ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lý Hải Sinh nói Hạ Tuy căn bản không tin, tuy rằng chỉ thoáng nhìn qua, nhưng thị lức Hạ Tuy rất tốt, cho dù là con búp bê vải hay là muốn cầm kim lấy máu ấn đường, những việc này đều là cậu ấy vài ngày nay đã học được từ Hạ Tuy.

"Cậu muốn dùng quỷ thuật nguyền rủa ai? Hạng Thịnh?"
Lúc trước sau khi mang một hồn một phách của Lý Hải Sinh từ chỗ Hạng thiếu về, Chu Khải đã hù dọa Hạng thiếu một phen, sau đó còn cố gắng tìm tòi thân phận của Hạng thiếu ở trên mạng, lúc nhàn rỗi còn lải nhải bên tai của Hạ Tuy.

Trong khoảng thời gian này Hạ Tuy ngoài miệng tuy không nói, nhưng trong lòng cũng đã có tính toán trước, chuẩn bị chờ một cơ hội thích hợp, nhắc với đội trưởng Dương về vụ tai nạn xe năm đó.


Năm đó Hạng Thịnh đâm chết vợ chồng Lý gia, từ đó về sau không có chút động tĩnh gì, ngay cả camera ghi hình cũng đã bị xóa sạch.

Bởi vậy có thể thấy gia thế của Hạng gia không tầm thường, Hạng Thịnh cũng là hậu bối mà Hạng gia coi trọng.

Bây giờ bọn họ một là không có tiền hai là không có thế, hơn nữa Hạ Tuy đã bảo Chu Khải tra cứu trên mạng, biết thời hạn tố tụng của loại vụ án này chỉ có hạng một năm, rõ ràng không có cách đi theo con đường luật pháp, chỉ có thể tạo áp lực từ phương diện khác.

Nhưng sự việc này so với điều kiện của bọn mà nói, chỉ có thể từ từ tính toán.

Hạ Tuy cảm thấy bản thân hiện giờ chỉ cần cố gắng giao thiệp với những người có năng lực ngăn chặn thế lực của Hạng gia, mọi chuyện còn lại chỉ còn là vấn đề thời gian.

Những lời này Hạ Tuy nhưng cũng chỉ nói riêng với già Lý vài câu, bảo ông ấy đừng gấp gáp, sau này chắc chắn sẽ nghĩ cách để đòi lại công bằng cho con trai và con dâu của ông ấy.

Còn Lý Hải Sinh bên này, lúc ấy Hạ Tuy và già Lý chỉ nghĩ Lý Hải Sinh sau khi tỉnh lại cũng không nói gì, không hề đề cập tới chuyện tai nạn xe cộ của cha mẹ hay chuyện Hạng gia, hai người cho rằng cậu ấy còn ít tuổi nên suy nghĩ chưa sâu sắc.

Bây giờ nhìn thấy, làm sao mà suy nghĩ chưa sâu sắc, rõ ràng là đã nghĩ đến rất nhiều.


Hạ Tuy thay đổi sắc mặt mấy lần, nhất thời suy nghĩ bản thân mình còn đang muốn thu cậu nhóc này làm đồ đệ, người này còn chưa thật sự nhập đạo môn mà đã có tâm tư xấu như vậy, sau này sợ rằng sẽ đi theo con đường tà đạo.

Nhưng nhìn đôi mắt bình tĩnh của Lý Hải Sinh, Hạ Tuy lại mềm lòng, cuối cùng thở dài, đi đến trước mặt Lý Hải Sinh đưa tay vỗ vỗ bả vai của thiếu niên, "Do anh và ông nội của cậu không nghĩ tới, cậu đã không còn là trẻ con nữa, có một số việc lẽ ra không nên giấu cậu.

"
Trong mắt của hắn và già Lý, Lý Hải Sinh vẫn là một đứa trẻ, nhưng Lý Hải Sinh đứng trước mặt hắn lại bình tĩnh thân mình thẳng như cây trúc, rõ ràng đã là một thiếu niên có tình cảm, có suy nghĩ, nếu mà ở cổ đại thì đã đến tuổi đính hôn rồi.

Lý Hải Sinh vốn đang nghĩ bản thân sắp sửa bị trách mắng một trận, bởi vì trong khoảng thời gian này ở chung, cậu ta biết Hạ đại ca vô cùng chán ghét hành vi dùng tà thuật hại người, nhưng cảm nhận được sức nặng trên bả vai, Lý Hải Sinh môi giật giật, hốc mắt cũng đỏ lên.

Chật vật đưa tay dụi dụi mắt, Lý Hải Sinh nghiên đầu qua tránh né, nhưng một giây sau đã lén liếc mắt nhìn sắc mặt của Hạ Tuy.

Hạ Tuy thấy thế càng mềm lòng, chậm rãi nói, "Chuyện Hạng Thịnh tôi với ông nội của cậu đều không quên, trước đây chỉ nghĩ không cần để một thiếu niên như cậu bận tâm chuyện nay, cố gắng học tập thật tốt là được, không nghĩ tới ngược lại thiếu chút nữa để cậu đi lên con đường sai trái, là lỗi của tôi.


"
Hạ Tuy tự khiển trách, Lý Hải Sinh lại cảm thấy có chút kích động, cầm lấy tay của Hạ Tuy đang đặt lên vai mình, ngửa đầu nói, "Hạ đại ca không có sai, là tư tưởng của em quá cực đoan, anh không cần nói xin lỗi, anh là đại ân nhân của em và ông nội, là người tốt nhất trên đời.

"
Cho dù vừa rồi Hạ Tuy có trách mắng cậu, cậu cũng không để trong lòng.

Hạ Tuy cười cười, cũng không giấu diếm nữa, kể việc mình và già Lý đã bàn bạc với nhau, "Chờ ngày mai đội trưởng Dương đến tôi sẽ nói với ông ấy, nhưng thời gian tố tụng đã qua rồi.

"
Ngẫm nghĩ, Hạ Tuy cau mày, trên mặt hiếm có xuất hiện một tia chần chờ, cụp mắt nhìn thấy ấn đường Lý Hải Sinh đã bị đâm ra một điểm màu đỏ, Hạ Tuy lúc này mới mở miệng nói,
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi