ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trước khi xuất phát Hạ Tuy đã tạo liên kết giữa Truy tung phù và la bàn, lúc lên xe Hạ Tuy ngồi ở ghế phụ, đội trưởng Dương tự mình lái xe, ngồi phía sau là ba người Hạ Đông Tiểu Lệ và Tiểu Vương.

Hai đồng chí kia là người chuyên về kỹ thuật, lần hành động này cũng có tính nguy hiểm nhất định, cho nên đã ở lại cục cảnh sát phối hợp với các ban ngành chuyên môn để tiến hành kiểm nghiệm chứng cứ, hy vọng có thể cố gắng thu hoạch được nhiều manh mối hơn.

Kim la bàn cũng không xoay vòng tròn gì đã trực tiếp chỉ về một phương hướng, đội trưởng Dương đã sống ở Hải thành từ nhỏ, lái xe đi qua rất nhiều đường tắc ngõ nhỏ tranh thủ đi đến hướng đó một cách nhanh nhất.

Phía sau có ba chiếc xe luôn duy trì chạy theo với khoảng cách nhất định, còn việc đội trưởng Dương không báo cho mọi người nơi cần đến, cũng không có ai sẽ nghi ngờ, một người đều sẽ tự cho là hung thủ có khả năng biết được tin tức nội bộ, cho nên đội trưởng Dương muốn bảo mật mọi thông tin.

Dù sao bọn họ chỉ cần duy trì trạng thái sẵn sàng chiến đấu là được, dứt khoát đi theo đội trưởng Dương, cũng không ai nghĩ rằng kì thật đội trưởng cũng không biết địa điểm cần đến là ở đâu.


Lúc mấu chốt Hạ Tuy cũng không gặp trục trặc gì, hoặc là nói la bàn được Hạ Tuy xử lí đơn giản đã không làm mọi người thất vọng, cuối cùng lúc phía trước sắp đến gần một nhà xưởng bỏ hoang thì la bàn bắt đầu kêu vù vù.

Hạ Tuy ra dấu cho đội trưởng Dương, đội trưởng Dương lập tức rẽ ngoặt, tìm một nơi bí mật gần đó để dừng xe, ba chiếc xe phía sau cũng bí mật tản ra, nhân viên xuống xe đợi lệnh.

Có hai người chạy đến từ hai chiếc xe phía sau, đều là thanh niên trẻ khoảng hơn hai mươn, bất kể bề ngoài như thế nào, nhưng đều có ánh mắt sáng ngời, tinh thần sung túc.

Nói theo Huyền học chính là thiên đình sung túc mắt hàm tinh quang, tinh khí sung túc thần hồn lại càng mạnh mẽ hơn so với người thường.

Lúc hai người đi tới Hạ Tuy nhịn không được nhìn thêm mấy lần, hai người kia vốn đang nhìn Hạ Tuy, tầm mắt đối diện nhau, một cậu trai trên mi mắt có vài nốt tàn nhang gật đầu chào Tuy, một cậu khác có cằm chẻ thì liếc mắt nhìn nơi khác không lên tiếng, tuy rằng không nói gì, nhưng từ xương cốt đã lộ ra vẻ cao ngạo.

"Dương đội, tiếp theo sắp xếp thế nào, kẻ tình nghi ở bên trong sao?"

Cậu trai tàn nhang nhìn đội trưởng Dương ánh mắt tràn đầy tin cậy kính nể, còn cậu cằm chẻ bên cạnh tuy rằng không nói chuyện, nhưng cũng chăm chú nhìn đội trưởng Dương, cùng chờ đợi mệnh lệnh giống như cảnh khuyển* vậy.(*chó cảnh sát)

Đội trưởng Dương không hé răng, quay đầu nhìn Hạ Tuy, động tác này làm Tàn nhang và Cằm chẻ cùng nhìn lại đây.

Hạ Tuy bóc truy tung phù ra khỏi la bàn, tay trái cầm la bàn tay phải xếp bùa vàng, một con hạc giấy nháy mắt xuất hiện trong bàn tay béo mập.

Ngón tay linh hoạt đến trình độ người thường không có đươc, Hạ Đông ở một bên, Hạ Tuy nhìn hắn, Hạ Đông lập tức cọ lại đây.


"Nhìn thấy cái gì không?"

Hạ Đông còn đang giúp đỡ sắp xếp mấy người phía sau, nghe vậy ngưng thần nhìn về phía nhà xưởng bỏ hoang, mặc dù đứng cạnh Hạ Tuy thì sẽ không nóng, nhưng trán Hạ Đông cũng toát đầy mồ hôi lạnh, "Nhìn, nhìn thấy."

Nói xong gian nan nuốt ngụm nước miếng.

Mắt người thường nhìn không thấy gì, nhưng Hạ Đông mở âm nhãn nhìn, lại chợt phát hiện nhà xưởng bị bỏ hoang nháy mắt lâm vào một cảnh mông lung, hình ảnh này có chút giống lúc Hạ Tuy đảo ngược âm dương lúc ở mộ phần của Vương Phúc Hải ở thôn Ngô Đồng.

Nhưng Hạ Tuy sau khi đảo lộ âm dương chỉ ảnh hưởng một mảnh đất nhỏ, giống như trời sắp tối thôi.

Nhưng mà trước mắt là một vùng không gian rộng lớn, mờ mịt một mảnh màu đỏ nhạt, nói là màu đỏ nhạt cũng không giống, giống như hình ảnh của máu loang ra trong nước vậy.

Nhìn thấy nhà xưởng như vậy, không biết có phải là ảo giác hay không, Hạ Đông cảm giác như mình cũng ngửi được mùi tanh vậy.

Hạ Tuy nhíu mày, nâng la bàn chuyển động theo vài hướng, "Nơi này hẳn là bị chôn không ít thi thể, có mới có cũ, tôi cần thêm chút thời gian để chuẩn bị."

Bây giờ gần mười giờ đêm, vào buổi tối sức mạnh của yêu tà sẽ mạnh hơn nhiều, hơn nữa không biết người phía sau màn đã xây dựng căn cứ ở đây bao lâu, sợ là bọn họ nhiều người như vậy đi vào mà người đi ra thì ít.

Tàn nhang và Cằm chẻ thấy Hạ Tuy tay cầm vật kì lạ còn nói nhảm gì đó, hai người liếc nhau, tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không vội nói gì, bởi vì bọn họ đều tin tưởng đội trưởng Dương.


Nhìn sắc mặt đội trưởng Dương và vài người bên cạnh đều thay đổi, phỏng chừng tên thầy bói mập này thật sự có chút bản lĩnh.

Người thông minh chân chính, sẽ không nói hay làm bất cứ chuyện gì qua loa.

Đội trưởng Dương đưa tay xem đồng hồ, phiền muộn đưa tay cào cào mái tóc cắt ngắn của mình, biết lúc này càng không thể sốt ruột, quay đầu hỏi Hạ Tuy, "Cần phải bao lâu?"

Hạ Tuy bấm đốt ngón tay tính toán, "Nửa giờ."

Đây là thời gian nhanh nhất mà thân thể hiện giờ của hắn có thể làm được, Hạ Tuy còn cần giữ thể lực để đối phó sau đó nữa.

Đội trưởng Dương gật đầu, cũng không nói thêm cái gì, hỏi Hạ Tuy cần bọn họ phải làm gì. Hạ Tuy cầm chuỗi hạt gỗ đào lấy từ trong túi vải đeo






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi