ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Nói đến đây, Vân Phi Hồng lần nữa nhìn về phía Tần Phàm, ngừng một chút lại tiếp tục nói:

- Đặc biệt là đoạn thời gian gần đây này, nghe nói Cửu Long cốc đã xảy ra một ít thay đổi khá lớn, nghe nói sương mù tán đi không ít, cường giả khắp nơi đều mãnh liệt tới, muốn đi vào tìm tòi.

- Có huyền bí Thượng Cổ trọng đại, còn có bí mật liên lụy tới siêu việt Võ Thánh?

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi âm thầm kinh ngạc, trách không được trước kia nghe nói có cường giả Võ Thánh đối với sơn cốc thần bí này cũng có hứng thú, nguyên lai là vì duyên cớ này.

Bất quá trong lòng hắn cũng không khỏi xiết chặt, Cửu Long cốc này liên lụy tới huyền bí Thượng Cổ trọng đại như vậy, chắc hẳn siêu cấp cường giả đến đây tất nhiên là có không ít, hơn nữa một ít lão quái vật Võ Thánh hậu kỳ cũng có thể xuất động a!

Hắn hiện tại cảnh giới chỉ là Lục cấp Võ Tôn, tuy đã có được thực lực bằng nửa bước Võ Thánh, thậm chí miễn cưỡng có thể ở trước mặt một ít sơ cấp Võ Thánh bảo vệ tánh mạng, nhưng ở trước mặt những lão quái vật kia, căn bản là không đủ xem!

Thượng Cổ huyền bí, bí mật siêu việt Võ Thánh, làm cho Tần Phàm rất tự nhiên liền liên hệ tới viên ma chủng thứ tư kia!

Bởi vì những người này tham gia, đây không thể nghi ngờ là để cho lần này hắn tìm kiếm viên ma chủng thứ tư, độ khó lại gia tăng lên rất nhiều, thậm chí là đã đến một tình trạng tương đương khó giải quyết.

- Không thể tưởng được Tần Phàm ngươi cũng có hứng thú với Cửu Long cốc kia, bất quá tuy thực lực của ngươi không tệ, nhưng theo ta được biết, lúc này đây Võ Thánh cường giả có hứng thú đối với sơn cốc thần bí kia, thậm chí có mười mấy cái, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng tăng nhiều, ngươi muốn ở trong đó có chỗ thu hoạch sẽ không dễ dàng như vậy, hơn nữa nguy hiểm trong đó tất nhiên là sẽ cực cao, hi vọng ngươi suy nghĩ kĩ càng.

Cuối cùng Vân Phi Hồng vẫn là nhìn Tần Phàm khuyên nhủ.

- Ha ha, hảo ý của Vân huynh Tần Phàm tâm lĩnh, bất quá với tư cách người tập võ, há có thể bởi vì e ngại nguy hiểm mà bỏ dở nửa chừng? Coi như là biết rõ khó khăn trùng trùng điệp điệp, ta cũng nhất định phải đạp khó khăn xuống, phá tan muôn vàn khó khăn.

Tần Phàm lại mỉm cười hồi đáp, tự tin lạnh nhạt, ý chí kiên định.

So sánh với những Võ Thánh cường giả kia, hắn ở thực lực thật sự lộ ra không có ý nghĩa, hiện tại ưu thế duy nhất của hắn có lẽ là mình cùng khỏa ma chủng kia cảm ứng đặc biệt, này bằng hắn có thể dễ dàng phát hiện vị trí của ma chủng hơn so với những người khác.

Đến lúc đó hắn chỉ có thể tùy cơ ứng biến rồi.

- Tần Phàm ngươi tâm ý đã quyết, như vậy ta cũng không khuyên nữa, chỉ là hi vọng lúc này đây ngươi có thể sáng tạo kỳ tích a.

Nghe vậy, Vân Phi Hồng không khỏi đối thiếu niên áo xanh trước mắt này lập tức sinh lòng bội phục, trách không được đối phương có thể bảo trì tốc độ tu luyện nhanh như vậy mà không có vẻ phù phiếm, chỉ một phần võ đạo ý chí kiên định này, cũng để cho rất nhiều người khó có thể với tới rồi.

Cũng chỉ có võ đạo ý chí kiên định như vậy, mới có thể đúc thành cường giả chi tâm chân chính!

- Đúng rồi Vân gia, ta nhận được tin tức, vào mười lăm giữa tháng chính là thời điểm mây mù trong Cửu Long cốc kia mỏng manh nhất, nếu ngươi thật có ý tiến vào trong đó tìm tòi, khi đó sẽ là thời cơ tiến vào sơn cốc thích hợp nhất.

Một lát sau, Vân Phi Hồng lần nữa nói ra.

- Mười lăm tháng sau?

Tần Phàm không khỏi nao nao, hắn nhớ tới ngày đó thời điểm ở Hắc Hỏa thành, đã từng gặp được một lão lừa đảo, lão lừa đảo kia nói với hắn mười lăm mỗi tháng đều là thời điểm sương mù nhất mỏng manh.

Lão lừa đảo kia nói năng bậy bạ, vốn hắn đã không ôm bao nhiêu hi vọng rồi, nhưng không thể tưởng được dĩ nhiên là thật sự.

- Đúng vậy, kỳ thật lúc trước cũng đã có đồn đãi nói mười lăm mỗi tháng là lúc sương mù trong Cửu Long cốc mỏng manh nhất, việc này đã sớm truyền ra, chỉ là gần đây càng là có một ít đại năng có thể đoán trước, mười lăm tháng sau chính là thời điểm Âm Dương giao hội, mây mù trong sơn cốc kia rất có thể sẽ tán đi, chính là lúc vào cốc tốt nhất.

Vân Phi Hồng bổ sung nói ra.

- Việc này đã sớm truyền ra? Mẹ, không thể tưởng được vẫn là bị lão lừa đảo kia lừa một lần!

Nghe vậy, trong lòng Tần Phàm không khỏi thầm mắng, lão lừa đảo này dĩ nhiên là đem sự tình rất nhiều người cũng biết, trở thành cái gì gọi là bí mật trọng đại nói cho hắn biết.

Cho nên hiện tại hắn đoán chừng cái gì là bí pháp vào cốc của lão lừa đảo này nói, đoán chừng cũng chưa hẳn là thực, coi như là thực, rất có thể cũng là cái loại nát đường rồi.

Về phần lúc lão lừa đảo kia chia tay, trịnh trọng giao cho hắn đào bình, cũng hẳn là rách rưới chiếm đa số.

Bất quá hắn vốn là không có ôm hi vọng quá lớn, nên hiện tại cũng không có cái gọi là thất vọng rất lớn rồi.

- Thật sự cảm kích Vân huynh cáo tri tin tức trọng yếu này, bây giờ cách mười lăm tháng sau đại khái còn có hai mươi ngày thời gian, xem ra ta cũng phải tranh thủ thời gian đi đến.

Sau đó, hắn chỉ là hướng Vân Phi Hồng chắp tay nói ra, cũng không có hướng đối phương nói lên sự tình về lão lừa đảo kia.

- Ha ha, như vậy chúng ta như vậy phân biệt rồi, bởi vì ta còn muốn ở ven đường bái phỏng một ít gia tộc Đại Khôn quốc, cho nên ngược lại không thể cùng Tần Phàm ngươi chung đường, kỳ vọng lần sau cùng ngươi tương kiến.

Lúc này Vân Phi Hồng cười vang nói:

- Lúc này đây đi vào, tuy ta không thể đạt được quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, có chút tiếc nuối, nhưng mà có thể nhận thức Tần Phàm ngươi, việc này là thu hoạch lớn nhất của ta rồi.

- Cùng ngươi chiến một trận, kỳ thật cũng cho ta được ích lợi không nhỏ, ta nghĩ tới ta tiếp qua một thời gian ngắn liền có thể đủ vượt qua một bước trọng yếu kia, cho nên ta cũng phải cảm kích ngươi, tạm biệt!

Nói xong, sau đó nam tử áo trắng kim lĩnh, phong độ, tư thái trác tuyệt kia liền nắm lấy trường thương màu bạc, từng bước một, phiêu nhiên mà đi, phong độ khí chất vẫn là để cho người không khỏi bị âm thầm thuyết phục.

- Ngược lại là một nhân vật đáng giá kết giao.

Tần Phàm nhìn thân ảnh Vân Phi Hồng rời đi, hắn không khỏi âm thầm nói, sau đó hắn cũng nhanh chóng rời đi, sau khi biết được tin tức trọng yếu của Cửu Long cốc kia, hắn càng là phải mau chóng chạy tới nơi đó.

- Tần Phàm, vừa rồi xin lỗi rồi... Hi vọng ngươi không để ở trong lòng.

Bất quá vào lúc này, nửa bước Võ Thánh cường giả Quảng Đào kia lại đi tới, nhìn ra được, người này hẳn là đối với thực lực cùng tiềm lực của Tần Phàm sinh ra kiêng kỵ, sợ Tần Phàm so đo trước kia hắn nói một ít cuồng ngôn, nên cố tình tới nói ra.

Tần Phàm nhàn nhạt nhìn hắn một cái, không nói gì thêm, chỉ là thân hình lập tức lóe lên, sau đó liền trực tiếp rời khỏi sơn cốc bởi vì phát sinh đại chiến, cơ hồ trở nên phá thành mảnh nhỏ, dần dần biến mất ở chỗ sâu trong Yêu Thú Bình Nguyên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi