ĐẲNG CẤP Ở RỂ

CHƯƠNG 337

“Đừng lo, cứ để hai bọn chúng: vui vẻ trước đã, chờ một chút cũng sẽ đến lúc bọn chúng gặp xui xẻo.” Tư Đồ Nam nói, điện thoại di động của hắn ấy reo lên, hắn ấy thấy số của người gọi, ngay lập tức nhìn thẳng vào mắt họ ra hiệu không được lên tiếng, rồi trả lời điện thoại, sau một cuộc nói chuyện ngắn, trước mắt hắn lập tức hứng sáng, rất khó đề giâu được những hứng thú nói: “Được rồi, tôi chờ ảnh đên.”

Sau khi cúp máy, những công tử bột bao quanh hắn, không thê chờ đợi được nữa nhìn Tư Đồ Nam.

“Có biết ai vừa gọi tôi không?” khóe miệng của Tư Đồ Nam nhêch lên, biểu hiện đầy ý nghĩa.

Họ lắc đầu. và nói họ không biết, Tư Đỗ Nam cảm nhận được sự thích thú, sau đó mới chịu nói: “ là Lão Sửu.”

” Lão Sửu?”

“Cái quái gì vậy! là tên hoàng đề ngầm của thành phó Hoa, Lão Sửu?”

“Lợi hại, anh Nam đúng là anh Nam mà, đến Lão Sửu cũng quen biết.”

“ Lại còn phải nói à, cũng không nhìn xem anh Nam là ai, quen biệt Lão trước đã, chờ một chút cũng sẽ đên lúc bọn chúng gặp xui xẻo.” Tư Đồ Nam nói, điện thoại di động của hắn ấy reo lên, hắn ấy thấy số của người gọi, ngay lập tức nhìn thẳng vào mắt họ ra hiệu không được lên tiếng, rồi trả lời điện thoại, sau một cuộc nói chuyện ngắn, trước mắt hắn lập tức bừng sáng, rất khó đề giâu được những hứng thú nói: “Được rồi, tôi chờ An đên.”

Sau khi cúp máy, những công tử bột bao quanh hãn, không thê chờ đợi được nữa nhìn Tư Đồ Nam.

“Có biết ai vừa gọi tôi không?” khóe miệng của Tư Đồ Nam nhêch lên, biểu hiện đầy ý nghĩa.

Họ lắc đầu và nói họ không biết, Tư Đỗ Nam cảm nhận được sự thích thú, sau đó mới chịu nói: “ là Lão Sửu.”

“Lao sưu?

“Cái quái gì vậy! là tên hoàng đế ngầm của thành phó Hoa, Lão Sửu?”

“Lợi hại, anh Nam đúng là anh Nam mà, đến Lão Sửu cũng quen biết.”

“ Lại còn phải nói à, cũng không nhìn xem anh Nam là ai, quen biệt Lão Sửu không phải là chuyện quá bình thường à, haha.”

Tư Đồ Nam nghe được những lời nịnh nọt của mấy bọn công tử bột rất đắc ý.

Hắn đang thưởng thức những lời tâng bốc của những anh em nhỏ này, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều không kiêm soát nhìn sang phía Lâm Tử Minh, nhìn thấy Lâm Tử Minh đang ung dung ngôi ăn đồ ăn, thậm chí không biệt răng nguy hiểm đang đến, hắn tỏ ra kinh bỉ, cười lạnh lùng, hứ , Lâm Tử Minh cho mày bấy giờ dừng l khoe khoang lại, đợi chút nữa ông hề đến rồi, xem mày khoe khoang kiểu gi! Hắn ta không thể chờ được nữa, đang mong chờ biểu hiện tuyệt vòi của Lâm Tử Minh khi đó!

Tư Đồ Nam đang nghĩ gì , Lâm Tử Minh đương nhiên là biệt hết.

Anh không hề đề tâm đến, Lão Sửu vốn là người của anh, anh có gì mà phải sợ lo lãng chứ?

Thay vào đó, anh lo lắng hơn về việc tối ngày hôm nay liệu có truyền đến tai Sở Phi hay không?

Xóc sUatla coi”

Lâm Tử Minh đi vào nhà vệ sinh, lúc anh quay lại nghe thấy rất nhiều người nói về chuyện liên quan đến anh.

“Gần đấy thành phố Hoa của chúng ta có một nhân vật rất có máu mặt, biết là ai không?”

“Nhân vật rất có máu mặt? Ai vậy?”

“Chủ tịch của công ty truyền thông Tử Quỳnh! Đến nay, giá thị trường của Tử Quỳnh rất cao đã vượt quả sáu mươi I Mẹ ơi, cũng quá dữ mà,có biết không hai tháng trước, giá trị thị trường của công ty Tử Quỳnh chỉ là hai mươi tỷ, chỉ sau hai tiếng nó đã tăng lên ba lần, thật là khoa trương mài “Đang nói về chủ tịch Tử Quỳnh đúng không, ai mà không biết, đúng. là cá sấu thật sự! Lúc đỏ, hắn thu mua Tử Quỳnh từ tay Lâm Sơn Hà với giá trị lăng 500 triệu đô đắt hơn giá trị thị trường rất nhiều, đúng là người có máu mặt mà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi