[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Một khi Hoàng Kim Thụ đột phá Thần cấp, khí tức sinh mệnh bộc phát thì trận pháp hắn bố trí ở nơi này sẽ không che giấu được nữa, đến lúc đó, Khổng Tước Yêu tộc bên kia nhất định sẽ cảm ứng được, thậm chí toàn bộ Gia Lý Sơn Mạch cũng cảm ứng được. Bản thân Hoàng Kim Thụ không có sức chiến đấu, ít nhất ở Thần cấp là không có, nhưng khí tức sinh mệnh của nó cực kỳ cường hãn. Một khi hoàn thành tiến hoá thì sẽ đạt đến một tầng khác, do đó che giấu Hoàng Kim sơn cốc sẽ gặp khó khăn.

Với rất nhiều khó khăn mà Đường Tam và Mỹ công tử sắp gặp phải, hiện tại không phải lúc thích hợp để nó đột phá. Vẫn là nên chờ tới khi Đường Tam đột phá Thần cấp rồi nói tiếp.

Ngoài rau củ, hải sản đều rất tươi ngon, đây là do Đường Tam vừa mang về từ Vô Tận Lam Hải, đến từ lòng hiếu kính của Hải tộc.


Thịt tôm hùm sáng long lanh được cắt thành từng miếng nhỏ, vỏ màu vàng tươi, thịt vỏ màu cam, vỏ còn vàng, đuôi con tôm to vẫn đong đưa như cầu vồng, rất tươi. Còn có chân cua dài đã được xẻ thịt, và những con mực được cắt thành từng vòng, quả thực rất ngon mắt, chỉ liếc mắt nhìn cũng khiến người khác động lòng.

Mỹ công tử nhìn một bàn nguyên liệu nấu ăn phong phú mà không khỏi sững sờ, sau đó lại kinh ngạc nhìn Đường Tam ở phía đối diện, trong mắt toát ra vẻ hỏi thăm.

Đường Tam mỉm cười nói: "Từ sau khi trở thành Thành chủ, nàng vẫn luôn bận rộn và khẩn trương tu luyện. Thời gian đến khi về Tổ đình báo cáo công tác ngày càng gần, thứ cần chuẩn bị cũng đã chuẩn bị rồi. Nàng nên thả lỏng một chút, ăn một bữa ngon. Hôm nay cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần thưởng thức mỹ thực. Ta đã mua ít rượu ngon, là đặc sản của thành Gia Lý, dùng 8 loại hoa quả tươi có khí tức sinh mệnh nồng đậm. Nó được ủ bằng gỗ tếch ở dưới nước trong 18 tháng mới dùng được. Vị trái cây rất êm dịu, nàng thử xem."


Vừa nói, Đường Tam lấy ra một bình rượu thuỷ tinh tinh xảo, qua bình rượu có thể nhìn thấy rượu bên trong có màu hồng ngọc. Hắn rót hai ly, lập tức mùi hoa quả tràn ngập, rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác.

Mỹ công tử yên lặng nhìn Đường Tam rót rượu, ánh mắt dần trở nên nhu hòa, nói khẽ: "Cảm ơn."

"Còn nói cảm ơn với ta sao?" Đường Tam bật cười nói: "Trên người nàng đúng là gánh vác rất nhiều trách nhiệm, mà ta gánh vác chính là nàng. Không phải chỉ giúp nàng hoàn thành trách nhiệm, bồi bạn cùng nàng trưởng thành, đồng thời còn phải chiếu cố cuộc sống của nàng nha."

Vừa nói, hắn vừa bưng chén rượu lên, đưa một ly cho Mỹ công tử, tay mình cầm một ly, đụng nhẹ vào ly của nàng tạo ra một tiếng chạm thanh thuý, lập tức mang đến tiết tấu cho Hoàng Kim sơn cốc yên tĩnh.


"Nếm thử xem." Đường Tam cười nói.

Mỹ công tử uống một ngụm, lập tức đôi mắt đẹp sáng ngời, không có mùi cồn như trong tưởng tượng, chỉ có vị trái cây ngọt dịu lan trong miệng, mùi thơm nhàn nhạt thậm chí tràn lên chóp mũi, dường như tiếp theo mùi hương đó sẽ tản ra toàn thân vậy.

Đường Tam đưa ly rượu lên uống, nhưng khi hắn sắp nhấp một ngụm thì bàn tay trắng nõn của Mỹ công tử đã che kín miệng ly.

Đường Tam sửng sốt, "Làm sao vậy?"

Mỹ công tử cười mà không cười nhìn hắn, nói: "Người nào đó giống như chưa đến 18 tuổi, còn chưa trưởng thành, không thể uống rượu. Là Mỹ tỷ của ngươi, ta sao có thể để ngươi phạm sai lầm cấp thấp như vậy?"

Đường Tam ngạc nhiên, lúc này mới nhớ tới, ở thế giới này hắn đúng là chưa đến 18 tuổi.

Nhìn trong mắt Mỹ công tử ánh lên vẻ giảo hoạt, hắn không khỏi có chút dở khóc dở cười, nhưng vẫn để ly rượu trong tay xuống, "Tuổi tinh thần của ta đã hai kiếp rồi."
Mỹ công tử cười nói: "Đó chỉ là lời nói của ngươi thôi, ngươi thử ra ngoài nói xem, có ai tin ngươi chuyển thế trùng sinh không."

Đường Tam cũng không khỏi nở nụ cười, "Người khác tin ta hay không không quan trọng, chỉ cần nàng tin ta là được, không phải sao?"

Mỹ công tử hừ một tiếng, nói: "Ta cũng không tin. Ngươi phải ngoan."

"Được rồi." Đường Tam rất bất đắc dĩ để ly rượu xuống, Mỹ công tử trực tiếp cầm lấy ly của hắn, đổ rượu vào trong ly của mình, lại uống một ngụm, trên mặt đẹp đỏ ửng một vòng, hì hì cười một tiếng, nói: "Uống thật ngon!"

Đường Tam tức giận: "Ăn đi, ăn đi."

Vừa nói, hắn vừa lấy rau cho vào nổi lẩu.

"Sao không ăn hải sản trước? Không phải nên ăn đồ tươi trước sao?" Mỹ công tử vừa uống rượu vừa tò mò hỏi.

Đường Tam mỉm cười nói: "Bên trong hải sản có một ít tạp chất, dù rửa đến đâu cũng không loại bỏ hết được nó, nhưng khi nấu lên, tạp chất sẽ hoà vào nước canh, nước canh sẽ càng ngon, nhưng tạp chất vẫn tồn tại. Nếu như chần rau xanh lúc này thì tạp chất sẽ không ngấm vào rau mà ngược lại, trong quá trình nấu, khí tức sinh mệnh và hương thơm rau củ sẽ lưu lại, khi nấu hải sản sẽ có chỗ tăng phúc."
Mỹ công tử hơi sững sờ, "Ta tưởng rằng ngươi chỉ biết tu luyện, không ngờ ngươi lại biết thưởng thức như vậy."

Đường Tam đặt đĩa rau chần đến trước mặt nàng, rưới một chút nước sốt lên đó, mỉm cười nói: "Trước kia ta có một bằng hữu, phong hào là Thực Thần, còn có một bằng hữu khác có danh xưng Băng Hỏa Ma Trù. Hai người đều phi thường am hiểu nấu nướng. Bọn họ đã dạy ta một chút. Nếu nàng thích, khi rảnh rỗi ta sẽ làm cho nàng ăn. Lần sau có thể thử nướng hải sản, món này cũng rất ngon."

"Được!" Mỹ công tử cười tủm tỉm nhìn hắn, ăn rau xanh do hắn tự nấu, tựa hồ thật sự cảm thấy thư thái.

Đường Tam nấu rất nhiều món cho nàng, đưa vào trong bát của nàng, rưới sốt lên, ngẫu nhiên còn cầm khăn trắng lau khoé miệng cho nàng. Mỹ công tử vui vẻ hưởng thụ sự chăm sóc của hắn, ánh mắt nhìn hắn ngày càng dịu dàng.
"Ngươi cũng ăn đi."

"Được."

Sau một bữa cơm, trong mắt bọn họ chỉ có nhau. Khi ăn xong, nàng đã ngồi lên đùi hắn, dường như vì uống rượu trái cây mà có chút say, nàng nhẹ nhàng dựa vào vai hắn. Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ đỏ ửng, ôm cổ của hắn, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên ngực hắn.

Đường Tam một tay ôm eo của nàng, tay kia thỉnh thoảng gắp cho nàng chút đồ ăn.

"Đây là lần đầu ta biết nàng còn rất tham ăn a." Đường Tam cười nhẹ nói.

"Chán ghét." Mỹ công tử đưa tay đập nhẹ lên bả vai hắn.

Đường Tam nhịn không được hôn lên hai gò má của nàng một cái, Mỹ công tử ngẩng lên nhìn hắn bằng đôi mắt đẹp như vậy.

Trái tim hắn chợt nóng lên, nhịn không được hướng đến môi nàng hôn xuống, nhưng giữa ngân quang lập loè, mỹ nhân trong ngực đã biến mất.

"Ngươi muốn làm chuyện xấu!" Mỹ công tử từ bên kia bàn đi tới.
Đường Tam bật cười nói: "Ai bảo nàng đẹp như vậy, ta còn chưa ăn no đâu."

Ánh mắt Mỹ công tử nhìn hắn đột nhiên ngưng trệ, nói khẽ: "Nhất định phải thành công, được chứ?"

Cảm nhận được sự dao động tình cảm sâu sắc trong mắt nàng, Đường Tam tự nhiên hiểu được nàng đang nói gì. Kỳ thật những ngày gần đây nàng luôn lo lắng hắn có thể độ kiếp thành công hay không. Tuy rằng nàng không nói, nàng luôn làm mình trở nên bận rộn chính là không muốn tạo áp lực cho bản thân, nhưng nàng vô cùng lo lắng.

"Ân, nhất định sẽ thành công." Đường Tam nghiêm túc gật đầu.

Ngân quang lóe lên, Mỹ công tử trở lại trong lòng hắn. Đường Tam trong chốc lát đã cảm thấy môi mình có cảm giác ấm áp, mặc dù chỉ là một cái chạm, nhưng trong khoảnh khắc đó, linh hồn hắn giống như bị điện giật vậy.
Mỹ công tử cúi đầu, vùi đầu vào trong lồng ngực hắn, "Ngươi, ngươi... chỉ cần ngươi còn sống trở về, ta liền, liền làm bạn gái của ngươi. Chính thức luôn."

"Có thể hôn sao?" Khoé miệng Đường Tam vểnh lên.

"Phải."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi