ĐẦU GẤU CỦA LÒNG EM


Huyết áp cha Thích Vy lập tức tăng vọt trước lời chửi xéo của Khưu Dĩnh Ninh, ông trừng mắt lườm Thích Vy cảnh cáo, lời ông ta từng nói hầu như không trật đi chút nào.

Mà Thích Vy ngay lúc này, kinh ngạc đến mức sững sờ, không dám tin một thực tập sinh nhỏ như Khưu Dĩnh Ninh lại dám móc mỉa viện trưởng nơi anh làm việc.

Mộc Tịnh Kỳ lén kéo áo Khưu Dĩnh Ninh dưới gầm bàn, sợ anh không khống chế lỡ lời nói ra điều không hay.

Giáo sư Hà im lặng nãy giờ, nhận thấy bầu không khí có phần trở nên không hay liền chủ động mở lời hòa giải: “Tính tình Dĩnh Ninh trước nay vốn thẳng thắn, có lẽ vì không muốn Tịnh Kỳ hiểu lầm nên mới...!có những lời như vậy.”
Lời giáo sư Hà vừa dứt, Khưu Dĩnh Ninh đã khiến bầu không khí đang nặng nề thêm phần khó thở, anh thản thiên tiếp lời: “Cảm ơn giáo sư đã hiểu cho em.

Phải, tính tình của em chính là thẳng thắn như vậy, kẻ gây ra chuyện không đâu, lại còn muốn phá chuyện tình cảm của em, em nhất định không nhịn.


Nhưng vì trước mặt cha kẻ gây chuyện, em cũng không thể mắng cha mẹ cô ta không biết dạy con.”1
Ai nấy nghe thấy cũng đồng loạt lấy hơi lên, Mộc Tịnh Kỳ lo mọi chuyện đi quá xa đành phải lay tay Khưu Dĩnh Ninh mạnh hơi.

Anh không những không chịu nhường nhịn, còn đan năm ngón tay mình vào tay cô giữ chặt, tiếp tục hướng về cha con Thích Vy đang xanh mặt mà công kích.

“Xin lỗi viện trưởng, hình như tôi vừa nói những lời quá đáng, nhưng nếu trong trường hợp của tôi có lẽ viện trưởng sẽ hiểu.

Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện ra kẻ thứ ba khiến vợ viện trưởng nghĩ ngợi bất an, nếu như viện trưởng thật lòng yêu vợ cũng sẽ hành xử như tôi.”
Ý tứ của Khưu Dĩnh Ninh rất rõ, nếu cha Thích Vy không có ý định ngăn cản con gái mình phá hoại tình cảm người khác, thì cũng đồng nghĩa với việc ông ta chấp nhận trường hợp có người thứ ba xen vào hôn nhân của mình và vợ.

Cũng tức là ông không thật lòng yêu vợ và có tư tưởng ngoại tình.

Sắc mặt Thích Vy biến đổi vô cùng kỳ diệu, hết xanh lại đỏ, từ đỏ lại chuyển sang đen, hai mắt cứ trợn trừng lên giận dữ nhưng không cách nào phản bác được.

Trong trụ sở, cha Thích Vy là người được kính nể nhất, cô ta vĩnh viễn không ngờ sẽ có một ngày ông bị một thực tập sinh mới vào đá xéo đá thẳng không ngừng.1
Bị kẹt giữa, giáo sư Hà toát cả mồ hôi trước tình cảnh hiện tại, bênh vực một bên sẽ mất lòng bên còn lại, đáng nói nhất ông lại chính là người làm cầu nối giữa hai bên từ đầu.1
Giáo sư Hà lau mồ hôi, cố tìm cách làm hạ sự căng thẳng giữa đôi bên: “Chuyện tình cảm nên bình tĩnh nói rõ, không nên làm ảnh hưởng đến công việc và các mối quan hệ xung quanh.


Dĩnh Ninh nghĩ cho bạn gái cũng như chúng ta nghĩ cho sự nghiệp, mỗi người có lý do riêng không thể áp đặt.

Còn về Thích Vy có lẽ vẫn còn trẻ con, trải đời chưa nhiều nên mới có những chuyện không nên xảy ra.

Thay vì khiến mọi thứ trở nên phức tạp, chúng ta cứ tìm cách dĩ hòa vi quý hai bên, được không?”
Cha Thích Vy không phải là người không biết lý lẽ, hậu quả hiện tại đều do con gái cưng ông gây nên, vì vậy người làm cha như ông không thể biết sai còn cố chấp, cũng không thể trách Khưu Dĩnh Ninh không nể mặt mình.

Nhưng đã lỡ phóng lao phải theo lao, tranh luận không lại Khưu Dĩnh Ninh, cha Thích Vy chỉ còn cách xuống nước ngỏ ý nài nỉ: “Về Thích Vy tôi nhất định dạy dỗ lại nó, nhưng tôi hy vọng em trước mặt mọi người trong trụ sở có thể giữ lại cho nó chút mặt mũi, chuyện xảy ra sáng nay...!em...!có thể giả vờ với mọi người là đùa giỡn...”
“Xin lỗi viện trưởng.” Khưu Dĩnh Ninh không đợi ông nói hết đã cắt ngang, thái độ lạnh lùng vẫn giữ nguyên từ đầu đến cuối, dứt khoát gạt bỏ ý định của ông: “Tôi không nói dối, bạn gái tôi cũng sẽ không cho phép về điều này.

Tôi và con gái viện trưởng không quen không biết, hà cớ gì tôi phải vì cô ta làm bạn gái tôi buồn?”1

Khưu Dĩnh Ninh buông dao nĩa đang cắt thịt xuống bàn, vừa dùng khăn ướt lau tay vừa khẳng định tuyên bố: “So với vị trí thực tập sinh ở trụ sở của viện trưởng, bạn gái tôi tuyệt đối quan trọng hơn.”
Dứt lời, Khưu Dĩnh Ninh không cho ai phản bác hay giải thích đã nắm tay Mộc Tịnh Kỳ kéo cô đứng dậy, cầm theo ba lô của mình và túi của cô mang vào một bên vai.

Trong khi cha Thích Vy và giáo sư Hà đều hoảng hốt bật dậy muốn giữ người thì Thích Vy lại tỏ ra khinh thường, cao ngạo thách thức: “Đừng tưởng bản thân tài giỏi thì xem người khác không ra gì.

Để tôi chống mắt lên xem, hai người ở bên nhau được bao lâu.”
Khưu Dĩnh Ninh vừa định bước ra khỏi chỗ liền dừng bước, anh xoay đầu nhìn qua Thích Vy đang ngồi khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào ghế với bộ dạng kiêu ngạo.

Tay vẫn nắm chặt lấy tay Mộc Tịnh Kỳ, Khưu Dĩnh Ninh mặc kệ đang ở tình huống gì hay ở trước mặt ai, anh cố tình lên tiếng trả lời thật tròn vành rõ chữ: “Tôi và bạn gái tôi có thể ở bên nhau bao lâu, thì cả đời này chỉ có cô ấy mới có tư cách cởi được quần lót của tôi.”1.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi