ĐẠO TRƯỞNG TIÊN SINH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tiểu Uông mang theo Hạ Tuy quan sát tình huống của những “người trùng sinh” đó, rồi đưa những tài liệu cho thể tiết lộ cho Hạ Tuy xem, cuối cùng đến văn phòng của Bố Thoát Nội, xác định việc đi vào trong mơ là không thể trì hoãn nữa, buổi tối liền tiến hành.

Những nhân viên kỹ thuật bên Bố Thoát Nội đã nghiên cứu ra phương pháp để đi vào giấc mơ, đó là một chiếc mũ có thể khống chế tần số sóng não của con người, Hạ Tuy cũng biết một chút nguyên lí hoạt động của loại mũ này, đưa cho Tiểu Uông một lá bùa Truy hồn, còn đưa thêm một viên hạt gỗ đào có khắc Thanh hồn trận, "Nhớ phải đeo cái này, sau khi đi vào rồi có thể duy trì tinh thần tỉnh táo, còn bùa Truy hồn có thể giúp tôi tìm được anh.

"
Địa điểm xảy ra cốt truyện của cảnh trong mơ là ở một nơi thuộc Hải Thành, Hạ Tuy và Tiểu Uông không cần lo lắng nơi hai người xuất hiện cách nhau quá xa, những vẫn phải hẹn trước địa điểm và thời gian gặp mặt, bảo đảm lúc hai người đi vào giấc mơ sẽ nhanh chóng tìm được đồng đội thật sự.

Tiểu Uông là tinh anh của Cục an ninh quốc gia, chắc chắn không có chuyện đi đến một nơi khác ngủ để đi vào giấc mơ, hơn nữa bên viện nghiên cứu cũng cần lúc Tiểu Uông ngủ tiến hành quan sát theo dõi, thế giới trong mơ này tuy rằng tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với xã hội hiện thực, nhưng đó cũng là một cơ hội hiếm có để nghiên cứu.

Là con người thì đều có lòng tham, bây giờ không biết có bao nhiêu người đang để ý nhìn chằm chằm Hạ Tuy, đặc biệt là những người có một chút hiểu biết về vụ án ở nhà xưởng bỏ hoang và vụ ở biệt thự phía Đông, thậm chí có người còn ám chỉ muốn mang Hạ Tuy đến phòng nghiên cứu dưới tầng hầm để làm nghiên cứu, thành lập một phân tổ nhỏ chuyên nghiên cứu lực lượng thần bí, hy vọng có thể nghiên cứu ra lực lượng thần bí mang lại lợi ích cho mình.


Đương nhiên, những ý tưởng này vừa nêu ra đã bị những sếp lớn phía trên phủ quyết, những người có thể ngồi ở vị trí cao như vậy, tất nhiên không một ai ngu ngốc, những người này lại còn nắm rõ vụ việc Hạ Tuy xử lí những vụ án đó như thế nào, đối với việc Hạ Tuy có bản lĩnh giao tiếp với quỷ thần, đương nhiên sẽ không dám có ý tưởng điên rồ như vậy.

Không nói nói đến việc vì quốc gia mà giữ gìn người có năng lực đối kháng với yêu ma, lỡ mà ngày nào đó bản thân mình cũng gặp phải những việc kia, đến lúc đó cũng cần phải có những người như vậy giúp đỡ.

Tuy rằng xã hội bây giờ không phải không có những đại sư nổi tiếng, có đủ mọi chiêu trò lừa bịp che mắt được cả những quan chức cấp cao, nhưng người có thể thi triển võ công lại biết lập trận pháp thì cơ bản chưa thấy.

Trước kia mọi người nghĩ rằng những đại sư đó có điều gì kiêng dè nên làm việc gì cũng vô cùng thần bí, nói ra chuyện gì cũng là lập lờ nước đôi, bằng không chính là tiết lộ thiên cơ.

Nhưng bây giờ mọi người lại nhìn thấy khả năng của Hạ đại sư, khiến cho bọn họ càng thêm nghi ngờ những người gọi là đại sư lúc trước.

Những suy nghĩ quanh co trong lòng các chính khách đó Hạ Tuy không thể hiểu được, mà dù biết cũng không quan tâm, mặc dù bản thân có nghèo một chút, nhưng mà đối với những âm mưu này nọ, Hạ Tuy vẫn có thể tự tin vào bản lĩnh của mình.

Sau khi thương lượng xong với Tiểu Uông chuyện đi vào giấc mơ, Hạ Tuy trở về văn phòng, Hạ Dạ sau khi về đến nhà đã vô cùng bất mãn bay ra ngồi lên đầu Hạ Tuy, "Từ tối hôm qua xung quanh nhà chúng ta đã có thêm bảy người, bây giờ lại có thêm sáu người nữa, có muốn tôi ăn bọn họ luôn hay không?"
Thật sự là dối trá, một bên thì đến nhờ tên mập chết tiệt nhà nó nhờ giúp đỡ, một bên lại lo lắng phái người theo dõi.

Sau buổi tâm sự ngắn ngủi đêm đó, Hạ Dạ đã triệt để giác ngộ rằng Hạ Tuy rất dễ tha thứ cho nó, buổi sáng lúc thức dậy đã thử thăm dò bò lên đỉnh đầu của Hạ Tuy, xác định Hạ Tuy vẫn theo lẽ thường mặc quần áo rửa mặt, Hạ Dạ lập tức triệt để đem đỉnh đầu của Hạ Tuy xem như ngai vàng của mình vừa chiếm được.

Đối với tính tình trẻ con của Hạ Dạ, Hạ Tuy không để ý nên vẫn khoang dung, nếu đã chia sẻ dòng họ của mình, thì cũng nên xem tên tiểu quỷ này như là con cháu.


Nói đến tuổi, Hạ Dạ bây giờ vẫn còn là một đứa bé chưa tròn một tuổi, đứa bé này có thể không khóc không la thì đã tốt lắm rồi.

Hạ Tuy ngược lại không có tức giận, lúc đi qua cửa còn khẽ khom người, miễn cho đầu của tên tiểu quỷ đụng phải khung cửa —— tuy rằng cho dù đụng trúng thì Hạ Dạ cũng có thể hư hóa để bảo vệ mình.

"Bọn họ theo dõi cũng xem như là bảo vệ, như vậy cũng rất tốt mà.

"
Hạ Tuy gặp bọn người Hạ Đông ở phòng làm việc chào hỏi một chút xong đi về phòng thu dọn một số đồ vật mình vẫn thường dùng tới.

Sau khi đi vào giấc mơ, thế giới trong mơ kia chắc chắn sẽ chịu sự khống chế của người đang sở hữu cây bút thần, nếu ở trong mơ tìm la bàn hay kiếm gỗ đào hiển nhiên là điều không thể.

May nhờ lần này Hạ Dạ vô cùng tích cực muốn đi theo, đừng xem thường Hạ Dạ nhỏ xíu như vậy, trong bụng lại có hố đen như một không gian khác, có thể gởi đồ vào đó trong thời gian ngắn.

Những đồ vật Hạ Tuy cần dùng thì lấy giấy dầu bọc lại thật kỹ, sau đó dán bên ngoài mấy lá âm phù.

Không gian trong bụng Hạ Dạ có đám sương mù có tính ăn mòn rất cao, để tránh việc để đồ vật vào quá lâu bị Hạ Dạ tiêu hóa hết, đầu tiên Hạ Tuy chuẩn bị âm phù, coi như tạm thời thỏa mãn cái dạ dày của Hạ Dạ, để tốc độ tiêu hóa có thể chậm lại một chút.

Buổi chiều đội trưởng Dương có đến một chuyến, ông cũng đã nghe nói có người đến tìm Hạ Tuy làm nhiệm vụ, sau khi hút hết nửa bao thuốc vẫn thấy không yên tâm nên đã ở lại đây.

Đội trưởng Dương biết nhiệm vụ lần này hẳn là mang tính bảo mật rất cao, việc ông đến đây rất có thể cũng đã bị người ta theo dõi, nhưng mà không đến gặp Hạ Tuy ông lại không yên lòng.


Vừa vặn lần này đội trưởng Dương qua đây là do ý đề xuất lúc trước ông xin cấp trên đã được phê chuẩn, đi một chuyến qua đây cũng xem như danh chính ngôn thuận.

"Sau này Phòng hỗ trợ xã hội có thể cung cấp những loại bùa có thể dùng hằng ngày, chính là những loại sau khi uống vào có thể bổ sung làm tinh thần tỉnh táo, bùa bình an thì mỗi người phát một cái là được, nhưng mà cũng không thể phát trực tiếp như vậy, cho nên cấp trên đề xuất có thể làm thành huy chương gì gì đó, những loại khác thì tạm thời không cần, làm nhiều quá thì lại trở thành mê tín dị đoan, dù sao bình thường chúng tôi không phải lúc nào cũng tiếp xúc với những thứ kia.

"
Đội trưởng Dương đi vào văn phòng riêng của Hạ Tuy, cửa sổ văn phòng đang mở, người bên ngoài có thể vừa vặn nhìn thấy nhất cử nhất động của bọn họ.

Hạ Tuy gật đầu đồng ý, đội trưởng Dương lấy một phong bì đẩy qua, "Đây là do trong cục vừa thưởng nóng, phần của già Lý và Hạ Đông vừa rồi ở dưới lầu tôi đã đưa cho bọn họ.

"
Hạ Tuy nhìn phong bì có độ dày rất khả quan, biết khẳng định là nhờ có đội trưởng Dương giúp đỡ, "Cám ơn, một lát nữa trực tiếp đưa cho già Lý đi, bây giờ ông ấy còn kiêm luôn chức kế toán của văn phòng rồi.

"
Điều này làm người ta cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng cũng không có cách nào khác, văn phòng vừa thành lập chưa đến nửa tháng, tính cả trưởng phòng như Hạ Tuy, trong trong ngoài ngoài cũng chỉ có ba người, còn có
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi