ĐẤU LA CHI THIÊN CƠ PHƯỢNG HOÀNG


Trên đấu trường,
Thế Hoa nhìn về phía đối diện đối thủ của mình Áo Tư Mạn.
Áo Tư Mạn là một nam tử trẻ tuổi có thân hình cao lớn nhưng mảnh khảnh, mái tóc đen ngắn cùng đôi mắt nhìn như lang đồng màu đen sâu thẳm.

Cả người khí thế cực kỳ cuồng dã như một con sói đang chực chờ con mồi, nhưng khí chất vẫn có chút nhã nhặn.
Mà Áo Tư Mạn cũng quan sát Thế Hoa, hắn cũng biết kẻ trước mặt không đơn giản, lăn lộn trong Đấu Hồn Trường đã lâu hắn cũng biết kẻ trước mắt có thể là cường giả ngang tay với mình.
"Thiên Đố, 36 cấp Hồn Tông, Vũ Hồn Thiên Cơ Tán." Thế Hoa mở miệng trước giới thiệu bản thân.

Trên tay xuất hiện Thiên Cơ Tán, nhưng tuyệt nhiên lại không hiện ra Hồn Hoàn.
Thế Hoa vẫn chưa có ý định lộ ra Hồn Hoàn.

Hắn tới đây là muốn tìm điểm đột phá cho công pháp của mình, nên sử dụng Hồn Hoàn không nằm trong danh mục của hắn.
"Ô sao?" Áo Tư Mạn nhìn thấy hình dáng của Thiên Cơ Tán thì có chút khó hiểu, tuy có chút hoa lệ nhưng cũng không thay đổi sự thật rằng đây là một chiếc ô.

Tuy nhiên Áo Tư Mạn cũng lịch sự đáp lễ trở lại.
"Ám Lang Ảnh, 62 cấp Hồn Đế, Vũ Hồn Ám Ảnh Song Lang Chuỷ."
Trên hai tay xuất hiện hai thanh chuỷ thủ giống nhau.

Cán dao cùng lưỡi dao có chiều dài lần lượt là 12 cm cùng 20cm có màu đen tuyền pha tím yêu dị, bao quanh lưỡi dao sắc bén là một cái đầu sói tràn ngập âm u khí tức.
Dưới chân xuất hiện 6 vòng Hồn Hoàn.
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc!
"Áo Tư Mạn ta rất thắc mắc thực lực của Thiên Đố các hạ sẽ đến mức nào mới có thể khiến cho Đấu Hồn Trường bỏ qua việc rằng tu vi ta hơn các hạ cả 3 đại cảnh giới?" Áo Tư Mạn lúc này mở miệng tán gẫu.
Bình thường hắn cũng sẽ không nhiều lời như vậy mà sẽ tiến công ngay lập tức.

Nhưng với thân thế cùng thực lực thần bí của Thế Hoa đúng là khiến hắn có chút suy nghĩ làm thân.

Nếu như hắn thắng thì sẽ không có gì bất ngờ, nhưng nếu hắn thua thì đối thủ trước mắt rất đáng để kết giao.
Hắn tuy đã có Hồn Đế tu vi, nhưng cả cũng đã 40 tuổi hơn, cực hạn cũng lên được Hồn Thánh.

Nên việc phát triển nhân mạch cùng thế lực phụ thuộc cũng nên làm.
"Ám Lang Ảnh các hạ không phải chỉ cần thử là biết sao?" Thế Hoa cũng chỉ lạnh lùng nói.

Tuy Hồn Đế Hồn Sư cũng là cao cấp chiến lực, nhưng với bao nhiêu đó cũng chưa đủ để hắn nhiều lời như vậy.
Dù sao thì Vũ Hồn Điện không thiếu nhất là Hồn Sư.
"Hảo, hi vọng Thiên Đố các hạ không làm ta thất vọng." Áo Tư Mạn nhận được thái độ như vậy cũng không tức giận.


Hắn lăn lộn trong Hồn Sư Giới cũng đã nhiều năm, biết kẻ nào là vô năng cuồng nộ hoặc là lực áp quần hùng.
Mà Thế Hoa trong mắt hắn là cái sau.
"Đắc tội rồi!"
"Đệ tam Hồn Kỹ, Tán Ảnh!"
Màu tím Hồn Hoàn được khởi động, toàn bộ cơ thể của Áo Tư Mạn lúc này như biến thành bóng đêm vô hạn, sau đó phân rã hoà vào không gian của Đấu Hồn Trường.
"Hửm? Vậy mà có thể trốn được truy tung của Tinh Thần Lực sao?" Thế Hoa dùng Tinh Thần Lực Lan toả khắp đấu trường mà không tìm được sự tồn tại của Áo Tư Mạn thì có chút kinh ngạc, cứ như hắn thực sự bị tan biến khỏi thế gian vậy.
Trong một góc của đấu trường, Áo Tư Mạn màu đen thân ảnh xuất hiện, đệ nhất Hồn Hoàn xoay vòng.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Hắc Phong Sát!"
Trên hai lưỡi dao có những vòng gió xoáy màu đen như hắc vụ quấn quanh, sau đó truyền vào cơ thể của Áo Tư Mạn khiến tốc độ cùng công kích của hắn đã tăng phúc được 20%.
Lúc này hắn di chuyển thân thể hướng lưỡi dao về phía cổ của Thế Hoa, nhằm tốc chiến tốc thắng.
"Keng!"
"Cái gì?"
Áo Tư Mạn con ngươi co rụt lại, trước mặt hắn không phải là cổ của Thế Hoa mà là báng ô của Thiên Cơ Tán.
Thế Hoa cũng không quá bất ngờ với đòn đánh của Áo Tư Mạn, khi ám sát thì sau lưng và trên đầu là hai vị trí tốt nhất để tấn công, cũng là hai vị trí rõ ràng nhất.
Nên khi cảm nhận được đòn tấn công của Áo Tư Mạn thì đã chuẩn bị trước Thế Hoa cũng đã sẵn sàng phòng thủ.
Áo Tư Mạn sau đó liền phản ứng lại, lùi về sau 5m, sử dụng cùng lúc hai Hồn Kỹ.
"Đệ nhị Hồn Kỹ, Quỷ Ước!"
"Đệ tứ Hồn Kỹ, Ám Ảnh Phân Thân!"
Đệ nhị Hồn Kỹ làm cơ thể của Áo Tư Mạn toàn bộ thuộc tính tăng phúc thêm gấp đôi, sau đó dưới sự tác dụng của đệ tứ Hồn Kỹ khiến hắn phân thân ra thêm 3 ảnh phân thân giống nhau như đúc.
Bốn thân ảnh phân ra bốn hướng khác nhau bao vây lại Thế Hoa.
"Chậc chậc, muốn vây lưới bắt ta sao?" Thế Hoa nhìn thế trận này thì huyết khí có chút sôi sục.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Hắc Phong Sát!" Áo Tư Mạn một lần nữa dùng đệ nhất Hồn Kỹ hướng về chỗ Thế Hoa mà công kích, hắn không tin một người có thể chống lại tám tay.
Hơn nữa hắn đã dùng chuỗi chiêu này đánh bại rất nhiều người, nên cũng có sự tự tin nhất định.
"Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ!"
Thế Hoa thân thể né tránh toàn bộ công kích của "các" Áo Tư Mạn, đồng thời dùng mũi mâu trên Thiên Cơ Tán dùng lực đạo đâm vào ót của phân thân một, khiến bọn chúng biến mất.
"Đây là...tự sáng tạo Hồn Kỹ?"
"Thật sự lại là tự sáng tạo Hồn Kỹ.

Kẻ này...!không đơn giản!"
Một Hồn Vương trên khán đài nhìn thấy Thế Hoa bộ pháp thì liền biết đây là tự sáng tạo Hồn Kỹ.
Mà mức độ kinh khủng của tự sáng tạo Hồn Kỹ chẳng lẽ bọn hắn lại không biết sao? Đến mức độ của bọn hắn đã có thể tiếp cận được nhiều thứ, nên tầm mắt cũng đã cao hơn nhiều.
Mà những người xung quanh biết được huyền cơ bên trong thì cũng náo nhiệt lên.

Một truyền mười, mười truyền trăm mà Lan toả khắp khán đài.
Lúc trước tuy biết Thế Hoa không đơn giản nhưng cũng không đánh giá quá cao, nhưng lúc này ánh mắt của Thế Hoa với bọn hắn lại khác nhiều.
"Ta biết ngươi không đơn giản như vậy mà? Thiên Đố các hạ, cũng nên đáp lễ lại ta rồi chứ." Áo Tư Mạn thấy Thế Hoa tuỳ ý hạ gục nhiều phân thân của mình như vậy thì cười sảng khoái nói.


Không kể đến cái kia bộ pháp, có thể trong khoảng thời gian ngắn như thế nhận ra được tất cả phân thân của hắn thì đã vượt khả năng mà một Hồn Tôn nên có.
"Như ý của ngươi." Thế Hoa nghe vậy thì cầm lại Thiên Cơ Tán, quát.
"Thiên Cơ Tán đệ nhị hình thái, Thiên Cơ Song Ma Kiếm!"
Lúc này trên tay của hắn cũng đã có một đôi song kiếm nhìn cực kỳ huyễn khốc.
"Vậy mà lại có thể biến đổi sao?" Áo Tư Mạn nhìn thấy song kiếm thì giật mình, Khí Vũ Hồn còn có thể làm được trò này sao?
"Tiếp chiêu!" Thế Hoa vừa nói thì thân ảnh đã biến mất khỏi tầm mắt của Áo Tư Mạn.
Hai thanh song kiếm như phi lôi chém về hướng của Áo Tư Mạn vị này Hồn Đế.
"Tới đây!" Áo Tư Mạn dùng Ám Ảnh Song Lang Chuỷ để chéo trước ngực, đỡ lại lực đạo của Thiên Cơ Song Ma Kiếm.
"Keng, keng, keng..." Hoả hoa như pháo hoa xuất hiện giữa nơi tiếp xúc của hai Khí Vũ Hồn.
Cả hai người đều dùng ngang nhau lực đạo để đỡ đòn đánh của đối phương.

Nhưng điều này lại làm kinh hãi Áo Tư Mạn và khán giả, phải biết nhục thân lực lượng của Hồn Đế cùng Hồn Tôn là hai khái niệm, chưa kể là còn đang được tăng phúc Hồn Đế.
Thế Hoa thấy mình ngang tay cũng không hoảng loạn, gia tăng lực lượng lên song kiếm.
"Aaaa!!!!" Áo Tư Mạn cũng không chịu thua, gầm lên gia tăng thêm lực lượng để ngang lại với Thế Hoa.
Mà Thế Hoa thì lại lợi dụng lúc này chống tay lên song kiếm, hai chân hướng lên trời.

Dùng phản lực của song kiếm cùng lực đẩy của đối thủ mà phóng lên không trung.
"Hắn đây là muốn làm gì?" Cả khán đài cùng Áo Tư Mạn đều rất khó hiểu hành động lần này của Thế Hoa.
Thế Hoa trên không trung đạp không phóng mạnh đến chỗ của đối thủ, trên tay song kiếm chéo lại thành hình chữ thập.
"Ầm!" Chịu thẳng công kích Áo Tư Mạn bay ra ngoài, mà Thế Hoa cũng không chịu buôn tha.
"Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt!" Hai thanh kiếm như được nhạc trưởng chỉ huy, quỹ tích hoa lệ nhưng tràn ngập sát cơ hướng về Áo Tư Mạn, như một nốt nhạc thăng hoa trước cái chết đã được định trước.
"Đệ ngũ Hồn Kỹ, Tật Lôi Thiểm!" Áo Tư Mạn nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, dùng đệ ngũ Hồn Kỹ gia tăng tốc độ mà chạy cách xa ra Thế Hoa.
Thế Hoa thấy Áo Tư Mạn sắp trốn thoát thì dùng《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》nhanh chóng bám theo.
Áo Tư Mạn thấy Thế Hoa lại sắp theo kịp mình thì cũng không né nữa, hắn biết Thế Hoa sẽ đuổi theo kịp mình, chạy cũng làm hắn đuối sức mà thôi.

Nên liền quyết chiến ở đây.
"Đệ lục Hồn Kỹ, Lang Triều Toàn Phong!"
Hai thanh chuỷ thủ xoay tròn, tạo ra vô số Ám Ảnh Ma Lang thân ảnh.

Số ít cuốn quanh Áo Tư Mạn, mà số lớn còn lại thì chuyển hướng tấn công về phía Thế Hoa.
"Vậy mà có thể triệu hồi Hồn Thú hư ảnh sao?" Thế Hoa nhìn thấy đệ lục Hồn Kỹ của Áo Tư Mạn thì rất hứng thú.

Hồn Kỹ này công phòng nhất thể không nói, mà bản thân triệu hồi thêm lực lượng như thế này cũng rất hiếm thấy.
"Xoẹt, xoẹt, xoẹt..."
Nhưng dưới lưỡi kiếm của Thế Hoa thì đàn sói như giấy dán mà bị chém đứt thành từng mảnh.

"Ngoạ tào!? Đệ lục Hồn Kỹ mà hắn lại nhẹ nhàng chém giết như vậy sao?" Thái Man lúc này nhìn thì hoa cả mắt.

Đây là phong cách chiến đấu của thiên kiêu sao? Đúng là làm mù mắt hắn.
"Thiên Đố, trời cao đố kỵ anh tài.

Ha ha ha! Có lẽ hắn lại rất phù hợp với danh xưng này, thiên phú của hắn cũng đã khiến thượng thiên đỏ mắt đâu." Lão giả kế bên nhìn vậy thì cười vui vẻ nói.
Sao lại không vui vẻ đâu? Hắn cả cuộc đời chứng kiến các thiên tài xuất hiện, mà bây giờ gặp một vị có thiên phú như vậy, đây là chuyện hắn mới có thể thổi cả đời a.
Mà bên Thế Hoa lúc này cũng đã giết tới đàn sói bao quanh Áo Tư Mạn, nhưng khi giết hết lại không thấy bóng hình của hắn đâu.
"Lại trốn đi mất rồi sao?" Thế Hoa liền biết đây là đệ tam Hồn Kỹ của Áo Tư Mạn.
"Biến mất? Dịch chuyển? Hừm...!Là Không Gian nguyên tố sao?" Thế Hoa lúc này mới nhớ ra loại nguyên tố này.

Hẳn đệ tam Hồn Hoàn của Áo Tư Mạn đến từ một loại hi hữu Không Gian thuộc tính Hồn Thú.
"Vậy thì có thể sử dụng nó sao?" Thế Hoa nghĩ đến một chiêu thức mà mình vẫn chưa đạt đến nhập môn.
《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》thức thứ 5 - Toái Không.
Chiêu thức này cần có lĩnh ngộ nhất định về Không Gian nguyên tố, mà loại nguyên tố này Thế Hoa cũng chỉ có thể nói là được một chút da lông.
Có thể dưới tình huống hiện tại thì hắn có thể tìm điểm đột phá.
"Thiên Cơ Tán đệ nhất hình thái, Thiên Cơ Kim Quân Thương!" Song kiếm trên tay lúc này đã biến thành trường thương.
"Lại biến, nó lại biến rồi?" Đang ẩn nấp chờ đợi cơ hội Áo Tư Mạn thấy Thiên Cơ Tán lại biến hình thì đầu muốn đứng máy.
"Phù..."
Thế Hoa tay cầm trường thương, nhắm mắt cảm nhận các hạt nhỏ của Không Gian nguyên tố xung quanh toàn bộ đấu trường, đồng thời não hải cũng đang nhớ lại các động tác của Toái Không thương thức.
Mà khán đài đám người chưa hết bất ngờ bởi sự biến đổi của Thiên Cơ Tán thì lại thay vào đó là sắc mặt cổ quái.
"Thiên Đố đây là muốn làm gì a?" Một tên Hồn Đế nhìn Thế Hoa có chút khó hiểu.

Theo lý mà nói thì những kẻ bị Áo Tư Mạn sử dụng Hồn Kỹ này đều sẽ cảnh giác đợi hắn bị hao Hồn Lực mà bị cưỡng chế xuất hiện, nên Thế Hoa hành vi có thể nói là khác người.
"Hắn đây là muốn tìm kiếm thời cơ." Phía trước hắn một người nói.
"Thời cơ? Vậy phải càng cảnh giác đợi Áo Tư Mạn xuất hiện trở lại sau đó nhất kích tất sát không phải sao?" Hồn Đế mới phản bác lại.
"Hắn không phải là muốn tìm kiếm cơ hội đánh bại Áo Tư Mạn, mà là đột phá thương thuật của bản thân." Dương Chúc Thiên ánh mắt sáng quắc nhìn về phía của Thế Hoa.

Với Phá chi nhất tộc bọn hắn mà nói thì thương là vật theo cả đời, nên nhìn ra được thương thuật là chuyện bình thường.
Nhưng mức độ thương thuật của Thế Hoa thì Dương Chúc Thiên có thể chắc chắn là bất phàm, đây là do thương đạo của hắn cảm nhận được.
Mà Thế Hoa góc nhìn với thế giới xung quanh chỉ còn là màu đen với các hạt nguyên tố.

Hồng cho Hoả, lam cho Thuỷ, lục cho Phong...!Các hạt đủ màu sắc vờn quanh khắp nơi, đây cũng là các nguyên tố trong tự nhiên mà Thế Hoa quen thuộc.
"Không Gian..." Thế Hoa trong lòng lặp đi lặp lại mục tiêu mà mình tìm kiếm.
Sau đó hắn thấy được một hạt nguyên tố màu xám, đây chính là Không Gian nguyên tố.
"Tìm được rồi!" Thế Hoa mừng thầm, sau đó tìm kiếm nhiều hơn nữa các hạt nguyên tố màu xám.
Rồi một hạt, rồi hai hạt, ba hạt, bốn hạt...!Cứ thể tăng lên đến khi Thế Hoa hoàn toàn cảm nhận được xung quanh toàn bộ Không Gian nguyên tố.

Thế Hoa bắt đầu vô thức lĩnh ngộ không gian huyền ảo.
Mà Áo Tư Mạn cảm nhận được Hồn Lực đang trôi dần thì gấp hỏng.
Tuy đệ tam Hồn Kỹ của hắn rất hữu dụng, nhưng mức độ hao hụt Hồn Lực cũng rất kinh khủng, nếu thêm nữa thì hắn thực sự không chịu đựng được.
"Sát!!!"

"Đệ nhị Hồn Kỹ, Quỷ Ước!"
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Hắc Phong Sát!"
Áo Tư Mạn hét lên tấn công về phía Thế Hoa, hắn muốn cược lần này.
Mà Thế Hoa lúc này cũng hoàn thành lĩnh ngộ.

Hai tay cầm chắc báng thương, xung quanh u quang màu xám lưu động khiến không gian trở nên vặn vẹo.
"Không Gian nguyên tố!" Quan sát từ phía xa Bỉ Bỉ Đông kinh ngạch che lại miệng nhỏ.

Nguyên tố này ngoại trừ Vũ Hồn đặc thù thì chỉ có ngoại vật như Hồn Hoàn hay Hồn Cốt mới có thể lĩnh ngộ được.
"Khốn kiếp!" Áo Tư Mạn thấy khí thế của Thế Hoa như vậy thì có chút muốn lùi lại, nhưng phần nhiều vẫn cố gắng gia tăng Hồn Lực để tăng tốc độ công kích nhằm phòng hờ Thế Hoa phản kích.
"Thức thứ năm, Toái Không!" Thương xuất như thần long, cổ lão sức mạnh hướng về Áo Tư Mạn mà công kích.
Không gian trước mặt Thế Hoa như tấm vải mỏng bị Thiên Quân Kim Quân Thương làm xoắn cho biến dạng, sau đó là nứt toác.
"Xoẹt!"
"Ầm, ầm, ầm..." Toàn bộ không gian của đấu trường bị rung động kịch liệt, liền trên khán đài cũng cảm nhận được không nhẹ chấn động.
"Rầm!" Dưới bụi mù ở phái dưới thì đám người thấy được Áo Tư Mạn thân ảnh ngã xuống.
"Lộc cộc...!Áo Tư Mạn chắc không chết a?" Thái Man nhìn thấy kinh khủng như vậy công kích thì thấy 9 phần Áo Tư Mạn đã lành lạnh.
"Nếu hắn có chết cũng coi như vinh hạnh, chết dưới tay cường giả không được coi là nhục nhã." Lão giả kế bên lắc đầu nói.
Dù bên Đấu Hồn Trường luật lệ quy định không được giết người trong đấu hồn bình thường, nhưng luật thì chết mà người thì sống.
Đấu Hồn Trường sẽ không vì một tên đã chết Hồn Đế mà khai trừ một thiên tài như Thế Hoa, cùng lắm chỉ phạt một chút ở hình thức bên ngoài mà thôi.
Người ở đây ai mà không biết Thế Hoa là thế hệ mới thiên tài, giả trang chiêu này cũng chỉ là giấu mặt mà thôi.
Trong lúc Nhạc Y Minh tên này cũng không biết phán như thế nào thì có một giọng nói truyền âm vào tai của hắn.
"Trọng tài, hắn vẫn chưa chết, chỉ ngất đi thôi!"
Nhạc Y Minh nghe vậy thì nhìn đi nhìn lại xung quanh thì thấy Thế Hoa vị hung thần này đang nhìn mình, trán đổ mồ hôi gật đầu lia lịa.

Sau đó lớn tiếng công bố.
"Trận đấu giữa Thiên Đố cùng Ám Lang Ảnh, Thiên Đố chiến thắng!"
Khán đài lúc này như ong vỡ tổ, đồng thanh hò hét.
"Thiên Đố!"
"Thiên Đố!"
"Thiên Đố!"
"Thiên Đố!"
Với bọn hắn thì trận này còn mãn nhãn hơn cả trận đấu của Sư Vương cùng Huyết Tử.

Kỳ quái Vũ Hồn, kỳ quái Hồn Sư cùng bạo lực mỹ học cách chiến đấu, có thể nó hôm nay coi hai trận này đã cho bọn hắn đủ để tài để đàm tiếu thưởng tửu.
Thế Hoa cảm giác trong lòng rất tự hào cùng thành công, dù sao nhiều người hô hào hắn như vậy đây cũng là lần đầu tiên.

Tuy hắn linh hồn niên linh lớn nhưng tính đến bay giờ vẫn chỉ tầm 25 tuổi, nhu cầu thoả mãn về công danh lợi lộc vẫn còn đó.

Tuy công lợi lộc hắn trong kiếp này không cần thiết lắm, nhưng danh vẫn còn đó a.
Dù sao có điềm tĩnh cũng chưa phải lão tăng vô dục vô cầu a.
Thế Hoa sau đó nhìn lại bị ngất Áo Tư Mạn, truyền âm cho một Trị Liệu hệ Hồn Sư gần đó, sau đó đi xuống phòng chờ với Bỉ Bỉ Đông.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi