ĐAO KIẾM THẦN HOÀNG

Lam điện hạ độc ác trừng Đinh Hạo:

- Thiên Yêu Điện có địa vị ngang ngửa với Yêu Thần cung trong Bắc Vực, Thiên Yêu chí tôn là thần giai, giống như Bắc vực Huyền Sương Chiến thần nhân tộc ngươi. Một ý nghĩ là ngươi và Vấn Kiếm tông sẽ vạn kiếp bất phục...

- A!

Cuối cùng Đinh Hạo cũng liếc nhìn Lam điện hạ một cái, khi gã tưởng lời nói có tác dụng, thở phào trong lòng thì hắn bỗng nhấc chân đạp gãy hai khúc xương sườn.

- A a... Ngươi... Đồ... Đồ điên... Ngươi không thể giết ta, ta ngươi có biết nếu làm vậy sẽ có hậu quả gì không?

Sợ hãi như thủy triều nhấn chìm Lam điện hạ, gã không thể điên cuồng, kiêu căng như trước.

Đinh Hạo ngừng lại, ánh mắt lạnh băng, khóe môi cong lên châm chọc hỏi:

- Ngươi nói kiểu đó là đang xin tha sao?

Mặt Lam điện hạ vặn vẹo, vì quá nhục nhã mà mặt đỏ rực.

Lam điện hạ cắn răng nói:

- Đừng làm chuyện mất nhiều hơn được. Ta óc theẻ rút khỏi sơn mạch này, về sau không bao giờ xâm nhạp Vấn Kiếm tông nữa.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Thì ra ngươi thật sự xin tha.

Đinh Hạo đùa giỡn nói:

- Tại sao không cứng rắn đến cùng? Chẳng phải mới rồi ngươi không hề sợ chết sao?

Lam điện hạ tức giận suýt xỉu, nỗi nhục lớn lao làm gã không cảm giác cơ thể đau đớn. Lam điện hạ cao cao tại thượng luôn làm xằng làm bậy, muốn thứ gì là có cái đó, không ai dám nói không trước mặt gã. Lam điện hạ không ngờ có ngày gã sẽ như những người trước kia bị gã hành hạ, như một con chó van xin.

- Nếu đã xin tha thì nên có giác ngộ, tư thế van xin.

Đinh Hạo giơ chân lại đạp gãy hai khúc xương sườn của Lam điện hạ, máu và vụn xương vỡ nát.

Lam điện hạ cảm thấy sắp đứt dây thần kinh, gã chưa từng gặp loại đối thủ như vậy.

Lam điện hạ dịu giọng nói:

- Tha cho ta đi, ngươi muốn gì ta cũng chiều.

Thì ra khi cái chết đến, kiểu điên cuồng bất chấp hậu quả lúc trước không chịu nổi một kích, thì ra gã sợ chết đến vậy.

Lần đầu tiên Lam điện hạ cảm giác sự khủng bố của cái chết.

Cũng là lần cuối cùng.

Bởi vì giây tiếp theo Đinh Hạo lắc đầu, lạnh lùng nói:

- Được rồi, ta muốn ngươi chết, ngươi có thể thỏa mãn ta sao?

Trong vẻ mặt kinh khủng, tuyệt vọng của Lam điện hạ, Đinh Hạo giơ chân lên đạp bể sọ gã. Lực lượng mạnh mẽ cuồng bạo chấn động, cơ thể Lam điện hạ vỡ thành bột phấn. Một dòng máu lấp lánh chảy tràn dưới đất như rắn bò.

Các cường giả yêu tộc ngây như phỗng.

Cường giả yêu tộc run rẩy, biểu tình tuyệt vọng.

Quy tắc Thiên Yêu Điện nghiêm ngặt, cường giả yêu tộc trơ mắt nhìn Lam điện hạ chết trước mặt mình mà không cứu gã, bọn họ sẽ bị xử tử.

Đối diện.

Đám người Vương Tuyệt Phong, Cuồng Đao Trương Phàm, đệ tử Vấn Kiếm tông bị thủ đoạn dứt khoát của Đinh Hạo hù giật mình.

Tin tức đã truyền ra, các cao thủ Vấn Kiếm tông sẽ rất nhanh chạy tới. Chưởng môn Lý Lan, Thần Thảo Đường Tây Môn Thiên Tuyết cũng đến.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn các cường giả yêu tộc ngây như phỗng, quát to:

- Không muốn chết thì không!

Trong yêu tộc có kẻ thẫn thờ hét to, xoay người bỏ chạy.

Hành động đó đánh thức các cường giả yêu tộc, chúng hú lên bỏ chạy tứ tán, chỉ hận phụ mẫu sinh thiếu hai chân. Lam điện hạ đã chết, các cường giả yêu tộc quay về Thiên Yêu Điện thì chỉ có một con đường chết, còn không bằng nhân cơ hội này bỏ trốn, không chừng Thiên Yêu Điện sẽ không tìm ra chúng.

Giây lát sau năm trăm cường giả yêu tộc đều biến mất.

Đinh Hạo định rút thanh ma đao đen về khó mắt thấy thứ gì, cúi đầu nhìn dòng chất lỏng đỏ như có sự sống nhanh chóng bò dưới đất.

- A? Đây là... Thiên Yêu Chân Huyết?

Đinh Hạo ngẩn ra, hiểu ngay chất lỏng đỏ là Thiên Yêu Chân Huyết nặn ra từ cơ thể Lam điện hạ. Mặc dù cơ thể của gã đã tan vỡ nhưng Thiên Yêu Chân Huyết còn giữ lại, không bị hủy diệt.

Lòng Đinh Hạo máy động phát ra tia lực lượng muốn hút Thiên Yêu Chân Huyết tới.

Ai ngờ chất lỏng đỏ giãy dụa kịch liệt, bỏ tốn.

Đinh Hạo định đuổi theo. Thanh ma đao đen kêu vù vù tự động bay khỏi tay Đinh Hạo hóa thành luồng sáng, khi nó trở về thì lưỡi đao dính một giọt máu đỏ thắm, chính là Thiên Yêu Chân Huyết.

Đây là một giọt máu của tồn tại thần giai.

Thiên Yêu Điện xếp ba tốp đầu thế lực yêu tộc Bắc Vực, không yếu hơn Yêu Thần cung thánh địa số một yêu tộc Bắc Vực bao nhiêu, có lịch sử rất huy hoàng. Thiên Yêu Điện từng ra một vị yêu thần uy chấn một thời đại, để lại vô số di trạch, nội tình thâm sâu. Một giọt máu yêu thần đủ khiến vô số cường giả thánh nhân cảnh của yêu tộc điên cuồng.

Bởi vì cơ thể cường giả thần giai hợp cùng thiên địa đại biểu cho pháp tắc, quy tắc, có ấn ký thiên địa. Cho nên giọt máu của cường giả thần giai không chỉ ẩn chứa lực lượng to lớn còn có đọa cơ, pháp tắc chí tôn, huyền bí thành thần. Cường giả thánh nhân cảnh nếu được một giọt thần huyết là có thể thấu triệt áo nghĩa thần một hơi đột phá.

Như Lam điện hạ lợi dụng Thiên Yêu Chân Huyết tăng cường sức chiến đấu cho bản thân chỉ là một cách sử dụng cấp thấp.

- Không lẽ giọt máu này chính là giọt máu yêu thần của Thiên Yêu Điện để lại?

Đinh Hạo cầm thanh ma đao đen cẩn thận quan sát Thiên Yêu Chân Huyết.

Giọt máu trong suốt lấp lánh như ngọc mềm, trơn bóng đỏ hồng. Hơi thở thu giấu, có khí cơ rất bí ẩn chảy bên trong Thiên Yêu Chân Huyết, nhưng không quá cường đại, dường như bị lực lượng thanh ma đao đen giam cầm. Thiên Yêu Chân Huyết lăn qua lăn lại trên vết nứt thân đao nhưng không thể trốn thoát khỏi thanh ma đao đen.

- Không đúng, nếu thật là máu của yêu thần thì chính là vật báu tuyệt thế. Dù Thiên Yêu Điện có nội tình thâm sâu nhưng sẽ không có nhiều máu yêu thần, càng sẽ không ban cho hậu bối giống Lam. Một giọt máu yêu thần có thể giết chết thánh nhân, ẩn chứa thần lực khủng bố. Với lực lượng ma đao khó mà giam cầm được giọt máu yêu thần.

Đinh Hạo thấy nghi ngờ, nhưng tạm thời không lần mò được gốc rể. Đinh Hạo mặc cho Thiên Yêu Chân Huyết lăn tới lăn lui trên thanh ma đao đen.

Đinh Hạo cất thanh ma đao đen, xoay người lại, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười ấm áp như mùa xông nhìn đệ tử Vấn Kiếm tông đứng ở phía xa.

Sơn môn phương xa chớp lóe vài luồng sáng lao nhanh đến bên Tẩy Kiếm Trì hóa thành vài bóng dáng yêu kiều.

Đinh Hạo nhìn trân trân.

Lý Lan, Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết.

Ba giai nhân tuyệt thế có quan hệ khăng khít nhất với Đinh Hạo trong tông môn đều xuất hiện.

Lý Lan mặc nữ trang, váy dài cung trang màu trắng ôm sát người, tóc đen bởi cao, trán trơn bóng tượng trưng cho trí tuệ. Một điểm chu sa trên trán đỏ rực càng nổi bật da thịt Lý Lan trắng mềm, eo treo trường kiếm chưởng môn cho người cảm giác cao quý, uy nghiêm. Mày liễu đặc biệt giãn ra, đôi mắt trong suốt có anh khí nữ nhân bình thường không có. Hay cho nữ chưởng môn Lý Lan anh tư hiên ngang phong độ vô song.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi