ĐÁT KỶ KHÔNG PHẢI HỌA QUỐC YÊU PHI



Hôm nay Tô Đát ngủ rất sớm, đại khái vì buổi chiều chơi đùa với Hồ Hỉ Mị quá sức, cho nên không còn tinh lực.

Lúc Đế Tân tới, cũng không đánh thức nàng.

“Đại vương, ngài muốn ngủ lại ở chỗ này sao?”
Trong lòng Nhã Cách muốn không cần gọi Tô Đát, rốt cuộc Đại vương tới, không thể chỉ đơn thuần là đến đây ngủ một giấc.

“Nô tỳ đi đánh thức nương nương?”
Nhã Cách thử hỏi, rốt cuộc nàng đoán không chuẩn tâm tư của Đế Tân.

“Không cần, ngươi đi xuống đi, cô tự mình đi vào.


Đế Tân không đành lòng đánh thức Tô Đát, bởi vậy không tính gọi nàng dậy, Tô Đát tỉnh, ngược lại sẽ cảm thấy không được tự nhiên.

“Vâng, nô tỳ lui xuống trước.


Tuy rằng Nhã Cách không biết vì sao Đế Tân phải làm như vậy, nhưng vẫn nghe lời lui xuống.

Sau khi Đế Tân rửa mặt, bò lên trên giường Tô Đát.

Đại khái đã trở thành thói quen, Đế Tân mới vừa lên giường, Tô Đát tự giác lăn vào trong lòng ngực hắn.

Đế Tân nương theo ánh trăng, nhìn mỹ nhân trong lòng ngực, không khỏi cười cười.

Còn tốt, lúc này hắn đã bắt được nàng.


Trong lúc Tô Đát nửa tỉnh nửa mê, cảm giác thấy dưới tay có vật lạ lạ, xúc cảm còn rất không tồi, thuận tay bắt lấy một chút.

Từ trước đến nay Đế Tân tỉnh sớm, hôm nay muốn trộm lười, không nghĩ tới thế nhưng đụng phải chuyện mỹ nhân chơi lưu manh với mình.

Hắn nhìn myz nhân sắc mặt hồng nhuận trong lòng ngực, không nhịn được nổi lên ý xấu.

Nếu mỹ nhân tỉnh lại, phát hiện đồ vật mình bắt trong tay, có thể thẹn thùng đến mặt đỏ hay không.

Tuy rằng có chút tra tấn, nhưng Đế Tân vẫn nhắm mắt lại, làm bộ còn chưa tỉnh.

Đồng hồ sinh học của Tô Đát rất đúng giờ, không đợi Nhã Cách tới gọi, nàng đã tỉnh.

Chỉ là hôm nay, nàng cảm thấy có chút không giống bình thường.

Đầu nàng còn chưa có thanh tỉnh, tay mơ hồ bắt lấy một vật động vài cái.

Cái này làm Đế Tân có chút không chịu nổi, thậm chí hắn cảm thấy bản thân không có việc gì đi chịu tội.

Nhưng cũng may Tô Đát rất nhanh đã thanh tỉnh lại, không để Đế Tân bị tiếp tục chịu tra tấn.

Lúc Tô Đát mở hai mắt, thấy được cái cằm kiên nghị, khuôn mặt anh tuấn, giật mình khi thấy Đế Tân.

Đế Tân ngủ lại nhưng chưa bao giờ chờ nàng tỉnh lại, đây vẫn là lần đầu tiên.

Lúc này Tô Đát mới ý thức được thứ mà tay mình vừa mới bắt được, mặt nàng bạo hồng, vội vàng buông tay ra.

Tô Đát: QAQ Móng vuốt hồ ly của ta không sạch sẽ.


Đế Tân đợi một hồi lâu, cũng không thấy Tô Đát có phản ứng, trong lòng hắn hơi sốt ruột.

Mà Tô Đát lúc này còn đang nhìn moang vuốt hồ ly của mình xuất thần.

Làm sao bây giờ? Móng vuốt hồ ly của nàng không sạch sẽ, hiện tại đi mua phấn thơm còn kịp không? Nàng không chỉ bắt lấy, còn động, động……
“Mỹ nhân, làm sao vậy? Có phải gặp cô rất vui vẻ hay không?”
Đế Tân chờ không nổi, chỉ có thể tự lên tiếng.

Nhưng hiện tại Tô Đát đã bị hiện thực đánh sâu vào, thần chí không rõ, căn bản không kịp phản ứng, Đế Tân cố ý.

“Đại…… Đại vương…… Ngài tỉnh từ lúc nào?”
Tô Đát chưng ra khuôn mặt cười còn khó coi hơn khóc, mặt hồ ly của nàng đều bị ném mất, chỉ hy vọng Đế Tân không biết chuyện này.

Trên thực tế, Đế Tân không chỉ biết, còn rất hưởng thụ.

“A, vừa rồi mới tỉnh, mỹ nhân làm sao vậy? Cô tỉnh không đúng lúc sao?”
Đế Tân nhướng mày, hắn nhìn khuôn mặt nhỏ của mỹ nhân đỏ lên, cong môi hỏi.

Đương nhiên Đế Tân biết Tô Đát ngượng ngùng, hắn rất chờ mong phản ứng của Tô Đát, hắn biết Tô Đát sẽ thẹn thùng, nhưng không nghĩ sẽ dọa người thành như vậy.

Tuy rằng đúng là hắn rất hùng tráng uy vũ, nhưng bọn họ đã là phu thê, chung quy vẫn phải hành lễ Chu Công, thế mà hiện giờ mỹ nhân sợ hắn, vậy làm sao cho phải?!
Đế Tân hạ quyết tâm, về sau phải ở lại nơi này của mỹ nhân, để mỹ nhân quen thuộc với hắn.

“Không có, không có, Đại vương tỉnh rất đúng lúc.



Tô Đát vội vàng xua tay, trong lòng âm thầm may mắn, Đế Tân không thấy nàng chơi lưu manh.

“Đại vương muốn rời giường sao?”
Gương mặt Tô Đát còn mang theo sắc đỏ, nhìn nàng phá lệ kiều diễm, không biết còn tưởng rằng Đế Tân trải qua một đêm tốt đấy.

Đế Tân cũng có chút dao động, hắn vươn cánh dài ôm Tô Đát vào lòng ngực mình.

“Còn sớm, mỹ nhân nằm cùng cô thêm chút nữa.


Tô Đát bị Đế Tân ôm lấy, dựa vào ngực hắn, nhiệt độ trên má không những không giảm còn tăng lên, làm tai nàng cũng trở nên nóng bỏng.

“Đại vương, mọi ngày rời giường rất sớm, hôm nay muộn thế này không sao chứ?”
Tô Đát không hiểu chuyện trên triều, nhưng vì không muốn tồn vong cùng Đại Thương, nàng luôn khuyên nhủ Đế Tân cần chính yêu dân, không thể ham mê tửu sắc.

“Không đáng ngại, hôm nay nghỉ ngơi, Á phụ cũng ở lại vương cung, khó có khi Á phụ được nghỉ ngơi một lần, đợi lát nữa chúng ta mới rời giường, tránh trong lòng ông thấy bất an.


Đế Tân nằm ở trên giường, ôm lấy Tô Đát, trong lòng không ngăn được vui mừng.

Hắn biết mỹ nhân quan tâm mình, nàng nhất định là rất thích mình.

“Á phụ tuổi càng lớn càng nặng quy củ, ngược lại không thân cận với ta như khi còn bé.


Lúc Đế Tân nói lời này, trong giọng nói cất giấu oán trách không dễ thấy, nếu Á phụ không như thế, hắn cũng sẽ không đa nghi.

“Tỷ Can hoàng thúc cũng là vì làm gương tốt cho quần thần, Đai vương là quốc gia chi chủ, nếu ai cũng muốn có quan hệ với Đại vương, vậy thì uy nghiêm của Đại vương ở đâu, Tỷ Can hoàng thúc là Á phụ của Đại vương, cũng không có ưu thế đặc biệt gì, vậy thì đương nhiên các đại thần cũng sẽ kính trọng Đại vương, Đại vương không nên hiểu lầm Tỷ Can hoàng thúc, cô phụ một mảnh tâm ý của Tỷ Can hoàng thúc.


Tô Đát ôn thanh khuyên nhủ, ở đời sau thanh danh của Tỷ Can không thể nói không tốt, mà nghe ngữ khí của Đế Tân thì quan hệ của hắn và Tỷ Can kỳ thật là rất tốt.

“Cô cũng biết Á phụ là muốn tốt cho cô, nhưng chúng ta là người một nhà, Á phụ cũng không cần trọng quy củ như vậy.



Lúc này tính tình Đế Tân như một đứa trẻ, luôn muốn người lớn phải theo hắn tất cả mọi chuyện.

“Mỹ nhân, khẳng định Á phụ cũng hy vọng nghe nàng gọi ông là Á phụ, rốt cuộc cô thích nàng như vậy, Á phụ cũng cảm thấy nàng rất tốt.


Bây giờ Đế Tân thật sự giống một người trượng phu, mà không phải vua một nước.

“Đại vương, thiếp thân cho rằng xưng hô thân cận như vậy, không thích hợp để thiếp thân gọi, càng thích hợp với Vương Hậu nương nương hơn.


Tô Đát rũ mắt, nàng vẫn luôn coi Đế Tân là một cấp trên, nhưng Đế Tân luôn quên mất thân phận của nàng.


“Mỹ nhân nàng còn chưa phải là Vương Hậu của cô.


Đế Tân nói rất tự nhiên, rất nhanh hắn đã ý thức được, hiện tại mỹ nhân còn chưa phải là Vương Hậu của hắn.

“Mỹ nhân, ở trong lòng cô nàng đã sớm là Vương Hậu của cô, cô chỉ là muốn chờ một ngày lành nghênh thú mỹ nhân.


Đế Tân nghĩ, lúc này đây hắn không thể cho mỹ nhân một cái danh hiệu qua loa, hắn muốn để Tô Đát vẻ vang ngồi lên vị trí Vương Hậu.

“Đại vương, không cần, tâm ý của Đại vương thiếp thân đã cảm nhận được, thiếp thân cảm thấy đây là chuyện hai người của Đại vương và thiếp thân, không cần kinh động đến người khác, thiếp thân cũng không thích hưng sư động chúng.


Tô Đát vội vàng cự tuyệt, nàng chỉ nghĩ thoát khỏi thời điểm khi Phong Thần.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi