DANH NGHĨA

Hứa Kinh Trập biết nhiều như vậy không phải vì anh đi tìm hiểu hay gì cả mà chỉ đơn thuần vì quá chuyên nghiệp. Lúc ekip phân tích số liệu có đề cập tới, Chu Hiểu Hiểu dường như rất thông thạo vấn đề này, còn làm hẳn báo cáo riêng cho anh. Tuy không xem nội dung nhưng mấy bộ truyện nổi tiếng được coi như xe thóc trấn giới trong fandom thì anh cũng biết tên.

Đối với những nguồn tài nguyên có thể nắm bắt được, Trương Mạn đều không khách sáo. Ở mặt này cô vô cùng thực tế, trong mắt cô không có thế giới phù phiếm, chỉ có tiền thật bạc thật. Từ góc độ của cô, con đường phát triển theo hướng “hợp tác diễn kịch” như hiện tại của Hứa Kinh Trập khá ổn, cùng Lương Ngư “tình cảm ổn định”. Tuy tài nguyên của hai bên có chút chồng chéo nhưng mỗi bên đều đạt được không ít lợi ích. Chỉ cần yên ổn qua được ba năm này, Hứa Kinh Trập giành thêm được suất lên màn ảnh rộng thì đúng là không thể tốt hơn.

Vì thế, ở giai đoạn hiện tại, Trương Mạn không cho phép tình trạng “hợp tác” của hai cây rụng tiền xảy ra bất cứ vấn đề nào. Mấy bài đăng ảo tưởng chẳng có chút căn cứ thực tế nào của anti trên diễn đàn, cô mặc kệ. Nhưng ngộ nhỡ paparazzi chụp được gì, hoặc đột nhiên có nguồn tin nào đó có khả năng phá hỏng tất cả bị tiết lộ thì số lượng cây lau nhà bị gãy trong tay Trương Mạn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều.

Ekip của Lương Ngư chắc hẳn cũng có suy nghĩ như vậy. Dương Kiệt Thụy hệt như Tổng quản thái giám thời cổ đại. Mức độ tức giận sau khi hụt tiền không kém gì Trương Mạn, hơn nữa anh ta quen thói điều hành fandom từ nhiều năm trước nên với nghệ sĩ mà bị lỗ một chút là không chịu nổi.

“Vấn đề chính là chúng ta không thể để bị lỗ như vậy được.” Chương trình thực tế quay tới bây giờ càng ngày càng hot. Dương Kiệt Thụy kiếm được tiền đó nhưng vẫn chưa thoải mái. “Tình hình bên chúng ta phức tạp hơn bên Hứa Kinh Trập. Tôi không quan tâm bọn họ vì lý do gì mà đồng ý đóng kịch, ngoan ngoãn hợp tác nhưng cậu đừng quên nguyên nhân của bên mình. Nhỡ đâu có điểm yếu nào bị lộ ra, Hứa Kinh Trập vỗ mông rời đi một cách trong sạch, còn cậu thì sao?”

Sáng ngày ra Lương Ngư vừa tỉnh dậy, chưa đeo mic lên thì đã nhận được điện thoại của Dương Kiệt Thụy vì chuyện lên hot search.

Ý của Dương Kiệt Thụy cũng không phải là Hứa Kinh Trập không tốt, chính vì quá tốt nên anh ta mới thấy có nguy cơ. Anh ta đã chấp nhận chuyện Lương Ngư không chịu sự kiểm soát của mình rồi, kết quả tham gia công việc “hợp tác diễn kịch” này, hở ra là treo lên mấy cái hot search mà tới anh ta xem cũng không hiểu. Kiểu này ngộ nhỡ thật sự có vấn đề gì, anh ta có gánh nổi không đây.

Lương Ngư vừa tỉnh, cực kỳ cáu kỉnh, hơn nữa còn không được thấy Hứa Kinh Trập ngay từ tích tắc đầu tiên nên giọng điệu rất kém: “Không phải lần trước vừa đưa tiền cho bọn họ sao? Lại làm loạn cái gì?”

“…….” Dương Kiệt Thụy, “Tôi không tìm cậu vì chuyện này………. Với cả cứ đưa tiền cho bên đó cũng không phải cách. Mỗi lần đều ngoạm miếng lớn, đúng cái động không đáy, lần sau càng vô liêm sỉ hơn lần trước. Cậu đã nhịn nhục lâu như vậy rồi, chứng cứ cũng thu thập đủ rồi, có phải nên tìm cơ hội xử lý chuyện này rồi vừa hay thuận tiện cởi bỏ ràng buộc của vụ “diễn kịch” kia, kín tiếng qua ba năm này, đừng để tới lúc đó còn nhùng nhằng không rõ.”

Trọng điểm của anh ta thực ra nằm ở đoạn sau. Hai người hiện tại vì đang cần lẫn nhau nên mới phải trói chặt. Chương trình thực tế thì thôi đi, tốt xấu gì cũng được trả tiền, nhưng bình thường đâu cần chăm chỉ như vậy. Mức độ “yêu nghề” của Hứa Kinh Trập nổi tiếng trong showbiz nhưng Lương Ngư ngoài lúc quay phim thì có khi nào lại chăm chỉ như này đâu? Không moi được tiền, lại còn để bị hút máu, ké fame, tặng mất tài nguyên. Trong mắt Dương Kiệt Thụy, những điều đó đều không phải chuyện con người có thể làm.

“Cũng chẳng phải chuyện nhà anh, anh gấp cái gì?” Lương Ngư hỏi anh ta. PD đưa hộp mic tới cho hắn, Lương Ngư bèn hỏi, “Thầy Hứa đâu?”

PD: “Tới phòng tập rồi. Bọn tôi có sắp xếp camera-man theo quay. Thầy Lương có kế hoạch gì không?”

Chương trình thực tế có lúc cũng sẽ quay cảnh hoạt động riêng của khách mời căn cứ theo lịch trình của hai người. Chủ yếu là vì Hứa Kinh Trập với Lương Ngư chỉ cần ở chung là không hãm phanh nổi, PD cũng hy vọng có thể để bọn họ tự mình bình tĩnh lại.

Lương Ngư trực tiếp giao việc cho Dương Kiệt Thụy qua điện thoại: “Vừa hay anh gửi ít kịch bản qua đi, để tôi chọn một bộ.”

Dương Kiệt Thụy: “…………”

Hôm nay ở một trường quay khác cũng đang quay phần của nhóm bình luận. Số lượng khách mời không bớt mà còn thêm hẳn một người. Niên Bảo và Thôi Thạc là MC cố định. Hai người họ cũng rất thoải mái trêu chọc khách mời, hỏi sao lại không đổi người vậy, đã bảo là khách mời tạm thời mà, kêu bọn họ có phải tự bỏ tiền túi ra để được ở lại xem trước chương trình không.

La Dao Duệ sau tập đầu đã chẳng còn chút hình tượng ngọc nữ nào nữa. Hiện tại meme được nhiều người biết tới nhất của cô chính là meme “ánh đèn xanh bên cạnh Bồ Tát”, đến bản thân cô cũng dùng. Ekip của cô cũng rất lợi hại, kiếm được cả phí bản quyền hình ảnh với cái meme đó.

Ngoài La Dao Duệ, meme “gà gào thét”[1] của Thái Tâm Nhị, meme Giản Chung Linh ôm đầu kêu “Tôi là trai thẳng! Sao tôi có thể rung động trước cảnh này!” cũng nổi tiếng trong cộng đồng người hâm mộ. Về phần Triệu Hán thì cả con người anh ta trở nên hot, được gọi trêu là “anh trai lực lưỡng xăm trổ không có kỹ năng yêu đương, không phải rapper tốt”.

Với tư cách khách mời tạm thời duy nhất của tập này, việc có thể mời được Tống Sâm tới cũng tạo rất nhiều sự bất ngờ. Niên Bảo lúc đầu còn khiếp sợ nghĩ Đài Gia Cầm thật sự nhiều tiền tới vậy sao? Kết quả tự Tống Sâm nói là Hứa Kinh Trập mời anh ta tới.

“Tôi với đàn em cũng lâu lắm rồi mới liên hệ.” Tống Sâm vừa tới đã ngồi ngay vị trí khách mời chính. Anh ta vào nghề sớm, tuy hai năm gần đây số lượng giải thưởng phim ảnh đã bị Lương Ngư vượt qua nhưng địa vị tiền bối vẫn còn đó. Đặc biệt là anh ta không quay phim thương mại, cách rất xa cụm từ “gần gũi với đời sống”, tới tham gia chương trình kiểu này cứ có cảm giác “hạ phàm uống sương mai”.

Ngay cả La Dao Duệ khi nói chuyện với anh ta cũng tự giác sử dụng kỹ năng đọc lời thoại: “Thầy Tống và thầy Hứa quen nhau bao lâu rồi ạ?”

Tống Sâm mỉm cười. Cùng là Ảnh Đế nhưng anh ta không giống Lương Ngư, vẻ ngoài anh tuấn nhưng không “dữ dội”. Đương nhiên cũng không phải nhẹ nhàng tới vậy, là kiểu vừa đúng tầm giữa hai mức độ.

“Tôi quen Kinh Trập được hơn mười năm rồi.” Tống Sâm nói, “Quen biết từ hồi đi học. Cậu ấy khi đó còn nhỏ, mấy người năm trên bọn tôi đều sẽ để ý chăm sóc cậu ấy.”

Tống Sâm hiện tại gần như không đóng phim. Anh ta ít tiếp xúc với showbiz nên không còn mấy cảm giác ngôi sao, lại thêm việc diễn kịch sân khấu nên thêm chút hơi thở nghệ thuật gia.

Anh ta trông rất thoải mái: “Không ngờ lần này tôi quay lại lại được uống rượu của đàn em trước.”

Niên Bảo rất rõ những lúc như này khán giả thích xem cái gì, thuận buồm xuôi gió mà “bà tám” đưa chuyện: “Vậy trước đó thầy Tống có biết chuyện hai người họ yêu nhau không?”

Tống Sâm ngẩn người. Anh ta suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, thật thà đáp: “Kinh Trập chưa từng đề cập với tôi.” Dứt lời, có thể cảm thấy không phù hợp nên anh ta thêm một câu cho tròn, “Cơ mà cậu ấy bình thường cũng bận rộn, không hay nói tới những chuyện này.”

La Dao Duệ vội giúp đỡ lời: “Đều nói là yêu đương bí mật mà. Thầy Hứa của chúng tôi không phải người khoe khoang như vậy đâu.”

Tống Sâm gật đầu: “Đúng vậy đó.” Anh ta thậm chí còn cảm thán, “Thế nên tôi cũng lấy làm lạ, với tính cách của cậu ấy sao lại thân thiết với Lương Ngư.”

“……….”Mặt La Dao Duệ hiện lên biểu cảm “Anh không phải tới phá đám đó chớ”.

Có điều về sau cô nhận ra, Tống Sâm thật sự không phải tới phá đám, anh ta giỏi “nói” như thế đấy.

Chương trình thực tế chiếu tới đoạn Hứa Kinh Trập và Lương Ngư ở phòng chiếu xem phim, Lương Ngư còn tắt mic. La Dao Duệ và Thái Tâm Nhị hưng phấn như đang xem phim con heo. Thái Tâm Nhị thậm chí còn bịt mắt lại. Tống Sâm thấy vậy, rất chân thành mà chê bai: “Thế này thì thấy cái gì, phòng chiếu đèn đóm tối om. Sao không ra ngoài ôm chứ?”

Thái Tâm Nhị: “………..”

Tống Sâm xem tới đoạn sau còn tức giận, nói: “Như này sao nhìn ra đang hôn được vậy? Lén lén lút lút. Đàn em của tôi không được!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi