ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Các ngươi là Vũ Thánh cường giả, thực lực cảnh giới đều so với ta cao hơn nhiều, ta nghĩ các ngươi cũng có thể mơ hồ cảm giác được ngọn núi kia không bình thường đi.

Tần Phàm đồng dạng đáp lễ một cái liếc mắt này của Đậu Sơn, tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Mà ta thì cảm thấy sao thì nói vậy, các ngươi có tin hay không, kia là chuyện của các ngươi.

Tần Phàm biết Đậu Sơn này ngay từ đầu đã tin lời của hắn, bất quá hắn cũng không phải thiếu niên lỗ mãng tầm thường, tự nhiên là biết chuyện nào nên nói, chuyện nào không nên nói.

Mà kỳ thật hắn cũng không quá sợ hãi những Vũ Thánh cường giả này, nếu những người này là hắn một mình gặp được một cái, khả năng còn có chút kiêng kị, hiện tại mấy người tụ chung một chỗ, hắn ngược lại là có vẻ trấn định hơn một ít.

Ở trước mặt Vũ Thánh cường giả khác, bọn họ sẽ chú trọng thân phận, yêu quý mặt mũi, nhất định sẽ không tùy tiện ra tay đối với một Vũ Tôn.

- Chư vị thấy thế nào?

Thực lực Bao Thương Tùng kia cực mạnh, hắn cảm ứng một chút, liền xác nhận Tần Phàm nói không có sai, sau đó hắn quét nhìn về phía các Vũ Thánh cường giả khác, trong miệng hỏi.

- Hắc hắc, một khi đã như vậy, liền đi xem một chút đi. Hiện tại tầng thứ tư Cửu Long Tháp này, chúng ta gặp được mạnh nhất cũng chỉ là Cốt Thánh cấp bốn cùng Bát cấp trung giai yêu thú mà thôi, quái sơn kia xem như là lợi hại hơn, nhưng mấy người chúng ta tụ chung một chỗ, cũng không cần quá lo lắng.

Cấp năm Vũ Thánh cường giả Trần Trắc kia mở miệng nói, người này là võ giả tuổi trẻ nhất trong đội ngũ ngoại trừ Vân Phi Dương, gần 50 tuổi, tính cách có vẻ tương đối hào sảng.

- Ta không có ý kiến, dù sao chúng ta ở trong rừng rậm này cũng là vì Chư Thần hài cốt mà thôi. Nếu như đỉnh núi kia thật sự có thứ này, chúng ta cũng không ngại trước đi lấy một ít.

Mặt khác cấp năm Vũ Thánh cường giả thoạt nhìn mi từ mục thiện Phương Nghị kia cũng hai mắt nhíu lại nói.

- Có thể đi nhìn một chút, nếu chứng minh lời của Tần Phàm không giả, chúng ta liền thu hoạch phân một ít cho hắn.

Lúc này Vân Phi Dương cũng mở miệng nói, Chư Thần hài cốt này đối với hắn mà nói cũng là thập phần trọng yếu.

- Vân Phi Dương, ta không nghe lầm chứ? Để một Vũ Tôn cường giả đi theo sau chúng ta, còn muốn đem thu hoạch Chư Thần hài cốt của chúng ta phân một phần cho hắn?

Đậu Sơn kia đối với lần này hết sức bất mãn.

- Này dù sao cũng là Tần Phàm cung cấp tin tức cho chúng ta. Đậu lão ngươi trước đây cũng nói sẽ đối với mọi người đều mới có lợi.

Vân Phi Dương công chính giúp Tần Phàm phân biệt nói.

- Hừ, ngươi cũng không nghĩ, những người chúng ta mở đường ở phía trước, hắn sẽ bớt nhiều ít nguy hiểm? Đây còn không phải là đối với mọi người mới có lợi sao? Huống hồ hắn chỉ là một Vũ Tôn, lấy Chư Thần hài cốt thì có tác dụng gì.

Đậu Sơn tiếp tục thầm hừ một tiếng nói.

- Không cần phải nói nhiều, đến lúc đó mọi người bằng thực lực là được.

Tần Phàm cũng không để ý, chỉ là lạnh nhạt nói. Hắn ở bên trong rừng rậm này đi qua sinh tử, hiện tại cũng đã có tự tin của mình.

Mà dù sao lúc này đây mục tiêu chủ yếu của hắn cũng không phải Chư Thần hài cốt này, mà là Ma Chủng! Đối với hắn mà nói, viên Ma Chủng thứ tư này so với trăm ngàn khỏa Chư Thần hài cốt còn trọng yếu hơn nhiều lắm.

Bất quá hắn là hy vọng những người này giúp hắn săn giết mấy Cốt Linh kia, sau khi đạt được đầy đủ Chư Thần hài cốt sẽ rời đi, như vậy hắn có thể một thân một mình đi tìm Ma Chủng. Hắn cảm ứng được viên Ma Chủng này giấu ở dưới đất, có lẽ không dễ dàng bị phát hiện.

Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu để hắn dám Khu Hổ Thôn Lang .

Mọi người đối với Tần Phàm biểu hiện ra ngoài tự tin cũng hơi có chút kinh ngạc, bọn họ thật sự cũng không hiểu Vũ Tôn nho nhỏ này, ở trong tầng thứ tư Cửu Long Tháp mà ngay cả Vũ Thánh cường giả cũng phải cực kỳ cẩn thận này, dựa vào cái gì bình tĩnh như thế?

- Hắc hắc, không hổ là kỳ tích chi tử, tới lúc này rồi vẫn bình tĩnh như thế, ta đây muốn nhìn kỳ tích chi tử của chúng ta có chỗ kỳ tích gì.

Đậu Sơn kia nghe thấy Tần Phàm nói như vậy, liền âm trầm cười một tiếng, tựa hồ mang theo chút ý vị châm chọc. Có thể là đố kỵ thiên phú duyên cớ của Tần Phàm, người này đối với Tần Phàm tựa hồ là có chút xem thường.

- Một khi đã như vậy, bây giờ chúng ta liền đi qua xem một chút đi.

Lục cấp Vũ Thánh cường giả Bao Thương Tùng kia đối với Tần Phàm cũng không khỏi cẩn thận nhìn thoáng qua, sau đó liền quyết định nói, nhìn ra được trong mấy người này hắn là cầm đầu.

- Phiền toái xin chờ một chút.

Tần Phàm lại vào lúc này ngừng một chút, sau đó hắn xoay người sang chỗ khác, hướng về rừng rậm sau lưng kêu gọi nói :

- Thanh Phong, đến đây đi.

Sau một lát, ở trong rừng rậm rạp, bán Thần Khôi Lỗi Thanh Phong cầm thanh phong trường kiếm trong tay liền lặng yên không một tiếng động rất nhanh xuất hiện, đi thẳng tới trước mặt Tần Phàm, sau đó thuận theo đứng ở phía sau hắn.

- Ai vậy?

Thời điểm bán thần Khôi Lỗi này xuất hiện, những người khác đều không khỏi nhất thời cả kinh, kể cả Bao Thương Tùng thực lực cao nhất cũng lộ ra vẻ cảnh giác. Vừa rồi bên trong những Vũ Thánh cường giả này, là không ai phát hiện có người ẩn tàng ở phía sau bọn họ trong vòng trăm trượng!

Mà trên mặt Đậu Sơn hoàn mang theo một ít khinh thường cùng vẻ châm chọc đối với Tần Phàm, lúc này vẻ tươi cười càng không khỏi đọng lại, trở nên có chút khó coi, bởi vì hắn cảm giác được mình căn bản nhìn không thấu Vũ Thánh cường giả vừa mới đã đến này, nhưng hết lần này tới lần khác Vũ Thánh cường giả này rõ ràng là cùng Tần Phàm đi cùng một chỗ.

- Chư vị yên tâm, đây coi như là hộ vệ của ta đi, sẽ không có địch ý đối với chúng ta.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói, hắn cuối cùng vẫn là quyết định bạo lộ tồn tại của bán thần Khôi Lỗi.

Trước đó hắn biết những người này đều đang suy đoán bản thân một Vũ Tôn, vì cái gì có thể tới tầng thứ tư nguy hiểm như vậy, vì vậy dứt khoát cho bọn hắn một cái đáp án; một mặt khác là bởi vì hắn cảm giác được ngọn núi trước mặt này xác thật tràn ngập nguy hiểm, hắn không tin những Vũ Thánh cường giả khác sẽ ở lúc mấu chốt bảo hộ được mình chu toàn.

Có bán thần Khôi Lỗi này, hắn sẽ có vẻ an toàn hơn một ít, đồng thời cũng có thể làm mấy Vũ Thánh cường giả này kiêng kị một chút.

- Hộ vệ? Ngươi nói là ngươi có thể đi tới tầng thứ tư Cửu Long Tháp này là nhờ có hộ vệ? Xin hỏi vị tiền bối này xưng hô như thế nào, như thế nào lúc trước khi tiến vào Cửu Long Tháp lại chưa từng thấy qua?

Cấp năm Vũ Thánh cường giả Trần Hữu kia lúc này mở lời hỏi.

- Hắn tên là Thanh Phong, là lúc sau mới tiến vào, tính cách không thích cùng người nói chuyện, chư vị không cần để ý tới hắn, chúng ta tiếp tục đi tới đi.

Tần Phàm trả lời nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi