[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Ta cũng không nghĩ tới, trời cao lại cho ta một cơ hội như vậy. Khi Tô Cầm băng huyết, trên người nàng tản ra khí tức huyết mạch quen thuộc mà ta vô cùng căm hận, đó chính là khí tức của con gái ngươi. Khi ta nhìn thấy Tô Cầm thì nàng sắp chết rồi, ta tuyệt đối không nghĩ đến, tiểu công chúa được Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng yêu thương hết mực, nữ nhân của Lâm Hề Mặc lại xuất hiện trên địa bàn của ta. Trong khoảnh khắc đó ta đã nghĩ rất nhiều, nữ nhân của ngươi chết ta hẳn nên rất cao hứng. Ta cũng không thiện lương gì mà đi chăm sóc người bị thương. Cho nên, ta cũng không được coi là ân nhân cứu mạng của các nàng. Nhưng lúc đó, ta nghĩ đến một khả năng khác."

"Ta vĩnh viễn không cách nào thành tựu Hoàng Giả rồi, Khổng Tước Yêu tộc làm sao mới có thể quật khởi đây? Ở phương diện kinh tế, ta có thể khiến thành Gia Lý trở nên giàu có, nhưng thành Gia Lý không Hoàng, chung quy vẫn là vấn đề lớn nhất. Trước thực thực lực tuyệt đối, tất cả đều là hư vô. Ta không cách nào thành Hoàng, hậu đại của ta cùng thê tử cũng bởi vì huyết mạch của ta mà không có thiên phú Hoàng Giả, vậy mở ra lối riêng thì sao? Thế là, trước tiên ta ổn định trạng thái thân thể Tô Cầm, giúp nàng sinh ra hài tử. Lúc ấy bởi vì bị ngạt nước quá lâu, thân thể hài tử không tốt, huyết mạch không thông. Nhưng ta có thể khẳng định, tương lai nàng có thiên phú rất tốt, dù là huyết mạch Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hay huyết mạch Tinh Phượng đều là huyết mạch cấp một, có hai đại huyết mạch cấp một làm cơ sở, đứa nhỏ này nhất định có thiên phú trác tuyệt. Khi đó, ta liền có một suy nghĩ to gan. Ta lưu lại huyết mạch Bạch Hổ trong cơ thể nàng, lưu lại bản nguyên huyết mạch Tinh Phượng của ngươi, nhưng loại bỏ đặc điểm huyết mạch của ngươi, lại cấy vào người nàng huyết mạch thuần khiết của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta. Lúc đó ta chỉ muốn làm thí nghiệm, dù sao với ta, mẹ con các nàng sống hay chết cũng không sao cả. Nếu các nàng chết thì cũng là vợ con của ngươi, nếu như các nàng sống thì còn có một khả năng khác."


"Làm ta vui mừng là, bản thân đứa bé này có sinh mệnh lực rất cường đại. Sau khi bị ta tách ra đặc điểm huyết mạch Tinh Phượng, nàng vậy mà thành công dung hợp huyết mạch Khổng Tước Yêu tộc chúng ta, hơn nữa vẫn còn sống."

"Chờ đến khi Tô Cầm tỉnh lại, ta không có giấu giếm, đem tất cả mọi chuyện nói với nàng. Lúc đó nếu ta không cấy huyết mạch Khổng Tước vào người đứa nhỏ này, nàng khẳng định là phải chết, bởi vì huyết mạch không đủ. Tước bỏ đặc điểm chủng tộc Tinh Phượng là bởi vì sự ích kỷ và kế hoạch của ta. Nhưng sau khi ngẫm lại thì, nếu trong cơ thể đồng thời có ba loại huyết mạch, đứa nhỏ này hẳn không thể sống được. Ta không có khả năng giúp nàng rót vào huyết mạch Tinh Phượng, cho nên vẫn tính là ta cứu được nàng."

"Nàng còn sống, trở thành con gái của ta, gọi ta là ba ba. Trên người nàng chảy xuôi huyết mạch Khổng Tước Yêu tộc chúng ta, nhưng còn có bản nguyên Tinh Phượng. Cho nên nàng vẫn là con gái ngươi. Ngươi muốn gϊếŧ thì là gϊếŧ chính con gái ruột của mình. Có ngoài ý muốn không? Có kinh hỉ hay không?"


Nói đến đây, nụ cười trên mặt Khổng Tước Đại Yêu Vương ngày càng đậm, mà sắc mặt Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng lại trắng bệch, thậm chí cả người còn run run.

Con gái, mình vậy mà có một cô con gái, là con gái của mình cùng Tô Cầm. Khi Tô Cầm hạ sinh hài tử này là khi rời khỏi Tổ đình, rời khỏi Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, khi sinh con vì băng huyết nên suýt nữa mẹ con đều chết.

Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng rút cuộc đã hiểu rõ vì sao nàng lại hận mình như vậy, đừng nói là nàng, giờ khắc này chính hắn cũng hận chính mình. Bản thân hắn không bằng cầm thú a!

"Tiểu Mỹ dần lớn lên, thiên phú của nàng cũng dần bộc lộ ra. Thật không hổ là hài tử do huyết mạch cấp một bồi dưỡng ra, nàng không chỉ toàn bộ hấp thu, hơn nữa huyết mạch nhân loại còn chiếm vị trí chủ đạo, dùng ngộ tính của nhân loại khiến cho mấy huyết mạch dung hợp, sử dụng Bạch Hổ Biến cùng Khổng Tước Biến vô cùng trôi chảy, hơn nữa ngưng tụ Khổng Tước kim quan từ khi còn nhỏ. Khi nàng ngưng tụ Khổng Tước kim quan ta liền biết, tộc ta thật sự có khả năng xuất hiện Đại Yêu Hoàng. Quả nhiên, hỗn huyết mới là tổ hợp tốt nhất. Vì vậy, ở thời điểm đó, ta liền quyết định để nàng trở thành người thừa kế của ta. Nàng chỉ biết mình là nhân loại, là Khổng Tước Yêu tộc, thậm chí là Bạch Hổ Yêu tộc, nhưng sẽ không cho rằng mình là Tinh Phượng Yêu tộc, huống chi, ngươi còn là cừu nhân gϊếŧ cha nàng. Vì vậy, ngươi làm sao có thể thắng ta đây? Ngươi dám gϊếŧ con gái của mình sao? Ngươi cam lòng sao? Lúc trước ngươi vứt bỏ mẹ con các nàng, để các nàng suýt nữa mất mạng. Hiện tại thì sao? Ngươi làm đi. Nếu ngươi làm được, vậy ngươi thắng."


Nói đến đây, Khổng Tước Đại Yêu Vương quay đầu nhìn về phía Vương Phi đã sớm ngốc trệ, ôn nhu nói: "Thân ái, khi chúng ta kết hôn, ta đã đáp ứng sẽ để Khổng Tước Yêu tộc chấn hưng lại. Phương diện khác ta đều làm được, chỉ là tộc ta không Hoàng. Mà bây giờ, ta vì nàng nuôi dưỡng một người thừa kế có thiên phú Hoàng Giả. Không nên hận Tiểu Mỹ, đừng căm thù nó, kỳ thật nàng nên ủng hộ nó mới đúng. Đứa nhỏ này thông minh, thiện lương, bề ngoài băng lãnh cũng chỉ vì che giấu sự tự ti, tự ti vì bị tộc nhân áp chế từ nhỏ. Sở dĩ ta không nói cho nàng, cũng là vì muốn nó dưới áp lực lớn như vậy mà cố gắng. Người chân chính thành Hoàng, có ai không phải trả giá gấp người khác trăm ngàn lần từ khi còn nhỏ đâu."

"Hiện tại ta có thể nói cho nàng biết, lúc trước huyết mạch Khổng Tước ta cắm vào người Tiểu Mỹ khi còn nhỏ không phải là của ta, mà là của nàng, là tinh huyết nàng đưa cho ta để giúp ta thức tỉnh huyết mạch chi lực nhiều hơn. Chỉ là ta vô dụng, bởi vì dù ta có sử dụng cũng không chân chính trở thành Hoàng Giả, ta không đột phá được. Phần tinh huyết đó, ta cho Tiểu Mỹ, cho nên trên người Tiểu Mỹ kỳ thật chảy xuôi huyết mạch của nàng, theo một nghĩa nào đó, Tiểu Mỹ cũng là con gái của nàng. Dù không có mười tháng mang thai, huyết mạch Khổng Tước Biến cường đại trên người Tiểu Mỹ là của nàng, chân chính là truyền thừa Khổng Tước Đại Yêu Hoàng. Ta dùng phương thức này, trả lại cho nàng một Hoàng Giả."
"Tiểu Mỹ là con gái của Lâm Hề Mặc, trong mắt ta, tên hỗn đản này dù khốn nạn như thế nào cũng sẽ không ra tay với con gái của mình. Tương lai Tiểu Mỹ thành Hoàng, cũng tương đương là con gái hắn thành Hoàng, ta nói với thủ hộ giả bên cạnh Tiểu Mỹ, khi nàng thành Hoàng sẽ nói thân thế cho nàng biết. Nàng nói xem, Lâm Hề Mặc nhìn con gái hắn kế thừa vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc thì ủng hộ hay không ủng hộ? Hắn còn có thể cướp đoạt thành Gia Lý của chúng ta sao? Không thể, Khổng Tước Yêu tộc mãi mãi là chủ nhân của thành Gia Lý. Hơn nữa, trên người Tiểu Mỹ còn có huyết mạch Bạch Hổ, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng là ông ngoại nàng, vì vậy thành Gia Lý sẽ càng thêm vững chắc. Hơn nữa, Tiểu Mỹ còn được Hải Thần từ Vô Tận Lam Hải ủng hộ. Mà những điều này tự nhiên sẽ ủng hộ Khổng Tước Yêu tộc chúng ta, tất cả đều rất hoàn mỹ, không phải sao?"
"Tiểu Mỹ đã đáp ứng ta, tương lai nàng sẽ luôn thủ hộ Khổng Tước Yêu tộc, tương lai cũng sẽ đem vị trí tộc trưởng truyền lại cho hậu đại của tộc ta. Vậy là đủ rồi ha. Dù sao, ta cũng bỏ ra rất nhiều vi nàng, ngay cả Thiên Cơ Linh cũng giao cho nàng chấp chưởng. Nàng cũng được tổ tiên tán thành, chứng minh rằng huyết mạch của nàng vẫn rất cường đại."

Nói đến đây, sắc mặt Khổng Tước Đại Yêu Vương càng thêm trắng xám, bởi vì Khổng Tước kim quan trên trán hắn đột nhiên rơi xuống một khối lớn.

Một vòng đỏ ửng phun lên trên mặt, Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn Tô Cầm, lại nhìn Lâm Hề Mặc thân thể run rẩy, thản nhiên nói: "Ta không phải người gì tốt, các ngươi có thể cảm thấy ta là nhà âm mưu. Nhưng vì Khổng Tước Yêu tộc, vì hứa hẹn của ta, ta phải làm như vậy. Hiện tại, ta sắp chết rồi, nhưng ta lưu lại đủ để tộc ta hưởng thụ, ta cũng thực hiện được hứa hẹn với người ta yêu. Lâm Hề Mặc, ngươi nói cho ta biết, là ngươi thắng hay vẫn là ta thắng?"
(Lời editor: Đọc xong đoạn này tự dưng lại nhớ Cổ Nguyệt Na, nếu Khổng Tước Đại Yêu Vương và Cổ Nguyệt Na đều nói chân tướng cho Vương Phi và Đường Vũ Lân, vậy có phải kết cục sẽ khác đi không?)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi