ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

- Đinh Hạo là bằng hữu của ta, ngươi có thể không thích hắn nhưng tốt nhất đừng uy hiếp hắn.

Khuôn mặt Tạ Giải Ngữ mềm búng ra sữa giống như huyền băng vạn năm, lạnh lùng, dứt khoát.

- Ta... Ta...

Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi run rẩy, sợ hãi mặt trắng bệch.

Tạ Giải Ngữ lạnh lùng cười:

- Hừ!

Tạ Giải Ngữ giơ tay rút kiếm to đỏ trở về, ngẩng đầu nhìn các thiếu niên khác.

Tạ Giải Ngữ gằn từng chữ:

- Đinh Hạo là bằng hữu của ta, ta mời hắn đến đây, các ngươi có vấn đề gì không?

Các thiếu niên lắc đầu.

- Thì ra là bằng hữu của Tạ sư tỷ, chúng ta hoan nghênh, hoan nghênh, hì hì.

- Vương Dũng, ngươi thật là không hiểu chuyện, đi uy hiếp bằng hữu của Tạ sư tỷ.

Thì ra tên của thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi là Vương Dũng, thật là tục không chịu nổi. Nhìn bộ dáng thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi vênh váo, kiêu căng không có chút khôn khép chắc không phải đến từ thế gia lớn gì, không có giáo dục. Có lẽ thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tham gia vào Vấn Kiếm tông chỉ vì trong người có một chút huyết mạch thần dân.

Đinh Hạo mỉm cười gật đầu với các thiếu niên.

Đinh Hạo thấy trong mắt các thiếu niên có che giấu, gụy trang, ghen tỵ ẩn sâu. Trong mười mấy người chỉ có một, hai người là chân thành chào hỏi ra, những người khác xem Đinh Hạo như tình địch.

Tạ Giải Ngữ có sức hấp dẫn thật lớn, khiến hơn một nửa đệ tử võ sĩ huyết mạch say mê.

- Một đệ tử ký danh đê tiện sao xứng làm bằng hữu của nàng? Giải Ngữ, phẩm vị quen bằng hữu của nàng quá kém, bằng hữu như vậy khiến hắn cút đi tốt hơn.

Lúc này một thanh âm vô cùng kiêu ngạo vang lên từ bên cạnh, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.

Đinh Hạo quay đầu nhìn.

Lại là một thiếu niên khoảng mười bốn, lăm tuổi, vóc dáng thon dài, khuôn mặt cực kỳ đẹp trai, mày kiếm đâm thái dương, vai vượn lưng ong, cánh tay dài. Hai bên eo thiếu niên giắt thanh loan đao kỳ dị, chuôi đao treo một cái chuông vàng. Thiếu niên bước đi phát ra tiếng đinh đang trong trẻo.

- Viên Thiên Cương, ngươi lại muốn gây chuyện?

Mắt Tạ Giải Ngữ không chút che giấu lộ ra chén ghét, không có chút hảo cảm với thiếu niên tuấn tú này.

Nhưng thực lực của Viên Thiên Cương không tầm thường, vì vẻ mặt Tạ Giải Ngữ nghiêm túc chứ không hờ hững như với thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng.

Mắt đám người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi lộ biểu tình vui sướng khi người gặp họa.

Lần này có trò hay xem rồi.

Viên Thiên Cương xếp hạng ba trong hai mươi Viên Thiên Cương, cũng là thiên tài số ba trên tổng bảng hơn hai ngàn đệ tử. Huyết mạch của Viên Thiên Cương siêu mạnh, tốc độ tu luyện kinh người, siêu tuyệt. Viên Thiên Cương tính tình cực kỳ bá đạo, thô bạo, bình thường không chỉ một lần tuyên bố đệ nhất mỹ nữ Tạ Giải Ngữ sớm muộn gì là của gã, cấm người khác nhúng chàm.

Trừ quái vật xếp hạng nhất ra Viên Thiên Cương không sợ bất cứ người nào.

- Ta là vì tốt cho nàng.

Viên Thiên Cương đi tới, ánh mắt kiêu ngạo nhìn Đinh Hạo như thấy ăn mày, khinh thường lắc đầu.

Viên Thiên Cương đương nhiên cười nói với Tạ Giải Ngữ:

- Giải ngữ, không phải ta nói nàng thật sự không nên ở chung với cái tên không có tương lai này. Chỉ có người xuất thân siêu đẳng, thiên phú kinh người như ta, tương lai hơn xa đệ tử huyết mạch cao đẳng mới có tư cách đứng bên nàng. Tiểu tử này cút đi!

Đinh Hạo kinh ngạc.

Cái tên này đúng là cực phẩm, tự sướng hơi quá.

Đinh Hạo thì thầm bên tai Tạ Giải Ngữ:

- Này, ta chỉ là lạc đường, nàng có thể cho ta biết làm sao quay về khu vực đệ tử ký danh được không?

Đinh Hạo lười so đo với một đám đệ tử gọi là võ sĩ huyết mạch gì đó, lỡ như xung đột gây lớn chuyện sẽ khiến Tạ Giải Ngữ bị đồng bạn.

Nhưng động tác thân mật của Đinh Hạo khiến đám người hâm mộ Tạ Giải Ngữ phun lửa.

Mấy ngày qua có ai dám đến gần đệ nhất mỹ nữ Tạ Giải Ngữ?

Cố tình Tạ Giải Ngữ không có vẻ gì khó chịu, đám thiếu niên cảm thấy đó là nàng mặc cho đệ tử ký danh đê tiện này lợi dụng.

Tạ Giải Ngữ che môi cười nói:

- Ta mang ngươi đi.

Tạ Giải Ngữ không ngờ thiên tài như Đinh Hạo mà cũng lạc đường, thật thú vị.

- Tiểu tạp chủng, ngươi dám... Ngươi muốn chết!

Thấy một tên như ăn xin vậy mà thân thiết với nữ nhân mình nhắm trúng, khuôn mặt tuấn tú của Viên Thiên Cương tức giận vặn vẹo. Viên Thiên Cương không thể kiềm nén ngọn lửa ghen tỵ, rút loan đao bên hông ra chém xuống.

Con ngươi Đinh Hạo co rút.

Đinh Hạo thấy một đao kia nhìn như tùy ý nhưng ẩn chứa vận ý đạo đạo chí giản, có dấu hiệu đao ý trong truyền thuyết. Đám người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi không thể sánh bằng Viên Thiên Cương, quá đáng sợ.

Đinh!

Tạ Giải Ngữ giơ tay, kiếm to đỏ vững vàng đỡ đao.

Mắt mỹ thiếu nữ Tạ Giải Ngữ thiêu đốt giận dữ và chiến ý, nếu Viên Thiên Cương còn dằng dãi nữa thì nàng thật sự tức giận.

Đệ tử võ sĩ huyết mạch đều đã chứng kiến sức chiến đấu đáng sợ của Tạ Giải Ngữ khi tức giận, dù không mở lực lượng huyết mạch thì nàng cũng vững vàng đỡ một chiêu gần như đao ý của Viên Thiên Cương. Một khi Tạ Giải Ngữ mở ra lực lượng huyết mạch thì Viên Thiên Cương không phải là đối thủ.

Nhưng mặt Viên Thiên Cương sa sầm không quan tâm Tạ Giải Ngữ.

Viên Thiên Cương bị giận dữ làm mụ mị đầu óc, nghiến răng nhìn Đinh Hạo.

Viên Thiên Cương khiêu khích nói:

- Tạp chủng, núp sau lưng nữ nhân thì ra gì? Có ngon cùng ta đại chiến một trận!

Đinh Hạo bĩu môi không quan tâm tên biến thái Viên Thiên Cương tự sướng, kêu Tạ Giải Ngữ một tiếng, hai người vai kề vai xoay người rời đi.

Viên Thiên Cương cảm giác bị phớt lờ, tức giận quát:

- Ngươi... Các ngươi... Đồ hèn, nhát gan...

Đinh Hạo không quan tâm, cho rằng chó đang sủa.

Đinh Hạo sốt ruột quay về khu vực đệ tử ký danh, hắn phải giành giật từng giây tu luyện. Đinh Hạo không muốn lãng phí thời gian so đo với đám người nhàm chán này.

Thì ra đây chính là đệ tử võ sĩ huyết mạch sao? Trời sinh cao cao tại thượng, có thể kích phát đại thần thông, được nguyên tông môn xem trọng, hết sức bồi dưỡng. Ai ngờ võ sĩ huyết mạch chỉ là thứ không ra gì, đấu đá nhau, âm mưu tính kế.

Khiến Đinh Hạo vô cùng thất vọng.

Những đệ tử võ sĩ huyết mạch này không bằng đệ tử ký danh bình thường, ít nhất tuy trong đệ tử ký danh có cạnh tranh nhưng là khích lệ lành mạnh. Trong cạnh tranh có tình, làm người thấy ấm áp, tuyệt đối lạnh lẽo như mười mấy võ sĩ huyết mạch.

Đinh Hạo bỗng thấy kiêu ngạo vì là đệ tử ký danh bình thường.

Tạ Giải Ngữ đã cất kiếm to đỏ vào dụng cụ trữ vật của mình từ bao giờ, cười tươi đi bên cạnh Đinh Hạo.

Sau lưng Tạ Giải Ngữ, Đinh Hạo, đám người trong mắt phun lửa, ghen tỵ muốn điên.

Vai kề vai đi cùng đệ nhất mỹ nữ Tạ Giải Ngữ là chuyện bọn họ nằm mơ bao nhiêu lần đều không dám tưởng tượng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi