ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Lúc trước kiếp trước của Tần Thiếu Phong chỉ còn lại một tia nguyên linh trốn vào Tiểu thiên thế giới, đẻ báo thù cho Tần Thiếu Phong, Tiểu Bạch là người thứ nhất phóng tới Hỗn Độn Thần Triều, khiêu chiến với Hỗn Độn Lão Tổ, có điều Tiểu Bạch Thiên Đế làm sao là đối thủ của Hỗn Độn Lão Tổ, cuối cùng cũng bị bức phải tự bạo để đồng quy vu tận với Hỗn Độn Lão Tổ, nếu không có Tử Yên Thiên Đế bọn họ cảm thấy, chỉ sợ Tiểu Bạch Thiên Đế đã sớm vẫn lạc.

Đương nhiên, tuy rằng Tiểu Bạch cuối cùng dưới sự ngăn cản của Tử Yên Thiên Đế bọn họ bảo vệ được tính mạng, hơn nữa chín người liên thủ chống cự Hỗn Độn Lão Tổ, nhưng Tiểu Bạch Thiên Đế vẫn bị trọng thương, nhất là nguyên linh, cho dù là hiện tại cũng không thể khôi phục hoàn toàn, cho nên có thứ tốt có thể chữa trị nguyên linh, Tần Thiếu Phong tất nhiên là nghĩ tới Tiểu Bạch đầu tiên.

Mấy Thiên Đế Khác nhìnthấy cũng không có ý kiến, mà Tiểu Bạch Thiên Đế nhận lấy đan hoàn màu đen, không chút do dự, trực tiếp nuốt vào, thứ Tần Thiếu Phong cho, cho dù là độc dược, Tiểu Bạch Thiên Đế cũng không có bất kỳ do dự, có điều sau khi nuốt vào đan hoàn này, Tiểu Bạch Thiên Đế lập tức hai mắt sáng ngời, lập tức cao hứng hô: “Thích thế, lão đại, thứ này thực sự không tồi, cho huynh đệ thêm đi.”

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Thiên Đế thì không khỏi trợn mắt, tuy rằng nói mình là lão đại, chiếu cố tiểu đệ là nên, có điều làm tiểu đệ cũng phải khách khí một chút, nhưng Tiểu Bạch Thiên Đế thực sự không coi Tần Thiếu Phong là ngoại nhân, có được lợi ích không ngờ còn đòi thêm, khiến Tần Thiếu Phong hận không thể một cước đá bay hắn.

Tiếp tục phi hành về phía trước, dọc theo đường đi gặp phải Phệ Hồn thú thực sự không ít, Phệ Hồn Nha, Phệ Hồn Nha, Phệ Hồn Hổ, Phệ Hồn Trư, Phệ Hồn Cự Viên, có điều đối với Tần Thiếu Phong bọn họ mà nói thì tất nhiên là không có uy hiếp, bị Tần Thiếu Phong nhất nhất trảm sát, luyện chế thành đan dược chữa trị nguyên linh, sau đó đều cho Tiểu Bạch, để nguyên linh của Thiên Đế nhanh chóng phục hồi như cũ.

Một đường đi tới, Tần Thiếu Phong trảm sát Phệ Hồn thú gặp phải, như thế khiến vong hồn tiến vào một mảng rừng rậm này thoải mái hơn rất nhiều, chỉ cần là bọn họ có thể kiên trì, không bị hàn khí của rừng rậm hàn băng ăn mòn, vậy nhất định là có thể đi qua một mảng rừng rậm này, dù sao lúc này trong rừng rậm đã không có Phệ Hồn thú có thể uy hiếp tới sinh mệnh của bọn họ.

Trải qua một đoạn thời gian trị liệu, nguyên linh của Tiểu Bạch Thiên Đế đã khôi phục không ít, có điều nếu muốn trở lại đỉnh phong thì còn xa, chỉ là Phệ Hồn thú trong rừng rậm đã bị Tần Thiếu Phong trảm sát gần hết, cho nên Tần Thiếu Phong không có cách nào luyện chế đan dược chữa trị nguyên linh cho Tiểu Bạch Thiên Đế, điều này khiến cho Tiểu Bạch Thiên Đế rất buồn bực.

Trong quá trình này, Tần Thiếu Phong, Tử Yên Thiên Đế và Thiên Đế khác cũng cố gắng tu luyện, gió lạnh địa ngục của Hàn Băng Địa Ngục đối với bọn họ vẫn có lợi ích rất lớn, lợi dụng gió lạnh địa ngục để thối luyện nhục thân, cũng có hiệu quả hiếm có, ngay cả Tần Thiếu Phong cũng có đề thăng không ít.

Hiện giờ Tần Thiếu Phong đã là cảnh giới Cổ Thánh thập tam trọng thiên, có điều nếu không thể để thế giới lĩnh vực tiến hóa thêm thì Tần Thiếu Phong không thể tấn thăng đến cảnh giới Tổ Thánh, cho nên dưới tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong tạm thời quyết định trước tiên cứ tu luyện tam đại huyền công.

Tuy rằng thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong khá mạnh, nhưng so với Hỗn Độn Lão Tổ, Thái Dương Vương, Thái Âm Hậu thì vẫn có khoảng cách rất lớn, cho nên Tần Thiếu Phong cần đề thăng thực lực hơn mới được, mà hiện tại có thể tiếp tục đề thăng cũng chỉ có tam đại huyền công của Tần Thiếu Phong, mà tam đại huyền công này chỉ cần đủ năng lượng, tựa hồ vốn không có bình cảnh, sẽ vẫn đề thăng.

Nơi này là địa ngục, khắp nơi đều tràn ngập khí tức tà ác và năng lượng, chỉ cần Tần Thiếu Phong nguyện ý, tất nhiên là có thể cắn nuốt năng lượng tà ác khổng lồ để tăng trưởng lực lượng của ma chủng, mà lực lượng của địa ngục cũng có thể thối luyện nhục thân của Tần Thiếu Phong, hơn nữa Tần Thiếu Phong hiện tại có thể hấp thu lực lượng tinh thần nhiều hơn, cho nên nhục thân tiến triển cũng rất nhanh, về phần tăng trưởng thần hồn, bên trong địa ngục này không thiếu nhất chính là vong hồn, mà vong hồn chính là chất dinh dưỡng để tăng trưởng thần hồn.

Cho nên Tần Thiếu Phong nếu muốn đề thăng lực lượng của tam đại phân thân trong địa ngục thì rất dễ dàng, chỉ có điều Tần Thiếu Phong không đề thăng lực lượng của mình trước, mà là luyện chế đan dược chữa trị nguyên linh cho Tiểu Bạch Thiên Đế, chỉ có nguyên linh của Tiểu Bạch Thiên Đế triệt để khỏi hẳn, Tần Thiếu Phong mới có thể đề thăng lực lượng của tam đại phân thân.

Trải qua một đoạn thời gian phi hành, Tần Thiếu Phong bọn họ cuối cùng cũng bay đến điểm cuối rừng rậm này, về phần Phệ Hồn thú trong rừng rậm, tất nhiên là bị Tần Thiếu Phong tiêu diệt sạch sẽ, khi Tần Thiếu Phong bọn họ đi ra khỏi rừng rậm, phát hiện bên kia của rừng rậm không ngờ là một tòa thành trì cực kỳ khổng lồ, tọa lạc tại bên cạnh rừng rậm.

“Ha ha, thật tốt quá, cuối cùng có chỗ chơi rồi, đi, lão đại, ta mời ngươi uống rượu.” Tiểu Bạch Thiên Đế cười ha ha nói, bởi vì cuối cùng cũng cùng Tần Thiếu Phong bắt đầu lăn lộn thiên hạ, hơn nữa nguyên linh của hắn cũng khôi phục rất nhiều, khiến Tiểu Bạch Thiên Đế rất cao hứng, nhìn thấy nơi này xuất hiện một tòa thành trì, kéo Tần Thiếu Phong đi về phía trước.

Tần Thiếu Phong nắm tay Tử Yên Thiên Đế, dưới sự thúc giục của Tiểu Bạch Thiên Đế, Thiên Đế khác đều đi theo mặt sau Tần Thiếu Phong, đi về phía trước. Diện tích của thành trì này cũng không tính là khổng lồ, có điều cũng rất náo nhiệt, bởi vì thời khắc đều có vong hồn từ trong rừng rậm đi ra, tiến vào tòa thành trì này, mà tên của tòa thành này là Vạn Lưu thành.

Vạn Lưu thành chính là lệ thuộc vào Hàn Băng Thánh triều, là thành trình ở biên cương của Hàn Băng Thánh triều, có điều vị trí lại cực kỳ trọng yếu, bởi vì đi qua Vạn Lưu thành có thể thực sự tiến vào Hàn Băng Địa Ngục, cho nên đại quân của Hàn Băng Thánh triều trấn thủ tại Vạn Lưu thành này không ít, hơn nữa thực lực cũng không tệ lắm, đương nhiên, cũng chỉ là không tồi mà thôi.

Vạn Lưu thành bởi vì là một biên tái, cho nên các thế lực của Hàn Băng Thánh triều đóng quân ở đây rất nhiều, bao gồm các thế gia, các tiên môn, tông phái khổng lồ của Hàn Băng Thánh triều, mà mục đích những thế lực này phái người đóng quân tại Vạn Lưu thành tất nhiên là để tuyển nhận vong hồn có tư chất.

Đương nhiên, bởi vì thế lực lớn nhất của Vạn Lưu thành này là Hàn Băng Thánh triều, cho nên tất cả vong hồn tiến vào Vạn Lưu thành, đầu tiên phải để thành chủ của Vạn Lưu thành chọn lựa, chờ thành chủ của Vạn Lưu thành chọn xong rồi, thế lực khác mới có thể chọn lựa, mà trình tự chọn lựa vong hồn tất nhiên vẫn là dựa theo thực lực của các thế lực, thực lực cường đại chọn trước, hơn nữa còn có thể chọn tư chất tốt, mà thực lực kém chỉ có thể chọn cuối cùng, về phần tư chất của vong hồn, vậy chỉ có thể là mặc cho số phận.

Đoàn người Tần Thiếu Phong đã sớm thu liễm khí tức bản thân, cho nên chi coi như là vong hồn bình thường, Tiểu Bạch Thiên Đế phóng tới Vạn Lưu thành trước, có điều đến cửa thành thì bị chặn lại, người ngăn cản hắn là nam tử mặc quần áo văn sĩ, để râu mép, khi nhìn Tiểu Bạch Thiên Đế bọn họ thì bộ dạng cao cao tại thượng.

“Đứng lại, tới đây đăng ký.” Văn sĩ nói với Tiểu Bạch, văn sĩ này chính là Hồ quản sự của phủ thành chủ, phụ trách chọn lựa vong hồn cho phủ thành chủ, chuyện gia nhập Hàn Băng Thánh triều, mặc dù địa vị ở phủ thành chủ không cao lắm, có điều tốt xấu gì cũng là người của phủ thành chủ Vạn Lưu thành, tất nhiên là cảm thấy mình rất vênh váo, hơn nữa Vạn Lưu thành đại biểu cho Hàn Băng Thánh triều, cho dù là thế gia, tông phái cường đại nhất trong Hàn Băng Địa Ngục cũng phải nể mặt Hàn Băng Thánh triều.

Đương nhiên, ngươi nếu cảm thấy mình vênh váo, cũng có thể không cho Hàn Băng Thánh triều mặt mũi, có điều như vậy, kết cục của ngươi cũng chỉ có diệt vong. Dù sao Hàn Băng Thánh triều có thể cho phép trong Hàn Băng Địa Ngục có thế gia, tông phái tồn tại đã rất không tồi rồi, nếu không phục sự thống trị của Hàn Băng Thánh triều, vậy không cần phải ở lại.

Tiểu Bạch Thiên Đế nghe thấy lời nói của Hồ quản sự, híp mắt nhìn Hồ quản sự rồi không để ý đến hắn, tiếp tục đi vào trong Vạn Lưu thành, Mà Hồ quản sự vốn vênh váo tự đắc ngồi phía sau một đám thủ vệ địa ngục, chờ các vong hồn đi qua, sau đó chọn lựa người tư chất tốt gia nhập Hàn Băng Thánh triều.

Cho nên khi thấy Tiểu Bạch Thiên Đế không đi đăng ký đã vào trong, Hồ quản sự bảo Tiểu Bạch Thiên Đế đi đăng ký, không ngờ Tiểu Bạch Thiên Đế một chút mặt mũi cũng không cho, không ngờ là trực tiếp đi vào trong thành, không chỉ là Tiểu Bạch Thiên Đế, những người đi theo Tiểu Bạch Thiên Đế cũng không để Hồ quản sự vào trong mắt, điều này khiến cho Hồ quản sự lập tức sắc mặt âm trầm.

“Đứng lại, mười người các ngươi đứng lại, các ngươi có biết nơi này là đâu hay không? Không ngờ dám không theo quy củ của Vạn Lưu thành. Người đâu, bắt bọn họ lại cho lão tử.” Hồ quản sự giận dữ nói, theo hắn, những vong hồn này vừa tiến vào Vạn Lưu thành, mặc dù có chút năng lực, có điều còn lâu mới chống lại được Vạn Lưu thành.

Tiểu Bạch nghe thấy lời nói của Hồ quản sự, lập tức quay người, hung tợn nói: “Cút, lão tử hiện tại tâm tình tốt, không muốn giết người, có điều ngươi nếu muốn tìm cái chết thì ta cũng có thể cho ngươi chết lại một lần.” Sinh linh bên trong Địa ngục đều là vong hồn, nói cách khác thì bọn họ đều đã chết một lầnrồi, mà Tiểu Bạch Thiên Đế nói cho Hồ quản sự chết lại một lần, tất nhiên khiến Hồ quản sự tức giận đến thiếu chút nữa điên rồi.

“Phản, phản rồi, Người đâu, tử hình ngay tại chỗ những kẻ này.” Hồ quản sự sau khi nghe thấy lời nói của Tiểu Bạch Thiên Đế lập tức rống lớn, sau đó vung tay lên, thủ vệ địa ngục phía sau hắn liền lao tới Tần Thiếu Phong bọn họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi