ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Bát thần tử dẫn theo hơn mười vị cường giả đỉnh phong của hạm đội Ma Kha, đối đầu với Vũ Khuynh Thành, đánh tới mức lửa bay đầy trời, không gian chấn động. Năng lượng khủng khiếp mang theo tất cả thiên địa, giống như thần linh tức giận trút xuống. Đội hình hạm đội Ma Kha đang tề chỉnh trở nên rối loạn. Căn bản không có bất kỳ chiến hạm nào dám tiến vào phạm vi ngàn mét xung quanh vòng chiến. Chỉ cần bị một tia khí tức trong đó xẹt qua, chính là chiến hạm hủy người chết!

- Giết!

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Vũ Khuynh Thành bắn ra sát khí. Nàng dường như không có chút tình cảm nào khác, ánh mắt sắc bén lạnh lùng như đao.

Ầm ầm ầm!

Ba bốn vị cường giả cấp Vũ Đế đỉnh phong, trong nháy mắt bị đánh thành huyết vụ.

Ầm ầm!

Vũ Khuynh Thành lấy thương tích đổi thương tích, chiến đấu không ngừng, liều mạng tới gần đánh Bát thần tử một quyền. Bàn tay ngọc nhỏ và dài hung hăng ấn ở trên ngực của Bát hoàng tử. Một lực lượng đáng sợ phát ra. Hai người đều phun ra một ngụm máu tươi. Bát thần tử vừa sợ vừa giận, vội vàng tránh xa.

Vũ Khuynh Thành dường như không cảm thấy đau đớn gì, điền cuồng truy kích, như bóng với hình.

- Phong bà tử, ngươi... điên rồi điên rồi!

Bát thần tử chột dạ, tức giận rống lớn, bay ngược trở ra.

- Súc sinh, trả lại mạng nữ nhi con ta đây!

Vũ Khuynh Thành giống như phát điên.

Nàng từng là thiên chi kiêu nữ phong hoa tuyệt ngày xưa, toàn bộ Đại lục Thần Ân có vô số những thanh niên anh tuấn hào kiệt theo đuổi, phong tư tuyệt diễm. Lúc này khuôn mặt nàng lại lộ vẻ dữ tợn, cắn răng nghiến lợi, giống như một nữ nhân điên, hai mắt đỏ tươi, hoàn toàn bị thù hận bao phủ, không để ý tới thân thể suy nhược sau khi sinh, hận không thể lập tức băm tên đầu sỏ đã ám toán con trai, con gái mình thành trăm đoạn, ngàn mảnh.

Ầm ầm ầm!

Trong nháy mắt, hai người đã đánh nổ vô số thứ.

- A, phong bà tử ngươi cút ngay... Muốn chết... A...

Bát thần tử kêu lên thảm thiết.

Nửa khuôn mặt của hắn bị Vũ Khuynh Thành trực tiếp dùng răng cắn nát. Lúc này thiên chi kiêu nữ giống như mẫu thú báo thù cho ấu tử của mình, hoàn toàn phát điên.

Ngón tay Đinh Thánh Thán xẹt qua cổ tay, lấy từ trong thân ra một chút tinh huyết, rót vào trong cơ thể Đinh Hạo đang hôn mê ở trong lòng mình. Hắn lấy bí pháp kéo dài sức sống cho Đinh Hạo, sau đó giao hài tử cho lão tam và lão tứ đang ở bên cạnh.

Khi hắn lại ngẩng đầu lên, hai mắt đã trở thành đỏ đậm, bên trong không có chút tình cảm nào, chỉ có sát khí và giết chóc, giống như một vị thần hủy diệt, bắn ra hai cột ánh sáng màu đỏ, bao phủ lấy Thập Tam Thần Tử đang đứng ở phía đối diện.

Ầm!

Không gian chấn động.

Thập Tam Thần Tử còn chưa kịp phản ứng, đã bị Đinh Thánh Thán đột nhiên xuất hiện ở trước mắt đánh ra một quyền bay ra ngoài.

Một quyền này trực tiếp đánh hắn xuyên qua toàn bộ hạm đội Ma Kha. Thân thể Thập Tam Thần Tử giống như một quả đạn pháo, xuyên thủng vô số chiến thuyền màu đen.

Thân hình Đinh Thánh Thán giống như lưu quang, trong nháy mắt đuổi kịp Thập Tam Thần Tử. Hai tay hắn giống như thần lôi đánh xuống, lấy tốc độ mắt thường căn bản không thể phân biệt được, không ngừng đánh vào thân hình của Thập Tam Thần Tử...

Trong nháy mắt, thân thể Thập Tam Thần Tử đã bị đánh bay đi tiếp.

- A...

Đinh Thánh Thán gầm lên giận dữ, giọng vang lên như sấm. Xung quanh, ba bốn mươi chiến thuyền màu đen còn chưa kịp tản ra, trong nháy mắt bị chấn động biến thành bột phấn.

- Ha ha, ngươi cuối cùng đã phát điên. Đại ca của ta, thế này mới đúng chứ. Bỏ xuống bộ mặt giả nhân giả nghĩa dối trá của ngươi, không cần bận tâm tới cái gọi là vô tội. Ra tay toàn lực đi. Ta và ngươi đánh một trận!

Tiếng cười vang lên, lưu quang hoa vũ, tửng mảnh máu và thịt từ trong hư không bay lên, cuối cùng ngưng tụ trở thành một điểm. Thập Tam Thần Tử ở trong điểm sáng này lại một lần ngưng tụ hiện ra thân thể.

Tiến vào cảnh giới của bọn họ, chỉ cần một tia thần niệm bất diệt, cho dù chỉ tồn tại một chút máu và thịt, vẫn có thể sống lại.

- Chết đi!

Thân thể Đinh Thánh Thán giống như lưu quang, một quyền chém ra, lại đánh bay Thập Tam Thần Tử.

- A a a, ta và ngươi đều là người nổi danh. Lẽ nào ngay cả một quyền của ngươi, ta cũng không tiếp nổi?

Thập Tam Thần Tử tức giận rống lên. Nửa khuôn mặt bị đập nát chỉ trong nháy mắt đã khôi phục. Từng sợi dây xích ngân sắc từ trong thân thể của hắn bắn ra xung quanh người, tạo thành một mặt thần thuấn, cuối cùng chặn được một quyền này.

Hai người điên cuồng chiến đấu thành một đoàn.

Đinh Thánh Thán đã phát điên, bạo phát ra thực lực cường đại không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng đè ép được Thập Tam Thần Tử.

Trận chiến đấu này so với trận chiến đấu của Vũ Khuynh Thành và Bát thần tử lúc trước, mức độ khủng khiếp càng tăng thêm.

Khí thế hủy thiên diệt địa giống như ngày diệt thế lan tràn ra. Cho dù là Bát thần tử và Vũ Khuynh Thành cũng bị khí tức của cuộc chiến đấu như vậy ép, lùi ra hai bên. Tam thần tử và Tứ thần tử vội vàng tiến lên đỡ đại tẩu, lấy các loại thần dược chữa thương cho nàng. Bọn họ rất sợ nàng kích động lại khiến thương thế trong cơ thể tăng thêm.

Một đạo kim quang bay tới.

Nữ hài tử đã bị Đinh Thánh Thán đoạt được, đưa đến trong lòng Vũ Khuynh Thành.

- Hài tử của ta...

Vũ Khuynh Thành, thiên chi kiêu nữ thấy mặt nữ nhi của mình khô vàng như vậy, tim đau như bị đao cắt, ôm lấy thật chặt.

- Thực lực đại ca chỉ kém nửa bước, là có thể tiến vào cảnh giới kia...

Đinh Hành Họa và Đinh Hành Vân vừa mừng vừa sợ.

Đại thần tử trong lúc nổi giận thể hiện ra lực lượng, hoàn toàn mang tính đột phá, hoàn toàn vượt quá sự nhận thức của mọi người đối với hắn trước đó. Trong mơ hồ, mọi người thông qua người hắn, thấy được bóng dáng của một bậc chí tôn. Đây quả thực giống như lực lượng của một vị chúa tể.

- Thực lực của hắn... sao có thể như vậy được?

Bát thần tử Đinh Xuất Lâm cũng giật mình, sắc mặt trắng bệch.

Vào giờ phút này, hắn đột nhiên hiểu rõ, vì sao trước đó Đại thần tử Đinh Thánh Thán nói, cho dù hắn không lên ngôi vị Thần Đế, cũng chắc chắn có thể bảo hộ mình và những người dưới trướng an toàn. Đây cũng không phải là lời nói khoác.

Bởi vì thực lực Đại thần tử thể hiện ra lúc này lại có thể mơ hồ có xu hướng tiến vào cảnh giới chí tôn.

Nếu như một ngày kia, Đại thần tử thật sự tấn cấp cảnh giới chí tôn, vậy chính là vị vua không ngai của mảnh thiên địa này. Cho dù là quyền thế Thần Đế cũng không thể điều khiến được vận mệnh của hắn...

Hóa ra điều Đinh Thánh Thán theo đuổi, cũng không phải là quyền thế của Thần Đế, mà là thực lực chí tôn.

Mình… thật sự làm sai rồi sao?

Đinh Xuất Lâm cúi đầu nhìn máu tươi dính trên tay của mình, trên mặt mình một lát.

Hắn biết, mình không có đường để quay đầu lại nữa.

- Ngươi đang do dự sao?

Một giọng nói non nớt lạnh lùng, có chút chất vấn, từ bên cạnh truyền đến.

Đó là Đinh Đồng.

- Ta...

Giọng nói Bát thần tử cứng lại. Người khác không biết tên tiểu tử này đáng sợ thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi