ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 408

“Bác à, bác sớm biết được không phải là rất tốt sao, cứ đeo mặt nạ như vậy, bác có mệt không?” Lâm Tử Minh nói với một nụ cười.

Gương mặt thú vị của anh làm cho Lâm Sơn Hà nổi giận, cùng lúc đó, cũng cảm thấy bất lực, biểu hiện lần này của Lâm Tử Minh, làm cho hắn ta luôn có một cảm giác khủng hoảng khó lường.

Lâm Thiểu Ánh đã đứng lên lần nữa, chỉ thẳng mặt Lâm Tử Minh la mắng: “ Thật về liêm sỉ! Lâm Tử Minh tao nói với mày, lão gia để lại số tiền đó cho mày, mày không muôn lấy. ra cũng phải lây ra! Nêu không, mày đừng hòng ra khỏi cánh cửa này!”

Những người khác cũng đứng lên đề đe dọa Lâm Tử Minh, trong một thòi gan Lâm Tử Minh bị vây từ bốn phía, hoàn cảnh nguy hiểm, anh. có thê bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.

Nếu là người khác thì họ đã sợ mắt kiểm soát rồi, hoang mang, trạng tâm trí sụp đồ.

Nhưng mà Lâm Tử Minh vẫn có thể cười được. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh lấy điện thoại trong túi ra nói, Lão Sửu, anh đã thu âm lại hết rồi đúng không? Nếu như một tiếng sau tôi chưa ra khỏi Thính Phong Đình, anh hãy gửi đoạn ghi âm này tới đồn cảnh sát, nói rằng có người của Lâm Gia tham gia bắt cóc và tông tiền, tôi tin điều này là đủ để cho Lâm Gia uông một âm nước rồi”.

Trong điện thoại di động, qua loa, truyền ra của Lão Sửu: “Vâng, nhị thiêu gia, tôi nhận được rồi”

Rồi bát ngờ, tất cả những thành viên hiện diện ở đó thay đôi khuôn mặt, bắt đầu hoảng loạn và sợ hãi!

Mẹ nó, cái con quái vật Lâm Tử Minh, bắt đầu đã không có ý định tốt rồi chứ tâm khiêu khích chúng ta như vây!

Chúng ta bị lừa rồi!

Họ đều là những người thông minh.

có thể tưởng tượng. nếu đoạn ghi âm này được gửi đên đôn cảnh sát, nó sẽ có ảnh hưởng như thế nào.

Đừng nói đến việc Lâm Gia có quyền lực rất lớn ở thành phố Hoa và thành phố Phong, nhưng mà con số này cũng lên đến hàng trăm tỷ nhân dân tệ, cho dù bối cảnh của bọn họ có sâu sắc đi nữa cũng phải trả giá!

Thật là bất cần, không ngờ cái tên bỉ ổi Lâm Tử Minh này lại có chiêu này.

Bây giờ tình hình là bọn họ chưa có ra tay với Lâm Tử Minh, đoạn ghi âm đó được truyền đi cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn, đến lúc đó sẽ là cú đánh không nhỏ với Lâm Gia.

Vì vậy, trong một thời gian, khuôn mặt của mọi người rất xấu xí, những người nhát gan đã bắt đầu hoang mang, không dám phẫn nộ như lúc nãy nhìn Lâm Tử Minh nữa.

Lâm Phong bị choáng ngợp, giông như là một tên ngôc, chưa bao giờ nghĩ răng Lâm Tử Minh vẫn còn có một chiêu như vậy, thật là đẹp, trực tiếp phản công như tần công, năm sự chủ động trong bàn tay mình!

Chẳng trách Lâm Tử Minh rõ ràng biết trước cuộc họp gia tộc tối nay là một bữa tiệc của hông môn, mà vẫn dám. tự mình đi dự tiệc, anh đã chuẩn bị sẵn cảm xúc của mình từ trước rồi.

Bây giờ nghĩ lại, ngay từ đầu, nhịp điệu đã năm trong tay Lâm Tử Minh rồi, trên dưới Lâm Gia, bao gồm cả Lâm Sơn Hà đều bị anh dắt mũi đi theo Nghĩ thông điêu này, ánh mắt Lâm Phong nhìn vào Lâm Tử Minh đã trở nên khác biệt, từ trong tim phát ra sự tôn trọng và tôn thờ!

Đôi với Lâm Tử Hào, đồng tử cũng bị thu lại, không ngờ là Lâm Tử Minh lại có một chiêu như vậy, xem ra Lâm Gia không thể ra tay với Lâm Tử Minh, nêu không hiên nhiên thật sự sẽ rất nghiêm trọng!

Không chỉ vậy, bây giờ Lâm Gia còn đang yêu câu Lâm Tử Minh không công bố bản ghi âm này, nếu không dù cho là không có trách nhiệm pháp lý, danh tiêng cũng sẽ bị hủy hoại.

Suy nghĩ về những thứ này ngay cả với phẩm chất tỉnh thần của mình, hắn cũng không thể không nguyên rủa trong lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi