CHƯƠNG 301
Nói thật, hắn cũng bị sự dũng cảm của Sở Phi làm cho rung động. Hắn không thể đồng cảm. nhưng có thê thô lộ với hắn . | Sâu trong nội tâm, hắn đã nghĩ tới không dưới một nghìn lần, tưởng lượng cảnh Sở Phi thô lộ tình cảm với hắn, nhưng thời khắc này, hắn vân không thê bình tĩnh nồi, trong lòng sóng gió động trời.
“Cô, nói cái gì?” Giọng hắn có chút run rẩy.
Sở Phi cười, cô cũng cảm nhận được, giờ khắc này chủ tịch Tử Quỳnh đang kích động. Cô can đảm, rõ ràng khoảng cách chỉ có 1 thước, tay cô vươn tới cầm tay chủ tịch Tử Quỳnh, lại như là đang làm chuyện gì vô cùng gian nan, nửa thước này, đôi Sở Phi mà nói là một bước đột phá.
về đạo đức xã hội và tự tưởng truyền thống từ thời thơ ấu đến lớn.
Cô tiến đến bước này, trong lòng đã quyết tâm, dù bất cứ giá nào , mặc kệ vệ sau là núi đao biển lửa, là trời Sụp đất nứt, cô cũng dứt khoát tiến lên.
Lâm Tử Minh, cảm nhận được. quyết tâm của cô lúc này.
Nói thật, hắn cũng bị sự dũng cảm của Sở Phi làm cho rung động. Hắn không thê đồng cảm. nhưng có thể hiểu được… _- “Tôi đã nói, tôi thích ngài, thật sự rất thích ngài. …… ” Sở Phi câm tay Lâm Tử Minh, tay cô rật nóng, mặt đỏ, giọng thoảng run rẩy, nhưng là ánh mắt lại kiên định khách thường, “Không, phải nên nói là tôi yêu ngài.”
Cô hét lên những lời này.
Sau đó, cô giống như thoát được gông xiềng, mạch máu được lưu thông, cô nhẹ nhõm và đã không còn sự do dự cùng giãy dụa vừa rồi, dần dần trở nên bình tĩnh và tự nhiên.
“Ngài có thê cảm thấy rất kinh ngạc, vì cái gì mà tôi mới gặp qua ngài ba lần, đã yêu ngài .” Sở Phi nhìn chằm chăm Lâm Tử Minh ,ánh mắt nhu hòa rực cháy, ” Thật ra là từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, hình tượng lịch thiệp, quân tử của ngài đã đê lại .
ân tượng không thể phai mò trong tâm trí tôi. Đó là lần đầu tiên trong đời, khi tôi bất lực và đau đớn nhất, tôi đã chuẩn bị tỉnh thần. Là ngài, chính sự xuất hiện của ngài, làm cho tôi thấy được thì ra trên thê giới này, còn có người đàn ông tử tế, trên thê giới không phải tất cả đàn ông đều háo sắc.
” Mẹ tôi nói răng là ngài đang cô ý.
giả vờ, đấy là mánh khóe của các ông lớn, lạt mêm buộc chặt. Nhưng tôi biết, ngài không phải là người như thế, tôi cảm giác được ngài chính là quý ông chân chín.”
“Hai ngàn vạn, đối với ngài mà nói, có thể là một chuyện nhỏ, nhưng với tôi, nó là ơn cứu mạng, Là ngài đã tái sinh tôi lần thứ Hai no. ” Tay của Sở Phi có chút run rấy, nhưng cô nói tới đấy, đã không còn run nữa, cô giống như đã quen. Hoặc có thể nói, cô đang tiện lên từng bước, không thể quay đầu lại , những cô sẽ thấy nhẹ nhõm hơn..
Lâm Tử Minh nuốt nuốt nước miếng, đầu óc hắn rồi tung lên , không thể hoạt động bình thường .
Nhìn thầy sự bối rồi trong đôi mắt hắn, Sở Phi nắm lấy tay hắn, đặt lên mặt mình, nhắm mất lại, tỏ vẻ thích thú, và tiếp tục nói.
“Kê từ đó, tôi đã bắt đâu bí mật điều tra thông tin của ngài, tôi biêt được, nguyên lai ngài là một người giàu có như vậy, hai mươi lăm triệu, mua đứt công ty Tử Quỳnh. Sau một thời gian ngắn, đem Tử Quỳnh dẫn dắt ngày càng tốt. Chỉ những người đã điêu hành công ty mới biệt việc điêu hành một công ty lớn như Tử Quỳnh khó khăn đên mức nào thậm mí còn điều hành vô cùng tốt, và điểm quan trọng là ngài chỉ vừa mới tiếp quản nó.”
“Tôi bắt đầu điên cuồng mà tìm hiểu , điên cuồng mà ảo tưởng, khi nào thì có thể lại gặp mặt ngài. Nhưng ông trời dường như muôn chồng lại tôi, ngài không hề xuất hiện , trong lúc nhịn không được tôi có đi tìm ngài, như không gặp được. Tôi bắt đầu rồi, loạn, luôn lọ được lo mất . Tôi biết, rất có có thể về sau sẽ không còn được gặp lại ngài . Bởi vì lại phụ nữ bình thường như tôi, lại còn đã kết hôn, ở bên ngài là không thê nào .
“Tôi bắt đầu mỗi ngày cầu nguyện, cầu nguyện có thể gặp lại ngài một lần. Có lễ trời giúp tôi, tôi thật sự gặp lại này . Làm ở Kim Long KTV, lần tôi gặp nguy hiểm, ngài xuất hiện như một vị thân, hành động bá đạo đem người xấu đánh đuôi, cứu lấy tôi “