ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 172

Lúc này, Quan Tây mặt tái nhợt xuất hiện, trước khi hắn ta nói, Tần Dao đã chỉ vào anh ta phàn nàn rằng: “hắn vừa nãy đã trêu đùa em, nói rằng hắn sẽ đuổi em ra khỏi Tử Quỳnh, anh phải làm chủ cho em!”

Tần Dao là một diễn viên giỏi, mặt cô ta tỏ vẻ ấm ức, đôi mắt cô ta rưng rưng nước mắt, những người không biết, lại còn tưởng rằng Quan Tây đã làm điều gì đó rất là kinh khủng với cô ta.

Vốn dĩ Quan Tây là một người nhát gan, khi hắn nghe thấy Tần Dao nói, hắn ngay lập tức bị dọa đến nỗi như là gãy gan ngay tại chỗ, chân hắn đang lung lay , mặt hắn như sắp khóc vậy, nói gấp gáp: “Chủ…….chủ tịch….. !Tôi không biết Tần tiểu thư là người của anh, với lại tôi cũng không có khiêu khích Tẫn tiểu thư, tôi chỉ là hẹn Tần tiểu thư đi ăn cơm thôi… Chủ tịch, tất cả là lỗi của tôi!Lỗi của tôi!”

Nói xong Quan Tây quay từ trái sang phải rất khó tự cho mình hai cái tát, thực sự gào thét.

Vốn dĩ Quan Tây cũng là một ngôi sao đã bị thất thế, có phẩm giá và kiêu hãnh riêng của mình, cho dù đối mặt với chủ tịch thì cũng không có sợ hãi đến mức này, tuy nhiên, vì hai sự kiện này, hắn sợ Lâm Tử Minh đắn sấu vào tủy xương, nói một cách cường điệu thì, với ánh mắt của Lâm Tử Minh cũng có thể đọa hắn đến hồn bay phách lạc.

Lâm Tử Minh đơ người, đây là tình huồng gì vậy?

Đang nói cái gì vậy, cô ta không phải phụ nữ của tôi!” Lâm Tử Minh quát tháo nói giận dủ, mẹ kiếp, cái thằng minh tinh hết thời, không phải vài ngày trước đã gặp vợ tôi rồi ?”

Tuy nhiên, khi Quan Tây nghe được điều này, hắn đã hiểu lầm hán, tư tát minh hai lần và nói, ” là tôi, là tôi Chủ tịch, tôi đã nói sai, anh và cô Tần chỉ là mối quan hệ mật thiết, không có mối quan hệ nào, tôi không biết gì cả, tôi sẽ không nói gì với vợ anh đầu chủ tịch, xin đừng gây khó dễ cho tôi, xin anh đó.”

Lâm Tử Minh: “

Tim anh rất mệt mỏi, xem ra Quan Tây đã hiểu lầm quan hệ của anh và Tần Dao rồi, nghĩ rằng Tần Dao là tiểu tam, dù anh có nói gì cũng vô dụng.

Anh thở dài, quá lười biếng để giải thích, anh vẫy tay không kiên nhẫn được nói: “biến đi.” Quan Tây như được tha thứ, hãy chạy thật nhanh.

Sau khi đuôi được cái tên Quan Tây, thì lại gặp ánh mài phải sáng chói lóa của Tân Dao, đây sự khâm phục ngưỡng mộ. mặt đồ bừng” wa, Tử Minh, anh thật đẹp trai, đèn cổ Quan Tây trước mặt anh cũng sợ hãi như vậy, em rất sùng bái anh!”

Lâm Tử Minh trán xuất hiện một lớp của đường đen, Tần Dao này, cũng thật là giả tạo quá đi mất.

Thật là khiến người ta.………..rất thoải mái.

Nếu như ở nhà Sở Phi cũng nũng nịu như thế này thì tốt biết mấy, Lâm Tử Minh đảm bảo sẽ rất hạnh phúc tới nỗi xương anh ta bị tê liệt.

Nhưng anh ta cũng biết rằng những thứ như thế này, cũng có thể nghĩ đến vậy thôi, với tính cách của Sở Phi , không thể nào nũng nịu với anh ta được. “Hụ hụ!” Lâm Tử Minh họ lên hai tiếng trịnh trọng, “Tần Dao, xin cô hãy chú ý đến thái độ và hành động của mình, tội là chồng của bạn thân cô, cô hãy dừng lại những kế hoạch với tôi ngay lập tức!”

Lâm Tử Minh rất nghiêm trọng nói.

Tần Dao đã sửng sốt một lúc, rồi cười: “ không nhìn ra được, anh cũng biết diễn kịch như vậy. Hơn nữa, có mối quan hệ với Sở Phi sẽ thú vị hơn, không phải càng kích thích hơn. Đàn ông các anh không phải đều rất thích cặp kè với bạn thân của vợ mình hay sao, đó cũng là một trải nghiệm rất đó. “Tôi không có đùa đâu!Bây giờ, tôi ra lệnh cho cô, thả ta ra ngay lập tức!” Lâm Tử Minh nói với một khuôn mặt lạnh lùng.

May mắn thay, thời gian này là thời gian làm việc, không có ai ở tầng một, nếu không, hình ảnh chủ tịch Tử Quỳnh sẽ bị Tần Dao hủy hoại rồi.

Nhìn thấy Lâm Tử Minh thực sự rất giận dữ, Tần Dao cũng bắt đầu sợ hãi, hoảng hốt, thả tay khỏi Lâm Tử Minh, bĩu môi, ấm ức nói, “Tại sao anh lại tàn nhẫn với người ta vậy?”

Lâm Tử Minh nhìn một cách lạnh lùng nói, “sau này khi ở công ty, nghiêm cấm không được ôm tôi như vậy, nếu không, đừng làm việc ở công ty nữa.” “Ồ. “Tần Dao cắn môi trả lời bằng một giọng trầm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi