ĐẤU LA CHI LĂNG THANH


Shrek đoàn người tiến về phía trước.

Nhưng đi chưa được mấy bước đã có phiền toái.
"Đứng lại, các ngươi là ai?" Mười tên Hồn Sư ước chừng 18,19 tuổi đứng chắn đường đi, mặc dù cũng không có phóng xuất Võ Hồn nhưng nhìn trang phục màu vàng trên người cũng có thể nhìn ra bọn họ đều là đệ tử của Thiên Đấu hoàng gia học viện.
Flander dương dương nói, "Chúng ta là Shrek học viện, chiếu theo lời mời giao lưu của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đến đây, các ngươi mau dẫn đường đi!"
Tên thanh niên đầu lĩnh của đối phương đánh giá Flander một hồi, lại nhìn trạng phục của những người khác, trên mặt hiện lên một tia khinh thường, "Dựa vào một đám nhà quê các ngươi, còn dám cùng học viện chúng ta giao lưu? Ta xem các ngươi hẳn là một đám khất cái từ đâu đến mới đúng, nhanh nhanh cút cho ta, đừng để chúng ta phải dùng vũ lực."
Chạy đi gần mười ngày, người của Shrek học viện quả thật có chút bụi bặm phong trần, nhưng hẳn là không đến nỗi như vậy.

Đầu lĩnh thanh niên kia rõ ràng là trông mặt mà bắt hình dong, mắt thấy người của Shrek trang phục thô sơ.

Hơn nữa Flander lại có chút ngạo khí làm hắn khó chịu nên mới nói ra những lời này.
Có thể đi vào Thiên Đấu hoàng gia học viện, có chân bản lãnh rất ít, tuyệt đại bộ phận đều là bằng vào quan hệ cùng quý tộc danh ngạch hỗn tiến.

Đây có lẽ là vấn đề lớn nhất của Thiên Đấu hoàng gia học viện, nếu không như thế nào mang danh Thiên Đấu đế quốc đệ nhất học viện nhưng lại không có thực lực của đệ nhất học viện đây?
Shrek học viện lão sư đều là hạng người cao ngạo.

Nếu không làm sao lại buông bỏ cơ hội gia nhập Hồn Sư gia tộc hoặc các phương thế lực mà sáng lập nên Shrek học viện này.

Bởi vậy, đừng nói lão sư, ngay cả Shrek đệ tử trước sự không khách khí của đối phương cũng đã vài người nộ khí trùng trùng.
Đới Mộc Bạch thân hình chợt lóe đã chắn trước mặt Flander, khí tức dày đặc trong nháy mắt phát tán.

Từ nhỏ đến lớn, cũng chưa từng có ai dám nhục mạ hắn, chứ đừng nói đến loại ngữ khí miệt thị như thế này… Hắn cho tới bây giờ cũng không phải là một kẻ dễ trêu chọc, hơn nữa người bị vũ nhục là sư trưởng của mình…Quả thật Tà Mâu Bạch Hổ nếu còn có thể nhẫn nhịn, vậy hắn không phải là cọp nữa mà là bệnh miêu rồi!
Phanh….

Đới Mộc Bạch một cước đem kẻ vừa phát ngôn đá bay ra ngoài, sau đó trực tiếp phóng xuất Võ Hồn của mình.
Đột nhiên có biến, đám quý tộc đệ tử của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện nhất thời kinh hoảng, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới đối phương dám đứng trước cửa học viện mình động thủ, ngoại trừ mấy kẻ có chút đầu óc ngấp nghé định phóng xuất Võ Hồn thì còn lại đều lui nhanh về phía sau vì sợ liên lụy.

Mà kể cả mấy kẻ vừa phóng xuất Võ Hồn khi nhìn thấy trên người Đới Mộc Bạch lóe sáng ba cái Hồn Hoàn cũng lập tức lui về phía sau, không dám tiến lên động thủ… Trong đầu họ hoàn toàn không có khái niệm gọi là "dĩ nhược thắng cường", Hồn Hoàn chính là tuyệt đối chênh lệch.

Mà trong bọn họ, ngay cả một kẻ đạt đến 30 cấp cũng không có.
Đới Mộc Bạch kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, đánh trước nói sau, không cho bảy người còn lại có cơ hội động thủ.

Hổ chưởng nương theo thân hình triển khai liền đem một kẻ lui về sau hơi chậm hơn những tên khác đánh bay ra ngoài.
Nhìn Đới Mộc Bạch động thủ, đám người Flander không khỏi nhíu mày.

Bọn họ tất nhiên không vì Đới Mộc Bạch ẩu đả với đối phương mà bất mãn, mà là bởi vì tố chất của mấy đệ tử trước mắt của Thiên Đấu hoàng gia học viện thật sự quá kém cỏi.

Flander từng nói qua, kiêu ngạo cũng không sao, nhưng muốn kiêu ngạo thì nhất định phải có tiền vốn, nếu không chính là loại đầu óc có chuyện.

Mà đám thanh niên trước mắt này, ngay cả một kích cũng không kham nổi.

Phải biết rằng, mặc dù Hồn Lực bọn họ kém xa Đới Mộc Bạch, nhưng nhân số lại chiếm ưu thế tuyệt đối.

Nếu có thể liên thủ cùng hướng Đới Mộc Bạch phát động công kích thì ít nhất cũng có thể ngăn cản.

Vậy mà cục diện trước mắt lại cách xa một trời một vực, thậm chí không có mấy người dám hoàn thủ.

Bộ dáng vứt bỏ mũ giáp, tựa như đào binh trên chiến trường.

Thậm chí có một ít đã kêu mẹ khóc cha, không có một chút bộ dáng của một Hồn Sư.
Flander hướng Triệu Vô Cực đang ở bên người nói, "Đây là đệ tử của Thiên Đấu hoàng gia học viện sao? Quả thực là một đống rác rưởi.

Ta bây giờ đã bắt đầu hoài nghi rằng đi đến nơi này liệu có phải hay không là một quyết định sai lầm."
Triệu Vô Cực cười khổ, "Đừng hỏi ta, ta biết sao được.

Lần trước Hoàng Đấu chiến đội cùng đám tiểu quái vât chiến đấu khó phân thắng bại đâu có bộ dáng thế này.

Ở chỗ nào mà chẳng có cặn bã."
Thậm chí Đại Sư một mực chủ trương đi đến đây lúc này cũng nói không nên lời.
“Mộc Bạch, đủ rồi.” Phong Lăng có chút khó chịu gọi lại Đới Mộc Bạch.

Cô quả thật xem đủ rồi, từ đệ tử đến lão sư, không có một người nào biết nói lý lẽ, chỉ biết dùng sức mạnh để áp chế người khác.

Còn xem đó là tư bản để kiêu ngạo.

Làm gì có ai đến học viện người ta để trao đổi hợp tác, mà lại gây ra phiền toái như thế này.

Mặc dù là do tên đệ tử của bọn hắn hống hách trước, nhưng cũng chỉ dừng ở ngôn ngữ khiêu khích, chưa có động tay động chân.

Như vậy nhất thiết phải dùng nắm đấm để giải quyết sao?
Là khách thì không nên lấn chủ như vậy mới phải, khác gì đám côn đồ đến gây chuyện đâu!
Đới Mộc Bạch lúc này mới thu tay lại, tà quang trong Tà Mâu song đồng lóe lên "Hừ.


Nhìn xem cuối cùng là ai cút." Đới Mộc Bạch hừ lạnh, dù hắn là lão đại và luôn kiêu ngạo, nhưng những lời Phong Lăng nói, hắn vẫn luôn tiếp thu tốt đẹp.

Ai bảo hắn vừa kính lại vừa sợ Phong Lăng đâu?
“Mộc Bạch, bọn hắn thái độ rác rưởi, ngươi không cần hạ thấp thái độ của ngươi để ngang hàng với bọn chúng.

Nếu cẩu cắn ngươi, ngươi có cắn lại con cẩu không a?” Phong Lăng dù đang bực bội, nhưng vẫn cố gắng tìm từ để Đới Mộc Bạch có thể hiểu được ý cô muốn diễn đạt.
“Ta cắn con cẩu làm gì, không một cái tát chụp chết nó đã là phúc phận của nó.” Đới Mộc Bạch khó hiểu, nhưng vẫn trả lời Phong Lăng.
“Đúng không? Vậy một con cẩu chỉ mới sủa ngươi, ngươi làm gì với nó? Không phải là mặc kệ nó sao?” Phong Lăng kiên nhẫn hỏi.
Sau đó tạm dừng, chỉ sang bọn Thiên Đấu hoàng gia đệ tử nói, “Bọn này sủa ngươi, ngươi cần gì phải động tay động chân? Mặc kệ cho bọn hắn sủa là được.”
Phong Lăng dù xuất phát từ ý tưởng là khuyên nhủ Đới Mộc Bạch không cần hở một tí là động tay động chân, dùng vũ lực để giải quyết vấn đề.

Nhưng có một yếu tố Phong Lăng quên tính tới, đó chính là hoàn cảnh cả hai ở hiện tại.

Và cô đang nói những lời này không chỉ có Đới Mộc Bạch nghe, còn có Shrek học viện đám người cùng bọn Thiên Đấu Hoàng Gia đệ tử.

“Hahaha.., hảo một câu mặc kệ cho bọn hắn sủa.

Tiểu Phong, ngươi quả thật cao tay a.” Tiểu Áo là tên đầu tiên phản ứng, liền cầu vồng thí Phong Lăng.

Đây là quải cong mắng bọn này là cẩu, chỉ biết sủa chứ chẳng có gì.

Cả bọn Shrek cũng cười ầm lên, ngay cả lão sư cũng là như vậy.

Phong Lăng quả là giúp bọn họ hả giận!
Bọn đệ tử Thiên Đấu Hoàng Gia lúc này đã giận tím mặt, tên đầu lĩnh càng là tức giận, chỉ vào Phong Lăng mà mắng, “Ngươi, ngươi dám ở Thiên Đấu Hoàng Gia học viện chúng ta nháo sự, còn vũ nhục chúng đệ tử bọn ta! Ngươi đây chính là khiêu khích đế quốc! Ngươi chờ, các ngươi chờ…”
Flander hừ lạnh một tiếng, “Mũ này khấu thật sự không tồi.

Nhưng đáng tiếc cũng chỉ là rác rưởi.

Kêu các ngươi học viện lão sư ra tới.”
Chính lúc này thì một thanh âm cương nghị vang lên, "Chuyện gì xảy ra? Vì sao lại huyên náo như thế?"
Chỉ thấy từ con đường nhỏ trên núi, một đạo thân ảnh băng đến rất nhanh, người đến một thân trang phục màu bạc, nhìn qua tuổi cũng tương đương Flander.

Mày rậm mắt to, hai tay chắp sau lưng, có vài phần thần thái cao thủ.
"Thật tốt quá, là Tôn lão sư tới." Tên thanh niên cầm đầu như vớ được phao cứu mạng, lập tức ba chân bốn cẳng bò tới nghênh đón.


Bộ dáng thật sự giống cẩu muốn lấy lòng chủ nhân…
"Tôn lão sư, bọn họ dám đến chỗ chúng ta gây sự, còn đánh cả chúng ta.

Hơn nữa còn nhục mạ bọn đệ tử chúng ta.

Ngài cần phải làm chủ cho chúng ta a!"
Tôn sư phụ nhìn tên đệ tử giống như tang gia chi khuyển trước mắt, không khỏi nhíu mày, "Tuyết Băng, ngươi làm sao thế này."
Đang có người ngoài, hắn cũng không tiện giáo huấn đệ tử, ánh mắt liền hướng phía Shrek học viện dò xét.
Lão sư cùng đệ tử dù sao cũng bất đồng, khi ánh mắt vị Tôn lão sư bắt gặp ánh mắt Flander thì trong lòng không khỏi âm thầm động, bước lên phía trước vài bước, hành lễ, "Chào các vị, tại hạ Tôn Bất Ngữ, không biết các vị đến Thiên Đấu học viện ta có chuyện gì?" Hắn không chút nào có vẻ để ý chuyện đệ tử bị đánh, người đứng đó, tự có vài phần trầm ổn.
Đối phương khách khí, Flander tự nhiên cũng sẽ không dây dưa đến chuyện phía trước, lạnh nhạt nói, "Chúng ta là đến tìm Tần Minh, vừa rồi đệ tử quý viện nói chúng ta là khất cái, bắt chúng ta cút, nên mới có sự xung đột này."
"Các người tìm Tần lão sư?" Tôn Bất Ngữ tâm chợt động, "Không lẽ các vị là Shrek Học Viện từ Ballack vương quốc đến?"
Flander gật gật đầu, "Đúng vậy."
Vẻ mặt Tôn Bất Ngữ nhất thời trở nên tôn kính hẳn lên, "Có thể dạy ra được thiên tài như Tần sư phụ, tại hạ vạn phần kính nể.

Chuyện vừa rồi, ta đại biểu Thiên Đấu Hoàng Gia học viện hướng các vị xin lỗi.

Mời các vị nhanh lên." Vừa nói vừa làm ra một động tác xin mời, đồng thời trừng mắt nhìn đám Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đệ tử một cái.

Tựa hồ muốn nói, lát nữa ta sẽ quay lại thu thập các ngươi.
Đám người Shrek học viện lúc này dưới sự chỉ dẫn của Tôn Bất Ngữ mới hướng trên núi đi lên.
Nhìn mọi người đi xa, Tuyết Băng - tên đầu lĩnh bị Đới Mộc Bạch một cước đá văng trong mắt toát ra quang mang oán độc, "Shrek học viện, hay cho một cái Shrek học viện, cũng dám đến đây ăn nhờ học viện chúng ta, các ngươi chờ đó, có ta ở đây, các ngươi đừng hòng ở lại chỗ này."
"Điện hạ, như vậy không tốt." Một gã đệ tử bên cạnh thử thăm dò.
"Có cái gì không tốt? Ngay cả đế quốc cũng là nhà chúng ta.

Đi, hôm nay không đi học, ta phải đi tìm người để đòi lại công đạo, bổn điện hạ không thể không không bị người ta đánh như vậy được.

Không đuổi họ đi, khó tiêu mối hận trong lòng ta."
______________________________
Tiến vào trong núi, mới có thể thấy được quy mô của Thiên Đấu hoàng gia học viện.

Bậc thang lên núi chỉ dùng bạch ngọc chế tác mà thành, trên mỗi khối đều có những hình vẽ Hồn Thú khác nhau, tay nghề tinh xảo.

Trời chiều, ánh nắng cam sắc lưu lại trên thềm đá những bóng cây đỏ nhạt, làm tăng thêm vài phần yên lặng, thư thả.
Hít vào một luồng không khí trong lành, mọi người phảng phất như đi vào thế giới của muôn cây.

Phong Lăng tương đối thích hoàn cảnh nơi đây.

Mát mẻ, trong lành, làm người cảm thấy thư thái.
Đại Sư quyết định mang Shrek Tám Quái đến Thiên Đấu hoàng gia học viện nguyên nhân chủ yếu là vì nơi này là do Thiên Đấu đế quốc hoàng thất sáng lập, các thiết bị phụ trợ cho tu luyện đều là tối tân nhất, mà đối với sự tu luyện của Hồn Sư mà nói, hoàn cảnh bên ngoài mặc dù không mang tính quyết định nhưng cũng có tác dụng phụ trợ không nhỏ.
Trong đó, tác dụng lớn nhất chính là thuộc tính hoàn cảnh tu luyện của Hồn Sư.


Chính là để cho Hồn Sư có thể ở hoàn cảnh thích hợp với mình nhất tu luyện Võ Hồn, làm như vậy mặc dù không thể nói là hiệu quả gấp bội, nhưng tác dụng phụ trợ vẫn là rất tốt.
Như là rừng rậm hoặc là một mảng thực vật phong phú thì thích hợp Thực vật hệ Võ Hồn như Lam Ngân Thảo của Đường Tam tu luyện.

Mà không khí phòng ăn, phòng bếp lại thích hợp cho Đồ ăn hệ Võ Hồn như Oscar.

Còn Thú Hồn Sư căn cứ vào chính Võ Hồn mình, cùng đồng loại động vật ở cùng một chỗ tu luyện cũng có chỗ phụ trợ.

Hiệu quả phụ trợ cụ thể cùng Võ Hồn của Hồn Sư liên quan mật thiết.

Tổng thể Võ Hồn càng mạnh, tiềm lực càng lớn, tại hoàn cảnh thích hợp tu luyện thu hoạch được càng nhiều.
Lấy điều kiện của Shrek học viện, đương nhiên không có khả năng cung cấp toàn bộ hoàn cảnh tu luyện thích hợp cho tất cả đệ tử, nhưng Thiên Đấu Hoàng Gia học viện bất đồng, tòa học viện này chiếm một diện tích lớn, hơn nữa còn được kiến thiết bên ngoài Thiên Đấu thành.

Trong đó, một nguyên nhân trọng yếu là chính là kiến thiết hoàn cảnh tu luyện.

Là một Hồn Sư cao cấp Học viện, các loại hoàn cảnh tu luyện phải được xây dựng tổng thể.

Như Thực vật hệ Hồn Sư cùng Đồ ăn hệ Hồn Sư còn tốt, còn các loại Thú Hồn Sư hoàn cảnh tu luyện không dễ dàng kiến thiết như vậy.

Tuy không thể xây dựng cho mỗi loại Thú Hồn Sư một hoàn cảnh tu luyện thích hợp, nhưng trải qua phân loại, bên trong Thiên Đấu Hoàng Gia học viện cũng có gần trăm dạng hoàn cảnh tu luyện.

Cho nên khẩu hiệu quảng cáo của nó khi chiêu sinh là "Sẽ có một chỗ thích hợp với ngươi."
Trong núi chẳng những không khí trong lành, thực vật cũng rậm rạp tươi mát, khiến cho đám người Shrek học viện tâm trạng thoải mái, nhanh chóng quên đi sự việc bất mãn lúc trước.
Tôn Bất Ngữ hiển nhiên cũng không muốn nhắc tới chuyện cũ, dọc đường cũng đơn giản giới thiệu về cảnh sắc trên đường cho đoàn người Shrek học viện.
"Trong học viện, giáo khu là ở giữa sườn núi, hoàn cảnh tu luyện được phân bố khắp nơi trên núi, dưới chân núi, ngay cả bên hồ cũng có."
Đại Sư hỏi, "Tôn sư phụ, bây giờ Thiên Đấu hoàng gia học viện có bao nhiêu đệ tử?"
Tôn Bất Ngữ đáp, "Ước chừng có hơn 500 đệ tử, cơ bản là quý tộc đệ tử đến từ Đế quốc cùng Vương quốc phụ thuộc, lão sư cũng có chừng hơn năm mươi người, nói về số lượng lão sư vậy thì cũng đủ rồi, chỉ là…." nói đến đây, hắn bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Mọi người cũng không gạn hỏi.

Thiên Đấu hoàng gia học viện, giáo khu hoàn toàn là giống nhau kiến trúc, cảm giác giống như một tòa thành.

Bên ngoài tường cao năm thước, trải lên một màu vàng, nhìn qua cực kỳ tráng lệ.

Cho dù là ở phía trên cùng của tòa nhà cũng được bao phủ bằng một lớp ngói lưu ly óng ánh, dưới ánh nắng chiều trông hết sức huyễn lệ.
Lúc này, sắc trời đã dần dần tối sầm lại, phía xa xa, từng dải mây cũng từ từ biến mất, bên trong Thiên Đấu Hoàng Gia học viện những ngọn đèn cũng chớp chớp lần lượt nổi lên.
Tiến vào học viện, thật ra cũng không thấy nhiều đệ tử lắm, như Tôn lão sư nói, hầu hết đệ tử đều cũng phân bố tại các khu tu luyện, ngược lại tại giáo khu cũng không có lấy một người.

Hắn liền dẫn đám người Shrek học viện vào phòng khách chờ đợi, rồi chạy đi tìm Tần Minh.
"Các ngươi thấy nơi này thế nào?" Flander hướng mấy vị lão sư hỏi.
Thiệu Hâm lão sư mỉm cười đáp, "Rất tốt, so với ta tưởng tượng còn muốn tốt hơn rất nhiều, ta rất thích không khí nơi này."
Triệu Vô Cực nói, "Đại Sư đề nghị thật chính xác, mặc dù đệ tử có chút kém cỏi nhưng để dưỡng lão quả thật không tồi, lại cách Thiên Đấu thành gần như vậy, mọi chuyện đều rất tiện.”
Flander bật cười, "Xem ra chúng ta thật sự ở chỗ này dưỡng lão rồi."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi