Lần này Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật bị Ngọc Hoàng ném tới thượng xích thiên trong thượng cửu thiên, Đấu Chiến Thánh Phật một chút rồi lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Bây giờ còn một Thượng Hoàng nữa thôi, ngươi có muốn đi không? Hiện giờ sau lưng Tần Thiếu Phong đã có ngũ đại Thánh Hoàng làm núi dựa, tới lại tới chỗ Thượng Hoàng thì khẳng định sẽ có thêm một tòa nữa, điểm này Đấu Chiến Thánh Phật vẫn rất khẳng định.
Đi chứ! Vì sao không đi Lao chuyện mò vớt lợi ích tất nhiên là càng nhiều càng tốt rồi! Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì lập tức bảo, sau khi nói xong thì muốn bay tới tầng thứ chín thiên ngoại thiên, chỗ ở Thượng Hoàng, nhưng mà đúng vào lúc này, sau lưng Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật vang lên một tiếng quát: Tiểu tử Phía trước đứng lại!
Tiếng quát này kinh thiên động địa, không chỉ giống như tiếng sét đánh, càng quan trọng hơn là bên trong tiếng hô này không ngờ còn mang theo tiếng khịt khịt của lợn, Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật đồng thời xoay người, Tần Thiếu Phong trợn tròn cả mắt, bởi vì hắn thấy một con lợn cực lớn đang khiêng một cây đinh ba chín mũi, bay về phía bọn họ.
Tần Thiếu Phong nói không khoa trương một chút nào, tuy rằng thân ảnh này là hình người, nhưng cái đầu kia hoàn toàn chính là đầu lợn! Hơn nữa còn cả cái bụng to đùng, tứ chi tráng kiện, hoàn toàn không có bất kỳ khát biệt gì so với lợn. Tần Thiếu Phong nhìn con lợn đang bay về phía mình, tự nhiên lui ra sau hai bước, con lợn này thực sự là xấu quá, dọa người quá!
Ngốc tử, ngươi không làm Tịnh Đàn Sử Giả của ngươi, tới nơi này làm gì? Đấu Chiến Thánh Phật nhìn con lợn này bay tới thì trên mặt mỉm cười, nói với con lợn đó, mà con lợn đó bay đến phía trước Đấu Chiến Thánh Phật và Tần Thiếu Phong thì lập tức hự hự nói: Hầu ca, ngươi cũng ở đây thì đúng rồi, vậy tên tiểu tử đó không sai.
Con lợn được Đấu Chiến Thánh Phật gọi Tịnh Đàn Sử Giả xoay người nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, nghe nói ngươi bài danh thứ bốn mươi chín trên Tiềm hoàng thần bảng, so với Tịnh Đàn Sử Giả ta thì còn cao hơn, không được, ta muốn tỷ thí với ngươi, ngươi nếu thắng thì mới có thể làm vị trí thứ bốn mươi chín, bằng không thì phải để ta chiếm vị trí thứ bốn mươi chín.
Vốn trên Tiềm hoàng thần bảng, bốn vị Tứ Đại Thiên Vương bài danh cuối cùng, mà Tịnh Đàn Sử Giả thì xếp hạng thứ chín mươi lăm, mà hiện giờ trên Tiềm hoàng thần bảng có thêm Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, Tịnh Đàn Sử Giả tất nhiên là rớt hạng, đến thứ chín mười bảy, cho nên nghe thấy tin tức về Tần Thiếu Phong do Tứ Đại Thiên Vương truyền ra, Tịnh Đàn Sử Giả cao hứng phấn chấn tìm đến Tần Thiếu Phong tỷ thí.
Bởi vì trong lời thông báo của Tứ Đại Thiên Vương, Tần Thiếu Phong chỉ dùng thủ đoạn ti bỉ để chiến thắng Tứ Đại Thiên Vương, bản thân thì không có bản sự gì, cho nên Tịnh Đàn Sử Giả cảm thấy có tiện nghi để chiếm, vì thế cắp mông chạy tới tìm kiếm Tần Thiếu Phong, đương nhiên, hiện giờ người ở thượng cửu thiên tìm kiếm Tần Thiếu Phong rất nhiều, nhưng Tịnh Đàn Sử Giả vận khí tốt, tìm được hắn trước.
Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Tịnh Đàn Sử Giả thì trực tiếp tức giận gầm lên: Ngươi con mẹ nó đúng là con lợn, mau cút đi cho lão Tôn, nếu không lão Tôn gặp ngươi một lần th đánh ngươi một lần đó! Nói xong một cước đá vào mông Tịnh Đàn Sử Giả, đá bay Tịnh Đàn Sử Giả đi, đương nhiên, là dùng nhu lực, không khiến Tịnh Đàn Sử Giả bị thương.
Người khác không biết Tần Thiếu Phong biến thái cỡ nào, nhưng Đấu Chiến Thánh Phật thì biết, cho nên tất nhiên là không thể để Tịnh Đàn Sử Giả chịu thiệt, trực tiếp một cước đá phi Tịnh Đàn Sử Giả, để tránh Tịnh Đàn Sử Giả ở đây mất mặt, có một sư đệ như vậy, Đấu Chiến Thánh Phật cũng đành bất lực.
Tính cách thích chiếm tiểu tiện nghi của Tịnh Đàn Sử Giả, Đấu Chiến Thánh Phật cực kỳ minh bạch, nhưng ngươi muốn chiếm tiện nghi cũng phải nhìn rõ đối tượng chứ, ngươi tìm người khác thì có thể, nhưng đừng tìm tên biến thái Tần Thiếu Phong này. Tên biến thái có thể nhấc cả Phiên Thiên ấn lên này, Tịnh Đàn Sử Giả ngươi cả người đều là sắt thì cũng bị đập bẹp, vì thế Đấu Chiến Thánh Phật trực tiếp đá bay Tịnh Đàn Sử Giả.
để tránh cho tên ngu ngốc Tịnh Đàn Sử Giả kia tới quấy rối, Đấu Chiến Thánh Phật kéo Tần Thiếu Phong trực tiếp bay tới cửu trọng thiên ngoại thiên! Đàn tràng của Thượng Hoàng chính là ở Kim Ngao đảo Bích Du cung, đồng dạng cũng bồng bềnh trong trong hư không mờ mịt của nhất trọng thiên, từ xa nhìn lại, Kim Ngao đảo này thực sự giống hình dạng của kim ngao, nằm trong hư không, phun ra nuốt vào nhật nguyệt tinh khí, mà trên lưng Kim Ngao đảo thì có một tòa cung điện khổng lồ.
Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật bay đến phía trước Kim Ngao đảo Bích Du cung, lại thấy một tiểu đồng tử đang đứng phía trước Bích Du cung, thấy Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật đến đây, vội vàng bước lên phía trước nghênh đón, hành lễ với Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật, có điều lại nói với Tần Thiếu Phong: Vị này là thiếu Phong sư huynh phải không, giáo chủ chờ ngươi đã lâu.
Nghe thấy lời nói của đồng tử này, Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật nhìn nhau cười, biết lần này tới đây nhất định là có thể kiếm được lợi ích rồi, vội vàng đi theo đồng tử vào trong. Sau khi vào Bích Du cung, chỉ thấy phía trên đại điện có một chiếc Bồ Đoàn bồng bềnh trong không trung, mà phía trên Bồ Đoàn có một đạo nhân thoạt nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, đạo nhân thân mặc đạo bào, tuy rằng không tính là anh tuấn, nhưng rất dương cương, đây tất nhiên là Thượng Hoàng, cũng được gọi là Thông Thiên giáo chủ, sáng lập Tiệt giáo.
Thượng Hoàng hướng đến chủ trương hữu giáo vô loại, môn hạ đệ tử phần lớn là một số cỏ cây tinh quái, đương nhiên, cũng có một số đại thần thông giả, như là Đa Bảo Đạo Nhân, Kim Linh thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu, Vô Đương thánh mẫu, Tam Tiêu, Triệu Công Minh, mà Thái Hoàng này thần thông quảng đại, hơn nữa am hiểu bày trận, từng bày ra tru tiên kiếm trận, cần hợp sức của ba vị Thánh Hoàng mới có thể phá được, lại bày cả vạn tiên đại trận, uy lực kinh thiên động địa.
Tần Thiếu Phong nhìn thấy Thượng Hoàng ngồi ở đó, vội vàng bước lên phía trước hành lễ với Thượng Hoàng, rồi lập tức nói với Thượng Hoàng: Đệ tử Tần Thiếu Phong bái kiến sư phụ! Mà đối với hành vi vô sỉ này của Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật đã chai sạn rồi, hoàn toàn coi như không nhìn thấy không biết xấu hổ không biết xấu hổ này của Tần Thiếu Phong.
Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Thượng Hoàng chậm rãi mở mắt, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Bổn tọa không dối trá như những người đó, nói có cái gì tình cảm thầy trò với ngươi, bổn tọa ăn ngay nói thật, chính là thấy số mệnh của tiểu tử ngươi trùng thiên, muốn đánh cược trên người tiểu tử ngươi, về sau có được lợi ích thì đừng quên bổn tọa là được rồi.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói trắng ra như vậy của Thượng Hoàng thì không hề cảm thấy xấu hổ và phản cảm chút nào, ngược lại rất thưởng thức tính cách ngay thẳng của Thượng Hoàng, vì thế nói với Thượng Hoàng: Hắc hắc, ta đây cũng không nói nhiều, nghe nói tiên thiên linh bảo của ngài là nhiều nhất, người xem trong tay đệ tử không có một kiện tiên thiên linh bảo nào, ngài có phải nên ban cho ta vài món để chơi hay không?”