CHƯƠNG 325
Cuối cùng, cơn giận giữ của Hoàng Văn Hoa cũng trồi xuông, hắn lặp lại, “Bó, đánh con thành ra như vấy là Lậm Tử Minh! Cái thằng súc sinh đó, bắt nạt người quá đáng, không phải con mạng lón, thì bấy giờ bô đã không nhìn thấy con rồi!”
“Được rồi, được rồi! Con trai, đừng lo, bố sẽ trả thù con, cái tên Lâm Tử Minh này không thoát được đâu!” Đôi mắt của Hoàng: Đông Cường. lồi ra khinh khủng, vừa đúng lúc cô y tá tới thay nước chuyền, bị dọa một trận, nhanh chóng đóng cửa lại.
Sau một hồi, Hoàng Đông Cường nói, “Con trai, cái tên Lâm Tử Minh này lai lịch thế nào, sạo bố không nghe thấy trong thành phô Hoa có người này?”
Tất nhiên, Hoàng Đông Cường đang cô găng nhớ lại, hãn đêu không nhớ ra có người nào tên là Lâm Tử Minh, trừ khi là một nhân vật nhỏ bé?
Nhưng mà một nhân vật nhỏ bé thì làm sào có đánh con trai hắn bị thương được.
Hoàng Văn Hoa đã nắm tay hắn, cắn.
chặt răng nói, “Lâm Tử Minh là con rê vô dụng của Sở Giai”
Hoàng Đông Cường bị sốc › ngay lập tức, “Cái gì, một đứa con rễ? Con trai, con không nhằm chứ?”
Hoàng Đông Cường rất rõ ràng về sức mạnh của con trai mình , đã chỉ là một thằng con rễ vô dụng , làm sao có thê làm hại Hoàng Văn Hoa ?
Sở Gia…….trong thành phố Hoa hình như chẳng có mấy nhà họ Sở đúng không?
Với bài diễn thuyêt của Hoàng Văn Hoa, Hoàng Đông Cường mới hiểu hết được Lâm Tử Minh là thần thánh phương nào.
Bốp!
Hoàng Đông Cường nỗi giận đên nổi đánh lên trên mặt bản, nôi khủng lên.
“Được lắm cái thằng con rễ Sở Gia, tạo không nghĩ là hẵn muốn sống nữa rồi.”
Hoàng Văn Hoa nghĩ ra một điều gì đó rồi nói, “Nhân tiện, bó, Lâm Tử Minh còn dính líu đến Quách Quân Nhi, Quách Quân Nhi luôn từ chối gả cho con, có liên quan tới Lâm Tử Minh. Hơn nữa, hắn còn nói xấu con khắp nơi , nói rằng con là kẻ lăng nhắng, rửa não của Quách Quân Nhị, chúng ta không được đề tha cho hắn được!
Khi nghe được những điêu này, gương mặt của Hoàng Đông Cường còn tệ hơn nữa, mắt của hẳn lạnh như băng, hắn nói, “Con rồng có vảy, động đên vảy rông thì bắt buộc phải chêt! Con trai, đừng lo, cái Ti Lâm Tử Minh này sẽ không. sống được lâu nữa đâu, đên lúc đó bô sẽ đích thân – mang hắn về trả thù cho conl”
Hoàng Văn Hoa vui mừng, kích động.
Sau một khoảng thời gian suy nghĩ , Hoàng Văn Hoa nghĩ ra một điêu gì đó rồi sốt ruột nói, – Bồ, ngày kia là bữa tiệc đính hôn của con với Quách Quân Nhi rồi, con bấy giờ như thế này rồi, cũng không thể tham gia được! Làm sao xử Ìý mới tốt đấy?”
Nhắc mới nhớ, Hoàng Đông Cường cũng đang lo lằng, đúng là một vân đề lớn.
Đối với vấn đề hôn nhân với Quách Gia, do Hoàng Đông Cường và Quách Nguyên Phong cùng nhau tác thành, ở giữa không biệt là đã cho Quách Nguyên Phong bao nhiêu là lợi ích nữa.
Bấy giờ ảnh hưởng của Quách Gia ở thành phố Hoa không hề nhỏ, nếu như G05 hôn nhân này thành công, đối với Hoàng Gia có rất nhiều lợi ích, nêu như cuộc hôn nhân này thất bại, thì mất mát sẽ rất lớn! Vì vậy dù là thế nào, cũng phải đính được hôn.
Sau khi suy nghĩ về nó, Hoàng Đông Cường đã nói một cách sâu sắc: “Dấy không phải. là vấn đề, cuộc hôn nhân: giữa con và Quách Quân Nhi là một điều chắc chắn, nó sẽ được tổ chức như dự định. Hơn nữa, chân thương của con không nghiêm trọng lãm, chỉ cần điều trị vài ngày là có thê xuống đất rồi, đến lúc đó có thê tham gia, chỉ cần hình thức là được rồi.
Hoàng Văn Hoa gật đầu đồng ý.