ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Một bên kia, theo song chưởng của Võ Tôn cường giả này đánh ra, năng lượng nguyên khí mênh mông vào lúc này bị hắn mạnh mẽ ngưng tụ ở trên song chưng, cuồn cuồn cuộn cuộn, như là một tòa núi lớn trực tiếp áp về phía Tần Phàm.

Bởi vì Tần Phàm thói quen che dấu khí tức của mình, nên vào lúc này người kia cũng không có nhìn ra thực lực chân thật, chỉ cho thấy là sơ cấp Linh Vũ Sư cảnh giới, cho nên gã Võ Tôn cường giả kia là ý định trực tiếp đem Tần Phàm đè chết.

- Nhìn ngươi coi như là một thiên tài, niên kỷ như vậy cũng đã là Linh Vũ Sư chi cảnh, ở trên đại lục có thể làm được loại trình độ này cũng không tính nhiều lắm, bất quá đáng tiếc ngươi quá mức không biết sâu cạn, tự chịu diệt vong...

Võ Tôn cường giả kia một bên động thủ, một bên tựa hồ có chút ít đáng tiếc nghiền ngẫm nói ra.

Tần Phàm chỉ là cười nhạt.

Hắn nhìn ra được Võ Tôn cường giả này là khinh thị chính mình, chỉ là tùy ý một kích đến đánh chết mình, hắn ở lúc này cũng không di động, cũng không phản kích, chỉ đứng tại nguyên chỗ, trực tiếp để cho nguyên khí mạnh mẽ kia công kích rơi vào thân.

Oanh!

Cái công kích này trực tiếp cùng Thiên Trận Giáp trên người hắn đụng vào nhau, ngàn trận đều chuyển, kình khí trực tiếp bị hóa đi hơn phân nửa, kình khí còn lại đánh vào bản thể hắn, quả thật không có tính khiêu chiến chút nào.

- Thiên Trận Giáp này quả nhiên lợi hại, lại có thể trực tiếp ngăn cản một kích của Võ Tôn cường giả!

Tần Phàm vốn là muốn kiểm tra cường độ phòng ngự của Thiên Trận Giáp này một chút, thấy vậy, hắn đối với hiệu quả của Thiên Trận Giáp cũng là hết sức hài lòng.

- Nguyên lai trên người của ngươi có trọng bảo!

Tuy trông thấy Tần Phàm không có bởi vậy chết đi, hắn hung hăng kinh ngạc một bả, nhưng lập tức, Võ Tôn cường giả kia lại không khỏi là hai mắt tỏa sáng, trên mặt xuất hiện vẻ tham lam, hắn biết rõ bảo vật phòng ngự có thể ngăn cản một kích của Võ Tôn cường giả trân quý đến cỡ nào!

- Huyền Trọng quyền!

Nhưng mà, trên mặt hắn hưng phấn chi sắc còn chưa kịp rút đi, sau một khắc tựu lập tức biến thành vẻ ngạc nhiên, tiếp theo là chấn động vô cùng!

Lúc này hai mắt của Tần Phàm bỗng nhiên ngưng tụ, sau đó toàn thân khí lực của hắn phóng lên trời, nháy mắt sau đó, một cổ khí thế cường đại thuộc về Lục cấp Võ Tôn lại không yếu hơn nửa bước Võ Thánh hàng lâm toàn trường.

Huyền Trọng vực vượt qua 500 lần lập tức liền bao phủ ở giữa sân, sau đó Võ Tôn cường giả đối diện kia bị Huyền Trọng vực này ảnh hưởng đến, hắn về phía trước đạp mạnh bộ pháp, cả người kích bắn mà đến, một quyền trực tiếp đánh ở trên ngực đối phương.

- Nhìn ngươi niên kỷ như vậy mới tu luyện tới cảnh giới Võ Tôn, cũng là thập phần không dễ dàng, đáng tiếc ngươi không biết sâu cạn, tự chịu diệt vong...

Tần Phàm từ trên cao nhìn xuống nhìn xem ánh mắt kinh hãi của Võ Tôn cường giả này, trong miệng nhàn nhạt tái diễn thoại ngữ vừa rồi của đối phương nói.

- Ngươi làm sao có thể...

Trên mặt tên Võ Tôn cường giả trung niên kia xuất hiện vẻ khó tin, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra thiếu niên trước mắt này nhìn như tuổi không lớn lắm, vậy mà có được thực lực cường đại như vậy.

- Ngươi là muốn nói ta làm sao có thể có được thực lực mạnh như vậy phải không?

Tần Phàm trong miệng nhàn nhạt nói:

- Chuyện này giáo huấn ngươi cái gì gọi là người không thể xem bề ngoài, cũng không phải ngươi thực lực cường đại, có thể muốn làm gì thì làm, bất quá đáng tiếc, cái giáo huấn này ngươi ở kiếp tiếp theo mới có thể sử dụng đến.

Nói về chuyện hắn vẫn dấu kín thực lực này, kỳ thật một phương diện tự nhiên là vì ít gây phiền toái, bởi vì nếu như hắn một mực bảo trì thực lực Võ Tôn, cơ hồ người trên toàn bộ đại lục đều có thể nhận ra hắn, như vậy đi trên đường không ngừng để cho người hô Kỳ Tích Chi Tử, đó cũng là chuyện làm cho người rất không thích.

Mà một mặt khác là bởi vì hắn đối với tín niệm cường giả vi tôn của cái thế giới này rất bất mãn, không sai, thực lực cường đại đích thật là có thể có được năng lực chà đạp quy tắc, nhưng chưa hẳn nhất định phải đi chà đạp quy tắc! Kẻ yếu không nhất định phải trở thành một phương bị xâm lược!

Cho nên hắn rất ưa thích dùng một tư thái "Kẻ yếu", đi cho những cái gọi là "Cường giả" kia một cái giáo huấn.

- Ngươi là Tần Phàm? Ngươi là Kỳ Tích Chi Tử! Không, Tần Phàm, ngươi buông tha ta, ta về sau...

Trung niên Võ Tôn cường giả kia vào lúc này rốt cục đột nhiên tỉnh ngộ, biết rõ niên kỷ như vậy liền có được thực lực mạnh thế kia, toàn bộ Vũ Thiên đại lục chỉ có một người mà thôi!

- Đã quá muộn, ngươi đã chủ động tìm chết, như vậy ta liền lấy ngươi đến lập uy, chấn nhiếp người phía sau thoáng một phát a!

Bất quá Tần Phàm không có cho hắn cơ hội nói tiếp, vào lúc này, 999 trọng Man Ngưu khí kình thôi phát, trực tiếp oanh vào trong lồng ngực đối phương, lập tức cướp đi sinh cơ cùng hi vọng của một Võ Tôn cường giả.

Hắn ban đầu vốn chính là đánh chủ ý dùng người này lập uy, làm cho người phía sau có thể biết khó mà lui.

- Đại Càn Quốc Tần Phàm ở đây, phàm người tới gần phương viên ngàn mét, giết không tha!

Sau một khắc, hắn liền trực tiếp cầm thi thể Võ Tôn cường giả không may này quẳng ra, sau đó hít sâu một hơi, cao giọng nói ra.

- Tần Phàm?

- Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm!

- Dĩ nhiên là hắn!

Mà theo thanh âm kia ở phía trên bình nguyên chấn động truyền ra, những cường giả tới gần kia không khỏi đều tạm thời dừng bước, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía phương hướng thanh âm truyền đến kia, sau đó bọn hắn quả nhiên chứng kiến một thiếu niên áo xanh ngạo nghễ đứng ở trước ngọn núi có người đột phá đến Võ Tôn chi cảnh kia.

Rất rõ ràng, Tần Phàm là thay người đột phá kia tiến hành hộ pháp.

- Lúc này đây xem ra là đi một chuyến uổng công rồi, thực lực Tần Phàm này tương truyền giết qua Độc Giác Giao Long! Hiện tại xem ra thực lực của hắn có khả năng còn muốn càng mạnh hơn nữa!

Có trong lòng người do dự nói.

Bởi vì tin tức Tần Phàm đoạt được quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, tốc độ truyền bá không có nhanh như vậy, cho nên rất nhiều người biết rõ tin tức của Tần Phàm cũng chẳng qua là sự tích lúc đầu giết Độc Giác Giao Long, cơ hồ dùng lực lượng một người bức lui thú triều.

- Mới vừa rồi có một gã Võ Tôn cường giả tốc độ so với ta còn nhanh hơn, thực lực so với ta còn mạnh hơn, ít nhất là sáu bảy cấp Võ Tôn cảnh giới, nhưng không thể tưởng được chỉ là thời gian ngắn ngủi như vậy dĩ nhiên đã bị Tần Phàm giết chết! Danh tiếng của Kỳ Tích Chi Tử quả nhiên không phải giả!

Cũng có chút Võ Tôn cường giả trên mặt động dung.

- Khí tức này quá cường đại, chỉ sợ đã tới gần nửa bước Võ Thánh rồi!

Mà có chút thực lực so với tên Võ Tôn vừa rồi kia cường dại hơn, lại có thể cảm giác được lúc này Tần Phàm phát ra khí tức cực kỳ cường đại.

Tần Phàm nhìn xem vài đạo khí tức tới gần nhất đều dừng bước, lúc này mới không khỏi có chút thở dài một hơi.

Bất quá sau một khắc, trên mặt hắn lại kịch liệt biến đổi, lập tức ánh mắt nâng lên, kinh hãi nhìn về phương hướng phía tây, rất nhanh lộ ra thần sắc vô cùng kiêng kị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi