần Phàm có thể cảm giác được mình cùng mặt trời như hòa thành một khối, hiện giờ hắn đang ngồi trên mặt trời, cả người nóng cháy thiêu đốt, nhưng tâm lại như băng sương, lực cảm ứng bắt đầu từ bổn tinh mở rộng lan ra.

Thời gian chậm rãi trôi đi, Tần Phàm không hề cảm giác tới.

Ước chừng trôi qua ba canh giờ, hắn mới cảm ứng được viên tinh thần thứ nhất tồn tại.

Tiếp theo viên thứ hai!

Thứ ba!

Thứ tư!

Khi buổi sáng trôi qua, bóng đêm buông xuống, lại thêm một đêm đi qua.

- Đã là cực hạn sao?

Cũng đúng lúc này Tần Phàm cảm nhận được một ngày đêm đi qua, đã là sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời lại chiếu vào trong phòng, Tần Phàm mới mở mắt.

Trong khoảng thời gian này hắn tổng cộng cảm ứng được bốn viên tinh thần thật lớn, kể cả bổn tinh mặt trời bên trong, hiện tại hắn mới cảm ứng được năm tinh thần. Về phần tinh thể Vũ Thiên đại lục dưới chân hắn, cũng có chút đặc thù, hắn còn chưa thể cảm ứng tới.

- Hiện tại ta là ngũ cấp võ tôn, cảm ứng lực chỉ cảm ứng được năm tinh thần, chờ sau khi đột phá lần nữa, có thể cảm ứng được tinh cầu sẽ càng ngày càng nhiều.

Tần Phàm cũng hiểu được điều này, vì thế không tiếp tục cưỡng cầu, dù sao chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã tu luyện ra thành tích như vậy đã là rất khá.

Kỳ thật đâu chỉ là rất khá, nếu để cho những người từng tu luyện qua vũ kỹ này biết được, chỉ sợ sẽ tức giận tới hộc máu, người so với người tức chết người. Trong bọn họ người tu luyện nhanh nhất là một gã cường giả võ tôn, nhưng phải tìm suốt một năm thời gian mới cảm ứng được một viên tinh thể đầu tiên!

Ngay sau đó thân ảnh Tần Phàm chợt lóe, lại rất nhanh đã xuất hiện trong diễn võ trường của thành chủ phủ, hắn muốn thử xem uy lực của Chu Thiên Tinh La Quyền rốt cục mạnh đến bao nhiêu.

- Oanh!

Tần Phàm một quyền đánh ra, nhất thời tinh quang chớp động, mãnh liệt tới mức làm người không thể nhìn thẳng, lập tức mặt đất diễn võ trường hiện lên một hố sâu thật lớn, sâu không thấy đáy!

Ngay bản thân Tần Phàm cũng ngây dại!

Uy lực này thật sự là không thể tưởng tượng nổi, hắn chỉ tùy ý đánh ra một quyền, còn chưa hoàn toàn gợi lên tinh thần lực, không ngờ đã phát huy ra uy lực bảy trăm đầu thủy hỏa tương dung Vạn Ngưu Trùng Chàng!

Đối với kết quả này hắn thật sự là mừng như điên!

Nhưng ngay sau đó tâm thần hắn chợt động, trong cảm ứng của hắn, bên ngoài Đại Phong Thành có một cỗ khí tức cường đại bừa bãi không chút che giấu đang dùng một loại tốc độ cực nhanh tiến tới gần!

- Mộc Thiên Hùng không ngờ lại đuổi tới nhanh như vậy!

Khí tức kia thập phần quen thuộc, Tần Phàm rất nhanh liền nhận ra nó!

Lần trước Tần Phàm thoát khỏi Mộc Thiên Hùng, dùng Chu Tước Dực vượt qua núi non trùng điệp, vì vậy mới có thể nhanh chóng đi tới Đại Phong Thành ở biên giới Kiền Khôn Đới.

Nếu như đi đường bình thường, cho dù Mộc Thiên Hùng không ngủ không nghỉ phỏng chừng phải đi tới bốn năm ngày thời gian.

Nhưng hiện tại chỉ mới trôi qua hai ngày ba đêm mà Mộc Thiên Hùng đã đi tới gần Đại Phong Thành, tốc độ nhanh tới mức làm Tần Phàm cảm thấy vô cùng ngoài ý liệu.

Nhưng khi khí tức kia càng lúc càng đến gần, lần này Tần Phàm đã không còn cảm giác bất an mãnh liệt như lúc trước.

Hắn nắm giữ nguyên khí vượt xa những võ tôn bình thường rất nhiều, hơn nữa còn có được vũ kỹ biến thái, tuy rằng chỉ là ngũ cấp võ tôn nhưng đối với chiến lực mà bản thân mình có thể phát huy hắn vẫn ôm tin tưởng thật lớn.

Mà chính bởi vì thực lực của hắn đã được đề cao trên diện rộng, hắn đã tự tin có được thực lực đối kháng cùng nửa bước võ thánh như Mộc Thiên Hùng, đương nhiên sẽ không cảm thấy bất an khi bị đối phương đuổi kịp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi