ĐÁT KỶ KHÔNG PHẢI HỌA QUỐC YÊU PHI



Cơ Phát biết bản thân đã không giấu được, nhưng hiện tại hắn càng để ý vì sao Quý Nhi thay đổi nhiều như vậy, thậm chí biết bí mật của hắn ta.

Quý Nhi tuyệt đối có vấn đề!
Cơ Phát nhíu mày, nếu hắn ta có thể cướp lấy thân thể Quý Nhi, vậy thân thể Quý Nhi có pải cũng đã bị cướp hay không.

Rốt cuộc trong khoảng thời gian ngắn, tính tình thay đổi lớn là hơi không có khả năng.

Lúc trước hắn bị Khuynh Nguyệt bắt đi, Quý Nhi cũng ở lúc đó bị mang đi hay không?
“Phụ thân, ta không biết ngài đang nói cái gì, có phải Quý Nhi nói gì với ngài hay không? Nhưng nhi tử cũng vừa hỏi, tính tình Quý Nhi vốn hướng nội, căn bản không thích nói chuyện, hiện giờ sao mồm miệng trở nên lanh lợi như thế?”
Cơ Phát nheo hai mắt lại, hắn ta cũng không để ý bị phát hiện hay không, chỉ cần hắn ta không thừa nhận, Cơ Xương biết thì như thế nào?
Chỉ là Quý Nhi, thật sự kỳ quặc, Cơ Phát không chịu cứ buông tha hắn như vậy.

“Lời này của thúc thúc, nếu ta vẫn luôn không nói tốt, ta đây sớm đã chết ở bên ngoài, nói không chừng tròng mắt, đầu lưỡi cũng bị rút, sao có khả năng tìm được tổ phụ?”
Lời này Quý Nhi nói không tồi, nhưng không hợp lý.

Cơ Phát không tin lý do thoái thác của hắn, nhưng Cơ Phát cũng không muốn nghe tiếp.

“Bá Ấp Khảo, ta đang nói là chuyện ngươi hạ độc ta, mà ngươi lại nắm Quý Nhi không bỏ, vẫn chưa phủ nhận chuyện hạ độc.


Cơ Xương vỗ bàn một cái, ông ta không biết rốt cuộc Bá Ấp Khảo hạ dược gì, nhưng không thể nghi ngờ không phải trí mạng.

“Đúng vậy, rốt cuộc phụ thân ngài cũng già rồi, nên an hưởng lúc tuổi già.



Nếu đã tới bước này, Cơ Phát cũng không giả bộ tiếp, dù sao hiện tại hắn ta đã nắm quyền không hề nhỏ.

Gần đây Cơ Phát cũng nắm giữ không ít lực lượng, đối phó với Cơ Xương và một đứa trẻ vẫn dư dả.

“Nếu phụ thân ngài an phận một chút, ta cũng không ngại để ngài hưởng thụ nhiều hơn mấy ngày, nhưng hiện tại ngài đã phát hiện, vậy không thể trách lòng ta tàn nhẫn.


Cơ Phát hơi cong môi, chỉ là giết cha thôi, bào đệ hắn ta cũng đã giết, còn có cái gì để cố kỵ.

“Ngươi cho rằng ta gọi ngươi tới, sẽ không có chuẩn bị gì sao?”
Cơ Xương cam chịu để nhi tử ở dưới mí mắt ông ta phát triển thế lực của bản thân, nhưng lại không phải hạ xuống quyền lực.

“Đương nhiên phụ thân có chuẩn bị, chẳng qua người phụ thân gọi sẽ tới kịp sao?”
Ngược lại Cơ Phát cũng không giả bộ nữa, hắn ta kéo ghế dựa qua bên cạnh, ngồi xuống.

Đầu ngón tay Cơ Phát có ánh sáng đỏ sậm vòng quanh, Cơ Xương không nhìn ra, nhưng Quý Nhi nhận được rõ ràng, đây là một bộ phận lực lượng hắn ta đã dung hợp.

Trong lòng Quý Nhi dâng lên cảnh giác, hiện tại hắn trói gà không chặt, căn bản không phải đối thủ của Bá Ấp Khảo.

“Tổ phụ, mau gọi người tới, hắn muốn giết ngươi.


Quý Nhi vội vàng mở miệng, sợ mình nói chậm, mạng nhỏ của hắn sẽ không giữ nổi, khó khăn sống sót, hắn cũng không thể đem bản thân đi tìm đường chết.


“Như thế nào? Hôm nay ta ngồi ở chỗ này, xem ông ta có thể là gì?”
Cơ Xương không tin tà, tuy rằng ông ta tán thành Bá Ấp Khảo tâm tàn nhẫn, nhưng ông ta không cho rằng Bá Ấp Khảo có bổn sự này.

Trong lòng Quý Nhi tức giận trong lòng Cơ Xương không biết tính toán, nhưng hắn lại không dám nói thẳng, hắn còn muốn Cơ Xương làm chỗ dựa, nhưng Cơ Xương không có tâm cảnh giác, cũng rất có khả năng hắn và Cơ Xương chết ở trong tay Bá Ấp Khảo.

“Ngươi nhắc nhở ông ta, ông ta cũng sẽ không tin tưởng, ngươi xem, kỳ thật ông ta là bảo thủ như vậy, căn bản ông ta không tín nhiệm người nào, chỉ tin tưởng bản thân mình, nếu ngươi không nói cho ông ta, vĩnh viễn ông ta sẽ không phát hiện nhi tử ông ta yêu thương nhất đã bị thay đổi.


Cơ Phát cười nhạo một tiếng, căn bản hắn ta không nhìn Cơ Xương, rốt cuộc người phụ thân này cũng không đủ mưu lược, chỉ nghĩ khẩn cầu trời cao phù hộ.

Đánh giặc liền đánh giặc, lại vẫn muốn bái trời xanh mới xuất binh, đây là chỗ hắn ta chướng mắt Cơ Xương nhất.

“Nghiệp chướng, lúc trước ta thật không nên giữ ngươi lại, nên bóp chết ngươi mới tốt, miễn hiện tại để ngươi tới tìm ta đòi nợ.


Rốt cuộc Cơ Xương cũng không nhịn được chửi ầm lên, ông ta là văn nhân, tính cách cũng ôn hòa, mặc dù khó thở, cũng chỉ có thể mắng một câu nghiệp chướng.

“Nghiệp chướng? Ta nghiệp chướng, vậy ngươi là cái gì?”
Cơ Phát hơi hơi gợi môi, “Chính ngươi đã làm ra chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng còn không rõ ràng lắm sao? Ngươi cho rằng ta không biết, ngươi vì cái gì giỏi về bói toán như vậy sao, ngươi đã lấy cái gì đổi, ngươi có trăm tử, lại không thấy trăm tử, những huynh đệ khác mẫu của ta đâu?”
Cơ Xương nghe hắn ta nói như vậy, mí mắt nhảy dựng, ông ta cho rằng bản thân giấu thiên y vô phùng, rốt cuộc làm con vợ cả, tất nhiên bọn họ không muốn thấy những con vợ lẽ đó, mà tính tình của Thái Tự phu nhân rộng lương, những không sẽ không thích.

“Ta là phụ thân của ngươi, ta nên làm thế nào không cần ngươi tới dạy, huống chi ta cũng vì mẫu thân ngươi, không muốn chọc nàng thương tâm.



Cơ Xương hơi chột dạ, nhưng trong lòng ông ta lại tự thuyết phục bản thân, ông ta chỉ không muốn chọc nguyên phối phu nhân khổ sở, lúc này mới ra hạ sách, rốt cuộc không chỉ an bài tốt những con vợ lẽ đó, còn làm ông ta như hổ thêm cánh.

“Mẫu thân ngươi không muốn nhìn thấy những hài tử đó, ta có thể làm sao bây giờ?”
Cơ Xương tại đà khẳng định, “Huống chi, ta làm như vậy, bọn họ còn được lợi, hầu hạ tiên nhân có cái gì không tốt, bọn họ còn có thể học được bản lĩnh!”
“A, ngươi luôn tìm lí do đường hoàng như vậy, nếu ngươi thật sự sợ mẫu thân tức giận, sẽ không tìm nhiều nữ nhân như vậy, ngươi đem con vợ lẽ cho những người gọi là thần minh đó, cũng chỉ là thỏa mãn dục vọng của bản thân thôi.


Cơ Phát hận Cơ Xương, những thần minh dó cũng từng lựa chọn hắn ta, hắn ta vẫn luôn biết, chỉ là mẫu thân không chịu thỏa hiệp.

Đại nhi tử là thịt đầu quả tim của Thái Tự phu nhân, cũng giống như tiểu nhi Cơ Phát là người nối nghiệp Cơ Xương nhìn trúng.

“Cho nên ngươi chính là vì lí do buồn cười như vậy mà giết ta? Bá Ấp Khảo, ngươi cũng không phải người thiện lương, ngươi cũng không thích những con vợ lẽ đó.


Cơ Xương cười, ông ta bình tĩnh lại, lại trở về làm Tây Kỳ chi chủ.

“Đương nhiên không chỉ là lý do này, bọn họ còn không đáng đẻ ta động thủ, ta chỉ là…… Đơn thuần muốn tiếp nhận Tây Kỳ từ trong tay ngươi.


Cơ Phát vung tay lên, tháo bỏ kết giới quanh Cơ Xương và Quý Nhi xuống.

“Ngày này, ta đã nghĩ lâu lắm, ta vốn nghĩ sẽ cho ngươi một ít thời gian, nhưng quấy rầy kế hoạch của ta, ta đây cũng chỉ có thể đưa ngươi lên đường.

Nhưng ngươi cũng chớ trách ta, muốn trạc thì trách Quý Nhi trong mắt ngươi, Khuynh Nguyệt trong mắt ta.



Khóe miệng Cơ Phát hơi câu lên, vẻ mặt hắn ta vô cùng sung sướng, nhưng ở trong mắt Khuynh Nguyệt, lại mang theo máu.

“Trách ta? Đây là hai cha con các ngươi mua dây buộc mình! Nếu không phải các ngươi, sao ta có thể rơi xuống tình trạng như thế?”
Khuynh Nguyệt cười lạnh một tiếng, nếu không phải Cơ Xương cố ý để Bá Ấp Khảo cưới nàng ta, cố ý an bài nàng ta gặp Bá Ấp Khảo, ở lúc nàng ta có thai nhận lời, chỉ cần nàng ta sinh hạ nhi tử, phu nhân của Bá Ấp Khảo chính là nàng ta, sao nàng ta có thể từng bước một hãm sâu trong đó.

“Ta trở về chính là muốn tìm các ngươi báo thù, không nghĩ tới các ngươi lại để ta xem được trò hay, phụ tử tương tàn, cũng thật thú vị a.


Khuynh Nguyệt vỗ đùi, phá lên cười, nàng ta thật sự không nghĩ tới, Cơ Xương một bộ ra vẻ đạo mạo, cuối cùng sẽ chết ở trong tay đại nhi tử của mình.

“Ta cho dù chết, cũng không lỗ vốn.


Khi Khuynh Nguyệt nhìn thấy Bá Ấp Khảo, đã không nắm chắc, có người giúp Bá Ấp Khảo, cho nên hắn ta mới có thể dung hợp cùng thân thể của Cơ Phát nhanh như vậy, người đã nắm giữ lực lượng cướp từ nàng ta.

“Vậy ngươi đi tìm chết đi.


Sắc mặt Cơ Phát âm trầm, hắn ta không muốn đêm dài lắm mộng.

Khuynh Nguyệt cũng không dễ dàng thúc thủ chịu trói, dọc đừng đi nàng ta giết không ít người, làm phong phú bản thân.

Sau một trận huyết quang, trong nhà chỉ còn một người.

“Ha hả, đấu với ta, các ngươi vẫn thiếu chút hỏa hậu nữa.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi