ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Trong mười ba đứa con của Thần Đế, chỉ có lão tam Đinh Hành Vân là tích chữ như vàng, bình thường nói rất ít.

- Hừ, cho dù đại ca không muốn tính toán với tạp chủng kia, lão bát ta cũng nhất định phải đấu với hắn một trận.

Đinh Xuất Lâm cười lạnh nói.

Lời còn chưa dứt, phía trước đột nhiên vang lên từng hồi trống trận.

Một đạo lưu quang bay vụt qua. Một con chim ưng khổng lồ bay quanh sau đó hạ xuống, miệng thốt ra lời của người, nói:

- Bẩm báo chư vị thần tử, phía trước xuất hiện chiến hạm của Thần Đình.

- Chiến hạm Thần Đình sao?

Đinh Xuất Lâm cau mày nói:

- Nơi đây cách đế đô còn khoảng ba vạn dặm. Trong phạm vi vạn dặm, cũng không có quân Thần Đình, làm sao có thể xuất hiện chiến hạm Thần Đình được? Đã hỏi rõ xem rốt cuộc là chiến hạm Thần Đình nào an bài hay chưa?

Con chim ưng khổng lồ nói:

- Hạm đội Ma Kha dưới trướng của Thập Tam Thần Tử.

Đinh Hành Họa ngạc nhiên nói:

- Người của lão thập tam sao? Tại sao lại xuất hiện ở nơi đây?

- Đại ca, phải cẩn thận, hạm đội Ma Kha là hạm đội có chiến lực hoàn mỹ nhất dưới trướng của lão thập tam, là hạm đội tâm phúc của hắn. Trong hạm đội này không ít cao thủ. Lão thập tam phái chiếc chiến hạm này đến đây, chỉ sợ hắn có lòng bất lương!

Lão bát Đinh Xuất Lâm vội vàng nhắc nhở.

Đinh Thánh Thán mỉm cười, cũng không nói gì, hạ lệnh cho đại quân Thần Đình tạm dừng lại. Bản thân hắn và mấy huynh đệ hóa thành lưu quang, trong nháy mắt liền đi tới phía trên chiến hạm tiên phong.

Ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy phía trước có mấy ngàn chiến chiến hạm màu đen.

Những chiến hạm này đều mang một chiến kỳ với hình móng một con rồng đen, giống như mây đen che khuất bầu trời, khiến người ta cảm giác được một áp lực nặng nề, hít thở không thong. Trong mơ hồ, mây đen này huyễn hóa ra một con ác long cực lớn, đang dương nanh múa vuốt, cực kỳ khủng khiếp.

- Thuộc hạ Kim Thủ Trú thống soái hạm đội Ma Kha, tham kiến Đại thần tử điện hạ, và các vị thần tử!

Trên một chiến hạm màu đen đối diện, một vị cao lớn, thân cao tới ba trượng, thực lực đạt tới cảnh giới Vũ Thánh nửa bước, giống như được đúc bằng nham thạch, khí thế ép người, giọng vang rền như sấm, quỳ một chân trên đất nói.

- Chuyện gì vậy?

Đinh Thánh Thán giơ tay lên hỏi.

- Đại thần tử điện hạ đại thắng trở về, tin chiến thắng cũng đã sớm truyền đến đế đô. Thập Tam Thần Tử lệnh cho thuộc hạ mang theo phần thưởng đầu tiên, đến đây khao tam quân.

Kim Thủ Trí cung kính nói.

- Làm càn. Đại ca đứng đầu trong các con của Thần Đế, lập được kỳ công như vậy, lẽ ra phải do Thần Đế ngợi khen, sao đến phiên lão thập tam hắn khao thưởng? Hắn đã tính là gì? Cút nhanh. không nên phá hỏng tâm tình của chúng ta.

Lão bát Đinh Xuất Lâm lời nói sắc bén, không chút lưu tình.

Đinh Thánh Thán cũng khoát tay, thoáng lắc đầu, dường như sớm phát hiện ra điều gì, cười nói:

- Kim Thủ Trí, ngươi được xem là người của Thần Đình đã lâu, không nên chuẩn bị những điều vô nghĩa như vậy. Ta không làm khó dễ ngươi. Ngươi hãy bảo lão thập tam tự mình đứng ra nói đi.

Phía đối diện, sắc mặt Kim Thủ Trí bỗng nhiên biến đổi. Hắn có chút do dự, đang phải nói thêm điều gì.

Nhưng vào lúc này, một tiếng cười từ trong sương mù màu đen phía sau vọng tới.

Sương mù màu đen vừa ngưng tụ lại, lập tức hóa thành một người thanh niên dáng cao gầy, khoảng hơn hai mươi tuổi. Hắn mi dài mắt nhỏ, môi mỏng, mặt trắng như xoa phấn, hơi khom lưng, nói:

- Thực lực của Hoàng huynh quả nhiên lại có sự tăng tiến. Huynh chỉ liếc mắt liền nhìn ra tung tích của thần đệ... Ha ha, thần đệ ra mắt Hoàng huynh!

- Lão thập tam, là đệ sao? Ngươi không ngoan ngoãn ở đế đô, vì sao lại phái hạm đội tới đây?

Bát thần tử Đinh Xuất Lâm kinh ngạc kêu lên.

Lão thập tam lại không nhìn hắn, vẫn nhìn chằm chằm vào Đại thần tử Đinh Thánh Thán.

- Thập tam đệ, đệ một mình điều động đại quân Thần Đình, chặn đường đi của ta, đã phạm sai lầm lớn. Nể tình huynh đệ giữa ta và đệ trước đây, bây giờ đệ thu tay lại, ta không truy cứu chuyện hôm nay nữa.

Ánh mắt Đinh Thánh Thán xẹt qua thiên địa xung quanh, lại nhìn hạm đội vẫn luôn vây xung quanh. Dường như hắn phát hiện ra điều gì, khẽ lắc đầu, thở dài một cái, bình tĩnh nói.

Thập Tam Thần Tử Đinh Cửu Tinh lại giống như không nghe được câu này, mỉm cười nói:

- Thần đệ phải chúc mừng hoàng huynh. Hoàng tẩu Khuynh Thành vừa sinh ra cho hoàng huynh một nữ tử. Chúc mừng hoàng huynh đã có công chúa.

- Khuynh Thành mới sinh, sao có thể cho hài tử ra ngoài?

Đinh Thánh Thán lắc đầu.

Trên mặt Thập Tam Thần Tử Đinh Cửu Tinh vẫn mỉm cười, nói:

- Lẽ nào hoàng huynh thật sự không muốn nhìn con gái của mình một chút sao? Đó là một tiểu hài tử rất khả ái rất thông minh!

Lúc này, người khác nghe cuộc đối thoại giữa bọn họ, cũng hiểu ra được một vài manh mối.

Chuyện hiển nhiên có chút không đúng.

Lẽ nào này Thập Tam Thần Tử lại có thể bày mai phục ở chỗ này?

Bát thần tử, Tứ thần tử và Tam thần tử đều đột nhiên biến sắc. Nhất là lão bát Đinh Xuất Lâm, cả giận nói:

- Lão thập tam, ngươi đang nói gì vậy? Ngươi có ý tứ?

Đinh Thánh Thán khoát tay, ý bảo bọn họ không cần nổi giận. Hắn nhìn về phía đối diện, gật đầu, nói:

- Cũng được, ngươi đưa tới đây, cho ta nhìn.

Thập Tam Thần Tử cười nói:

- Ta đã biết hoàng huynh nhất định sẽ lựa chọn như vậy. Người đâu...

Nói xong, hắn khoát tay ra hiệu.

Từ trong chiến hạm phía sau hắn, một đội chiến sĩ mặc áo giáp đen lần lượt đi ra. Dẫn đầu một vị cường giả cảnh giới Vũ Đế đỉnh phong, trong tay ôm một quầng sáng màu xanh ngọc. Mơ hồ có thể thấy được một nữ hài tử mới sinh không lâu, vẻ ngoài phấn điêu ngọc trác, mỹ lệ giống như một tinh linh, bị khóa ở trong quầng sáng, đang ngủ say.

Trong cơ thể nữ hài tử này có một huyết mạch dị thường đang lưu chuyển.

Đám người bát thần tử biến sắc.

Máu trong cơ thể nữ hài tử là máu của thần tộc Thần Đình nồng đậm mãnh liệt như vậy, không có khả năng giả mạo. Lẽ nào tiểu hài tử này thật sự là con ruột của đại ca?

Đế đô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao nữ hài tử này lại rơi vào trong tay của lão thập tam?

Không phải chứ? Cao thủ trong Đại Thần Tử Phủ nhiều như mây, địa vị ở đế đô cao quý Bản thân Thần phi Vũ Khuynh Thành cũng là một trong mười đại cường giả Vũ Thánh đỉnh phong tại đế đô. Thân phận của hài tử này tôn quý như vậy, sao có thể lưu lạc ở bên ngoài phủ được?

Thần phi làm sao lại cho phép người khác mang theo hài tử mới vừa ra đời của mình đi tới trước chiến trận như vậy được?

Lẽ nào...

Một dự cảm không tốt chợt dâng lên ở trong lòng mọi người.

- Đại ca xem kỹ đi. Hài tử này có phải vô cùng khả ái hay không? Ha ha ha, không hổ danh là huyết thống Thần Đế, tất cả sự thanh tú trong thiên địa, với hàng vạn hàng nghìn sủng ái đều tập trung trên người.

Ánh mắt Thập Tam Thần Tử xẹt qua trên mặt nữ hài tử. Nữ hài tử đang ngủ say nhất thời bị giật mình tỉnh giấc. Dường như nó vừa trải qua một sự kinh hãi cực lớn, lập tức khóc rống lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi