[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Ngươi hảo, Hải Sa Vương." Đường Tam nhẹ gật đầu với đối phương.

Ánh mắt Hải Sa Vương nhìn Đường Tam chăm chú: "Ngươi có thể giải quyết hải ôn?"

Đường Tam lại lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức."

Hải Sa Vương nhìn hắn bằng ánh mắt băng lãnh, "Tốt nhất là ngươi có thể, nếu không, nhân loại nhỏ bé giả thần giả quỷ như ngươi rất thích hợp làm điểm tâm của ta."

Đường Tam bình tĩnh nhìn nó, cũng không vì lời nói của nó mà nổi giận, "Không bằng chúng ta đánh cược, nếu như ta làm được thì sao?"

Ánh mắt Hải Sa Vương dao động, "Nếu ngưoi có thể giải quyết hải ôn, ta công nhận ngươi là sứ giả Hải Thần, được chứ?"

Đường Tam lạnh nhạt nói: "Nếu như ta giải quyết được hải ôn, trong một năm tới, ngươi làm toạ kỵ của ta ở Vô Tận Lam Hải. Nếu như ta không làm được, vậy tuỳ ngươi xử trí."


Trong mắt Hải Sa Vương lập tức bắn ra vẻ hung hãn, uy áp cường đại bỗng áp bách đến chỗ Đường Tam. Nó là một đời vương giả, Hải Sa tộc càng là tồn tại cực kỳ hung hãn trong Vô Tận Lam Hải, trừ Hải Long tộc, Hải Cự Nhân tộc mạnh hơn nó không dám trêu chọc, cơ hồ là hoành hành không sợ.

Nó là thiên địch của hầu hết sinh vật biển, Đường Tam vậy mà nói muốn nó làm toạ kỵ, nó sao có thể không giận.

Nhưng lúc này, trên trán Đường Tam sáng lên kim quang, đường vân màu vàng theo đó nổi lên. Một cỗ Thần Thức bỗng phóng thích, tuy không mạnh lắm nhưng tất cả sinh vật biển ở đây đều cảm thấy được hương vị rộng lớn.

Nơi này có rất nhiều sinh vật biển, tất cả được sắp xếp theo các chủng tộc khác nhau, hơn nữa đang phóng ra năng lượng bản thân, để ngăn cản cái gì đó ở phương xa.


Giờ khắc này, khi chúng cảm nhận được khí tức sau lưng thì lập tức tinh thần đại chấn, trong chốc lát thậm chí còn có cảm giác được chúc phúc, khí tức phóng ra đều trở nên mạnh hơn.

Bị phần Thần Thức màu vàng này ảnh hưởng, uy áp mà Hải Sa Vương phóng ra mạnh mẽ và cẩn thận lập tức bị mềm hoá, xẹt qua hai bên người Đường Tam.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể Đường Tam từ trên lưng trưởng lão Hải Tượng tộc dâng lên, chầm chậm bay lên không.

Đi ra biển rộng, khí tức trên người Đường Tam lần nữa tăng lên, Kim Mông Biến phụ thể, áo giáp màu vàng trong nháy mắt bao trùm toàn thân, kéo theo thân thể hắn hoá thành một đạo kim quang, trong chốc lát đã nhanh chóng nhảy lên trăm mét trên không trung.

Ngay sau đó, ở phía sau hắn, một đạo bạch quang cũng phóng lên trời, hoá thành một thanh niên tướng mạo anh tuấn mặc trường bào màu trắng, trên mặt mang theo vẻ hung ác. Thanh niên này theo sát phía sau hắn.


Hoá thân thành hình người tất nhiên là Hải Sa Vương. Lúc này trong ánh mắt nó lộ ra vẻ kinh ngạc bất định. Ngay khi Đường Tam phóng xuất ra khí tức Thần Thức thì nó cảm giác được rất rõ mình đã bị ảnh hưởng, không những uy áp của mình không áp chế được đối phương, mà cảm giác muốn quỳ lạy càng mãnh liệt hơn. Kỳ dị nhất là, nó cảm giác được huyết mạch khi tiến vào cấp độ Đại Yêu Vương vẫn không tiến hoá lại có chút dao động mạnh hơn.

Nó theo sát phía sau chính là muốn nhìn Đường Tam đối mặt với hải ôn như thế nào.

Màu tím, một vùng biển lớn phía trước là màu tím. Đưa mắt nhìn ra thì, nước biển vốn trong xanh lại bị ô nhiễm thành từng mảng. Thi thể nhiều sinh vật biển trôi nổi trên mặt biển và đang không ngừng thối rữa. Nếu không phải có một vầng sáng xanh lam ngăn cách thì tốc độ lan tràn sẽ nhanh hơn.
Hải ôn, không hề nghi ngờ phiến hải vực này chính là hải ôn với màu sắc chủ đạo là màu tím, màu vàng đất, màu xanh lá, tràn ngập mùi vị chết chóc và âm trầm.

Thoạt nhìn, mảnh hải ôn này không có giới hạn, không biết đã kéo dài bao nhiêu hải lý, càng không biết đã có bao nhiêu sinh vật chết trong đó. Thân là Hải Thần, khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng Đường Tam không khỏi đau đớn.

Hắn bỗng quay người nhìn về phía Yêu Tinh Đại Lục, trong ánh mắt tràn đầy băng lãnh.

Khi thực sự nhìn thấy hải ôn, hắn càng có thể xác định suy đoán của mình. Bởi vì thông qua Linh Tê Thiên Nhãn, vùng biển trước mắt này tràn ngập vận rủi. Đây là phiến hải vực bị nguyền rủa, nguyền rủa mãnh liệt, trong mắt của hắn, đó hoàn toàn là một mảnh vận khí đen kịt.

Hai tay Đường Tam không khỏi siết chặt. Vì Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc cường đại, vì Yêu Tinh Đại Lục chung linh dục tú mà phải hy sinh tất cả các sinh vật khác trên tinh cầu sao? Đây là ích kỷ cỡ nào, hung ác cỡ nào? Hay cho một cái Yêu Tinh Đại Lục, hay cho một cái Tổ đình!
Ở trên Pháp Lam tinh vốn vô cùng dồi dào tài nguyên này, chịu khổ không phải chỉ có nhân loại, mà là tất cả chủng tộc ngoài Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc.

Đối mặt với tình cảnh như vậy, hắn sao có thể khoanh tay đứng nhìn?

Sải bước ra, thân hình lấp loé, Đường Tam đã xông về phía vùng biển bị ô nhiễm kia. Thanh âm cũng theo đó truyền ra, "Không cần tới đây."

Hải Sa Vương đang chuẩn bị phi hành theo hắn liền sửng sốt, với tính cách kiệt ngạo của nó, căn bản sẽ không nghe lời người khác. Nhưng khi nghe được câu nói này của Đường Tam, không biết vì sao, hắn có cảm giác nhất định phải tuân theo. Từ khí tức của Đường Tam, nó cảm nhận được sự thống khổ và phẫn nộ từ nội tâm của hắn.

Cho nên, nó vô thức dừng lại. Sau đó nó liền phản ứng lại, cảm thấy mình vì sao lại phải dừng lại, đang muốn tiếp tục đi theo thì nhìn thấy thân thể Đường Tam trở nên sáng ngời.
Quang mang màu vàng xán lạn bỗng bộc phát từ trên người Đường Tam, trong khoảnh khắc đó, kim quang chói mắt kia thậm chí khiến cường giả như Hải Sa Vương không khỏi nheo mắt lại.

Trong kim quang kia tràn đầy hương vị rộng lớn và uy nghiêm vô tận. Sự phẫn nộ nó từng cảm giác được lúc này cũng không giữ lại chút nào mà bộc phát.

Đó dường như là sự phẫn nộ của toàn bộ biển cả, càng giống như là uy áp của thiên địa. Nó cảm nhận được cường độ Thần Thức của đối phương ở dưới mình, nhưng trong chớp mắt này lại có cảm giác không thể chống lại.

Kim quang trên người Đường Tam ngày càng cường thịnh, trên trán, quang văn Hải Thần Tam Xoa Kích phát ra quang huy sáng chói trước nay chưa từng có. Trên đỉnh đầu, bầu trời trong nháy mắt tối sầm xuống. Khi Đường Tam toàn lực mở ra Thần Thức, không hề nghi ngờ lôi kiếp của hắn sắp xuất hiện.
Nhưng vào lúc này, tay phải Đường Tam ấn vào mi tâm của mình, lấy thân thể hắn làm trung tâm, một vầng sáng hắc bạch song sắc bỗng nở rộ, khiến cho bầu trời âm u kia ngưng trệ lại.

Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực, Đường Tam lợi dụng lĩnh vực của mình để che đậy thiên cơ trong thời gian ngắn ngủi.

Ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh Hoàng Kim Tam Xoa Kích hư ảo. Kim quang trong hai mắt bắn ra, tay phải giơ Hoàng Kim Tam Xoa Kích lên cao, lên quá đỉnh đầu.

Đột nhiên, biển rộng sôi trào!

Trong khoảnh khắc khi hắn giơ cao Hải Thần Tam Xoa Kích kia, dù là vùng biển đang bị hải ôn làm ô nhiễm, hay các Hải tộc thủ hộ Vô Tận Lam Hải đều sôi trào lên. Sóng biển phóng tận lên trời, hoá thành những con sóng lớn cao đến trăm mét.

Đây Hải Thần phẫn nộ, là cảm xúc mãnh liệt nhất trong lòng Hải Thần.
Trong biển rộng, những Hải tộc đang ngăn chặn hải ôn chỉ cảm thấy lòng mình đều bắn ra tâm tình vô cùng phẫn nộ, đồng thời cảm nhận được cảm xúc của biển cả đến từ chỗ sâu nhất trong đại dương.

Huyết mạch trong cơ thể bọn họ đều sôi trào kịch liệt, khí tức bản thân cũng nhanh chóng dâng lên. Bọn họ không tự giác ngẩng đầu lên, đem sự phẫn nộ của mình dung nhập vào trong bầu trời, đốt lên lửa giận trong huyết mạch.

Hải Sa Vương kinh ngạc nhìn thấy, bên trong Vô Tận Lam Hải có hàng ngàn điểm lam quang bắt đầu bay lên, không ngừng dung nhập vào trong mảng màu vàng kia. Mà màu vàng kia trong thời gian ngắn đã chiếu sáng bầu trời, xua tan bầu trời nguyên bản.

Mà nam nhân cầm Tam Xoa Kích trong tay kia, kim quang trên người càng trở nên sáng chói. Quang mang trên cây Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong tay hắn cũng ngày càng trở nên cường thịnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi