ĐẤU LA CHI THIÊN CƠ PHƯỢNG HOÀNG


Suốt một tuần này thì sau khi học tập xong thì Thế Hoa sẽ trích thời gian ra bồi bạn với Thiên Nhận Tuyết, không đi mua sắm thì sẽ đi ăn uống, dạo phố, ngắm cảnh đủ loại hoạt động trên trời dưới đất.
"Na Na tỷ, ngươi có thấy những ngày này Thế Hoa có điểm lạ sao?" Diệp Linh Linh thấy Thế Hoa rời khỏi Giáo Tông Điện thì hỏi.
Một tuần trở lại đây Thế Hoa sau khi học xong thì liền cáo biệt với hai nàng rất sớm, hơn nữa có vẻ còn rất vội vàng.
"Hẳn là Tuyết Tuyết vị tỷ tỷ kia." Hồ Liệt Na nghe vậy thì hơi thất lạc, nàng cũng biết được tin Thiên Nhận Tuyết xuất quan sau 2 năm.
"Tuyết Tuyết tỷ???" Diệp Linh Linh lắc đầu biểu thị không biết người này, nhưng vẫn có thể nhìn ra được mối quan hệ giữa nàng cùng Thế Hoa không đơn giản là bằng hữu.
Dù sao chính nàng cũng là bằng hữu của hắn.
"Ân, ta chỉ được lão sư cho biết nàng là nữ nhi của Giáo Hoàng đời trước, cũng là tôn nữ của Cung Phụng Điện điện chủ, hơn nữa còn là thanh mai trúc mã của Thế Hoa ca ca.

Hai năm trước nàng bế quan nến ngươi không rõ là phải."
Nàng cũng từ miệng của lão sư của nàng Diệp Tịch Thuỷ biết được thanh mai trúc mã thật sự của Thế Hoa, kết hợp với lời kể của Thiên Thuỷ học viện 3 người thì cũng xác định được Thiên Nhận Tuyết cùng Tuyết Tuyết là một người.
"Chứ Na Na tỷ ngươi không phải là thanh mai trúc mã của hắn sao?" Diệp Linh Linh nghi ngờ nói, nhìn tương tác giữa Hồ Liệt Na cùng Thế Hoa thì nàng cứ tưởng...
"Cũng có thể nói vậy.

Chỉ là...chỉ là ta nhận biết Thế Hoa ca ca mới được 3 năm, còn vị tỷ tỷ kia đã biết Thế Hoa ca ca từ lúc còn nhỏ cơ." Hồ Liệt Na nghe vậy thì rất tự đắc, nhưng càng về vế sau thì lại càng yểu xìu.
Chung quy vẫn là không lâu bằng nhân gia...
Cuối cùng bên trong Giáo Tông Điện chỉ còn tiếng thở dài của hai người.
Mà một bên ẩn nấp quan sát Diệp Tịch Thuỷ thấy vậy thì mỉm cười lắc đầu, dựa vào ngực của Long Tiêu Dao.
"Hai đồ đệ của ngươi a...ngươi định làm như thế nào." Long Tiêu Dao nghe được đối thoại của Hồ Liệt Na cùng Diệp Linh Linh thì nhìn về Diệp Tịch Thuỷ.
Hắn là người đã trải qua tình ái, đương nhiên biết trong mắt hai tiểu cô nương có chứa thứ gì.
"Ta cũng không định làm như thế nào, thiếu gia bây giờ vẫn chưa nhận ra tình cảm của hai người bọn họ, chứng tỏ chất biến chưa đủ.

Đợi đến thời điểm thích hợp thì nước sẽ chảy thành sông." Diệp Tịch Thuỷ đương nhiên nói.
Nếu đã có duyên thì trắc trở cũng tới được với nhau, không có duyên thì có bên nhau bao lâu cũng là dã tràng đãi cát.
"Ngươi cũng không sợ đắc tội với Thiên gia sao?" Long Tiêu Dao vừa nói, tay vừa cuốn vào lọn tóc của Diệp Tịch Thuỷ.
"Chuyện tình cảm của thiếu gia chúng ta sẽ không đụng tay, tất nhiên ngay cả Thiên gia cũng phải theo luật này."
Nàng Diệp Tịch Thuỷ mặc dù nhận Hồ Liệt Na cùng Diệp Linh Linh làm đồ đệ theo yêu cầu của Thế Hoa, nhưng cũng không có nghĩa là nàng chỉ làm theo nghĩa vụ.


Nàng vẫn dốc túi giúp đỡ cả hai người, xem hai người như người nhà của mình.
Và tất nhiên đối với người nhà thì sẽ luôn cho họ những thứ tốt nhất.
Đồ tốt như Thế Hoa, nàng cũng giống như Thiên Đạo Lưu, cũng muốn người của mình có được.
Nhưng nàng cũng không thao túng bất kỳ ai để đạt được kết quả bản thân muốn, dù sao thân là một tuỳ tùng vẫn nên có tác phong của một tuỳ tùng.
Long Tiêu Dao không phản bác, nhắm mắt cầu nguyện cho Thế Hoa.
"Có lẽ con đường tu luyện của thiếu gia cũng không gian nan bằng con đường tình duyên của hắn a."
...
Sáng hôm sau, Đông Quân Phủ.
Thế Hoa mở ra ánh mắt mơ màng của mình, hôm nay là ngày ngủ đầu tiên của hắn trong một khoảng thời gian dài dằng dặc tu luyện.
Hắn bỗng cảm thấy bắp tay trái của mình hơi nặng, nhìn qua là gương mặt quen thuộc của Thiên Nhận Tuyết.
Nàng lúc này mi mắt mông lung, mái tóc vàng tán loạn, một tay co lại, còn một tay thì để lên ngực của hắn.

Một bộ dạng chim non nép người khiến người ta trìu mến.
Nhìn nàng như vậy thì Thế Hoa không kìm được mà lấy tay còn lại nhéo lỗ mũi của nàng, dạng này Thiên Nhận Tuyết cũng là lần đầu tiên Thế Hoa thấy được, làm người ta muốn bảo vệ mà che chở.
"Ngô, đừng động." Thiên Nhận Tuyết nhíu mũi mà lẩm bẩm, hai tay xiết chặt cơ thể của Thế Hoa vào ngực, liền cái chân cũng gác lên người của hắn.
Bây giờ hắn so với gối ôm không khác là bao.
Ngày hôm qua cả hai người ngắm sao đến tận đêm muộn nên nàng mới tá túc mà ngủ ở đây, chỉ là lâu rồi chưa ngủ nên vẫn muốn ngủ thêm một chút.
Thế Hoa cười khổ, truyền âm cho thị nữ xong thì liền giữ nguyên cơ thể không chuyển động, coi như là làm một cái gối ôm hợp cách.
Cũng sau khoảng 1 tiếng thì Thiên Nhận Tuyết với tỉnh dậy, đập vào mắt là Thế Hoa đang mỉm cười mà nhìn nàng.
"Chào buổi sáng, Hoa đệ."
"Ân, chào buổi sáng, Tuyết nhi tỷ."
Thế Hoa nhìn nàng thì chào lại, hai tay vén tóc mai của nàng qua bên tai, sau đó nói.
"Bây giờ cũng đã 7 giờ, cũng đã đến lúc dậy rồi."
"Ân, vậy ngươi đợi ta một chút." Thiên Nhận Tuyết cảm nhận được động tác ôn nhu của Thế Hoa thì mặt hơi hồng, kết hợp với dáng vẻ xuề xoà lúc này của nàng lại tạo ra vẻ thuần chân khả ái.
Thế Hoa nhẹ nhàng đặt tách tay cùng chân của nàng ra khỏi người của mình, sau đó đứng dậy khỏi giường.
"Được rồi, vậy xong xuôi nhớ ra phòng ăn.


Ta đi trước."
"Ân, ngươi đi trước đi."
...
15 phút sau,
Thế Hoa lúc này đã thay y phục thường ngày đến phòng ăn, hôm qua hắn đã nhắn với Diệp Linh Linh là hôm nay hắn có việc nên cũng không thấy bóng dáng của nàng.
Hắn lúc này ngồi vào bàn ăn đã chuẩn bị tươm tất chén dĩa, hơi nhàm chán mà chờ đợi Thiên Nhận Tuyết.
Rảnh rỗi như thế này khiến Thế Hoa không khỏi có suy nghĩ những việc khác.
"Áo Tư Ca (Oscar) theo tuyến thời gian thì khoảng năm sau sẽ thức tỉnh, Mã Hồng Tuấn thì là 3 năm sau.

Quỷ trưởng lão nói Áo Tư Ca đã tìm được, còn Mã Hồng Tuấn thì vẫn chưa."
Áo Tư Ca là Thực Vật hệ Hồn Sư đầu tiên trên Đấu La Đại Lục sỡ hữu Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, chỉ xét về tiềm lực thì khả năng lôi kéo không cần phải bàn cãi.

Hơn nữa còn là bình dân, nhân lúc hắn còn nhỏ thì chỉ cần quán thâu một chút tư tưởng của Vũ Hồn Điện thì cũng sẽ không lo về sự trung thành.
Mã Hồng Tuấn sở hữu đỉnh cấp Thú Vũ Hồn, Tà Hoả Phượng Hoàng.

Tuy có chút thiếu hụt nhưng không giấu được hàng này là một viên ngọc thô đáng để mài dũa.
Hơn nữa Mã Hồng Tuần phần nhiều là cụ cụ cụ tổ của Mã Tiểu Đào.

Nên nếu để hàng này đến về phía Đường Tam, đến lúc đó muốn hạ thủ diệt sát cũng tương đối khó khăn.
Thế Hoa cũng vì vậy mà khoảng 1 năm trước liền nhờ Quỷ Mị dùng mạng lưới của mình tìm kiếm hai người này bằng những tin tức mà hắn nhớ được về hai người này.
Tuy Thế Hoa nhớ được chỉ là những mảnh vụ ký ức tương đối nhỏ, nhưng Quỷ Mị vẫn là tìm ra được Áo Tư Ca mà đem hắn về cô nhi viện của Vũ Hồn Điện.
Còn Mã Hồng Tuấn đến bây giờ vẫn chưa có tin tức.
Cái này hắn là tuổi của Mã Hồng Tuấn còn nhỏ, nhỏ hơn Áo Tư Ca 2 tuổi, đến 3 năm nữa hắn mới thức tỉnh Vũ Hồn.
"Nếu không được thì đến Sử Lai Khắc cướp người..." Ý nghĩ này lướt qua một cái liền bị hắn bỏ đi, cái này nghĩ đi nghĩ lại vẫn là mất nhiều hơn được.
Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực bây giờ cũng đã có tu vi Hồn Thánh, chưa kể còn có hai Hồn Đế là Lý Úc Tùng cùng Lô Kỳ Bân hai người này, những người này cũng là những thành phần có tính khí thất thường.


Nếu như muốn từ tay bọn họ đoạt người cũng không phải chuyện dễ dàng gì, có khi còn bị phản ngược lại.
Hơn nữa bây giờ vòng tròn cường giả của Hồn Sư Giới còn hẹp, nên khả năng phát hiện ra người phía sau gây ra chuyện là Vũ Hồn Điện sẽ rất cao.

Việc này suy cho cùng vẫn sẽ ảnh hưởng đến mạch tương lai sau này, gây ảnh hưởng đến sự sắp xếp của Thế Hoa.
Hơn nữa có cướp được Mã Hồng Tuấn thì chưa chắc lại có thể dùng được, lúc đó không bằng giết cho đỡ rách việc.
"Hi vọng tiểu gà đất may mắn để cho Vũ Hồn Điện tìm được, không thì coi như ngươi xui xẻo." Thế Hoa mặc dù sẽ không giết Mã Hồng Tuấn, nhưng phế đi Vũ Hồn vẫn là làm được.
Một cái phàm nhân cũng sẽ không nhấc lên sóng gió gì.
"Hoa đệ, ngươi nghĩ gì thế?"
Đầu của Thiên Nhận Tuyết tựa vào bả vai của Thế Hoa, còn hai tay thì ôm cổ của hắn.

Âm thanh mềm mại của nàng nhẹ nhàng chui lọt vào tai, ập tới về sau là hương vani quen thuộc.
Mùi thơm này có chút tươi mát, nàng hẳn là mới tắm xong.
"Ân, ta là đang nghĩ ngươi."
"Vẫn là ngươi miệng lưỡi linh hoạt." Thiên Nhận Tuyết ngạo kiều nói, nàng mới không là vui vẻ đâu.
"Được rồi tiểu thiên sứ, ăn sáng đi thôi, đồ nguội cũng không ngon." Thế Hoa vỗ vỗ cánh tay của nàng ra mà ra hiệu.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì ngồi xuống kế bên hắn mà cùng dùng điểm tâm.
Bữa sáng hôm nay là mì hoành thánh cùng với tráng miệng là thạch tuyết dùng với nước thảo mộc cùng đường.
Thiên Nhận Tuyết dùng một muỗng nước dùng, lẩm bẩm.
"Vẫn là không ngon bằng Lan Thiều lão bản nấu a."
Lan Thiều Du lúc trước cũng làm cho nàng một phần hoành thánh, nước dùng ngon hơn như thế này nhiều.
"Hắn là một cái Thực Vật hệ Hồn Đấu La, tất nhiên là đầu bếp ở Vũ Hồn Điện sẽ không bằng." Thế Hoa cũng dùng một ít nước dùng sau đó nói.
Thực chất trù sư của Đông Quân Phủ cũng là một cái Hồn Vương, trình độ nấu ăn tuy không so được với Lan Thiều Các, nhưng cũng không thua với bất kỳ ai.
Giống như nước dùng cho món mì, nước dùng trong suốt nhưng đậm đà vừa đủ, hương thơm ngào ngạt làm tuyến nước bọt phải chảy ròng.
Nếu đặt ở bên ngoài đã có thể bán với giá 500 Kim Tệ một bát.
"Hơn nữa thức ăn dù ngon có ăn đi ăn lại mãi cũng sẽ ngán, đúng chứ?"
"Ngươi nói cũng phải..." Thiên Nhận Tuyết cũng biết chuyện này, chỉ là cảm thán một chút mà thôi.
Sau khi dùng bữa xong thì cả hai ra sân viện mà nghỉ ngơi.
"Vậy là ngày mai ngươi bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn sao?"
"Ân, gia gia nói là tối này ta phải về lại Cung Phụng Điện để chuẩn bị." Thiên Nhận Tuyết gật đầu.
Lúc trước được năng lượng của Hung Thú Hồn Hoàn tẩm bổ cho cơ thể nên đệ lục Hồn Hoàn của Thiên Nhận Tuyết đã đạt được đến 8 vạn năm, nhưng đến đệ thất Hồn Hoàn 10 vạn năm không phải là một chuyện đùa.
Thần ban Hồn Hoàn mặc dù sẽ giúp cho Thiên Nhận Tuyết không cần phải đối mặt với linh hồn chấn động, nhưng muốn khai phát toàn bộ tiềm năng của thân thể để niên hạn của Hồn Hoàn lên được mức cao nhất thì không phải là một chuyện dễ dàng.
Nên Thiên Nhận Tuyết phải được điều chỉnh đến trạng thái đỉnh phong mới có thể đột phá đến 10 vạn năm Hồn Hoàn.

Đây cũng là lý do tại sao Thiên Đạo Lưu lại để Thiên Nhận Tuyết thoải mái chơi đùa với Thế Hoa, một mặt là để tăng tiến tình cảm, mặt còn lại là để tâm thần của tôn nữ được thả lỏng.
"Vậy hôm nay ngươi muốn đi đâu sao?" Thế Hoa nghe vậy thì hỏi.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì xoa cằm suy nghĩ, một tuần này Thiên Nhận Tuyết đã không sai biệt lắm mà đi hết Vũ Hồn Thành, bây giờ hỏi muốn đi đâu thì chính nàng cũng mông lung.
"Không thì theo ngươi đi Hoa đệ, ngươi bình thường bây giờ làm gì?" Thiên Nhận Tuyết quay lại nhìn nam hài tử.
"Ta?"
"Nếu là bình thường thì ta đang phụ đạo cho Diệp Linh Linh, còn không thì sẽ tu luyện." Thế Hoa nói một lúc thì nhớ đến ma pháp.
Ma pháp mà hắn học từ chỗ của Y Lai Khắc Tư là Quang Minh ma pháp, không biết Thiên Nhận Tuyết thân là người sỡ hữu Thiên Sứ Thần huyết mạch có học tập được hay không.
Thế là hắn hỏi đang trong thức hải Y Lai Khắc Tư về việc này.
"Cái này tất nhiên là được, hơn nữa còn hoàn toàn phù hợp.

Thể chất của nàng ở bên Thánh Ma Đại Lục cũng đã được gọi là Quang Minh Chi Tử, nàng với ma pháp liên quan đến Quang Minh nguyên tố sẽ có thiên phú rất cao."
Y Lai Khắc Tư khi được yêu cầu tạo ra Hồn Linh chi pháp thì cũng biết rất nhiều về Vũ Hồn, Hồn Thú, Hồn Hoàn cùng Hồn Sư.

Nên khi nghe vậy thì ngay lập tức gật đầu.
"Nếu thiếu gia muốn mà nói thì ta có thể phân một tia linh hồn để đi vào Tinh Thần Chi Hải của nàng, về sau học tập cũng sẽ tương đối dễ dàng." Y Lai Khắc Tư nhìn ra Thế Hoa chủ ý thì đề nghị.
Bây giờ linh hồn của hắn đang ở trạng thái đỉnh phong, nên bây giờ tách ra một tia cũng không sao.
"Hơn nữa ta cũng cần quan sát xem cách hoạt động của Hồn Hoàn như thế nào để bổ sung vào Hồn Linh chi pháp, ta nghĩ đến lúc đó sẽ có điểm đột phá."
"Vậy sao, được, để ta nói với nàng." Thế Hoa nghe vậy thì nói mọi chuyện với Thiên Nhận Tuyết.
Hắn cũng không sợ Y Lai Khắc Tư làm hại Thiên Nhận Tuyết, dù sao vẫn còn hắn vị thiếu gia này tại.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì ngay lập tức đồng ý, nếu như học được vậy thì các thủ đoạn của nàng sẽ được tăng lên, công thủ toàn diện.
Hơn nữa so với các loại công pháp của Thế Hoa thì cái này thì có vẻ phù hợp nàng hơn.
《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》cùng《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》hai cái này đều cùng Tinh Thần Chi Lực, Thái Dương Chi Lực cùng Nguyệt Quang Chi Lực có liên quan, nên Thiên Nhận Tuyết bất lực.
Thế Hoa lúc biết được cũng xoa mũi cười trừ, bộ nội công cùng khinh công này là đúng là đo thân cho hắn mà làm, người khác muốn học được cũng rất khó.
《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》thì lại là song kiếm pháp, hơn nữa chủ tu là tốc độ.

Đối với Cường Công hệ Hồn Sư sử dụng đơn kiếm như Thiên Nhận Tuyết mà nói đúng là không có gì dùng.
Càng không nói tới《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》.

Vũ khí chính của nàng là kiếm, thương thứ này dùng không được.
Mà bây giờ có Quang Minh ma pháp này, nàng không tin nàng còn không học được.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi