ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Võ Vô Song vừa đại chiến với Võ Tiểu Tiên, vừa thầm thán phục thiên phú võ đạo của Võ Tiểu Tiên, đồng thời có chút phiền muộn.

Võ Vô Song cũng được coi là một thiên tài võ đạo, nếu không đã không có thực lực này khi mới từng ấy tuổi, hơn nữa võ học lĩnh ngộ cũng rất nhiều, nhưng vẫn thua xa Võ Tiểu Tiên, dưới sự giúp đỡ của Tần Thiếu Phong, Võ Tiểu Tiên có được tất cả võ học ẩn chứa trong các bậc thang Chứng Võ Nham, sau đó trong quá trình nhập đạo khai thông võ đạo chí lý của Võ Tiên Đại Lục, giành được vô số võ học, cho nên thi triển là vô cùng vô tận.

Võ Tiểu Tiên thi triển các loại võ học, cùng Võ Vô Song đại chiến kịch liệt, mặc dù đều là động dụng sức mạnh nhục thân, nhưng các loại võ học huyền ảo này một khi bạo phát uy lực cực kì cường hãn, hai người đại chiến, mức độ đặc sắc thậm chí còn mạnh hơn tất cả các trận đấu trước.

Hơn nữa bởi vì cả hai thi triển rất nhiều võ học huyền ảo, nên các tu sĩ của Võ Tiên Đại Lục đều đứng xem say sưa, có người đang xem thậm chí còn ngộ được gì đó, bất ngờ có được đột phá, chỉ là lúc này Võ Vô Song đang rất phiền muộn, bởi vì võ học mà hắn có thể thi triển đã đến cực hạn, mà tiểu nha đầu Võ Tiểu Tiên vẫn không chịu dừng lại, giống như không định kết thúc vậy.

Võ Vô Song thở dài một tiếng, thân hình lùi về phía sau, đạo lực trong cơ thể bất ngờ bạo phát, đồng thời thân hợp thiên đạo, ngưng tụ ra tự ngã đại đạo của hắn, tự ngã đại đạo của Võ Vô Song là một thanh vương giả chi kiếm, lơ lửng trên đầu hắn, hút lấy sức mạnh thiên địa, đại chiến lâu như vậy, cũng nên kết thúc rồi.

Võ Tiểu Tiên thấy đại ca mình bắt đầu sử dụng đạo lực, cũng vận chuyển luôn đạo lực trong cơ thể, phóng thích khí tức bàng đại ra ngoài, một đường quang trụ trắng tuyết hình thành xung quanh Võ Tiểu Tiên, Võ Tiểu Tiên cũng thi triển ra trạng thái thân hợp thiên đạo, hơn nữa bắt đầu mượn dùng sức mạnh thiên địa chi đạo, khiến Võ Vô Song cuối cùng cũng biết tại sao lại cảm thấy mình không phải là đối thủ của Võ Tiểu Tiên, bởi vì sức mạnh mà Võ Tiểu Tiên có thể rút từ thiên địa chi đạo thực sự quá khủng bố.

Võ Vô Song bây giờ là sơ thánh ngũ trọng thiên đỉnh phong, nhưng trong trạng thái thân hợp thiên đạo, chỉ có thể mượn dùng bốn phần trăm sức mạnh thiên địa chi đạo, như vậy đã là thiên tài lắm rồi, tu sĩ bình thường rất khó làm đạt đến trình độ đố, cho nên đạt đến mười phần trăm như Tần Thiếu Phong là sự tồn tại cực kì biến thái.

Trong cảm tri của Võ Vô Song, Võ Tiểu Tiên với sơ thánh nhất trọng thiên cảnh giới, đã có thể mượn dùng tám phần trăm sức mạnh thiên địa chi đạo, gấp hai lần hắn! Mặc dù nói hai lần không phải nhiều, nhưng chỉ có lúc thực sự đối diện mới biết khoảng cách đáng sợ trong đó, cũng chính vì nguyên nhân này, Võ Vô Song biết mình không phải đối thủ của Võ Tiểu Tiên.

Cho dù Võ Vô Song bây giờ là sơ thánh ngũ trọng thiên đỉnh phong, đạo lực tích lũy trong cơ thể sơ với Võ Tiểu Tiên đương nhiên cực kì bàng đại, nhưng sức mạnh thiên địa chi đạo mà Võ Tiểu Tiên có thể mượn dùng gấp hai lần hắn, như vậy tất cả mọi khoảng cách đều bị san bằng, thậm chí còn có phần vượt trội Võ Vô Song, đây chính là thiên phú võ đạo của Võ Tiểu Tiên!

Chính vì lúc nhập đạo, khai thông cả võ đạo chí lý của Võ Tiên Đại Lục nên trình độ lớn nhất của Võ Tiểu Tiên được thiên địa Võ Tiên Đại Lục chấp nhận, đương nhiên có thể mượn dùng nhiều thiên địa chi lực nhất, mới là sơ thánh nhất trọng thiên, đã có thể mượn dùng tám phần trăm sức mạnh thiên địa chi đạo, nếu sau này cảnh giới gia tăng, không biết còn đáng sợ đến mức nào?

Chỉ là Tần Thiếu Phong cũng khai thông võ đạo chí lý của Võ Tiên Đại Lục, tại sao sức mạng thiên địa chi đạo mà Tần Thiếu Phong có thể mượn dùng lại không khủng bố bằng Võ Tiểu Tiên? Đương nhiên là vì Tần Thiếu Phong không chỉ đơn thuần tu luyện võ đạo mà còn lĩnh ngộ thiên địa chí đạo khác, trong tình huống này, dù Tần Thiếu Phong khai thông tất cả thiên địa chí đạo của Võ Tiên Đại Lục, cũng không thể được thiên địa chấp nhận như tu sĩ chỉ đơn thuần tu luyện võ đạo.

Nhìn thấy quang trụ trắng tuyết, cảm nhận sức mạnh thiên địa chi đạo bành trướng truyền đến từ bên trong, Võ Vô Song nuốt nước bọt, hắn không ngờ tiểu muội mình ở sơ thánh nhất trọng thiên địa đã có thực lực này, sớm biết vậy nhận thua cho xong, cần gì phải chịu khổ, dù sao trong các hoàng tử, hắn cũng là kẻ chiến thắng cuối cùng, nếu không cùng Võ Tiểu Tiên tranh đấu, đã không cần cưỡi hổ khó xuống như bây giờ.

Trong lúc Võ Vô Song suy nghĩ những điều này, bên trong quang trụ trắng tuyết đột nhiên xuất hiện một đóa liên hoa, đóa liên hoa này trắng muốt như ngọc, nhưng chính xác là có vô số liên hoa, tầng tầng lớp lớp, không biết bao nhiêu, hơn nữa bên trên mỗi đóa liên hoa đều có một luồng khí tức võ đạo chí lý, trên một số đóa liên hoa lấp lánh những đường nhân ảnh giống hệt Võ Tiểu Tiên, đang diễn dịch vô số loại võ học, đây chính là tự ngã đại đạo của Võ Tiểu Tiên.

Thấy Võ Tiểu Tiên ở sơ thánh nhất trọng thiên không chỉ có thể mượn dùng tám phần trăm sức mạnh thiên địa chi đạo, còn lĩnh ngộ tự ngã đại đạo cường đại như vậy, Võ Vô Song trong lòng càng thêm phiền muộn, hắn không phải đang tự chuốc việc vào thân sao? Nhưng cũng chẳng biết phải làm thế nào, chỉ có thể liều đến cùng mà thôi.

“Bá Vương Thần Quyền, Vương Giả Chi Kiếm, tung hoành thiên địa, duy ngã độc tôn!” Võ Vô Song quát một tiếng, thi triển Bá Vương Thần Quyền mà hắn chưa từng thực chiến qua, đánh về phía Võ Tiểu Tiên, vô số quyền ấn chụp lấy Võ Tiểu Tiên, hơn nữa tự ngã đại đạo của hắn, thanh thông thiên trường kiếm tán phát khí tức vương giả cũng chém về phía Võ Tiểu Tiên.

Đối diện với đòn tấn công của Võ Vô Song, Võ Tiểu Tiên thần sắc bất biến, chỉ vung thanh trường kiếm trắng tuyết trong tay, nhất thời xuất hiện vô số kiếm khí, đâm về phía bức màn quyền ấn mà Võ Vô Song thi triển, quyền ấn vỡ ra trong nháy mắt, đúng lúc đó bá vương chi kiếm cự đại chém xuống tự ngã đại đạo của Võ Tiểu Tiên.

Nhưng tự ngã đại đạo của Võ Tiểu Tiên không có bất cứ động tác nào, tán phát khi tức chặn đứng vương giả chi kiếm, chỉ thấy thanh vương giả chi kiếm cự đại dừng lại trước quang trụ của Võ Tiểu Tiên chừng một thước, không thấy tiến thêm nữa, sau đó vương giả chi kiếm bàng đại không biết vì sao tự nhiên vỡ tan.

Khoảnh khắc vương giả chi kiếm vỡ, Võ Vô Song đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, cả người lùi sau mấy bước mới dừng lại được, hơn nữa trạng thái thân hợp thiên đạo cũng bị phá vỡ, sắc mặt trở nên vô cùng nhợt nhạt, nhìn Võ Tiểu Tiên đối diện, Võ Vô Song bất đắc dĩ mỉm cười, nói với Võ Tiểu Tiên, “Tiểu muội, muội thắng rồi.”

Mặc dù vương giả chi kiếm của Võ Vô Song rất lợi hại, nhưng so với tự ngã đại đạo dung hợp võ đạo chí lý của cả Võ Tiên Đại Lục của Võ Tiểu Tiên, một chút khả năng phản kháng cũng không có, cho nên trong tình huống đó, Võ Vô Song đương nhiên bại không oan uổng.

Võ Tiểu Tiên thấy Võ Vô Song hộc máu, vội vàng quan tâm hỏi, “Đại ca, huynh không sao chứ?” Võ Vô Song mặc dù thổ huyết, nhưng cũng chỉ là bị phản phệ mà thôi, không có thương thế gì lớn, cho nên nghe Võ Tiểu Tiên hỏi lắc lắc đầu, nói với Võ Tiểu Tiên, “Không sao, đại ca chịu được, nhưng...”

Chỉ là Võ Tiểu Tiên nghe Võ Vô Song nói không sao xong, trực tiếp bay đi, sao có thể nghe được những lời sau đó? Võ Vô Song mới nói được một nửa nhìn thấy Võ Tiểu Tiên bay về phía Tần Thiếu Phong, trong lòng vô cùng cay đắng, anh ruột từ lúc nào không bằng được “hảo ca ca”?

Lắc mình một cái, Võ Tiểu Tiên đã đến trước mặt Tần Vô Song, nói với Tần Vô Song, “Hảo ca ca, huynh xem, huynh xem, Tiểu Tiên thắng rồi, Tiểu Tiên thắng rồi.” Tần Thiếu Phong thực sự rất kinh ngạc với thực lực mà Võ Tiểu Tiên thể hiện, thiên phú võ đạo của tiểu nha đầu này đúng là quá đáng sợ, đến Tần Thiếu Phong cũng phải cam tâm bái phục.

Tự ngã đại đạo dung hợp tất cả thiên địa chí lý của Võ Tiên Đại Lục, cho dù là Tần Thiếu Phong cũng phải cảm thấy run sợ, mặc dù tự ngã đại đạo ấy vẫn chưa bằng bạn đạo quy tông của Tần Thiếu Phong, nhưng cũng đủ làm kinh hãi tất cả mọi người, phải biết chỉ cần ở lại Võ Tiên Đại Lục, tự ngã đại đạo của Võ Tiểu Tiên tuyệt đối vô địch.

Tần Thiếu Phong nghe Võ Tiểu Tiên nói, giơ tay xoa xoa đầu nàng, nói với Võ Tiểu Tiên, “Ừm, Tiểu Tiên lợi hại lắm.” Nghe Tần Thiếu Phong khen, hai mắt Võ Tiểu Tiên híp lại, mặt mày rạng rỡ, khiếnVõ Cửu Thông ngồi bên cạnh và Võ Vô Song vừa mới bay trở về nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng ghen tị, đồng thời cực kì căm ghét kẻ thứ ba Tần Thiếu Phong.

Phần một của Đại hội chứng võ đến đây kết thúc, tiếp theo là thời gian giải quyết ân oán, phần này không cần Võ Tiên hoàng triều can thiệp, phàm là có ân oán, bất luận là cả một tông phái hay cá nhân, đều có thể lên đài tỷ thí, sinh tử không tính, nhưng chỉ được giải quyết ân oán ở đây, sau khi Đại hội chứng võ kết thúc, không được tranh chấp với nhau nữa.

Lúc này, Võ Cự Linh bắt đầu đứng dậy từ sơn phong của hắn, chăm chú nhìn Tần Thiếu Phong, nói, “Tiểu tử, ngươi chuẩn bị đi chết chưa?” Vừa nói, vừa mãnh phát khí tức trên người, nhất thời, khí thế kinh thiên động địa tràn ra xung quanh, khiến những người nằm trong phạm vi bao phủ của nó thân thể không ngừng run rẩy kịch liệt.

Tần Thiếu Phong nghe Võ Cự Linh nói, chậm rãi đứng dậy từ vị trí của mình, mặc dù không tán phát bất cứ khí thế bàng đại nào, chỉ bình thản nhìn đối phương, mặt không chút sợ hãi, nhưng vẫn mang đến cho người ta cảm giác vô cùng đáng sợ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi