ĐẲNG CẤP Ở RỂ

Chương 73

Tất cả thành viên của Sở Gia cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Minh như là kẻ thù, cảm thấy Lâm Tử Minh như cái gai trong mắt, hận không thể ngay lập tức giết chết anh.

“Quá tự phụ mà!Một thằng con rể vô dụng dám lật ngược dòng, dội nước bẩn lên người Sở Hạo.

“Tôi sớm đã thấy rằng Lâm tử Minh là thằng thiểu năng rất keo kiệt, từ trước đến giờ luôn luôn ghen tỵ với sự ưu tú của Sở Hạo bây giờ nó có cơ hội cắn Sở Hạo như một con chó điên.”

“Ghê tởm quá! Thật là ghê tởm mà”

Tất cả bọn họ đều lăng mạ Lâm Tử Minh, đột nhiên đầu gió thay đổi: “nè, mọi người nói xem có phải Lâm Tử Minh nhận được sự chỉ đạo của Sở Phi, mới đổ nước bẩn lên người Sở Hạo ?””Nói như thế nào đây ?”

“Rất đơn giản mà, hai hôm trước Sở Phi bị tước mất 10% cổ phần, còn bị đá ra khỏi cuộc họp hội đồng quản trị, ngay lập đó đã tức giận dữ chạy ra ngoài, chắc chắn ghi hận trong lòng.”

“Chết tiệt, anh nói vậy cũng có chút đạo lí, Lâm Tử

Minh cái tên phế vật này, hắn lấy đâu ra cái gan đó, dám tạt nước bẩn lên người Sở Hạo? Sở Hạo sẽ đập gãy chân hắn ra.

Trong một khoảnh khắc, bọn họ đổ tất cả mâu thuẫn lên người Sở Phi, nói những lời rất khó nghe.

Sắc mặt của Sở Phi thay đổi ngay tại chỗ, nhưng cô ấy không thể nào giải thích được, cô ấy nắm ngậm chặt môi, quay đầu, mười phần kích động và đáng thương, đôi mắt cô ấy đỏ sọng, cô ấy lùi lại, cố gắng không để nước mắt rơi xuống.

Lâm Tử Minh nhìn thấy tình hình đó, anh ta cảm thấy rất buồn, đối với Sở Gia ngày càng giận dữ và ghế tom!

Anh ta nắm lấy tay của Sở Phi, “Phi Phi em yên tâm, có anh ở đây rồi, anh sẽ không để em chịu thiệt thòi”

Sở Phi ngẩng cao đầu, không kiềm chế cảm xúc của mình, dùng lực tát vào mặt Lâm Tử Minh một cáibạt tai, “ Lâm Tử Minh, anh ngậm miệng lại cho tôi! Tôi chịu anh đủ rồi! Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, đừng gây rắc rối cho tôi, anh chỉ phớt lờ những lời tôi nói, đúng không? Đây là sự trả thù của anh với tôi, phải không? Anh còn mặt mũi để nói rằng anh sẽ không để tôi phải chịu thiệt thòi, anh lấy cái gì để ngăn tôi không bị thiệt thòi?

Cú tát này có ảnh hưởng rất lớn, trực tiếp làm cho Lâm Tử Minh sững sờ .

Những người khác nhìn thấy điều đó, rất vui mừng họ thậm chí còn vỗ tay mình, đặc biệt là Sở Hạo, những nỗi lo trong lòng hắn xua tan và lộ nụ cười đắc chí, Lâm Tử Minh cái thằng ngu ngốc này, cái thằng không có não, với cái IQ như thế mà còn muốn lôi hắn ra như? Ngược lại còn giúp hắn thoát khỏi nghi ngờ .

Sở Quốc Đông gõ gõ bàn nói: “Được rồi, được rồi, yên lặng hết đi, Tôi sẽ nói lần cuối cùng, ai đã lấy mười triệu USD, lấy đi làm gì? Đứng lên cho tôi. thành thật thú nhận, số tiền này có thể được lấy lại được, tôi sẽ không truy cứu nữa.”

Ông ấy nói vậy, nhưng ai cũng hiểu được điều đó là không thể.

Sở Hạo lại một lần nữa rụt đầu lại, bất kể là như thế nào đi nữa, hắn cũng không thể đứng dậy thừa nhận điều đó.Trong lúc này, Sở Hoa Dấu đột nhiên nói: “ Sở Thiên đâu, sao hôm nay lại không đến?”

Sở Thiên, là em trai của Sở Phi, bình thường tiệc của Sở Gia hắn đều đến, sao hôm nay lại không xuất hiện vậy?”

Sở Hoa Hùng lên tiếng: ” Sở Thiên, nó đang ở trường học ôn bài, sắp thi rồi.”

” Ôn bài ? Tôi nghĩ là không đơn giản như vậy đâu ! Sở Hoa Dấu tỏ cái thái độ nghi nghi nói: “ Sở Thiên đực hạnh như thế nào ai cũng biết rồi, từ nhỏ đến lớn nó có học bài như?

Liễu Tô Hồng lập tức tức giận, nói: “Anh hai, anh có ý gì? Đang yên đang lành nói đến việc lấy đi 10 triệu, sao lại đem nó hất lên người con trai tôi?

Sở Hoa Dấu nói lại: theo như tôi biết thì Sở Thiên thời gian này không có chu tâm vào việc học hành, mà đi sòng bài đánh bạc rồi đúng không, vừa hay đó là sòng bài do Hàn Kim Long mở…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi