[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Dây leo xung quanh Đường Tam đột nhiên bắn ra, mấy chục cây dây leo lao đến quấn quanh đối phương, cùng lúc đó, bốn cây dây leo chống đỡ mặt đất bỗng dùng sức đẩy thân thể hắn lên, trực tiếp nhảy vào không trung.

Kim Cương Tinh Yêu Vương chợt quát một tiếng, "Chấn!"

Tấm thuẫn trong tay đập mạnh trên mặt đất, ngay lập tức, hào quang màu vàng mãnh liệt bắn ra, toàn bộ dây leo lao về phía hắn đều bay ra ngoài, căn bản là không có cơ hội quấn quanh. Đồng thời, hắn ngẩng đầu nhìn Đường Tam đang bay lên không. Một quyền đánh ra, một đoàn hào quang màu vàng như đạn pháo đuổi theo thân thể Đường Tam.

Đường Tam linh hoạt trở mình trên không, cũng không đón đỡ, dùng vài gốc dây leo vòng quanh qua đầu, lần nữa lăng không cao lên một đoạn, tránh được một quyền oanh kích. Cùng lúc đó, hàng trăm cây Lam Ngân Hoàng từ trên trời giáng xuống, tiến thẳng xuống bao phủ phía dưới.


Từng đám cây dây leo tạo thành lồng giam, nhốt Kim Cương Tinh Yêu Vương ở trong đó.

Yêu Vương nhấc trọng thuẫn trong tay lên, ngang nhiên đánh về phía trước. Trọng thuẫn bắn ra quang ảnh chói mắt, lập tức khiến lồng giam căng ra, không ngừng phóng lớn, mà Đường Tam cũng mượn cơ hội này nhanh chóng rơi xuống đất. Từng đám cây dây leo bò sát mặt đất, lần nữa hướng tới đối phương quấn quanh. Đồng thời hắn nhảy người lên, dây leo cũng dựng lên vây quanh hắn, lấy thân thể hắn làm trung tâm, giống như hoá thành một con thoi lao nhanh tới Kim Cương Tinh Yêu Vương, Lam Ngân Bá Vương Thương!

Lam Ngân Tù Lung lúc này đã bị căng ra, nhưng trên mặt đất, dây leo quấn quanh đã đến.

Công kích mà Đường Tam dùng với vị Kim Cương Tinh Yêu Vương này không tính là mạnh mẽ, nhưng thủ đoạn lấy nhu thắng cương này khiến hắn đặc biệt khó chịu trong chiến đấu. Hơn nữa vừa rồi hắn đã nói, chỉ cần Đường Tam có thể kiên trì được ba phút là vượt qua kiểm tra. Thời gian đang không ngừng trôi qua, cho nên lúc này hắn đã có chút bực bội rồi.


Hào quang màu vàng lập loè bốc lên, chỉ nghe hắn gầm lên giận dữ, Thần Thức trên người chấn động kịch liệt. Cự thuẫn đón gió tăng vọt, lấy hình dáng nguyên bản làm trung tâm, nó bỗng bành trướng thành một cự thuẫn siêu cấp cao tới 10 mét. Bề ngoài cự thuẫn bỗng bắn ra hào quang màu vàng sáng chói, nó giống như một bức tường đang lao tới chỗ Đường Tam.

Đây là tuyệt chiêu?

Khoé miệng Đường Tam lại toát ra một nụ cười nhàn nhạt, tay trái nâng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện Truyền Tống trận bàn. Trong nháy mắt tiếp theo, hắn đã biến mất.

Cự thuẫn tựa như hào quang xẹt qua chỗ Đường Tam đứng lúc trước, mà hắn lúc này vẫn dùng Lam Ngân Bá Vương Thương, đâm tới sau lưng Kim Cương Tinh Yêu Vương.

Trong nháy mắt khi Đường Tam biến mất, vị này đã ý thức được không ổn, cũng không quay đầu lại, sau đó cơ bắp sau lưng co rút lại. Cả người dường như lập tức đông cứng lại thành pho tượng, toàn thân đều bắn ra kim quang mãnh liệt.


Từng đám dây leo từ trên người Đường Tam rút đi, hắn đánh ra một chưởng lên lưng đối phương.

Tiếp theo Lam Ngân Hoàng quấn quanh mà lên, lập tức trói vị Yêu Vương rắn chắc này lại từ phía sau.

Lực phòng ngự của Kim Cương Tinh Yêu Vương không hề nghi ngờ, hắn nhanh chóng ngưng tụ huyết mạch chi lực của bản thân, vững như thành đồng. Hắn tuyệt đối tin tưởng, đối mặt với đối thủ không cùng cấp bậc Yêu Vương, dù hắn chỉ đứng đó để đối phương đánh thì đối phương cũng không phá được phòng ngự của mình.

Nhưng không như mong đợi, lúc đó từ sau lưng truyền đến một lực hút, làn da bên ngoài cũng có từng đám gai nhọn đâm vào, mặc dù không phá vỡ được phòng ngự nơi đó, nhưng lực hút vẫn truyền đến tất cả xương cốt tứ chi, làm tiêu hao huyết mạch chi lực của hắn, khiến hắn không thể làm nổ dây leo ngay lập tức.
"Rống!" Kim Cương Tinh Yêu Vương giận dữ lại rống lên, dùng Thần Thức thúc giục huyết mạch chi lực trào lên. Huyết mạch mạnh mẽ lập tức bộc phát, kim quang sáng chói lấy thân thể hắn làm trung tâm mở rộng ra.

"Oanh ----" một tiếng, dây leo Lam Ngân Hoàng đã bị nổ nát vụn, thân thể Đường Tam cũng vì lực nổ bay ra ngoài, trực tiếp bay ra khỏi phạm vi đỉnh núi.

"Tiền bối thật sự là cường đại, lần sau lại đến thỉnh giáo." Thanh âm của Đường Tam dần đi xa truyền đến.

Kim Cương Tinh Yêu Vương có chút thở dốc nhìn một hồi, nhưng thứ hắn thấy là một thân ảnh đang nhanh chóng xuống núi.

"Này, chờ một chút. Ngươi đừng đi!" Kim Cương Tinh Yêu Vương vội vàng kêu lên, nhưng tốc độ của Đường Tam cực nhanh, đã không thấy người đâu rồi.

Kim Cương Tinh Yêu Vương ngẩn người, gãi gãi đầu. Vừa rồi mình hình như có chút quá đáng? Chỉ là khảo thí mà thôi, nhưng mình lại toàn lực ứng phó, đánh bay đối phương cũng không có gì đáng để khoe khoang, ngược lại người này ứng dụng huyết mạch biến dị của hắn cũng không tệ. Đúng rồi còn có Truyền Tống trận bàn đáng giận, thứ này quá đáng ghét rồi. Nhất là với người không am hiểu tốc độ như hắn, thật sự là chán ghét. Được rồi, đi thì đi đi.
Đường Tam rất nhanh đã ra khỏi phạm vi núi Kim Tinh, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, so với tưởng tượng thì thuận lợi hơn một chút, hiệu quả khá tốt. Huyết mạch chi lực của vị Kim Cương Tinh Yêu Vương này rất mạnh mẽ, căn cơ vững chắc và ổn định, tuyệt đối là tồn tại khá mạnh trong các Tinh Vương huyết mạch cấp một. Chắc chắn có cường giả Yêu Vương Yêu Quái Tộc mạnh hơn hắn, nhưng có thể phá được phòng ngự của hắn thì không nhiều. Đường Tam muốn thật sự chiến thắng hắn chỉ sợ sẽ phải dùng đến Kim Mông Biến, nếu không thì rất khó phá được phòng ngự.

Cự thuẫn cũng là đồ tốt, do Kim Cương Tinh luyện chế mà thành. Không thể không nói, Tinh Quái Tộc có vẻ giàu hơn Yêu Quái Tộc nhiều.

Mục đích đã đạt được tất nhiên phải chạy thật nhanh, vạn nhất bị Kim Cương Thiên Tinh Hoàng phát hiện ra manh mối thì không tốt.
Một lạc ấn huyết mạch màu vàng đã hội tụ trong cơ thể hắn, được hắn chứa trong đan điền. Chờ sau khi về nhà thì sẽ hấp thu nó. Hiện tại đã có truyền tống trận, về sau đến Tổ đình sẽ dễ dàng hơn nhiều. Song thuộc tính Âm Dương cũng không vội, trước tiên ổn định lại Lam Ngân Hoàng, dung hợp với huyết mạch Kim Cương Tinh rồi tăng cấp độ lên huyết mạch cấp một đã.

Trộm xong huyết mạch Kim Cương Tinh, Đường Tam nhanh chóng trở về khách sạn Bạch Hổ.

"Đi thôi, chúng ta bây giờ trở về." Không dừng lại nữa, Đường Tam mang theo Mỹ công tử phát động truyền tống trận ở tầng hai.

So với pháp trận tạm thời khi chạy trốn khỏi Tổ đình lần trước, pháp trận lần này đã được hoàn thiện rất nhiều. Hào quang truyền tống trận bị giới hạn trong phòng, trong nháy mắt tiếp theo, bọn họ đã biến mất.
Sau đó, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng xuất hiện trong phòng truyền tống, cảm thụ không gian chấn động lưu lại, lại nhìn tình huống ở trong pháp trận, hắn dường như đang nghĩ điều gì đó.

Hắn tận mắt nhìn thấy Đường Tam bố trí truyền tống trận, nhưng chính vì thế hắn mới cảm nhận rất rõ ràng. Ở phương diện tri thức này, hắn tuy rằng không bằng Đường Tam, nhưng thân là Hoàng Giả, hắn có phán đoán vô cùng chuẩn xác với biến hoá năng lượng. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng biết, bản thân truyền tống trận vô cùng thần kỳ, nhưng muốn hoàn thành truyền tống siêu viễn trình, không chỉ cần đủ tu vi mà còn phải có năng lực khởi động mắt trận, hẳn là do một Thần Khí thuộc tính không gian tạo ra.

Bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều, theo hắn, Thần Khí thuộc tính không gian tự nhiên là Thiên Cơ Linh trong tay cháu ngoại mình, là Thần Khí trấn tộc của Khổng Tước Yêu tộc. Hắn đâu có ngờ, Thiên Cơ Linh gần đây đang run rẩy, bởi vì người nào đó đang chuẩn bị luyện hoá nó.
Hào quang lập loè, trong sơn động vùng ngoại ô thành Hắc Long, Đường Tam và Mỹ công tử dần xuất hiện.

Nhìn cảnh tượng sơn động quen thuộc, đôi mắt xinh đẹp Mỹ công tử ánh lên dị sắc liên tục. Thành công, không hề nghi ngờ bọn họ đã thành công. Chỉ một lần truyền tống đã đi tới một nơi xa xôi như thành Hắc Long. Chỉ cần thêm một lần truyền tống là có thể về tới Hoàng Kim sơn cốc rồi.

Hai người ở chỗ này minh tưởng, khôi phục lại Tinh Thần Lực và Thần Thức đã tiêu hao, sau một giờ, Đường Tam lần nữa phóng thích Thời Không Đạo Tiêu dẫn động pháp trận, câu thông với truyền tống trận siêu cấp hạch tâm, sau đó bọn họ phát động truyền tống lần hai. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi