ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Tô Hầu, Thập nhị thiên đạo thú nhìn một kiếm Tần Thiếu Phong bổ ra, trong lòng khiếp sợ tới mức khó có thể tưởng tượng, bởi vì cho dù là thực lực hiện tại của bọn họ, muốn bổ ra một kiếm như vậy cũng cực kỳ khó khăn, mà Tần Thiếu Phong dùng cảnh giới Cổ Thánh bát trọng thiên đã làm được, điều này khiến cho bọn họ có chút khó có thể tưởng tượng Tần Thiếu Phong khi tấn thăng tới cảnh giới Tổ Thánh sẽ có thực lực thế nào.

Có điều hiện tại không phải lúc nghĩ những chuyện này, Tô Hầu, Thiên Đạo Thập Nhị Thú đều nhìn chỗ một kiếm lúc trước của Tần Thiếu Phong bổ tới, lẳng lặng chờ, bọn họ biết cơ hội chỉ có một lần, nếu lần này không thể thành công, như vậy về sau sẽ càng thêm khó khăn, cho nên trong lòng tất nhiên là phi thường khẩn trương,

Thời gian trôi qua từng giây, nhưng trong cảm giác của Tô Hầu, Thiên Đạo Thập Nhị Thú, như từng năm đang trôi qua, song lúc này, nơi một kiếm lúc trước của Tần Thiếu Phong bổ tới bỗng nhiên xuất hiện một điểm sáng cực kỳ nhỏ bé, điều này khiến cho Tô Hầu, Thiên Đạo Thập Nhị Thú đều hai mắt co rút lại, nhìn chằm chằm vào chỗ đó.

Điểm sáng lúc ban đầu chỉ như đầu kim, nhưng phóng thích ra quang mang vô cùng chói mắt, mà chỉ trong nháy mắt, điểm sáng này bắt đầu nhanh chóng khuếch trương, từ to bằng đầu kim không ngừng mở rộng, hình thành một vết nứt nằm ngang thương khung, thấy một màn này, Tô Hầu và Thiên Đạo Thập Nhị Thú đều kích động.

Bởi vì bọn họ biết đây là điềm báo của thành công, chỉ cần vết nứt đó triệt để tách ra, như vậy Tần Thiếu Phong đã bổ được cửu đại thiên châu, mà đó là cửu đại thiên châu, không ngờ bị một kiếm của Tần Thiếu Phong bổ ra, điều này khiến cho Tô Hầu và Thiên Đạo Thập Nhị Thú đều có chút không thể tin được vào mắt mình, có điều chuyện này là Tần Thiếu Phong làm ra, bọn họ sẽ không hoài nghi.

Vết nứt vắt Ngang toàn bộ thương khung không ngừng khuếch trương, mà là càng lúc càng lớn, từ trong vết nứt bắn xuống quang mang càng lúc càng chói mắt, mà Tô Hầu và Thiên Đạo Thập Nhị Thú cảm giác được khí tức ẩn chứa trong hào quang, thì càng thêm kích động, đó là quang mang của Thái Dương tinh, khí tức này bọn họ đã vô số năm tháng rồi không cảm nhận được.

Đến nước này, bọn họ đã triệt để xác định Tần Thiếu Phong thực sự đã một kiếm bổ cửu đại thiên châu ra, điều này khiến cho Tô Hầu, Thiên Đạo Thập Nhị Thú đối với Tần Thiếu Phong càng thêm kính sợ, cho dù Tần Thiếu Phong chưa khôi phục cảnh giới kiếp trước, nhưng thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong đã hoàn toàn không thể khinh thường.

Theo vết nứt đó không ngừng mở rộng, từng cỗ không gian gió lốc thổi quét tới Đại Tần Thiên châu, Tần Thiếu Phong đột nhiên mở mắt, hét lớn một tiếng: “Đại Tần Thiên châu, quân lâm Cửu Châu, thiên thu muôn đời, duy ngã bất hủ.”

Theo một tiếng hét lớn này của Tần Thiếu Phong, Đại Tần Thiên châu ầm ầm bay tới thương khung, vết nứt đó nhanh chóng khuếch trương, vết nứt Đại Tần Thiên châu bay lên đã có thể chứa được Đại Tần Thiên châu tiến vào, mà Đại Tần Thiên châu cứ như vậy trực tiếp chen vào vết nứt khổng lồ đó.

Tần Thiếu Phong đứng trên thương khung của Đại Tần Thiên châu, thuận theo không gian giữa vết nứt không ngừng bay lên, gió lốc không gian chung quanh vô cùng kịch liệt, nhưng chung quanh Tần Thiếu Phong toàn bộ đều quy về bình tĩnh, Tần Thiếu Phong bình tĩnh nhìn thương khung, nhưng trong lòng lại không bình tĩnh như vậy.

Bao nhiêu năm tháng rồi, Tần Thiếu Phong có được ký ức kiếp trước, biết kinh lịch đánh trận cuối của mình phát sinh khi nào, mà sau khi mình trốn vào bên trong Tiểu thiên thế giới luân hồi chuyển thế, không biết đã trải qua bao nhiêu đời, hiện giờ cuối cùng cũng đạt tới độ cao này, nếu nói không kích động thì tuyệt đối là nói dối.

Cửu đại thiên châu của Đại Thiên Thế Giới phân biệt là Thiên châu, Thiên châu, Địa châu, Huyền châu, Hoàng Châu, Hồng châu, Hoang châu, Vũ châu, Trụ châu, Trung Châu, trong đó Trung Châu làm trung tâm, bát đại Thiên châu khác thì ở bốn phía xung quanh Trung Châu, lãnh thổ của cửu đại thiên châu kỳ thật không sai biệt nhiều, mà tài nguyên có cũng không sai biệt lắm, cho nên cửu đại thiên châu mới có thể bị vây trong sự cân bằng vi diệu, đương nhiên, đây cũng là kết quả của vô số lần chinh chiến, có điều hiện tại cân bằng này đã bị phá vỡ.

Vào ngày này, long mạch Trung Châu bỗng nhiên phát ra một tiếng hét thống khổ, lập tức toàn bộ Trung Châu đều chấn động kịch liệt, một đạo liệt ngân xuyên qua toàn bộ Trung Châu, phân Trung Châu thành hai nửa, đương nhiên, bị chia làm hai nửa còn có long mạch của Trung Châu, mà theo toàn bộ long mạch Trung Châu thoát phá, cửu đại thiên châu lấy Trung Châu làm trung tâm trực tiếp bị chia làm hai bộ phận.

Mà trong nháy mắt long mạch Trung Châu bị chém thành hai nửa, một nữ tử mặc Cửu Long bào màu tím xuất hiện trên không Trung Châu, đây chính là Tử Yên Thiên Đế một trong Cửu đại thiên đế, Trung Châu chính là địa bàn của Tử Yên Thiên Đế, hiện giờ lại mạc danh kỳ diệu bị chém thành hai nửa, tuy rằng không biết Tử Yên Thiên Đế trên mặt bị sương mù màu tím che khuất có giận dữ hay không, có điều từ khí tức trên người Tử Yên Thiên Đế để phán đoán thì không có dấu hiệu phẫn nộ.

Mà ngay khi Tử Yên Thiên Đế xuất hiện trên không Trung Châu, từng đạo thân ảnh xuất hiện chung quanh Tử Yên Thiên Đế, trên người ai nấy đều mặc Cửu Long bào các loại màu, chính là tám vị Thiên Đế khác lúc trước từng xuất hiện hình chiếu trong thiên địa tế đàn của Tần Thiếu Phong, bọn họ tất nhiên là cảm giác được chấn động của Trung Châu này.

“ Cuối cùng cũng tới rồi sao?” Một Thiên Đế mặc Cửu Long bào màu trắng nhìn Trung Châu bị chia thành hai nửa, thanh âm có chút kích động, có chút chờ mong, mà mấy vị Thiên Đế khác cũng đều nhìn vết nứt cực lớn đó, trong hai mắt cũng có vẻ kích động.

Mà lúc này bên trong vết nứt cực lớn, thân ảnh của Tần Thiếu Phong chậm rãi xuất hiện phía trước Cửu đại thiên đế, mà Tần Thiếu Phong tất nhiên cũng thấy Cửu đại thiên đế, hai mắt lập tức co rút lại, có điều trên mặt Tần Thiếu Phong không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, bởi vì đã tìm về ký ức kiếp trước, cho nên Tần Thiếu Phong tất nhiên là biết kiếp trước mình và bọn họ có quan hệ gì.

“Ta đã trở về!” Tần Thiếu Phong chậm rãi nói với Cửu đại thiên đế, mà nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Cửu đại thiên đế lập tức càng thêm kích động, nhất là Tử Yên Thiên Đế, thân thể kích động tới run run, mà nói xong câu đó Tần Thiếu Phong lại nói tiếp: “Thật sự là ta.”

Một câu này khiến Cửu đại thiên đế cả người run lên, trong hai mắt lộ ra vẻ kinh hỉ, một câu này của Tần Thiếu Phong là biểu lộ với bọn họ mình đã tìm về ký ức kiếp trước, hiện giờ Tần Thiếu Phong đã là người mà họ quen, cho nên bọn họ cũng không cần tiếp tục ngụy trang nữa.

Đúng vậy, Tần Thiếu Phong kiếp trước được xưng là Đệ Nhất Thiên Đế, mà đám Cửu đại thiên đế Tử Yên Thiên Đế tất nhiên là huynh đệ kiếp trước của Tần Thiếu Phong, nhất là Tử Yên Thiên Đế, là nữ nhân của Tần Thiếu Phong kiếp trước, mà khi Tần Thiếu Phong đánh một trận cuối cùng, vốn chín người bọn họ muốn cùng đi với Tần Thiếu Phong, nhưng Tần Thiếu Phong đã phong ấn bọn họ, không cho họ đi cùng.

Mà khi Tử Yên Thiên Đế bọn họ phá được phong ấn của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong đã vẫn lạc, điều này khiến cho Tử Yên Thiên Đế bọn họ đều điên cuồng, tuy rằng không phải đối thủ của những kẻ địch đó của Tần Thiếu Phong, nhưng để báo thù cho Tần Thiếu Phong lại không tiếc tự bạo, cuối cùng khi họ biết Tần Thiếu Phong còn bảo lưu lại một tia nguyên linh bỏ chạy, lúc này mới chịu bỏ qua.

Sau trận chiến ấy, Cửu đại thiên đế đều tự chiếm một Thiên châu, thủ vệ một phần cơ nghiệp này cho Tần Thiếu Phong, chính là vì có bọn họ thủ hộ, cửu đại thiên châu mới không bị kẻ địch kiếp trước của Tần Thiếu Phong cướp đi, đương nhiên, những kẻ địch đó của Tần Thiếu Phong kiếp trước cũng chướng mắt cửu đại thiên châu, cho nên sau khi Tần Thiếu Phong kiếp trước bị giết, những kẻ địch đó cũng không tới cướp lấy cửu đại thiên châu.

Tử Yên Thiên Đế bọn họ vẫn tin Tần Thiếu Phong sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ, mà một khắc Tần Thiếu Phong đạt được thiên địa tế đàn, cũng bị bọn họ cảm ứng được, chỉ là lúc đó, bọn họ không biết Tần Thiếu Phong chính là người họ cần, cho nên khi Tần Thiếu Phong luyện hóa thiên địa tế đàn xuất hiện trong không gian của thiên địa tế đàn, nói với Tần Thiếu Phong những lời này, mục đích tất nhiên là để kích thích Tần Thiếu Phong càng thêm cố gắng trưởng thành, cuối cùng tìm về được ký ức kiếp trước.

Mà hiện tại Tần Thiếu Phong thực sự đã không cô phụ kỳ vọng của bọn họ, tìm về được ký ức kiếp trước, hơn nữa lại một lần nữa dùng tư thái bá đạo vô cùng xuất hiện trước mặt bọn họ. Cho dù lúc này Tần Thiếu Phong trong mắt Cửu đại thiên đế vẫn rất nhỏ yếu, có điều hình tượng vô địch của Tần Thiếu Phong kiếp trước vẫn lạc ấn thật sâu trong lòng bọn họ, cho nên đối với Tần Thiếu Phong lúc này, bọn họ không có một tia khinh thị, huống chi người có thể bổ ra cửu đại thiên châu, làm sao lại bị khinh thị?

Tần Thiếu Phong nhìn bộ dạng kích động của bọn họ, trong lòng cũng rất kích động, đây là huynh đệ và nữ nhân của mình kiếp trước, chia xa đã lâu, cuối cùng lại nhìn thấy bọn họ, loại cảm giác này, thật sự rất tốt, lập tức, Tần Thiếu Phong ngửa mặt lên trời phá lên cười.

Mà trừ Tử Yên Thiên Đế ra, các Thiên Đế khác cũng phá lên cười, bao nhiêu năm tháng, bọn họ chưa hề cười to như hôm nay, hiện tại cuối cùng cũng có thể cười to thống khoái giống như trước, loại cảm giác này đối với bọn họ mà nói cũng rất tốt, lập tức, toàn bộ cửu đại thiên châu đều tràn ngập tiếng cười của bọn họ.

Sau trận cười, Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt về phía Tử Yên Thiên Đế, nữ nhân duy nhất của mình kiếp trước này lại gặp được nàng ta, khiến Tần Thiếu Phong tất nhiên là phi thường kích động, có điều nghĩ thấy cô này cũng là bình dấm chua, kiếp trước mình liếc nữ nhân khác một cái là cô này sẽ nổi máu ghen.

Mà kiếp này của mình không hề thiếu nữ nhân, chuyện này khó đây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi