ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Chứng kiến Tần Phàm cường thế, tất cả mọi người ở đây không khỏi đều câm như hến, cái thực lực phất tay kia liền phong ấn một gã nửa bước Võ Thánh, càng làm cho nhân tâm trầm trọng. Đặc biệt là Dương Côn, lúc này trong nội tâm nơm nớp lo sợ, sợ Tần Phàm sẽ quở trách hắn hành sự bất lực.

- Vâng, Dương Côn tuân mệnh!

Lúc này nghe được Tần Phàm phân phó, hắn vội vàng lập tức đáp ứng. Mà nhìn xem Tần Phàm tiến nhập phủ thành chủ, hắn hướng về người bên cạnh phân phó vài câu, sau đó vội vàng đi theo ở phía sau, không dám lãnh đạm chút nào.

Mặt khác còn có một chút nhân viên quan trọng của Đại Phong Thành phủ thành chủ, cũng đi theo sau lưng Dương Côn, lúc này đồng dạng đối với Tần Phàm tất cung tất kính. Lấy danh khí của Tần Phàm trên Vũ Thiên đại lục hôm nay, còn có thực lực biểu hiện ra ngoài vừa rồi, đều để cho những người này vui lòng phục tùng.

Về phần Ngoan Thánh Cầu Bách Hải, hắn đối với cách làm của Tần Phàm, để cho Mộc Thiên Tướng chạy lại là có chút không đồng ý, đối với Ngoan Thánh hắn mà nói, trảm thảo phải trừ tận gốc, thả hổ về rừng như vậy, hắn có chút bận tâm ngày sau sẽ phiền toái không ngừng. Chỉ là hắn cũng biết mình bây giờ chính là nghe lệnh Tần Phàm, Tần Phàm không có phân phó, hắn tự nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Trên thực tế, hắn đối với Tần Phàm chấp nhất ở một cái thành trì nho nhỏ cũng không quá lý giải. Ở hắn xem ra, lấy thực lực của Tần Phàm bây giờ, tự mình một lần nữa thành lập một thành trì cỡ lớn cũng là dư xài rồi, cần gì phải tranh đoạt một Đại Phong Thành, mà xem hoàn cảnh có chút ác liệt này chứ? Huống chi, hắn cảm thấy Võ Thánh cường giả nên toàn tâm truy cầu võ đạo, lãng phí thời gian ở quyền thế thế tục cũng không phải là sáng suốt.

Bất quá Tần Phàm tự mình cũng có ý nghĩ của mình.

Một mặt là bởi vì trước đây đã từng ở trước mặt mọi người tuyên bố qua mình chính là Đại Phong Thành thành chủ, cho nên vô luận như thế nào cũng phải trọng chưởng cái thành trì này, nếu không tôn nghiêm của mình sẽ nhận lấy khiêu chiến.

Một phương diện khác, lúc này hắn trở về Đại Càn Quốc, chính là chuẩn bị cùng Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia quyết chiến, hắn phải biểu hiện ra một loại cường thế, mới có thể để cho một ít thế gia trong Đại Càn Quốc muốn trợ giúp Càn Kinh Tần gia có chỗ kiêng kị.

Tóm lại, hiện tại Tần Phàm hắn đã không còn là thiếu niên ẩn nhẫn, cần ít xuất hiện lúc trước kia rồi, hắn hôm nay, có được đầy đủ thực lực, có thể leo lên sân khấu của cái thế giới này, cùng sử dụng thực lực của hắn chiếm cứ một tịch vị!

Sau khi tiến vào phủ thành chủ, Tần Phàm quét mắt liếc nhìn trong đại sảnh, sau đó chậm rãi leo lên ngồi ở phía trên đại vị thuộc về Đại Phong Thành thành chủ, từ trên cao nhìn xuống, nhìn phía dưới dùng Dương Côn cầm đầu, một đám nhân viên quan trọng của Đại Phong Thành khom người mà đứng.

Tần Phàm lúc này, mặt mày kiên nghị, khí thế uy nghiêm, hơn nữa vừa rồi một màn phong ấn Mộc Thiên Tướng chấn nhiếp, tất cả mọi người phía dưới như cảm giác được Thái Sơn áp đỉnh, đại khí cũng không dám ra ngoài, chỉ là nghe theo Tần Phàm phân phó.

Một lát sau, Tần Phàm mới thu hồi một ít khí thế thuộc về Võ Thánh cường giả, sau đó trong miệng nhàn nhạt nói:

- Dương Côn, ngươi nói một câu, lần trước sau khi ta ly khai Đại Phong Thành, Đại Phong Thành là chuyện gì phát sinh rồi, Mộc Thiên Tướng này là lúc nào trở thành Đại Phong Thành thành chủ.

- Khởi bẩm thành chủ, lần trước sau khi thành chủ ly khai không lâu, Kỳ Tích Chi Kiếm Tần Thiên Hoành cũng tới đến Đại Phong Thành...

Lúc này trong nội tâm Dương Côn mới có chút thở dài một hơi, tiếp theo cung kính đem sự tình ngay lúc đó từng cái từng cái nói ra.

- Về sau ở một năm trước, bởi vì Mộc Thiên Tướng truy tìm nguyên nhân cái chết huynh trưởng của hắn là Mộc Tu Công, Mộc Thiên Hùng cũng tới Càn Khôn Đái, cuối cùng dò xét được Mộc Thiên Hùng là bị giết chết ở địa phương cách Đại Phong Thành không xa, hơn nữa bởi vì phát hiện Đại Phong Thành thích hợp công pháp hắn tu luyện, vì vậy một mực ở lại Đại Phong Thành, một bên tu luyện một bên điều tra hung thủ giết chết Mộc Thiên Hùng.

Bất quá nói đến một ít địa phương mẫn cảm, hắn vẫn là nhìn sắc mặt Tần Phàm một cái, sau đó chứng kiến sắc mặt Tần Phàm không có biến hóa, hắn mới nói tiếp xuống dưới:

- Mà thuộc hạ nghe theo thành chủ ngài lúc trước phân phó, cũng đem tin tức Đại Phong Thành thuộc về thành chủ ngài cáo tri cho hắn, chỉ là lúc ấy Mộc Thiên Tướng này cũng không có buông tha cho. Thuộc hạ bởi vì năng lực có hạn, cho nên không có đi ngăn trở, mới khiến cho Mộc Thiên Tướng một mực chiếm lấy thành chủ vị cho tới bây giờ, kính xin thành chủ minh xét.

- Ngươi yên tâm, ta lúc đầu đã từng nói qua, chỉ cần ngươi truyền lại ý của ta là được, việc này ta sẽ không trách ngươi. Bất quá ngươi phải nhớ kỹ từ hôm nay trở đi, Đại Phong Thành này là thuộc về Tần Phàm ta! Tuy ta sẽ không trưởng kỳ ở lại chỗ này, nhưng ngày sau bất luận kẻ nào lại muốn nhúng chàm Đại Phong Thành, Dương Côn ngươi liền lập tức phái người đến Đại Càn Quốc Nam Phong Tần gia thông truyền cho ta.

Nghe Dương Côn đem chuyện đã trải qua giới thiệu, Tần Phàm nhẹ gật đầu, sự tình cùng hắn phỏng đoán cơ bản tương tự.

Hắn lúc trước cũng không có yêu cầu Dương Côn phải giúp hắn giữ vững vị trí Đại Phong Thành, huống hồ hắn cũng không có năng lực như thế, hiện tại hắn tự nhiên cũng sẽ không quở trách rồi. Đương nhiên, hiện tại hắn đã chuẩn bị trở về Nam Phong Tần gia, về sau tọa trấn một phương, Đại Phong Thành này là tuyệt đối không thể lại rơi vào tay người khác.

- Vâng, thành chủ.

Cả đám thuộc hạ vội vàng nghe lệnh.

- Mặt khác truyền mệnh lệnh của ta, khôi phục trình độ thuế má của Đại Phong Thành đến trước kia, hơn nữa mở rộng chỉnh đốn vệ đội phủ thành chủ, đem tất cả dược liệu cùng đan dược giao dịch trên thị trường, tất cả thu về phủ thành chủ quản lý.

Sau đó Tần Phàm lại ban bố một loạt mệnh lệnh, cuối cùng phất phất tay nói ra:

- Dương Côn lưu lại cùng ta thương lượng chi tiết, những người khác có thể lui xuống.

Rất nhanh mọi người lui ra, trong đại sảnh phủ thành chủ chỉ lưu lại hai người Tần Phàm cùng Dương Côn, Cầu Bách Hải chỉ canh giữ ở bên ngoài đại sảnh phủ thành chủ, đối với hắn mà nói, những chuyện này hắn không có hứng thú gì.

- Dương Côn, lần trước trước khi ta đi bảo ngươi lưu ý Linh Dược quý hiếm cùng vũ khí lưu thông trong Đại Phong Thành, vấn đề này ngươi có làm hay không?

Thấy mọi người đã lui ra, lúc này Tần Phàm mới đứng dậy, hai mắt ngưng lại nhìn xem Dương Côn hỏi.

- Bẩm báo thành chủ, việc này thuộc hạ cũng không có quên, bởi vì hàng hóa giao dịch trong Đại Phong Thành, phủ thành chủ chúng ta đều có được quyền ưu tiên, sau khi Mộc Thiên Tướng cướp lấy thành chủ vị càng làm trầm trọng thêm, vốn hắn là vừa vặn chuẩn bị muốn chuyển không bảo khố, may mắn thành chủ trở lại sớm một ít, hiện tại bảo khố của Đại Phong Thành chúng ta vẫn tương đối sung túc.

Dương Côn vội vàng khom người trả lời nói ra.

- Rất tốt.

Lúc này Tần Phàm mới nhẹ gật đầu, sau đó từ trên cao chậm rãi đi xuống nói ra:

- Bất quá lúc này đây trở lại ta phát hiện lưu lượng người trong Đại Phong Thành giảm bớt rất nhiều, cho nên về sau có lẽ phải tận lực giảm bớt sử dụng đặc quyền của phủ thành chủ, cam đoan Đại Phong Thành công bình công chính, một lần nữa hấp dẫn dòng người. Về phần phương diện tài chính, ngươi có thể sử dụng thuế má thu nhập của Đại Phong Thành giúp ta mua sắm những vật này, một lát nữa ta còn có thể giao cho ngươi một đám đan dược với tư cách đấu giá, tiền thu được sẽ với tư cách kinh phí cho phủ thành chủ.

Trên thực tế, Tần Phàm một mực đều tại vì cùng Càn Kinh Tần gia đại chiến tại làm chuẩn bị, hơn nữa hắn biết rõ tại Càn Khôn Đái những này hỗn loạn khu vực có được cực kỳ phong phú tài nguyên, đây cũng là hắn coi trọng Đại Phong Thành một nguyên nhân. Hắn cần là đem Đại Phong Thành rất nhiều tài nguyên chuyển dời đến Nam Phong Tần gia, do đó đem gia tộc tổng hợp thực lực rất nhanh tăng lên, trở thành Đại Càn Quốc thậm chí toàn bộ Vũ Thiên đại lục siêu cấp gia tộc.

- Vâng, thành chủ.

Dương Côn vội vàng trả lời, hắn biết rõ hiện tại danh khí của Tần Phàm ở bên trên đan dược, nếu như tin tức Đại Phong Thành đấu giá đan dược của Kỳ Tích Đan Vương truyền ra, đoán chừng lập tức lưu lượng người trong Đại Phong Thành sẽ tăng lên thật nhiều.

- Vậy đi xuống đi, ta sẽ dừng lại trong Đại Phong Thành vài ngày, giúp ngươi đem Đại Phong Thành vận tác đến chính quy, qua ít ngày nữa ta trở lại Đại Càn Quốc cũng sẽ phái người đến hiệp trợ ngươi quản lý Đại Phong Thành.

Tần Phàm phất phất tay nói ra.

Từ khi truyền ra tin tức Tần Phàm trở lại Đại Phong Thành, quả nhiên là ở bên trong thời gian cực ngắn, có rất nhiều người mãnh liệt tràn tới, trong khoảng thời gian ngắn Đại Phong Thành cơ hồ là kín người hết chỗ.

Đương nhiên, những người này phần lớn cũng là vì Tần Phàm mà đến, cầu đan hoặc là cầu võ, bất quá Tần Phàm chỉ chính thức lộ diện qua một lần, tuyên bố tin tức mình là Đại Phong Thành thành chủ.

Đồng thời Tần Phàm ở trong Đại Phong Thành cũng thu nạp vài tên Võ Tôn cường giả với tư cách cao tầng quản lý Đại Phong Thành, sau khi ưng thuận hứa hẹn đan dược, những người này đều đáp ứng trở thành một thành viên của Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn, tức là nhân viên bên ngoài của Nam Phong Tần gia.

Có thể nói, dùng danh khí cùng thực lực hiện tại của Tần Phàm, người muốn gia nhập Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn vẫn là rất nhiều đấy.

Mấy ngày sau, các phương diện Đại Phong Thành đều đi lên chính quy, mà sau khi Tần Phàm lưu lại cho Dương Côn một phê đan dược, liền mang theo rất nhiều Linh Dược tài liệu cùng Cầu Bách Hải lặng yên đi ra Đại Phong Thành.

Một mực xuyên qua Càn Khôn Đái, càng ngày càng tới gần biên cảnh Đại Càn Quốc.

Trước khi về Đại Càn Quốc, Tần Phàm còn đi Hắc Hỏa thành một chuyến. Vốn hắn và Cổ Mặc có được linh hồn cảm ứng, coi như là cách xa nhau ngàn dặm cũng có thể giúp nhau cảm ứng được đến vị trí lẫn nhau, nhưng lúc này đây, hắn tìm khắp nơi toàn bộ Hắc Hỏa thành, vậy mà đều tìm không thấy Cổ Mặc, thậm chí hoàn toàn không có khí tức của đối phương tồn tại.

Tần Phàm có chút bận tâm, đồng thời cũng đầy tâm nghi hoặc.

Lúc này đây hắn vốn còn muốn tìm Cổ Mặc hỏi thăm một ít về sự tình Đan Vũ Thần Đỉnh, không thể tưởng được bây giờ lại ngay cả bóng người cũng tìm không thấy rồi, hắn tựa hồ cảm thấy việc này lộ ra càng thêm quỷ dị. Hắn cũng hỏi qua mọi người Cổ gia, bọn hắn cũng không có bất cứ tin tức gì về Cổ Mặc, thậm chí Cổ Mặc chưa từng xuất hiện qua ở trước mặt bọn họ.

- Lão đầu hắn đến tột cùng là làm sao vậy?

Tìm tòi hồi lâu không có kết quả, Tần Phàm chỉ đành phải mang theo tâm tình thoáng tâm thần bất định lần nữa bước lên đường về, hy vọng có thể về đến gia tộc tìm được Cổ Mặc.

Trên thực tế, hắn cũng có chút không thể chờ đợi được về nhà.

Ngày hôm nay, mặt trời chiều ngã về tây.

Sau khi ly khai Đại Phong Thành ước chừng qua mười ngày, Tần Phàm rốt cục lần nữa về tới cảnh nội Đại Càn Quốc, trước mắt là thành trì biên cảnh ở giữa Đại Càn Quốc cùng Càn Khôn Đái… Nhạn Thành, xuyên qua tòa thành trì này, hắn liền chính thức trở lại Đại Càn Quốc rồi.

Lúc trước, Tần Phàm là ở chỗ này gặp được Thần Thú gia tộc Thánh Nữ Phương Tiểu Tình, sau đó tiến vào Càn Khôn Đái đã bắt đầu một lần hành trình đại lục của mình.

Lúc này đây, theo hắn ly khai Đại Càn Quốc, đến bây giờ lại một lần nữa đặt chân lên thổ địa Đại Càn Quốc, tổng cộng đi qua hai năm thời gian.

Ở bên trong hai năm qua, Tần Phàm từ thiếu niên áo xanh lúc trước, đã trở thành một thanh niên có gương mặt kiên nghị; từ Võ Tôn cảnh giới, đến bây giờ Võ Thánh cường giả, từ Kỳ Tích Chi Tử trong Đại Càn Quốc nguyên lai có chút danh tiếng, đã trở thành Kỳ Tích Đan Vương hiện tại, có thể ở trên Vũ Thiên đại lục phong vân một cõi!

- Ta trở lại rồi.

Dưới trời chiều, nhìn xem phương hướng gia tộc, trong miệng Tần Phàm thì thào nói.

Đại Càn Quốc, Thượng Kinh chi địa, trong thành Càn Kinh phồn hoa.

Với tư cách một trong những gia tộc cường đại nhất trong toàn bộ Càn Kinh thành, thậm chí Đại Càn Quốc. Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia có được khu vực phồn hoa nhất trong Càn Kinh thành. Lúc này Càn Kinh Tần gia, tuy bởi vì bị Tần Phàm phá hủy qua môn đình, nhưng vẫn uy nghiêm không sửa, nhà cao cửa rộng, khí tràng ngàn vạn.

Bất quá bởi vì xuất hiện qua sự tình ngày đó Tần Phàm mạnh mẽ xông tới, hôm nay Càn Kinh Tần gia đã càng thêm cường điệu lực lượng phòng ngự gia tộc, đặc biệt là ở trước cổng chính, thủ vệ càng thêm sâm nghiêm, có năm Võ Tôn Cấp cường giả trấn thủ ở phụ cận, nếu có người dám xâm phạm, tất giết chết bất luận tội.

Lúc này ở trong đại sảnh nghị sự của Càn Kinh Tần gia.

Càn Kinh Tần gia Tộc Trưởng Tần Thịnh cùng hơn mười vị trưởng lão hiện tại đều tề tụ một đường.

Tần Thịnh ngồi ở chủ vị, lúc này hai hàng trưởng lão phía dưới đều nghiêm nghị mà ngồi, chẳng qua là vị trí lưu cho Đại Trưởng Lão Tần Thiên Hoành khi xưa, hiện tại cũng còn không thấy, tất cả trưởng lão ở đây từng cái đều gương mặt trầm trọng, hào khí ở trong đại sảnh lộ ra thập phần áp lực.

Tuy trưởng lão tham gia hội nghị đã tới đủ, nhưng Tộc Trưởng Tần Thịnh ở bên trên chủ vị lại còn chưa có bắt đầu nói chuyện.

Đã qua hồi lâu, tựa hồ Tần Thịnh cũng có chút cảm giác được áp lực trong tràng, lúc này mới đánh vỡ trầm mặc nói:

- Tin tưởng mọi người cũng đã nghe được đồn đãi, Tần Phàm sắp phản hồi Đại Càn Quốc rồi.

Nhưng mà, Tần Thịnh nói cho hết lời, phía dưới y nguyên vẫn là trầm mặc.

Người ở chỗ này đều là cao tầng của Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia, bọn hắn tự nhiên biết rõ chuyện này rồi, đồng thời bọn hắn cũng biết lúc này đây Tần Phàm trở về, so với thời điểm hai năm trước hắn ly khai còn mạnh hơn rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi