ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Tần hoàng đã ra lệnh cho Đấu Chiến Thánh Phật, chỉ cần không phải là yêu thú của Thiên Long nhất tộc, có thể tùy tiện giết, vậy là con khỉ vốn đã hung hãn ấy tha hồ phóng tay, vừa nhìn thấy trung niên ngân giáp xuất hiện lập tức một chử đập xuống, trung niên ngân giáp thấy Đấu Chiến Thánh Phật xuất thủ, nhất thời rống lên một tiếng giận dữ, khai sơn đao trong tay hung hăng chém về phía Đấu Chiến Thánh Phật.

Ầm một tiếng lớn, khai sơn đao và giáng ma kim cương chử chạm vào nhau, sức mạnh mênh mông bành trường trực tiếp bạo phát, Đấu Chiến Thánh Phật lùi sau hai bước, trung niên ngân giáp thì phải lùi năm bước mới có thể dừng lại, đương nhiên là vì trung niên ngân giáp vội vàng ứng chiến, không dùng hết toàn lực, sức mạnh nhục thân của Đấu Chiến Thánh Phật lại quá lớn, so với trung niên ngân giáp mạnh hơn không chỉ một lần.

Sau một đòn, Đấu Chiến Thánh Phật ha ha cười lớn, vung giáng ma kim cương chử trong tay, một lần nữa đập xuống trung niên ngân giáp, lúc nãy đỡ một đòn của Đấu Chiến Thánh Phật, cánh tay trung niên ngân giáp đã có chút tê buốt, bây giờ thấy đối phương xông lên tiếp, trung niên ngân giáp rống lên một tiếng ngao...oo giận dữ, trực tiếp thi triển toàn bộ sức mạnh, bổ về phía Đấu Chiến Thánh Phật.

Trong mắt trung niên ngân giáp, một đòn vừa nãy là hắn chưa chuẩn bị xong, đối phương cũng chỉ là thánh đế cửu giai đại viên mãn cảnh giới, mạnh hơn mình chẳng bao nhiêu, bây giờ mình toàn lực xuất thủ, cho dù không thể một đòn giết chết Đấu Chiến Thánh Phật thì vẫn dư sức cầm hòa, nhưng lần này trung niên ngân giáp lại sai lầm.

Chỉ thấy Đấu Chiến Thánh Phật toàn thân rực rỡ kim quang, thánh lực gầm thét trong cơ thể, đem toàn bộ sức mạnh thi triển hết, tiếp sau đó lại thấy giáng ma chử và khai sơn đao một lần nữa va chạm, khai sơn đao trong tay trung niên ngân giáp trực tiếp vỡ vụn, găm lên người trung niên ngân giáp.

Một tiếng ngao...oo thảm thiết, bộ ngân giáp trên người trung niên ngân giáp rách toạc, đồng thời toàn thân hắn cũng lỗ chỗ vết thương, máu tươi bắn vọt ra ngoài, thân thể trung niên ngân giáp đứt rời thành bốn năm mảnh, một luồng nguyên khí còn chưa kịp đào thoát đã bị Đấu Chiến Thánh Phật đánh nổ.

“Ha ha, đúng là thoải mái!” Sau khi một đòn đánh chết trung niên ngân giáp, Đấu Chiến Thánh Phật ha ha cười nói, đây là trận đại chiến thoải mái đầu tiên sau khi hắn đến Đại Thiên Thế Giới, mặc dù chỉ là xuất thủ hai lần, nhưng vẫn sảng khoái vô cùng, bọn A Man phía sau đều thập phần ngưỡng mộ, nhưng ai bảo chức quan của Đấu Chiến Thánh Phật cao hơn họ, thực lực cũng mạnh hơn họ, nên cơ hội đại chiến này phải nhường cho Đấu Chiến Thánh Phật trước.

Sau khi Đấu Chiến Thánh Phật giết chết trung niên ngân giáp, từ trong Thiên Long Đại Lục đột nhiên truyền đến một tiếng rống lớn, “Là ai giết chết con trai ta? Là ai!” Ngay sau đó một luồng khí thế kinh thiên động địa đột nhiên phóng thẳng lên trời kèm theo những đường bạch quang, tiếp đó một vài đại hán ngân giáp xuất hiện trước mặt chúng nhân, nhân số không nhiều, chỉ hơn mười người, thủ lĩnh là một lão giả, nhưng thân thể vẫn còn cường tráng, bộ dạng cực kì hung mãnh, không hề có dấu hiệu già yếu.

“Nói, là ai giết chết con trai lão tử?” Lão giả một lần nữa hét lên với tiên phong doanh của Đấu Chiến Thánh Phật, lão giả này chính là chủ nhân của Bạch Hổ hoàng triều, tên gọi Bạch Hổ Vương, tu vi bản thân cực kì thâm hậu, đã là sơ thánh ngũ trọng thiên đại viên mãn cảnh giới, chỉ còn thiếu một bước là có thể hình thành lĩnh vực thế giới.

Mười mấy người sau lưng Bạch Hổ Vương đều là con trai hắn, trong đó có mấy người cũng đạt đến sơ thánh nhất trọng thiên, nhị trọng thiên cảnh giới, trung niên ngân giáp lúc nãy bị Đấu Chiến Thánh Phật giết chết là con trai út của Bạch Hổ Vương, rất được Bạch Hổ Vương yêu quý, cho nên vừa cảm nhận được khí tức của hắn biến mất, Bạch Hộ Vương lập tức nổi giận lôi đình.

Mặc dù cảm nhận được khí tức thập phần cường hãn của Bạch Hổ Vương, biết mình căn bản không phải đối thủ của hắn, nhưng Đấu Chiến Thánh Phật đương nhiên không dám thừa nhận, cho nên nghe Bạch Hổ Vương nói, Đấu Chiến Thánh Phật hắc hắc cười, nói với Bạch Hổ Vương, “Hắc hắc, giết con trai ngươi, chính là Tôn gia gia ta!”

Bạch Hổ Vương nghe ngữ khí Đấu Chiến Thánh Phật suýt chút nữa thì phát điên, hung hăng nhìn Đấu Chiến Thánh Phật, nghiến răng nói, “Được lắm, vậy ngươi hãy đền mạng cho con trai bổn tọa.” Nói xong trực tiếp đánh một chưởng về phía Đấu Chiến Thánh Phật, một chưởng này là do do sơ thánh ngũ trọng thiên đỉnh phong đại viên mãn cảnh giới cường giả đánh ra, trực tiếp chụp lấy Đấu Chiến Thánh Phật và người của tiên phong doanh.

Chỉ thấy một chưởng vừa đánh ra, một chiếc hổ trảo cự đại lập tức ngưng tụ trên trời, đập xuống bọn Đấu Chiến Thánh Phật bên dưới, nhất thời, Đấu Chiến Thánh Phật cảm thấy mình đang phải chịu đựng áp lực vạn quân, không gian xung quanh không ngừng ép lại, định biến tất cả bọn họ thành thịt nát.

Đúng lúc này, một đường kiếm quang từ sau lưng bắn đến, trực tiếp bổ lên hổ trảo cự đại, rắc rắc, hổ trảo vỡ tan, cuối cùng biến mất không để lại dấu vết, Đấu Chiến Thánh Phật và tiên phong doanh đương nhiên được cứu, kẻ nào kẻ nấy sợ hãi lùi vội ra sau.

Thấy một chưởng của mình bị chặn lại, Bạch Hổ Vương nhìn ra sau, phát hiện Tần hoàng tay cầm thiên tử kiếm đang từng bước tiến lên. Tần hoàng được phong là thái thượng hoàng của Đại Tần hoàng triều, tốc độ tu luyện được gia tăng là nhiều nhất trong tất cả văn võ đại thần, sau khi đế Đại Tần hoàng triều, tu vi đột phi mãnh tiến, bây giờ cũng là sơ thánh ngũ trọng thiên đại viên mãn cảnh giới.

Sở dĩ Tần hoàng, Tổ hoàng tấn thăng nhanh như vậy, trừ khí số gia trì nhận được, đương nhiên còn là kết quả của việc hậu tích bạc phát, nhưng cảnh giới bây giờ của họ, cũng chỉ là cường đại hơn tu sĩ bình thường một chút, vẫn thua xa so với một kẻ biến thái như Tần Thiếu Phong, dù sao họ không có được cơ duyên như Tần Thiếu Phong.

Nhưng cho dù như vậy, cảnh giới của bọn Tần hoàng vẫn mạnh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều, cho nên chỉ cần một kiếm đã có thể đánh vỡ một đòn hàm hận của Bạch Hổ Vương, Tần hoàng từng bước tiến lên, còn bọn Đấu Chiến Thánh Phật thì lùi về phía sau lưng Tần hoàng, dù sao họ cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, Bạch Hổ Vương đương nhiên để dành cho Tần hoàng xử lý.

Bạch Hổ Vương sớm đã nhìn thấy mấy trăm chiến hạm phía xa, biết là Thiên Long Đại Lục sắp bị xâm nhập, thấy Tần hoàng bước ra, Bạch Hổ Vương nói với Tần hoàng, “Traamc là thánh thượng của Bạch Hổ hoàng triều, ngươi là ai?” Khí tức phát ra từ người Tần hoàng cũng khiến Bạch Hổ Vương kiêng kị, cho nên mới chưa tùy tiện ra tay.

“Thần phục hay chết, tự ngươi lựa chọn.” Tần hoàng không tốn nhiều lời, trực tiếp nói với Bạch Hổ Vương, nghe Tần hoàng nói, những kẻ chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn như Tiêu Diêu Ma Tôn, Đấu Chiến Thánh Phật thi nhau rống lên, “Tần hoàng uy võ, Tần hoàng bá khí!” Sau lưng họ, trăm vạn đại quân cũng hét lên phụ họa.

Bạch Hổ Vương nghe những lời Tần hoàng nói sắc mặt trở nên cực kì khó coi, nói thế nào hắn cũng là thánh thượng của Bạch Hổ hoàng triều, bị kẻ tự xưng là Tần hoàng coi thường như vậy, nộ hỏa trong lòng Bạch Hổ Vương nhất thời bùng lên, hắn sớm đã nhìn ra Tần hoàng cũng chỉ là sơ thánh ngũ trọng thiên đại viên mãn cảnh giới, cho nên không quá kiêng kị, sau khi nghe Tần hoàng nói lập tức rống lên, “Muốn trẫm thần phục, để xem ngươi có bản lĩnh ấy không đã.”

Yêu tộc chú trọng thực lực, chỉ cần bị ngươi đánh bại, vậy thì việc thần phục ngươi cũng chẳng có gì khó khăn, nhưng nếu ngươi không có thực lực đó, vậy thì chỉ có thể trở thành thức ăn trong miệng bọn họ, Bạch Hổ Vương nói xong phát ra một tiếng hồ gầm, tiếp sau đó trực tiếp thi triển trạng thái thân hợp thiên đạo, thiên địa chi lực từ trên trời cuồn cuộn giáng xuống, tụ tập xung quanh Bạch Hổ Vương.

Bạch Hổ Vương chỉ có biến hồi bản thể là trạng thái cường đại nhất, đối diện với Tần hoàng đồng cảnh giới, Bạch Hổ Vương không thể không cẩn trọng, cho nên mới thi triển ra trạng thái này, hơn nữa trong quang trụ thông thiên triệt địa, một con bạch hổ bàng đại đang uy phong lẫm liệt nhìn Tần hoàng,d dâu chính là tự ngã đại đạo của Bạch Hổ Vương.

Tần hoàng nhìn thấy Bạch Hổ Vương thi triển trạng thái thân hợp thiên đạo, hơn nữa còn thi triển ra tự ngã đại đạo của mình, cũng không chịu thua kém, tâm thần thoáng động, một đương quang trụ kim hoàng sắc vọt thẳng lên trời, trực tiếp xuyên qua thiên địa, sau đó cảm nhận được sức mạnh thiên địa chi đạo ầm ầm di chuyển đến chỗ Tần hoàng, trong quang trụ, sừng sững một đường thân ảnh, đây chính là tự ngã đại đạo của Tần hoàng, quân lâm thiên hạ!

Đây là lần đầu tiên Tần hoàng xuất thủ ở Đại Thiên Thế Giới, cũng là lần đầu tiên triển hiện tự ngã đại đạo của mình, quân lâm thiên hạ tự ngã đại đạo vừa xuất, phong vẫn trong thiên địa lập tức biến sắc, uy thế mãnh liệt bành trướng chinh phục thiên hạ phong thích từ trên tự ngã đại đạo Tần hoàng, âm thầm áp chế tự ngã đại đạo của Bạch Hổ Vương.

Cảm nhận được tình huống này, trong lòng Bạch Hổ Vương nhất thời nổi sóng, hắn không ngờ tự ngã đại đạo của Tần hoàng lại lợi hại như vậy, phải biết tự ngã đại đạo của Bạch Hổ Vương là hổ khiếu thương khung, là thể hiện của tự thân ý chí cường đại, vậy mà bị tự ngã đại đạo của Tần hoàng áp chế, thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như nói một người khí thế không đủ cường đại, vậy thì có thể bị khí thế đối phương áp chế, nhưng tự ngã đại đạo này hoàn toàn là tự thân ý chí thể hiện, hơn nữa cũng là tất cả cảm ngộ đối với thiên đạo, tuyệt đối không thể dao động, nhưng bị tự ngã đại đạo của Tần hoàng ảnh hưởng, Bạch Hổ Vương cảm thấy đại đạo của mình bắt đầu có ý muốn thần phục Tần hoàng.

Đây đúng là một tin tức rợn người, tuyệt đối không thể phát sinh!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi