ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Không thể không nói, Mộc Thiên Hùng thật không hổ là nửa bước võ thánh, có thể được xưng là siêu cấp cường giả, cuối cùng xuất ra một chiêu Vạn Mộc Sâm La càng khủng bố vạn phần, cũng may mắn đối thủ của hắn là Tần Phàm, nếu tùy tiện thay đổi một gã nửa bước võ thánh bình thường khác phỏng chừng lúc này đã không cách nào chống cự nổi.

Nhưng dù là như thế, Tần Phàm bị một kích kia vẫn khiến cho hắn bị tổn thương không nhẹ.

Cũng không chỉ nói lực lượng vũ kỹ công kích làm người ta khó có thể ngăn cản, làm cho Tần Phàm ở thời điểm sau cùng cảm ứng được tinh thần lực đến từ viên tinh thần thứ sáu vẫn không có cách chống lại! Hơn nữa ở phương diện khác cũng bởi vì trong mộc hệ nguyên khí màu đen kia còn ẩn chứa cực độc, theo vũ kỹ mở ra khuếch tán, đặc biệt một búa của cự nhân ma quỷ đánh xuống, làm cả dãy núi nơi này cơ hồ hoàn toàn bị đoạn tuyệt sinh cơ, từ nay về sau trong suốt vài chục năm cũng khó thể sinh trưởng thực vật bình thường.

Tần Phàm tự nhiên cũng bị nhiễm lên độc tố bên trong, nếu không nhờ khí lực hắn thật kinh người chỉ sợ lúc ấy đã bị độc chết!

Cho nên tuy rằng cuối cùng hắn dựa vào khí lực đem thương thế cùng độc khí mạnh mẽ đè ép xuống dưới, ở thời khắc sau cùng đã đem hết toàn lực hội tụ tinh thần lực của sáu viên tinh thần trong một quyền đánh chết Mộc Thiên Hùng, nhưng sau khi đối phương bị giết chết, rốt cục thương thế của hắn vẫn bị bộc phát.

Cũng may bản thân hắn là một gã luyện đan sư, đan dược trên người thật quá nhiều, rốt cục đã có thể đem thương thế của mình điều dưỡng trở lại.

- Hô, cũng không biết chuyện lần này có bị Thần Mộc Thành Mộc gia phát hiện được hay không!

Rất lâu sau Tần Phàm mới thở nhẹ một hơi, dựa vào khí lực biến thái cùng đan dược tuyệt phẩm trị liệu, độc khí trong cơ thể hắn đã hoàn toàn bị tiêu trừ, tiếp theo hắn liền đứng dậy, nhưng trong miệng vẫn lo lắng lẩm bẩm.

Vốn lần này Tần Phàm nghĩ mình dẫn dụ Mộc Thiên Hùng đã rời đi địa phương ngoài thành khá xa, nhưng hắn vẫn đã đánh giá thấp thực lực của Mộc Thiên Hùng vẫn có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy! Hắn thập phần rõ ràng, loại thanh thế như vừa rồi tuyệt đối truyền tới Đại Phong Thành cách xa ngoài mấy chục dặm, hẳn sẽ có không ít người phát hiện được tình huống tại đây, sẽ biết nơi đây vừa phát sinh qua một hồi kinh thiên đại chiến.

Hắn biết Mộc Thiên Hùng vừa chết, nhân vật như hắn tuyệt đối có lưu lại mệnh bài trong gia tộc, người vừa chết thì bên trong gia tộc hắn sẽ lập tức biết được tin tức.

Hơn nữa Mộc Thiên Hùng từ Hắc Hỏa Thành đuổi theo không chút kiêng nể, đấu đá lung tung hoàn toàn không hề che giấu khí tức của chính mình, cho nên trên một đường này nhất định sẽ có không ít người gặp qua tuyệt đại hung nhân kia, nếu như Thần Mộc Thành Mộc gia có ý đi điều tra, tất nhiên có thể phát hiện được hắn chết ở nơi này.

Mà nơi này lại bị phá hư thật sự quá lớn, chỉ cần người của Mộc gia vừa đến nhìn thấy, lập tức có thể cảm ứng được khí tức của Mộc Thiên Hùng, Tần Phàm muốn che giấu cũng không có khả năng.

- Chỉ mong bọn hắn tìm tới nơi này trễ một chút đi.

Nhưng việc đã tới nước này, Tần Phàm biết rõ nghĩ nhiều cũng vô dụng, nên không thèm suy nghĩ thêm. Bởi vì hai ngày nay hắn đều chuyên tâm tu luyện, rất ít người gặp qua hắn, chỉ cần hắn nhanh chóng rời khỏi Đại Phong Thành thể hiện hình tượng mình đã sớm rời đi, hắn phỏng chừng hẳn còn có thể lừa gạt Mộc gia thêm một thời gian.

Nghĩ tới đây Tần Phàm cất bước đi về hướng thi thể của Mộc Thiên Hùng, vừa rồi Mộc Thiên Hùng thi triển ra một chiêu Vạn Mộc Sâm La đích thật là uy lực kinh người, thậm chí còn vượt hơn Bát Bộ Thiên Long Lương của Phong Thiên Hùng tại Hắc Hỏa Thành, hắn cũng rất muốn nhìn một chút ở trên thi thể người kia có lưu lại bí tịch này hay không.

Khi đó hắn cũng từng có hứng thú đối với Bát Bộ Thiên Long Thương của Phong Thiên Hùng, chỉ là không tìm được bí tịch mà thôi. Thiên giai vũ kỹ nếu không có bí tịch, không có ấn ký nguyên thủy của người sáng lập thì thật khó thể tu luyện.

- Di, thật tốt quá, vẫn còn nguyên cuốn! Tuy rằng còn lại một nguyên thủy ấn ký, nhưng cũng đã đủ rồi!

Lấy được trữ vật giới chỉ của Mộc Thiên Hùng, Tần Phàm không khỏi có chút hưng phấn.

Tuy rằng nguyên thủy ấn ký càng ít thì đại biểu cổ nhân chỉ điểm càng ít, tu tập càng thêm khó khăn, nhưng ở võ đạo đã có lý giải không giống như người bình thường, thậm chí cả võ thánh cũng không thể so sánh, cho nên chỉ một nguyên thủy ấn ký cũng đã đủ cho hắn đi nắm giữ loại vũ kỹ này.

Chỉ là đáng tiếc hiện tại Tần Phàm còn chưa nắm giữ được mộc hệ nguyên khí, tạm thời cũng không có cách nào tu luyện!

- Không biết lần này bên trong Cửu Long Tháp sẽ có ma chủng nào? Hiện tại ta đã có được thủy, hỏa, thổ ba loại ma chủng, cũng chỉ còn lại hai viên ma chủng, không phải mộc hành thanh long thì là kim hành bạch hổ!

Tiếp theo Tần Phàm đem toàn bộ đồ vật trong trữ vật giới chỉ của Mộc Thiên Hùng chuyển dời qua trữ vật giới chỉ của mình, trong miệng thì thào tự nói.

Theo cảm ứng đặc thù từ hộp sắt truyền đến, hắn khẳng định bên trong Cửu Long Tháp tồn tại viên ma chủng thứ tư, chỉ là không biết viên ma chủng kia sẽ là cái gì.

Nhưng kỳ thật cũng không phải nhất định luyện hóa ma chủng thì có thể cảm ứng được một ít hệ nguyên khí, thật giống như hiện tại Tần Phàm đã luyện hóa ma chủng Huyền Vũ, nhưng vẫn không cách nào nắm được thổ hệ nguyên khí trong tay.

Hơn nữa vừa rồi hắn cảm ứng được viên tinh thần thứ sáu cũng không phải mặt đất dưới chân này, cho nên hiện tại hắn vẫn còn chưa có cách nắm giữ được thổ hệ nguyên khí, vẫn chỉ nắm được thủy hỏa song hệ mà thôi.

- Có lẽ phải tìm thời gian tiếp tục hiểu biết một chút về ma chủng Huyền Vũ, vậy sẽ trợ giúp ta hiểu được tinh thể Vũ Thiên đại lục, giữa những tinh thể liên lạc lẫn nhau như thế nào, như vậy ta sẽ rất nhanh nắm giữ được thổ hệ nguyên khí trong tay. Một khi nắm giữ được ba loại nguyên khí bất đồng, phỏng chừng chiến lực của ta đã trực tiếp có thể so sánh với sơ cấp võ thánh!

Rất nhanh Tần Phàm đã đem toàn bộ đồ vật di chuyển xong, sau đó trực tiếp đem trữ vật giới chỉ đánh nhập vào sâu trong lòng đất.

Bên trong trữ vật giới chỉ của Mộc Thiên Hùng thật sự có không ít thứ tốt, Tần Phàm dùng khí tức của mình bao trùm qua một lần, bởi vì đã có kinh nghiệm lần trước, hắn không cho Thần Mộc Thành Mộc gia có cơ hội truy tung theo hắn lần nữa.

- Mộc Tu Công, ngươi ngủ yên đi…

Tiếp theo, Tần Phàm nhìn thoáng qua thi thể Mộc Thiên Hùng, than thở một tiếng, sau đó trực tiếp thúc giục hỏa hệ nguyên khí hóa thành ngọn lửa đem thi thể dần dần thiêu thành tro tàn.

Mộc Thiên Hùng được xem như nhất phương nhân vật, vào lúc này rốt cục xem như thi cốt vô tồn, hóa thành tro bụi vong hồn của khu núi non này, ngay thi thể cũng xem như tẩm bổ cho vùng đất bị hắn phá hư khiến thực vật không cách nào tiếp tục sinh trưởng trong mấy chục năm tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi