[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Hôm nay là ngày đầu tiên thi đấu vòng chung kết, tất cả có tám trận đấu, cũng có nghĩa là 16 tiến 8, sẽ xác định được top 8. Vẫn như cũ là loại trực tiếp, người thắng sẽ đi tiếp.

Mỹ công tử cũng chưa tới, ít nhất là Đại Miêu chưa nhìn thấy nàng.

Đại Miêu không có vào phòng mình nghỉ ngơi, mà ở cửa chờ Đường Tam đến.

Tiến vào vòng chung kết, bên cạnh hưng phấn, trong lòng Đại Miêu cũng có chút hồi hộp. Mà Đường Tam giống như chỗ dựa tinh thần, có Đường Tam ở bên cạnh, Đại Miêu có lòng tin hơn và chiến ý cũng càng thêm mãnh liệt.

Đúng lúc này, Đại Miêu nhìn thấy thân ảnh Mỹ công tử.

Hôm nay Mỹ công tử đặc biệt xinh đẹp. Nàng mặc một chiếc váy bạc dài, trên váy có ngân quang gợn sóng, còn có những hoa văn kỳ dị. Khi Mỹ công tử bước đi tựa như đang xuyên qua không gian, như thể nàng không chỉ tồn tại ở không gian này mà còn tuỳ thời dạo bước ở một không gian khác.

Mỹ công tử không phải cố tình làm như vậy, mà chiếc váy nàng mặc rất hiển nhiên không phải là vật tầm thường.

Mái tóc đen dài xoã sau lưng khiến cho nàng thêm mấy phần khí chất quý tộc, xinh đẹp không gì sánh kịp. Trên đầu nàng còn đội một vương miện bằng bạc, chính giữa vương miện là một viên ngọc bạc sáng lấp lánh, tản ra không gian ba động mãnh liệt, trong vô hình dường như có một cỗ lực lượng không gian bao phủ toàn thân nàng từ trên xuống dưới.

Đại Miêu chớp chớp mắt, trong lòng chợt chua xót.

Không hề nghi ngờ, trang phục này của Mỹ công tử không đơn giản là để nhìn cho đẹp, nó đại biểu cho tài phú, càng là thể hiện nội tình của Khổng Tước Yêu tộc. Trên người nàng đều là trang bị đỉnh cấp, coi là Thần Khí cũng không sai biệt lắm, lại thêm Thiên Cơ Linh trước đó, có thể nói nàng được trang bị toàn diện từ trên xuống dưới.

Không sai, Khổng Tước Yêu tộc không có Đại Yêu Hoàng, nhưng luận tài phú, bọn họ không kém bất kỳ một chủng quần nào.

Một thân trang phục này của Mỹ công tử, tất cả đều toát lên vẻ quý tộc, đồng thời cũng tản ra sức uy hiếp của trang bị cường đại. Tiến vào vòng chung kết, Khổng Tước Đại Yêu Vương đã có thể danh chính ngôn thuận lấy ra các bảo bối của Khổng Tước Yêu tộc này để trang bị cho nàng.

Lúc này Mỹ công tử cũng đã thấy Đại Miêu. Nàng dường như không có cảm giác gì nhiều với trang bị trên người mình, ngân quang loé lên, nàng đã truyền tống tới trước mặt Đại Miêu.

"Đại Miêu, ca ca ta đâu? Hắn tới rồi sao?" Mỹ công tử nhíu mày hỏi.

Đại Miêu sửng sốt, nói: "Không có! Ta không liên lạc được với hắn."

Mỹ công tử có chút lo lắng, nói: "Ta cũng không liên lạc được với hắn. Trước đó hắn nói muốn bế quan hai ngày, sẽ không có chuyện gì chứ?" Nói xong, nàng liền thử dùng máy truyền tin liên lạc được với Đường Tam, nhưng vẫn không có bất kỳ âm thanh nào truyền đến.

Đại Miêu nói: "Nếu không, ta đi tìm hắn một chuyến?"

Mỹ công tử nói: "Để ta đi, tốc độ của ta nhanh hơn một chút." Nói rồi, từng quang văn màu bạc trên váy nàng sáng lên, trong nháy mắt tiếp theo, nàng đã hư không tiêu thất.

Sau vài chục lần truyền tống liên tục, Mỹ công tử đã xuất hiện trước khách sạn Bạch Hổ.

Lúc này vì đa số khách đã đến quảng trường xem tranh tài nên khách sạn có chút vắng vẻ, nhưng vẫn còn nhân viên đang làm việc. Khi Mỹ công tử một thân lộng lẫy xuất hiện, người canh gác có chút ngốc trệ.

Đầu đội vương miện, người mặc váy dài, Mỹ công tử tựa như một tiên tử, quả thực là người ta quá rung động.

Mỹ công tử không để ý đến những thứ này, trực tiếp đi vào trong hành lang.

Nàng vừa vào cửa liền có người kinh ngạc nói: "Công Chúa Điện Hạ?"

Mỹ công tử vốn muốn trực tiếp truyền tống đến phòng Đường Tam thì nghe được tiếng gọi này, lập tức dừng lại. Quay đầu nhìn lại, nàng thấy một khuôn mặt xa lạ.

"Ngươi là ai?" Mỹ công tử cau mày nói.

Hứa Tự Nhiên cung kính nói: "Ta là Hứa Tự Nhiên, đến từ Linh Tê thương hội. Trước kia trên khánh điển ta từng diện kiến điện hạ. Ngài đây là ..."

Mỹ công tử nói: "Ta đến tìm Tu La, ngươi có nhìn thấy hắn hay không?"

Hứa Tự Nhiên cười khổ nói: "Ta cũng đang chờ hắn. Tu La huynh cùng thương hội chúng ta giao hảo. Trận chung kết sắp diễn ra, chúng ta muốn gửi chút dược vật cho huynh ấy."

"Hắn vẫn chưa đi ra sao?" Mỹ công tử hỏi lần nữa.

"Ừm, vẫn chưa. Tranh tài sắp bắt đầu, hắn không có ở bên kia sao?" Trong lòng Hứa Tự Nhiên cũng có chút lo lắng.

Ở cả hai hạng mục thi đấu, Đường Tam đều tiến vào 16 người đứng đầu, trong lòng Hứa Tự Nhiên hắn đã sớm không chỉ còn là người liên hệ với đại sư. Tiến vào top 16 có ý nghĩa như thế nào hắn rất rõ ràng, Khổng Tước Đại Yêu Vương đã mấy lần để bọn họ điều tra thông tin về Tu La, có thể thấy được ngài ấy coi trọng Tu La cỡ nào.

Nhưng Hứa Tự Nhiên cũng không nghĩ tới thân là người thừa kế, Công Chúa Điện Hạ lại tự mình đến tìm Tu La. Lại nghĩ tới Tu La và Công Chúa Điện Hạ cùng nhau tham gia thi đấu hai người, thế là địa vị của Tu La trong lòng hắn lại kéo cao hơn.

"Ta biết rồi." Mỹ công tử đáp lại một câu, sau đó biến mất trong ngân quang.

Khi nàng xuất hiện thì đã đứng ở trong phòng Đường Tam. Cũng lúc này có tiếng long ngâm vang lên, Mỹ công tử chỉ cảm thấy một cỗ khí huyết cường đại đang dao động.

Long ngâm truyền tới, cửa phòng tu luyện mở ra, một bóng người chuẩn bị bước ra.

"Ca ca?" Mỹ công tử vô thức kêu lên một tiếng.

Thân ảnh đang muốn ra ngoài lập tức cảm nhận được sự tồn tại của nàng, trong nháy mắt dừng bước lại, một thanh âm vội vàng vang lên: "Đừng tới đây, ta không mặc quần áo."

Mỹ công tử vốn muốn xông lên thì lập tức ngừng lại, khuôn mặt đỏ bừng.

Nhưng không cần chờ lâu, sau vài giây, Tu La đã đeo mặt nạ bước ra. Trên người hắn mặc quần áo hoàn chỉnh, trên mặt vẫn như cũ mang theo mặt nạ che đi nửa khuôn mặt.

Nhanh như vậy đã mặc xong quần áo rồi? Không đúng, hắn chỉ là không có mang mặt nạ.

Mỹ công tử liền hiểu mình đã bỏ qua điều gì, vừa rồi nếu mình nhanh hơn một bước, nói không chừng đã có thể nhìn thấy khuôn mặt thật của hắn. Nghĩ đến đây Mỹ công tử không khỏi tức giận, nhịn không được sẵng giọng nói: "Tranh tài sắp bắt đầu rồi, ngươi sao còn chưa xuất phát?"

Đường Tam cười khổ nói: "Ta cũng không ngờ là sẽ lâu như vậy."

Quả thực hắn gặp một vài vấn đề trong khi tu luyện, không phải là sự cố, mà là sau khi dung hợp thì xuất hiện một chút biến hoá diệu kỳ.

Khi hắn khống chế Kim Bằng Biến từng bước thôn phệ Phong Long Biến thì lạc ấn Kim Bằng Biến có một số biến hoá kỳ lạ, thể tích tăng lên, thậm chí còn lớn hơn cả Sư Hổ Biến. Mà năng lượng nó toả ra khiến cơ thể hắn không ngừng thuế biến.

Huyết mạch Phong Long tựa hồ rất phù hợp với Đường Tam. Sau khi Kim Bằng Biến dung hợp Phong Long Biến, hiện tại nên gọi là Kim Bằng Phong Long Biến đã làm hắn thoát thai hoán cốt. Huyết mạch trong cơ thể hắn như được gột rửa một lần nữa, thể phách tăng cường trên phạm vi lớn, thậm chí ngay cả khí tức cũng có vài phần khí tức Long tộc.

Kinh nghiệm tu luyện của Đường Tam phong phú cỡ nào, hắn lập tức bắt được một số điều kỳ diệu trong đó. Hắn dù chuyển thế trùng sinh vào thế giới này, nhưng dù sao có Thần Thức kiếp trước tồn tại, Thần Thức làm cho cỗ thân thể này vô tri vô giác sinh ra cải biến, năng lực từ kiếp trước cũng đang từng bước khôi phục. Mà ở kiếp trước, hắn đã giao lưu với nhiều Long tộc cường đại ở vị diện kia, thậm chí con trai và cháu trai hắn đều có huyết mạch liên quan đến Long tộc, cho nên khí tức huyết mạch của hắn rất thân hoà với loại huyết mạch này. Sau khi dung hợp lạc ấn Phong Long Biến, tăng phúc của nó còn mạnh hơn so với các lạc ấn huyết mạch khác. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi