ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

- Thần huyết?

Đinh Hạo mờ mịt.

- Đúng vậy. Cho nên ước chiến ba năm sau không phải chuyện dễ dàng cho ngươi.

- A! Chẳng phải người nói đao kiếm song thánh thể siêu lắm sao? Đừng làm ta sợ.

- Ngu ngốc, lão nương ta nói nhiều như vậy mà ngươi chưa hiểu? Phải đánh giá cao đối thủ, nghe chưa? Tâm tính của ngươi bây giờ không đúng, phải hết sức ứng đối mới được, hiểu không?

- A! Ta vẫn đang cố gắng tu luyện đây. Rốt cuộc người muốn nói cái gì?

- Ta muốn nói là rất nhiều cao thủ tăng tiến siêu nhanh, trừ thiên phú, cố gắng ra thì đan dược, linh thảo cũng chiếm tỷ lệ rất lớn. Những cường giả chí tôn đều dựa vào đan dược đắp nặn ra, vì vậy muốn tăng thực lực trong thời gian ngắn, đuổi theo Mục Thiên Dưỡng ngươi phải tu luyện, uống dược nhiều, không thể một chân đi đường.

- Tiền bối, ta có nghĩ đến điều này, chuẩn bị ngày mai đi khu thương mại chọn mua một ít linh dược để tu luyện.

Đao Tổ tức giận quát:

- Vớ vẩn! Khu thương mại của Vấn Kiếm tông bán thảo dược gì đó là phé phẩm đám đan dược sư cấp thấp tạo ra, có tác dụng gì? Nếu ngươi dùng những đan dược đó thì đời này đừng hòng đuổi theo Mục Thiên Dưỡng, chuẩn bị chết trong cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong đi!

Đinh Hạo ngẩn ngơ, sao Đao Tổ đột nhiên kỳ lạ quá? Đao Tổ ấp a ấp úng nói nửa ngày mà Đinh Hạo không hiểu gì, cái này không hợp tính tình thẳng thắn của nàng.

Lúc này Kiếm Tổ không nhìn được nữa, cười to huỵch toẹt ra:

- Bà điên muốn khiến Tiểu Đinh Tử đi theo ngươi học thảo dược, luyện đan thì nói thẳng ra, làm gì vòng vo?

Đao Tổ tức giận quát:

- Dụ lão nương ta cũng là thần đan tông sư, sao có thể mở miệng cầu người ta làm đồ đệ!

Kiếm Tổ bĩu môi khinh thường nói:

- Si diện khổ cái thân.

Giờ Đinh Hạo mới hiểu.

Thật ra Đinh Hạo không có hứng thú với linh thảo, đan dược trước khi kết thù với Mục Thiên Dưỡng.

Thường xuyên nhớ ngàn vạn loại đơn thuốc luyện đan, danh xưng không phải chuyện dễ như kiếp trước cấp 3 hắn học thuộc lòng các phương trình hóa học. Nhưng sau khi ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong thì Đinh Hạo nhạy bén nhận ra dạo đan dược đem lại tính chất quan trọng cho hắn tăng nhanh thực lực.

Nếu có nhiều đan dược, linh dược tăng cường thực lực cộng với thể chất thiên phú đặc biệt, Đinh Hạo tin chắc trong vòng ba năm sẽ đuổi kịp và vượt qua Mục Thiên Dưỡng.

Cho nên đề tài đã nói đến tận đây Đinh Hạo lập tức không cần tiền nịnh hót, tung hứng Đao Tổ mặt màyh ớn hở thuận nước đẩy thuyền nhận Đinh Hạo làm đồ đệ ngay.

- Đạo luyện đan và chế dược phức tạp thâm ảo không thua gì minh văn sư. Từ hôm nay trở đi ta sẽ dạy ngươi một chút tri thức cơ sở.

Đao Tổ giống sư phụ hơn Kiếm Tổ.

* * *

Ngày thứ hai.

Đinh Hạo dậy sớm, xem xét tình hình vết thương của thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực mới cùng đám người Vương Tiểu Thất đi võ xá lên lớp.

Mấy ngày nay các loại tin tức thi tuyển viện thủ lan tràn trong các đệ tử. Mỗi người đều biết ý nghĩa, quyền lợi chức viện thủ trong học viện. Bọn họ bàn tán năm viện đông, tây, nam, bắc, trung sẽ là ai trở thành năm viện đông, tây, nam, bắc, trung các viện.

Trên đường đi võ xá Đinh Hạo nghe nhiều đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bàn luận về chuyện này.

- Ta không biết viện khác tuyển như thế nào nhưng Thanh Sam Đông Viện chúng ta chỉ có một người xứng chức viện thủ, đó là Đinh Hạo sư huynh!

- Đúng vậy. Trừ Đinh Hạo sư huynh ra Ngư Tiểu Minh ta không phục ai!

- Hì hì, ta muốn xem ai có da mặt cùng Đinh Hạo sư huynh tranh chức viện thủ.

- Không thể nói vậy, Lý Lan sư huynh cũng có thực lực chắc sẽ tranh hơn thua với Đinh sư huynh.

- Lý Lan sư huynh đúng là có thực lực không tệ, trong đại tái năm viện giúp Thanh Sam Đông Viện chúng ta tranh một hơi nhưng so với Đinh Hạo sư huynh thì còn kém khoảng lớn.

Đám đông xì xầm bàn tán.

Đinh Hạo lắc đầu, cười cười. Chức viện thủ không chút hấp dẫn với Đinh Hạo, huống chi lúc trước hắn đã tuyên bố với Lý Lan sẽ không tranh giành chiếc ghế nặng này.

Trong tiếng bàn tán, môn học thứ nhất dạy tâm pháp đã xong. Lúc tan học, Đinh Hạo bị Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong giữ lại.

- Tiểu tử hay thật, dám ước chiến với Mục Thiên Dưỡng, không biết ngươi tự tin hay ngu ngốc. Hưm, mặc dù ngươi chết chắc nhưng lão tử phục ngươi có can đảm.

Công lực kéo thù hận của Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong không giảm, há mồm nói một câu đã khiến Đinh Hạo muốn đánh gã.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nhìn Đinh Hạo từ trên xuống dưới, kinh ngạc nói:

- Ừm! Không tệ, hai ngày nay ngươi một hơi xông lên đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh, hơi có tài. Đi theo ta.

Đinh Hạo hỏi:

- Đi đâu?

- Có người muốn gặp ngươi.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong rất là đáng đánh nói:

- Ha ha, đừng hỏi là ai, ta sẽ không cho biết. Ngươi đoán thử?

Đoán cái đầu ngươi!

Khóe môi Đinh Hạo giật giật buồn bực đi theo Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong.

Đinh Hạo, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong xuyên qua võ xá, khu diễn võ, dọc theo đường nhỏ bậc thang đá xanh đi lên, đi qua khu vực bậc ba, bốn, năm, sáu, đi tới khu vực trung tâm sơn môn mà Đinh Hạo không được vào.

Quay đầu nhìn xa xa, khu vực các đệ tử ký danh sinh hoạt đã bị mây mù mênh mông ngăn cách.

Nơi này là khu bậc bảy tông môn Vấn Kiếm tông. Càng lên cao địa thế càng rõ ràng, hoàn cảnh càng đẹp. Trong không khí đậm đặc linh khí, là chỗ tu luyện tốt nhất. Hai bên đường rộng rãi có một pho tượng võ giả cao mấy trăm thước chạm trổ tỉ mỉ sống động như thật, từ xa đã có hơi thở khác biệt như pho tượng là sống.

Nơi này tĩnh lặng, không nhiều người qua lại.

Ngẫu nhiên gặp hai, ba người đi đường đều mặc trang phục đệ tử nội môn cao cấp, huyền khí trên người dao động rộng như biển, sâu không lường được, cực kỳ cường đại.

Đinh Hạo đi theo sau Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong chậm rãi tiến tới một canh giờ mới đến trước đại điện bằng ngọc thạch trắng to cao ngất đâm mây, từng cây cột hành lang điêu khắc tuợng thần linh khác nhau, phong cách như thần mộ Ai Cập cổ, rộng lớn đại khí tựa điện thiên thần trong truyền thuyết.

- Đến nơi, ngươi tự đi vào đi.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong xoay người liếc Đinh Hạo, bước đi.

Đinh Hạo biết có hỏi cũng như không cộng với tối hôm qua Lý Lan lộ ra tin tức, hắn đã mơ hồ đoán ra là ai muốn gặp mình.

Đinh Hạo không để ý đến Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong, ngẩng đầu nhìn đại điện ngọc thạch trắng rộng lớn thần thánh trước mắt.

- A? Ngươi không hỏi ta là ai muốn gặp ngươi?

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đi mấy bước không nhịn nổi xoay người lại, ánh mắt 'ngươi thắng' nhìn Đinh Hạo.

Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong bất mãn nói:

- Được rồi, ngươi không hỏi ta càng muốn nói, hù chết ngươi. Là chưởng môn muốn gặp ngươi, ha ha ha ha ha ha! Bị hù sợ đi? A? Tiểu tử, vẻ mặt ngươi vậy là sao? Tại sao không hề giật mình kinh sợ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi