Tần Thiếu Phong vốn cũng không ngờ tên mình sẽ xuất hiện trên Tiềm hoàng thần bảng, có điều càng không ngờ tên của Tần Thiếu Dương lại đứng rất gần mình, điều này khiến cho sự tức giận trong lòng Tần Thiếu Phong không ngừng tăng mạnh, lần trước không thể trảm sát Tần Thiếu Dương, hiện giờ lại để thực lực của Tần Thiếu Dương tăng trưởng đến mức như vậy, điều này sao có thể khiến Tần Thiếu Phong không phẫn nộ cho được?
Mà nhìn tên của Tần Thiếu Dương cách mình gần như vậy, Tần Thiếu Phong cũng cảm giác được sự cấp bách, hắn cần đề thăng bản thân nhanh hơn, mà muốn đề thăng thực lực của mình thì chiến đấu là cách tốt nhất, cho nên nhìn thấy mình với cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng dã có thể xếp hạng thứ bốn mươi chín, Tần Thiếu Phong biết trong tương lai người khiêu chiến mình nhất định sẽ rất nhiều, nhưng Tần Thiếu Phong không hề sợ hãi, ngược lại, chiến ý trong lòng Tần Thiếu Phong ngút trời.
Đối mặt với sự khiêu chiến của Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không hề ý sợ hãi, với lực lượng hiện tại của Tần Thiếu Phong, đối phó với một Ma Lễ Thanh thì tất nhiên là dễ như bỡn, nhìn thấy Ma Lễ Thanh rút ra bảo kiếm, mặt trên khắc bốn chữ ấnĐịa thủy hỏa phong, Tần Thiếu Phong cũng biết đây là một kiện tiên thiên linh bảo, hơn nữa uy lực không nhỏ, có điều vẫn không hề sợ hãi.
Nhìn thấy Ma Lễ Thanh không muốn xuất thủ, mà đang chờ mình ra tay trước, Tần Thiếu Phong cũng không khách khí, trực tiếp thi triển bộ pháp tuyệt thế Thiên Ma Trục Nhật, một bước đã xuất hiện trước mặt Ma Lễ Thanh, không có bao nhiêu động tác thừa, trực tiếp một quyền đấm vào bụng Ma Lễ Thanh, trực tiếp đánh bay Ma Lễ Thanh hoàn toàn không có phản ứng gì, đập cả vào Nam Thiên môn.
Pháp lực của Tần Thiếu Phong vốn đã lợi hại hơn Tăng Trường Thiên Vương Tăng Ma Lễ Thanh, mà Ma Lễ Thanh ước đoán sai, coi khinh Tần Thiếu Phong, không để Tần Thiếu Phong vào mắt, bởi vì cho dù trong tay có tiên thiên linh bảo mà không ra tay trước, còn đợi cho hắn nhìn thấy Tần Thiếu Phong xuất hiện ở phía trước hắn thì muốn thi triển cũng đã không còn kịp rồi, trực tiếp bị Tần Thiếu Phong đánh bay.
Sau khi một quyền đánh bay Tăng Trường Thiên Vương Ma Lễ Thanh, Tần Thiếu Phong khoanh tay đứng đó, nhìn Ma Lễ Thanh trực tiếp va vào Nam Thiên môn, lực lượng cực lớn khiến cho cả Nam Thiên môn đều lắc lư, sau đó liền thấy Ma Lễ Thanh tuột xuống dưới đất, sau đó giãy dụa đứng lên, sau khi phun ra một ngụm máu tươi thì tay run rẩy vươn ra chỉ vào Tần Thiếu Phong nói: Ngươi đánh lén! Sau khi nói xong thì hôn mê.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Trị Quốc Thiên Vương Ma Lễ Hải, Đa Văn Thiên Vương Ma Lễ Hồng, Quảng Mục Thiên Vương Ma Lễ Thọ đều trợn mắt nhìn Tần Thiếu Phong, sau đó Trị Quốc Thiên Vương Ma Lễ Hải gầm lên với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, ngươi rất ti bỉ, không ngờ cũng dám đánh lén! Mà Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Ma Lễ Hải thì cười lạnh một tiếng, nói với Ma Lễ Hải: Nếu ba người các ngươi không phục thì có thể cùng lên.
Tiểu tử, đừng vội càn rỡ, xem Ma Lễ Thọ ta bắt ngươi đay! Quảng Mục Thiên Vương Ma Lễ Thọ nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì hét lớn một tiếng, lập tức xuất thủ về phía Tần Thiếu Phong, mà Ma Lễ Thọ này tất nhiên là biết Tần Thiếu Phong lúc trước cũng không phải là đánh lén, mà là thực lực vượt qua bốn người huynh đệ bọn họ rất nhiều, cho nên mới có thể một quyền đánh bất tỉnh Ma Lễ Hải, cho nên dưới tình huống như vậy, trực tiếp rút ra song tiên bên hông, đập về phía Tần Thiếu Phong.
Song tiên của Ma Lễ Thọ cũng là dị bảo, cực kỳ trầm trọng, khi thi triển ra cũng là phong lôi mãnh liệt, nhắm đầu Tần Thiếu Phong mà đập tới, mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy Ma Lễ Thọ công kích, lại không để ý, đồng dạng một quyền giết tới Ma Lễ Thọ. Có điều nhìn thấy một quyền này của Tần Thiếu Phong, Ma Lễ Thọ khi săp giao thủ với Tần Thiếu Phong thì lui về phía sau.
Chỉ có điều trong nháy mắt Ma Lễ Thọ lui về phía sau đó, một đạo bạch quang lại từ trong cái túi đen bên hông Ma Lễ Thọ bắn, sau đó nháy mắt đã hóa lớn, chính là một con Tử Kim Hoa Hồ Điêu, thân thể khổng lồ giống như một con voi, ở hông mọc ra hai cái cánh, nhe răng nhếch miệng cắn về phía Tần Thiếu Phong! Tử Kim Hoa Hồ Điêu này cũng là một con dị thú, cực kỳ hung hãn, có điều đối mặt với công kích như vậy, Tần Thiếu Phong vẫn một quyền đánh ra.
Chỉ thấy Tử Kim Hoa Hồ Điêu này vốn có thể một ngụm nuốt chửng Tần Thiếu Phong, nhưng mà lại không ngờ một quyền của Tần Thiếu Phong uy lực cực lớn, cho dù là quyền phong đó cũng đã khiến Tử Kim Hoa Hồ Điêu không có cách nào chống cự, trực tiếp bị tung đi, sau khi kêu thảm thiết một tiếng thì hóa thành bạch quang bay trở về túi đen của Ma Lễ Thọ, không chịu ra nữa.
Ma Lễ Thọ nhìn thấy tình huống như vậy thì tất nhiên là chấn động, tất cả bản sự của hắn đều là ở trên người Tử Kim Hoa Hồ Điêu, nhìn thấy Tử Kim Hoa Hồ Điêu này không bắt được Tần Thiếu Phong, sắc mặt lập tức trở thành khó coi, nhưng cũng không dám tiến lên nữa. Mà nhìn thấy một màn như vậy, Ma Lễ Hải trực tiếp tiến lên, không nói gì, trực tiếp gẩy tỳ bà trong tay, công kích về phía Tần Thiếu Phong.
Tỳ bà trong tay Ma Lễ Hải cũng là một kiện tiên thiên linh bảo, sau khi kích thích thì có thể làm nhiễu loạn tâm thần người ta, khiến cho tâm thần người ta thất thủ, nếu đã như vậy thì tất nhiên là sẽ bị bắt, chỉ là Tần Thiếu Phong làm sao có thể bị tiếng tỳ bà quấy nhiễu, có thất tình lục dục ma đầu tồn tại, cho dù là công kích âm ba lợi hại đến mấy cũng không có hiệu quả đối với Tần Thiếu Phong.
Cho nên dưới tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong chỉ đứng đó, tùy ý để Ma Lễ Hải gẩy đàn, bộ dạng còn rất hưởng thụ, điều này khiến cho Ma Lễ Hải trợn tròn cả mắt, hắn không ngờ tiên thiên linh bảo của mình cũng không có hiệu quả đối với Tần Thiếu Phong, mà sau khi tấu xong một khúc, Tần Thiếu Phong trực tiếp lật tay, một khối hạ phẩm tiên xuất hiện trong tay Tần Thiếu Phong, sau đó ném về phía Ma Lễ Hải.
Tuy rằng so với bản tôn thì còn kém xa, có điều nghe cũng tạm được, đây là phần thường cho ngươi, đừng chê ít, với trình độ của ngươi thì chỉ đáng bấy nhiêu thôi. Tần Thiếu Phong nói với Ma Lễ Hải, mà Ma Lễ Hải nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức tức giận đến cả người phát run, mặt vốn đã màu trắng lại càng thêm trắng, chỉ là linh bảo vô dụng đối với Tần Thiếu Phong, pháp lực lại không bằng Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho Ma Lễ Hải cũng đành bất lực.
Mà sau khi Tần Thiếu Phong nói xong, một cái ô cực lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao phủ về phía Tần Thiếu Phong, đây là tiên thiên linh bảo Hỗn Nguyên Châu Tán của Ma Lễ Hồng, chỉ thấy sau khi mở Hỗn Nguyên Châu Tán ra, lập tức thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, Càn Khôn cũng chấn động, có thể thấy được uy lực của Hỗn Nguyên Châu Tán này.
Có điều đối mặt với Hỗn Nguyên Châu Tán này, Tần Thiếu Phong lại lật tay, Toái Tinh Thần Thương xuất hiện trong tay Tần Thiếu Phong, lập tức tiếng nổ bùm bùm vang lên, từng đạo bạch quang từ trong Toái Tinh Thần Thương bắn ra, bắn lên những hạt châu ở bên trên Hỗn Nguyên Châu Tán, lập tức nhìn thấy từng hạt châu toàn bộ đều vỡ vụn, mà Hỗn Nguyên Châu Tán cũng rơi xuống đất.