[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Mừng rỡ lúc đầu liền biến thành mồ hôi lạnh, đây chính là bảo bối quý hiếm a! Mình ăn một viên đã có hiệu quả tốt như vậy, còn viên kia ở chỗ nào rồi? Chẳng lẽ có người vào nơi này lấy nó đi mất? Lúc trước mình minh tưởng rất sâu, một điểm cảnh giác cũng không có, có người chạm vào cũng không biết.

Không có khả năng! Nếu có người ngoài đột nhập thì Thần Thức cùng Linh Tê Thiên Nhãn khẳng định sẽ phát hiện ra, nhưng mà viên dược đã hoàn toàn biến mất. Chuyện này là sao đây? Chẳng lẽ nó còn tự mình chạy? Hay là đã tiêu tán?

Tâm trạng tốt đã biến mất phân nửa, sắc mặt Đường Tam có chút khó coi.

Hắn vô cùng hối hận vì sao hôm qua sau khi dùng viên thứ nhất thì không thu hộp lại. Nếu đem nó cất vào không gian trữ vật thì sẽ không có chuyện như bây giờ. Việc này còn không thể nói với người khác, chỉ có thể tự mình biết. Chẳng lẽ hắn còn đến tìm Khổng Tước Đại Yêu Vương và nói "Một viên dược ngài cho ta đã chạy mất, có thể đền cho ta một viên khác được không?" hay sao?

Viên dược này có tác dụng to lớn, gần như có thể cứu một mạng người. Người bị thương nặng chỉ cần dùng một viên liền có thể hồi phục trong thời gian ngắn, chính là có công hiệu cải tử hồi sinh. Khổng Tước Đại Yêu Vương cho hắn hai viên, hẳn là để hắn lưu lại một viên sau này sử dụng nếu có bị thương nặng, nhưng không nghĩ tới nó lại biến mất như vậy.

Chuyện này là sao a?

Đường Tam trong lòng phiền muộn, lúc này cũng không làm được gì, chỉ có thể thầm than một tiếng, trước mắt cứ như vậy đi. Sắc trời đã sáng rõ, hôm nay hắn còn có thi đấu cá nhân, nếu thân thể chuyển biến tốt thì tất nhiên sẽ tiếp tục tham gia tranh tài. Hơn nữa, chỉ cần đánh xong trận hôm nay là hắn sẽ đứng đầu tổ, tiến vào 16 người đứng đầu, từ đó bước vào vòng chung kết.

Tiến vào vòng chung kết là bắt đầu có phần thưởng. Xếp hạng càng cao thì phần thưởng càng lớn.

Hiện tại hắn, Mỹ công tử cùng Đại Miêu đều cách vòng chung kết không xa. Mỹ công tử cần thắng hai trận nữa, hắn và Đại Miêu chỉ cần thắng một trận liền có thể tấn cấp.

Rửa mặt rồi thay bộ đồ khác, Đường Tam lập tức đi về phòng ăn dùng điểm tâm. Các đồng bạn không có ở đây, hẳn là đã ăn sáng xong rồi rời đi. Buổi sáng bọn họ hẳn là vẫn muốn xem thi đấu, đoán rằng mình bị thương quá nặng nên không thể tiếp tục dự thi, cho nên cũng không gọi mình.

Dược của ta ...

Nghĩ đến khí tức thanh lãnh kia làm Đường Tam cảm thấy bữa sáng hôm nay có chút vô vị. Nhưng hắn đã ba kiếp làm người, tâm tính trầm ổn, sau khi phiền muộn ngắn ngủi thì cũng không nghĩ nhiều nữa. Khi ăn xong điểm tâm đều đến thẳng quảng trường Tổ đình.

Từng tiểu tổ đều chỉ còn lại một hoặc hai trận tranh tài, cho nên Đường Tam dù ở tổ thứ ba, nhưng rất có thể ra sân ở lượt đầu tiên hoặc lượt thứ hai. May mắn vẫn chưa quá muộn. Khi Đường Tam đến nơi thì tranh tài sắp bắt đầu. Mặc dù một số tổ khác còn ba người dự thi, nhưng hôm nay mỗi tổ chỉ có một trận tranh tài, cho nên là người ở tổ thứ ba, hắn phải ra trận ở lượt thứ nhất. Chỉ có đến vòng chung kết, ba đài thi đấu mới trở thành một cái.

Đường Tam là người đến cuối cùng, thiếu chút nữa là trọng tài tuyên bố hắn bỏ thi đấu.

Vội vã lao vào đấu trường, vội vã leo lên đài thi đấu, hắn thậm chí còn không kịp liên lạc với Mỹ công tử hay các đồng bạn. Ngay khi hắn leo lên đài thi đấu thì toàn trường lập tức reo hò. Rõ ràng là khán giả xem trận thi đấu hai người hôm qua đều không nghĩ Đường Tam có thể tiếp tục dự thi.

Đối thủ của hắn cũng vậy, khi hắn nhìn thấy Đường Tam xuất hiện, dù có chút vội vàng nhưng khí tức toàn thịnh thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Đây là một tuyển thủ Yêu Quái Tộc, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là trong trận đấu lúc trước đã bị thương, còn chưa hồi phục hẳn.

Đối phương có thân hình cao lớn, toàn thân toát ra khí thế hung hãn, nhưng không hiểu sao khi Đường Tam nhìn hắn lại có thể thấy rõ ràng hắn có chút nhát gan.

"Tranh tài bắt đầu!" Trọng tài cũng mặc kệ tuyển thủ có tâm tình gì, trực tiếp tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Không chút do dự, kim quang loé lên sau lưng Đường Tam, một đôi kim sí hoàn hảo không chút tổn hại giãn ra, kéo theo thân thể hắn bay lên không trung.

Kim Bằng Biến đã bại lộ, vì vậy không cần phải che giấu nữa. Tốc độ Kim Bằng Biến tăng thêm kỹ xảo phi hành của Đường Tam, lại phối hợp với Sư Hổ Kim Cương bá đạo, quả thực là phù hợp và bổ sung cho nhau, để Đường Tam có lực bộc phát cùng tốc độ công kích siêu cường, là phương thức tốt nhất để hắn chiến đấu với đối thủ.

Nhưng ngay khi Đường Tam chuẩn bị tấn công thì đối thủ lại lui xuống một bước, lớn tiếng kêu: "Ta nhận thua."

Đường Tam vừa bay lên không trung lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, hai cánh mở ra, để mình lơ lửng giữa không trung, trên mặt nở một nụ cười thản nhiên.

Chờ lúc mây tan gặp trăng sáng, vận khí của mình rốt cuộc cũng tốt rồi a!

Trong thời gian ngắn Đường Tam đã hiểu vì sao đối thủ nhận thua. Tổ bọn họ có thực lực tương đối mạnh, Hoàng Kim Mãnh Mã, Liệt Dương Hoa Tinh tộc, Bỉ Mông Cự Thú, có cái nào không phải là tuyển thủ hạt giống? Nhưng bọn họ có vận khí phi thường không tốt mà gặp phải Đường Tam, hoặc là nên nói, Đường Tam vận khí không tốt nên mới gặp bọn họ.

Một bên Đường Tam không ngừng đối chiến với các cường giả, một bên khác các tuyển thủ cũng đang xâu xé lẫn nhau. Người trước mặt này xuất hiện ở đây, khẳng định là đã chiến thắng mấy đối thủ khác, nhưng so sánh mức độ kịch liệt thì không thể cùng cấp bậc với Đường Tam. Hắn căn bản không thể so sánh với ba đối thủ trước của Đường Tam.

Khi hắn thấy Đường Tam hoàn hảo không chút tổn hại thi triển Kim Bằng Biến, lại cân nhắc đến vết thương của mình không tốt, chỉ cần không muốn chết thì không còn sự lựa chọn nào khác là nhận thua. Đường Tam cũng không phải người mềm lòng, lúc trước hắn còn đánh chết Thì Quang Ngạc.

Tên tuyển thủ này hôm nay lên đây là vì nghĩ hôm qua Đường Tam bị thương nặng nên rất có thể sẽ từ bỏ thi đấu. Đường Tam từ bỏ tranh tài, vậy hắn không phải tự nhiên sẽ vào vòng chung kết sao? Đây tuyệt đối là chuyện tốt, thậm chí còn có thể nhận được ưu ái từ Hoàng Giả.

Mấy trận trước Đường Tam đã được các sứ giả Hoàng Giả để ý tới. Còn tên này dù chỉ cách vòng chung kết một bước không xa, nhưng bởi vì đối thủ các trận đấu trước đều không mạnh nên vẫn không được chú ý gì.

Nhưng cuối cùng, vận khí vẫn không đứng về phía hắn. Nhìn thấy đối thủ vẫn có thực lực kinh người như thế, giống như là chưa từng bị thương, hắn nào dám tiếp tục, trực tiếp nhận thua.

"Tổ 3 số 6 chiến thắng, chúc mừng tuyển thủ này đã tiến vào vòng chung kết thi đấu cá nhân."

Trọng tài tuyên bố Đường Tam chiến thắng, điều này cũng mang ý nghĩa hắn trở thành một trong 16 người đứng đầu ở Tổ đình tinh anh đại tái lần này. Đây là vị trí đỉnh phong dưới Thần cấp ở Tổ đình.

Trong 16 tuyển thủ, không người nào có thể nói chính xác ai có thể đoạt giải quán quân thi đấu cá nhân. Ở cấp độ này, các yếu tố như chủng quần khắc chế, sự ngẫu nhiên, kinh nghiệm, ... đều ảnh hưởng trực tiếp đến tranh tài phía sau. Còn có các tuyển thủ thụ thương trong các trận đấu trước cũng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu. Có thể tiến vào top 16 thì đã chứng minh được mình cường đại, là tồn tại được Tổ đình chú ý.

Mà Đường Tam lọt vào top 16 với thân phận nhân loại, là lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử Tổ đình tinh anh đại tái. Nhân loại chỉ là một chủng quần phụ thuộc a!

Nhưng đến nước này sẽ không có ai phá hư tính công bình của giải đấu, nhất là khi Khổng Tước Đại Yêu Vương đã đích thân tuyên bố rằng đây là người của hắn.

Mà tới giai đoạn chung kết, các Hoàng Giả sẽ đích thân đến xem thi đấu. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi