[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Những đối thủ trước đây của Ám Ma Quân Chủ, đã có ba người bị hắn xé xác, thậm chí còn bị hắn cắn nuốt ngay trên sân thi đấu. Nếu không phải Tổ đình cho rằng một đối thủ như vậy sẽ kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự tiến bộ của người trẻ tuổi thì đã sớm ra tay với Ám Ma Quân Chủ. Nhưng trước khi Ám Ma Quân Chủ đến dự thi đã được Tổ đình cam đoan, sau khi cuộc thi kết thúc thì cho phép bọn họ rời đi an toàn nên bọn họ mới tham gia.

Đại Miêu cũng đã đánh chết hai đối thủ, cho nên trận đấu này của bọn họ càng gây chú ý hơn. Ai đánh bại đối thủ sẽ chắc suất tiến vào vòng chung kết. Trước đó còn một tên cũng đi đến bước này, nhưng bởi vì thụ thương quá nặng nên đã tuyên bố từ bỏ so tài.

Đại Miêu cùng Ám Ma Quân Chủ đều được xưng là một trong những tuyển thủ hung tàn nhất, hai đại hung tàn đối kháng, người nào sẽ chiến thắng đây?

Một bên là tràn đầy khí tức Hắc Ám, một bên là cương khí bạch kim vô cùng bá đạo, song phương còn chưa bắt đầu trận chiến, nhưng đã nồng nặc mùi thuốc súng.

"Tranh tài bắt đầu!" Theo tiếng hô lớn của trọng tài, trận đấu quan trọng này rốt cuộc đã bắt đầu. Con ngươi Đại Miêu đột nhiên dựng đứng lên, ngay sau đó, hắn giậm chân xuống đất phát ra một tiếng nổ nhỏ. Thân thể cường tráng giống như một đạn pháo phóng thẳng tới đối phương.

Ám Ma Quân Chủ ở phía đối diện bắn ra nhiều khí lưu màu đen, thân thể vọt tới trước, một đôi móng vuốt sắc bén từ trong đầu ngón tay bắn ra, giống như tia chớp đen mang theo một chuỗi tàn ảnh đen như mực, cũng nhào về phía Đại Miêu.

Khoảng cách hai bên nhanh chóng thu hẹp lại, ngay khi bọn họ sắp va chạm thì tàn ảnh phía sau Ám Ma Quân Chủ bỗng nhiên phân tán, cộng thêm bản thể, tổng cộng hoá thành bảy thân ảnh, cùng nhau vây công Đại Miêu.

Mỗi thân ảnh nhìn qua đều chân thực, trong chốc lát trảo ảnh đã lấp đầy trời, khí lưu màu đen dày đặc cuộn lên, chặn lại tất cả chỗ mà Đại Miêu có thể né tránh.

Không hề nghi ngờ, có thể đi đến một bước này, tên Ám Ma Quân Chủ kia khẳng định là huyết mạch cấp một. Năng lượng Hắc Ám tràn ngập khí tức ăn mòn đang điên cuồng khu trừ các nguyên tố thuộc tính khác trong không khí, dường như khiến cả thế giới đều trở nên tối tăm.

"Grào ...." Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc vang lên. Thân thể Đại Miêu bành trướng, trong giây lát liền biến thành thân hình khôi vĩ cao chừng năm mét. Thân thể cường tráng xé rách quần áo, cương khí bạch kim chói mắt bộc phát, bắn ra phía ngoài.

Theo tiếng gầm kia, bảy thân ảnh sững lại trong giây lát.

Ngay sau đó, thần quang trong mắt Đại Miêu bắn ra, trọng kiếm trong tay quét ngang. Quét ngang trong chớp nhoáng này, không phải là động tác phức tạp gì, nhưng lại vô cùng nhanh, càng là mang theo cương khí mãnh liệt không gì sánh kịp. Trong tiếng Sư Hổ gầm thét kia, khí thế của hắn đã tăng tới đỉnh phong.

Đây chính là biểu hiện của kinh nghiệm chiến đấu và khả năng khống chế tự thân hoàn mỹ. Có lẽ huyết mạch của Đại Miêu không thể so với Long tộc, Phượng tộc, nhưng nói về khả năng vận dụng huyết mạch tự thân, hắn chắc chắn sẽ không kém bất kỳ tuyển thủ nào.

Hơn nữa ngoài năng lực cường đại, Đại Miêu còn có vô số kinh nghiệm chiến đấu sinh tử. Mỗi cuộc chiến của hắn đều là khảo nghiệm sinh tử, và mỗi kinh nghiệm đó cơ hồ đều có được khi cận kề cái chết. Cho nên dù đối thủ như thế nào hắn cũng có thể duy trì tỉnh táo tuyệt đối, cũng biết thời điểm nào đem lực lượng bạo phát là tốt nhất.

Một kiếm này, không giữ lại chút nào, khí thế lừng lẫy mang theo cương khí bạch kim quét ngang.

Những thân ảnh đen kịt hơi sững lại kia cơ hồ trong nháy mắt tán loạn, nhưng lại hoá thành khí lưu dày đặc quấn lấy Sư Hổ Kiếm Thánh, đè ép vào trong, dường như muốn bám lên đó.

Đúng lúc này, Sư Hổ Kim Cương bộc phát, hắc khí cuốn lấy hắn lập tức biến mất một phần ba. Khí lưu màu đen tựa hồ có chút kinh hoàng mà tán loạn, cách đó không xa, thân ảnh Ám Ma Quân Chủ đã ngưng tụ lại.

Tiếp theo, Đại Miêu giơ cao thanh trọng kiếm, quang diễm bạch kim từ trên trời giáng xuống, trông như một dải lụa chém tới Ám Ma Quân Chủ.

Quang mang đỏ tươi lấp loé trong mắt Ám Ma Quân Chủ, thân hình hắn trở nên hư ảo, tàn ảnh phá toái trong kiếm mang, còn hắn lại lần nữa ngưng tụ thành hình.

Hai mắt Đại Miêu nheo lại, rõ ràng hắn đã khoá chặt đối thủ, nhưng vẫn chém trúng tàn ảnh như cũ. Nói cách khác, đối phương có thể cưỡng ép thoát khỏi trạng thái bị khoá chặt.

"Thôn phệ? Thú vị." Thanh âm Ám Ma Quân Chủ có chút khàn khàn, quang mang đỏ tươi trong mắt lại loé sáng. Ngay sau đó, toàn thân hắn chuyển từ màu đen sang màu đỏ sậm. Phía sau hắn, một vòng hào quang màu đỏ sậm mở rộng và biến thành một thứ giống như trăng máu, chiếu rọi mọi thứ xung quanh thành màu đỏ sậm.

Khi nhìn thấy quầng sáng màu đỏ sậm kia, Đại Miêu chỉ cảm thấy khó thở và tức ngực, vốn muốn công kích ngay lại phải dừng lại.

Mà thân ảnh Ám Ma Quân Chủ kia trong nháy mắt đã dung nhập vào trong quầng sáng, thanh âm khàn khàn mà băng lãnh vang lên: "Ngươi rất mạnh, đáng để ta dùng toàn lực. Vậy để cho ngươi xem một chút, Ám Ma Quân Chủ sau khi thăng lên huyết mạch cấp một có thực lực như thế nào."

Mùi huyết tinh nồng nặc toả ra, trong chớp mắt toàn bộ đài thi đấu biến thành màu đỏ, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên từ bốn phương tám hướng.

Lúc này, Đại Miêu dường như thấy được vô số vong hồn từ khắp nơi lao về phía mình, ánh mắt hắn lập tức trở nên bối rối, khí tức trên thân cũng theo đó mà có chút bất ổn.

Dưới đài, nhìn vầng sáng màu đỏ như máu bao phủ thân hình Đại Miêu, Đường Tam cũng không nhịn được khẽ nhíu mày, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

"Ca, đây là năng lực gì?" Mỹ công tử gọi ca ngày càng tự nhiên.

Đường Tam trầm giọng nói: "Đây là một năng lực vô cùng tàn nhẫn và đẫm máu, gọi là Huyết Tinh lĩnh vực, Huyết Nguyệt Quân Chủ mà tên Ám Ma Quân Chủ kia nói cũng vì đó mà tới. Muốn thu được năng lực này cần gϊếŧ chóc vô cùng nhiều, không ngừng thu thập máu tươi, dùng phương thức đặc thù tiếp nhận lời nguyền rủa của những Huyết Chủ (là người bị gϊếŧ để lấy máu tươi) này, từ đó hình thành một năng lực lĩnh vực. Người khác ở trong lĩnh vực sẽ bị nguyền rủa ảnh hưởng, tâm chí hỗn loạn, mà Ám Ma Quân Chủ thi triển lĩnh vực thì thông qua nguyền rủa kíƈɦ ŧɦíƈɦ bản thân, từ đó bước vào trạng thái cường đại hơn."

"Còn có năng lực tàn nhẫn như vậy?" Mỹ công tử rùng mình một cái, nhìn quang mang đỏ như máu trên đài thi đấu, cảm thụ được mùi huyết tinh nông nặc thì lập tức cảm thấy khó chịu.

Đường Tam giơ tay che kín tầm mắt của nàng: "Không nên nhìn, cũng đừng cảm thụ. Cái tên Ám Ma Quân Chủ đáng chết này, bộ tộc này nếu cũng tu luyện như vậy thì thật đáng chết. Bọn họ cũng đều không có kết cục tốt. Tu luyện Huyết Tinh lĩnh vực cần không ngừng gϊếŧ chóc, không ngừng thôn phệ máu tươi, không ngừng tăng cường những lời nguyền mà bọn chúng phải chịu. Lĩnh vực này có uy lực rất mạnh, nhưng cùng rất dễ bị phản phệ. Ta đoán bộ tộc này thành Thần cấp vô cùng khó, bởi vì bọn chúng làm trời đất oán giận, thiên kiếp phải chịu sẽ vô cùng cường đại và khủng bố. Nhưng nếu có thể độ kiếp thành công thì sẽ không thành Thần, mà thành Ma. Tổ đình vậy mà lại cho phép chủng quần như vậy tồn tại, đúng là không sợ xuất hiện một Đại Thiên Ma, đó chính là một tồn tại có thể huỷ diệt mọi thứ."

Mỹ công tử nói: "Vậy Đại Miêu có thể thắng sao?"

Đường Tam lắc đầu, cau mày nói: "Ta không biết."

Ở chỗ này, Đường Tam cũng không có cách nào can thiệp vào tranh tài. Ở đây có không biết bao nhiêu cường giả cấp độ Yêu Vương và Đại Yêu Vương, nếu hắn dùng Thần Thức can thiệp, nếu bị phát hiện thì phiền phức rất lớn. Uy lực của Huyết Tinh lĩnh vực cực lớn, trong lĩnh vực này, Đại Miêu có thể thắng hay không thì phải xem bản thân hắn. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi