ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Sau khi Kim Thiền vào Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền dùng bí pháp thuật cảm ứng của phật gia rât nhanh tìm ra nơi ẩn khấut giam Diệu Âm. Kim Thiền mới cưới Diệu Âm thì một cường giả tuyệt đối núp trong bóng tối nhảy ra tập kích.

Kẻ đánh lén là đại yêu lây khói đen làm vũ khí, thực lực cường đại hơn nữa nó đánh lén. Nếu không phải Kim Thiền có thực lực cao thâm thì không chỉ cổ bị xé một miếng thịt mà cái đầu đã bị một vuốt đập nát.

Tuy nhiên Kim Thiền bị thương, bất đắc dĩ thi triển thần thông phật gia Đại Lôi Âm Tự Đại Nhật Như Lai Kim Thân Hộ Thể trốn ra ngoài.

Không biết sau đó có chuyện gì mà Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền bỗng nổ tung, vô số cao thủ trẻ, mấy trăm nữ đệ tử Diệu Dục Trai chớp mắt thành bột phấn, không bao nhiêu người trốn ra được. Chỉ có Nguyệt Hoa Tiên Nữ và vài người sớm chuẩn bị trước, nhờ tu vi mạnh mẽ chống cự.

Chuyện sau đó thì Đinh Hạo đã biết.

Đinh Hạo thắc mắc:

- Tại sao trong kim thuyền của Diệu Dục Trai ẩn núp một cường giả yêu ma khủng bố như vậy? Cũng cỡ yêu đế, nếu hôm nay không phải trong chỗ nhân tộc cư trú, yêu ma đó phải che giấu yêu khí, nó mà dốc hết sức thì ngươi và ta không bằng một móng tay của nó.

Từ khi Đinh Hạo ra khỏi Tuyết Châu gặp rất nhiều chuyện lạ.

Yêu tộc Nê Châu bạo động, đêm đó yêu hoangf tấn công Quắc thành, Đinh Hồng Lệ che lấp vài chuyện, việc lạ hôm nay. Các sương mù nhìn như không quan hệ nhưng trực giác nhạy bén của Thắng Tự Quyết khiến Đinh Hạo cảm thấy tất cả có liên quan nhau.

Bên dưới biểu tượng bình tĩnh của Vô Tận đại lục ẩn giấu sóng ngầm rất khủng khiếp.

Chẳng lẽ thế giới thật sự sắp loạn rồi sao?

Đinh Hạo phỏng đoán lung tung cuối cùng từ bỏ, đây là chuyện hắn không thể lo tới.

Kim Thiền thử mấy lần nhưng không thể chữa trị cho Diệu Âm.

- Để ta thử xem.

Ngón tay Đinh Hạo nhẹ đặt trên cổ tay Diệu Âm.

Một tia cực dương thiên hỏa huyền khí chậm rãi nhu hòa rót vào người Diệu Âm, xuyên qua đườn huyền khí, huyệt khiếu của nàng, kiểm tra vết thương bên trong cơ thể.

Nhìn ra được huyền khí của Diệu Âm cực kỳ suy yếu, lực lượng căn nguyên bị rút đi là vết thương trí mạng với bất cứ võ giả nào, cơ bản không thể chữa lành. May mắn trong người Diệu Âm ẩn giấu lực lượng kỳ dị gần như lần linh bảo vệ sự sống, cho nàng chút hy vọng hồi phục.

Ở vị trí đan điền củaDiệu Âm, Đinh Hạo cảm ứng một đoàn phật quang, mơ hồ có Phật Đà mặt mày mơ hồ to cỡ ngón út ẩn trong phật quang. Lực lượng thần linh kỳ dị lúc trước Đinh Hạo phát hiện đến từ cơ thể Phật Đà mơ hồ này.

Chắc đây là lực lượng phật kệ.

Đinh Hạo không ngờ hắn vô tình nói phật kệ có tác dụng kỳ diệu với người tu phật như Diệu Âm.

Đinh Hạo cho ra đáp án:

- Ta có cách chữa trị.

Tình huống củaDiệu Âm giống như Tây Môn Thiên Tuyết trước kia, bởi vì lực lượng căn nguyên bị tổn hại nên hôn mê sâu, cần đan dược thần giai bổ sung căn nguyên mới tỉnh táo được. Lúc trước Đinh Hạo luyện chế mười viên Linh Tê Huyền Tâm Đan đa phần cho Tây Môn Thiên Tuyết, giờ hắn còn giữ lại ba viên.

Kim Thiền mừng rỡ, vội nói cảm ơn.

Trong người Diệu Âm có chí lý phật tính, Đại Lôi Âm Tự rất xem trọng nàng. Diệu Âm rất có thể trở thành một trong các truyền nhân phật môn Tây Mạc, loại cơ duyên này hiếm có. Diệu Âm vô cùng quan trọng với Đại Lôi Âm Tự, nếu nàng cứ hôn mê thì sẽ là đả kích lớn cho Đại Lôi Âm Tự.

Kim Thiền thử mấy lần nhưng không thể chữa tị, đang định đưa Diệu Âm về Đại Lôi Âm Tự mời cao tăng cứu giúp chợt nghe Đinh Hạo nói có cách thì mừng rỡ.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Không cần cảm tạ, Diệu Âm sư phụ cũng là bằng hữu của ta.

Đinh Hạo lấy ra ba viên Linh Tê Huyền Tâm Đan còn lại, chưởng lực đẩy Linh Tê Huyền Tâm Đan từ từ rót vào miệng Diệu Âm. Một ay Đinh Hạo dán lưng Diệu Âm, rót huyền khí vào trợ giúp nàng hấp thu dược lực.

Có kinh nghiệm lúc trước chữa trị cho Tây Môn Thiên Tuyết nên Đinh Hạo làm suôn sẻ.

Chớp mắt dược lực Linh Tê Huyền Tâm Đan đã hòa tan trong người Diệu Âm, nhanh chóng hồi phục sự sống căn nguyên của nàng.

Đinh Hạo ôm Diệu Âm đặt lên giường nhỏ trong lều, đắp chăn rồi đi ra.

Kim Thiền khoanh chân ngồi trước lều, nhắm mắt lại vận công trị thương, phật quang màu vàng nhạt bao phủ toàn thân gã.

Lúc này tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai bảo tương trang nghiêm, không vui không buồn. Tiếng ngâm xướng phạn âm như có như không lượn lờ quanh thân Kim Thiền, hơi thở từ bi âm thầm khuếch tán. Đống lửa lập lòe, ánh sáng mờ sáng chiếu trên mặt Kim Thiền càng phụ trợ tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai hơn nhiều, khác với hình tượng hoa hòa thượng ngày thường rượu thịt chay mặn không kỵ.

Trông Kim Thiền như cao tăng đắc đạo.

Đến bây giờ Đinh Hạo vẫn không hiểu rõ pahạt gia trong thế giới này có gì khác với phật gia kiếp trước của hắn, không lẽ thật sự chay mặn không kỵ?

Đinh Hạo ngồi xuống bên đống lửa, hắn bỏ củi khô vào. Đinh Hạo thẫn thờ nhìn lửa bập bùng.

Làm xong chuyện hôm nay tiếp theo hành trình đi Nam Vực sẽ khó khăn rất nhiều.

Những kẻ bị Nguyệt Hoa Tiên Nữ đầu độc chắc chắn sẽ tung ra những tin tức sai lầm, đặc biệt là mấy chục cường giả thế hệ trẻ đó có thân phận, địa vị cao. Bọn họ bắt tay nhau đưa tin thì Đinh Hạo, Diệu Âm, Kim Thiền trong thời gian tiếp theo sẽ trở thành chuột chạy qua đường, người người đòi đánh.

Vậy thì rất khó khăn khi dùng trận pháp truyền tống trận vực môn trong các đại châu thành.

Nếu tránh đi cứ điểm nhân loại, cứ lang thang trong hoang dã tới Nam Vực thì ba, năm năm cũng không tới nơi được.

Đinh Hạo không thể chịu đựng được.

Đinh Hạo lên kế hoạch hành tình tiếp theo:

- Nếu không được thì chỉ có thể hóa trang thay hình đổi dạng. Kim Thiền nói hắn có chút nhân mạch, chờ hắn lành vết thương chắc sẽ có cách gì.

Đinh Hạo đang suy nghĩ bỗng nghe tiếng bước chân khẽ khàng vang sau lưng.

Một người cẩn thận khống chế thanh âm không muốn bị Đinh Hạo phát iện.

Vù vù vù vù vù!

Luồng gió mạnh công kích lưng Đinh Hạo.

Đinh Hạo mỉm cười, không tránh né:

- Diệu Âm sư phụ, xem ra người không sao rồi.

Gió thơm phất phơ, bàn tay ngọc cách lưng Đinh Hạo chưa đến một tấc thì ngừng lại.

Chợt vang lên giọng nói vừa kinh vừa sợ:

- Ngươi là... Đinh Hạo? Đinh đại ca?

Đúng là Diệu Âm Vô Niệm phái mới tỉnh dậy trong lều.

Nửa nén nhang trước Diệu Âm lấy lại tinh thần còn tưởng vẫn trong vòng khống chế của Diệu Dục Trai nên không làm ra tiếng động gì. Diệu Âm âm thầm đi ra quan sát hoàn cảnh xung quanh, không hiểu tại sao sẽ ở trong hoang dã, chỉ có hai người trông chừng. Diệu Âm biết đây là cơ hội chạy trốn nên âm thầm đánh lén.

Diệu Âm là võ giả rất bình tĩnh, tiếc rằng thực lực kém quá xa nên bị Đinh Hạo phát hiện ngay.

Đinh Hạo đứng dậy, xoay người, mỉm cười nói:

- Diệu Âm sư phụ, đã không sao rồi, hãy yên tâm.

Dưới ánh trăng, Diệu Âm mặc váy đen rách rưới, da thịt trắng nõn lộ ra ngoài. Có lẽ vì bị cầm tù thời gian dài nên mặt Diệu Âm gầy guộc, tái nhợt làm người đau lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi