ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Nghe Hắc Ma nói sau lưng hoàng triều Thánh Tổ có bóng dáng của đế quốc Song Tử, Tần Thiểu Phong liền nghĩ tới Huyền Thông, lúc trước Huyền Thông bỏ chạy, hay là chính là đi đế quốc Song Tử kiếm viện binh hay sao? Chẳng qua lúc này không thèm quản hắn, hiện tại điều quan trọng nhất là tăng cường thực lực của hoàng triều Đại Tần, chỉ cần hoàng triều Đại Tần cường đại rồi, như vậy cho dù là Huyền Thông có đưa đến cứu binh, thì cũng là vô dụng thôi

Tần Thiểu Phong ngồi tại long tọa vốn thuộc về Hắc Ma, thần hồn trong thức hải không ngừng suy tính, mà Hắc Ma đứng ở phía dưới lẳng lặng chờ, ở trong đại điện này cũng có không thiếu thần tử của Hắc Ma, lúc này nhìn long tọa của Hắc Ma lại bị Tần Thiểu Phong chiếm lấy, nhưng Hắc Ma cũng cũng không có một chút dấu hiệu tức giận nào, đều cảm thấy có chút khó tin, bất quá bọn hắn đều rất sáng suốt không hề nói gì.

Ước chừng qua hai canh giờ sau, Tần Thiểu Phong mới dừng suy tính, lập tức đối với Hắc Ma nói, “Liên hệ hoàng triều Huyết Ma, hoàng triều Dục Ma, hoàng triều Hỏa Ma, nửa tháng sau cộng đồng tiến binh tấn công hoàng triều Nguyên Ma!” Sau khi nói xong liền không nói gì nữa, mà Hắc Ma nghe xong Tần Thiểu Phong nói vậy thì tự nhiên là gật gật đầu không có ý kiến gì, sau đó hắn liền đi sắp xếp.

Bốn đại hoàng triều tấn công hoàng triều Nguyên Ma đã không phải là lần một lần hai, chẳng qua mỗi một lần đều không thể hoàn toàn chinh phục hoàng triều Nguyên Ma, việc này cũng làm cho tứ đại hoàng triều phi thường buồn bực, phải biết rằng hoàng triều Nguyên Ma chiếm cứ lấy trung ương đại lục Ma Uyên này, có được rất nhiều quặng mỏ khổng lồ, các loại thiên tài địa bảo lại nhiều đếm không xuể, cho nên tứ đại hoàng triều tự nhiên sẽ muốn chinh phục hoàng triều Nguyên Ma, như vậy liền có thể chia cắt tất cả mọi thứ của hoàng triều Nguyên Ma.

Tần Thiểu Phong nhìn thấy Hắc Ma đi xuống sắp xếp, liền mang theo Tần Thiên Quyến, Huyết Chú Tử đi về phía đại điện hoàng cung, còn có thời gian nửa tháng, tự nhiên là phải nghỉ ngơi một chút cho thật khỏe, đương nhiên thời gian nửa tháng chợt vụt qua rồi biến mất, mà Hắc Ma cũng đã sớm là liên xong với ba hoàng triều kia, hôm nay chính là lúc cùng nhau phát binh tấn công hoàng triều Nguyên Ma.

Đối với việc mang binh, Tần Thiểu Phong tự nhiên sẽ không làm, vẫn là giao cho Hắc Ma, Tần Thiểu Phong, Huyết Chú Tử cùng Tần Thiên Quyến chỉ đi theo bên người Hắc Ma. Lúc này đây Hắc Ma tập kết hơn một ngàn vạn đại quân, có thể nói là đã đem cả đại quân của hoàng triều Hắc Ma mang đi rồi, lúc này đây hắn đã chuẩn bị làm một trận thật lớn rồi.

Đại quân chậm rãi hướng về lãnh thổ hoàng triều Nguyên Ma đi tới, rất nhanh liền đi tới chỗ tiếp giáp giữa hoàng triều Hắc Ma cùng hoàng triều Nguyên Ma, mà ở đây lại là có một con sông lớn từ bắc chảy hướng về nam, đem hoàng triều Hắc Ma cùng hoàng triều Nguyên Ma phân cắt ra, Hắc Ma dẫn theo đại quân tới bờ đông con sông có tên là Thương Giang này, liền ra lệnh cho đại quân dừng lại, đối với Tần Thiểu Phong ở bên người nói, “Đối diện chính là thành Bình Đông của hoàng triều Nguyên Ma do Trấn Đông vương Nguyên Trinh trú đóng, thuộc hạ cùng Nguyên Trinh đánh nhau vô số lần, đều vẫn không thể làm gì được hắn.”

Hắc Ma chính là Sơ Thánh tứ trọng thiên đấy, hắn không thể làm gì tên Trấn Đông vương Nguyên Trinh kia, như vậy nói cách khác thì Nguyên Trinh ít nhất cũng là cao thủ Sơ Thánh tứ trọng thiên, Tần Thiểu Phong nghe xong Hắc Ma nói vậyliền gật gật đầu, lập tức nói Hắc Ma, “Trận pháp ta truyền thụ cho ngươi đã thấu hiểu chưa?” Tần Thiểu Phong tự nhiên sẽ không biết ở yên không làm điều gì, vì làm cho hoàng triều Hắc Ma thắng lợi, hắn vẫn truyền thụ cho Hắc Ma một ít thứ gì đó, mà Hắc Ma nghe xong Tần Thiểu Phong nói vậy thì liền lập tức bắt đầu chuyển động.

Cười hắc hắc, Hắc Ma lập tức nói với Tần Thiểu Phong, “Xin chủ nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ không để cho chủ nhân thất vọng.” Nói xong Hắc Ma vung tay lên, lập tức trên người ngàn vạn lần đại quân phía sau liền bạo phát ra từng đoàn hắc khí một, đây tự nhiên chính là kịch độc do tướng sĩ tu luyện độc công tích góp ra từng tí một, hiện giờ toàn bộ đều được phóng thích ra ngoài.

Mà đám hắc khí được phóng xuất ra lại có thể bắt đầu không ngừng ngưng tụ, cuối cùng lại ngưng tụ thành một Ma Thần cao ước chừng vạn trượng, chỉ thấy mặt mũi Ma Thần này hung tợn, bộ mặt dữ tợn, trên đầu mọc ra hai sừng, thân thể cường tráng vô cùng hắc khí bao quanh kịch liệt, mà tại ngực Ma Thần lại có thêm một cái động lớn, trước sau xuyên thấu.

Khi Ma Thần này ngưng tụ ra xong, thì chỉ thấy chỗ hắn đang đứng yên, cả vùng đất đều là bắt đầu hư thối rồi biến thành màu đen, sau đó toàn bộ đều hóa thành nước mủ, từng cổ mùi hôi phát tán ra xung quanh, nhìn thấy một màn như vậy, Hắc Ma cười hắc hắc, lập tức chợt lóe thân liền xuất hiện trong động lớn ở ngực Ma Thần này, sau đó liền hô lớn tiếng đối với thành trì đối diện, “Nguyên Trinh, đi ra nhận lấy cái chết!”

Lúc này đây Tần Thiểu Phong truyền thụ Hắc Ma chính là phương pháp Vạn Độc Ma thần cô đọng, vốn lấy cảnh giới bây giờ của Hắc Ma thì không có biện pháp ngưng tụ ra tới, nhưng mà mượn dùng lực lượng của ngàn vạn đại quân, cuối cùng đã ngưng tụ ra được, điều này tự nhiên đã làm cho Hắc Ma vô cùng hưng phấn, bởi vì hắn đã cảm thấy lực lượng của ma thần rồi, chỉ cần bản thân hắn có thể dung hợp cùng Vạn Độc Ma thần này, thì đánh bại Nguyên Trinh tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì đấy.

Thành Bình Đông là trọng địa giao giới giữa hoàng triều Nguyên Ma cùng hoàng triều Hắc Ma, tự nhiên sẽ có được lực lượng hùng hậu canh gác, mà thành chủ Nguyên Trinh của thành Bình Đông lại là đứa con cả của Nguyên Ma đứng đầu hoàng triều Nguyên Ma, thực lực đã đạt đến Sơ Thánh tứ trọng thiên đỉnh phong, cho tới nay đều tọa trấn ở thành Bình Đông, cản trở hoàng triều Hắc Ma liên tục tấn công.

Sau khi Hắc Ma rống to xong, một đạo nhân ảnh từ trong thành Bình Đông phóng ra, chỉ thấy người này mặt một thân áo đen, có vẻ vô cùng lãnh khốc, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, tuy rằng bộ dạng đã hơn 40 tuổi rồi, nhưng mà rất có mị lực như cũ, hắn khoanh tay đứng ở trên không trung thành Bình Đông, nhìn vạn Độc Ma Thần cùng với Hắc Ma, trên khuôn mặt lãnh khốc cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Tuy rằng ngày xưa hoàng triều Hắc Ma tấn công mãnh liệt, nhưng mà mỗi lần đều là Hắc Ma cùng Nguyên Trinh đại chiến một trận, bất phân thắng bại xong thì đều tự rút quân, lúc này đây Hắc Ma lại làm ra một thứ như vậy, hơn nữa cảm nhận được Vạn Độc Ma thần tản ra hơi thở vô cùng tà ác, Nguyên Trinh cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

Chẳng qua thân là Trấn Đông vương của hoàng triều Nguyên Ma, thái tử hoàng triều Nguyên Ma, Nguyên Trinh tự nhiên sẽ không lùi bước đấy, nhìn Hắc Ma ở đối diện, hướng về Hắc Ma nói, “Hắc Ma, ngươi cho là làm ra một thứ như vậy là có thể làm gì được bổn vương sao? Ta khuyên ngươi vẫn nên rút quân cho nhanh, hoàng triều Nguyên Ma ta không phát binh tân công hoàng triều Hắc Ma các ngươi, thì các ngươi đã nên cám ơn trời đất rồi, nên thắp nhang thơm cầu nguyện, không nghĩ tới các ngươi lại còn có thể vội vàng đi tìm cái chết rồi.”

Hắc Ma nghe xong Nguyên Trinh nói vậy thì lập tức cảm thấy tức giận kêu to một tiếng, đối với Nguyên Trinh gào thét lớn nói, “Nguyên Trinh tiểu nhi, đừng vội khoe miệng lưỡi lợi hại, hôm nay ta muốn nhìn xem ai đang vội vàng đi chịu chết!” Sau khi nói xong liền điều khiển Vạn Độc Ma thần đánh một chưởng về phía Nguyên Trinh, lực lượng ẩn chứa trong một chưởng này liền trực tiếp làm cho không gian chung quanh trở nên chấn động lắc lư.

Đối mặt với một chưởng này của Hắc Ma, Nguyên Trinh cũng không dám chậm trễ, chỉ thấy trên người hắn chợt lóe lên ánh sáng, một cột sáng Thông Thiên triệt địa thật lớn liền xuất hiện vây kín hắn lại, tự nhiên là Nguyên Trinh cũng đã thân hợp thiên đạo rồi, mà bên trên cột sáng lóe ra ánh sáng màu đen này có vô số ma đầu đang chạy cùng gào lên ở trong đó, bọn chúng tràn đầy hơi thở tà ác, có thể thấy được Nguyên Trinh cũng đã lĩnh ngộ Tự Ngã Đại Đạo.

“Nguyên Ma vô tướng, vạn ma chi tổ, không thủy Cổ Ma, rung trời hám địa!” Một tiếng rống to từ trong miệng Nguyên Trinh phóng ra ngoài, lập tức đã nhìn thấy một bàn tay to thật lớn, tản ra vô tận ma khí từ trong quang trụ màu đen phóng ra ngoài, sau đó chính là hướng về Vạn Độc Ma thần do Hắc Ma thao túng đánh tới, lập tức có một tiếng nổ ầm vang vang lên.

Sau một tiếng nổ long trời lở đất, thì liền có âm thanh răng rắc răng rắc truyền đến, lập tức đã nhìn thấy bên trên cột sáng kia của Nguyên Trinh xuất hiện một tia vết rách, mắt thấy liền sắp mở rộng ra, mà bàn tay to từ bên trên cột sáng vươn ra đã bị đập vỡ rồi, mà bàn tay to của Vạn Độc Ma thần đã vỗ vào quang trụ màu đên, mà cột sáng kia cũng là thoát ra từng luồng hắc khí, cũng là độc khí của Vạn Độc Ma thần đang ăn mòn cột sáng của Nguyên Trinh.

Vạn Độc Ma thần chính là ngưng tụ kịch độc của ngàn vạn lần đại quân hoàng triều Hắc Ma, tự nhiên uy lực sẽ không thể khinh thường, hơn nữa Sơ Thánh tứ trọng thiên Hắc Ma, đối phó Nguyên Trinh đồng dạng cũng là Sơ Thánh tứ trọng thiên, tự nhiên sẽ không có chút trì hoãn nào, một đòn liền làm cho công kích của Nguyên Trinh bị nghiền nát, hơn nữa đem cột sáng ẩn chứa Tự Ngã Đại Đạo của hắn đánh gần nát.

Mà một khi cột sáng ẩn chứa Tự Ngã Đại Đạo này hỏng mất thì cảnh giới của Nguyên Trinh cũng sẽ dập nát rồi, nói cách khác sau khi Tự Ngã Đại Đạo của hắn bị dập nát, thì sau này muốn ngưng tụ ra Tự Ngã Đại Đạo lại thì sẽ không còn có dễ dàng như vậy rồi, cho nên lúc này Nguyên Trinh đang ở tình cảnh hết sức nguy hiểm.

Cùng lúc đó, ở thời điểm Nguyên Trinh sa vào nguy cơ, thì Tần Thiên Quyến đứng ở bên người Tần Thiểu Phong, cũng bỗng nhiên cảm thấy trong lòng rung động, trên mặt lộ ra một tia thần sắc nghi hoặc, mà điều này tự nhiên liền được Tần Thiểu Phong nhìn thấy, nhìn Tần Thiên Quyến cau mày, Tần Thiểu Phong hướng về nàng hỏi, “Con gái bảo bối, ngươi làm sao vậy?”

“Phụ thân, không biết có chuyện gì xảy ra nữa, giống như người kia sắp chết, thì trong lòng của ta có điểm khó chịu.” Tần Thiên Quyến hướng về Tần Thiểu Phong nói, mà nghe xong Tần Thiên Quyến nói, hắn liền nhìn hướng về phía trước, trong hai tròng mắt lóe ra ánh sáng, mà Huyết Chú Tử đứng ở một bên nhìn Tần Thiên Quyến, ánh mắt lại có chút lóe ra, hắn tự nhiên biết tại sao Tần Thiên Quyến lại có cảm giác như thế.

Bởi vì lúc trước chính là Huyết Chú Tử từ hoàng triều Nguyên Ma đem Tần Thiên Quyến trộm đi ra, nhưng lại đại chiến một lần với Nguyên Trinh, bị Nguyên Trinh đánh cho trọng thương. Đương nhiên, Nguyên Trinh chính là phụ thân thực sự của Tần Thiên Quyến, chẳng qua Nguyên Trinh cũng không biết Tần Thiên Quyến là Thiên Quyến thân thể, tuy rằng thời điểm Tần Thiên Quyến sinh ra thì tà khí quanh quẩn, nhưng mà đứa nhỏ nào của hoàng triều Nguyên Ma sinh ra mà không phải như vậy đâu?

Mà chỉ có Huyết Chú Tử tu luyện Huyết Chú ** cảm ứng được thể chất của Tần Thiên Quyến, đem Tần Thiên Quyến trộm đi, lúc này mới làm cho Nguyên Trinh đuổi giết, cuối cùng dùng bí pháp bỏ chạy, mà Nguyên Trinh chỉ cho rằng đứa nhỏ bị cướp đi chỉ là một cái rất bình thường trong số đông con cái của hắn, cũng liền không có quá nhiều chú ý, nếu như hắn biết được đứa nhỏ bị trộm là Thiên Quyến chi nữ, không biết Nguyên Trinh có thể bị tức chết hay không?

“Con mẹ nó, dám cùng lão Tử giành khuê nữ, xem ra lão Tử không tiêu diệt ngươi không được!” Đây cũng là những gì Tần Thiểu Phong đang suy nghĩ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi